Chương 217: Giục xem mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hp chi Hình Bóng 

Chương 217: Giục xem mắt

Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Kreacher cùng Dobby đã sớm nhận được lệnh của chủ nhân, quét dọn nhà cũ Black thật sạch sẽ. Bởi vậy, khi Harry cùng mọi người đến thì nơi này đã được trang trí giống như vừa qua một lễ lớn, hoa lệ lại ấm áp.

Ngoại trừ Salazar, thì ba vị còn lại đều là lần đầu tiên đến đây. Gia tộc phù thủy hắc ám được truyền thừa từ ngàn năm nay cho dù có được trang trí hoa lệ bao nhiêu thì cũng không thể che dấu hết sự âm trầm u ám.

Ví dụ như cái gương được ếm phép thuật hắc ám treo trên tường, mỗi lần Harry đi đến trước cái gương đó, đều cảm thấy bên trong đó có một đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm. 

Bất quá chuyện này không phải là vấn đề gì đối với bốn vị sáng lập. Regulus còn chưa trở về, nên bọn họ dưới sự hướng dẫn của Sirius mà đi tham quan xung quanh một vòng.

Mấy bức họa tổ tiên trên tường nhìn thấy có khách lạ, bọn họ không thể hiểu được. Bọn họ nhận ra thân phận của những người này đều quý tộc, lại không thể đoán được đối phương là ai. Cho đến khi vị gia chủ Black đời thứ nhất Lagre Black nhìn thấy Salazar thì theo bản năng hét rầm lên: “Slytherin các hạ!”

Trong lúc nhất thời, các bức họa nguyên bản còn đang xì xầm to nhỏ lập tức cấm thanh.

Salazar nhẹ nhàng gật đầu, “Đã lâu không gặp, Lagre.”

Lagre là đứa nhỏ mà y nuôi từ nhỏ cho đến lớn. Lại vì Godric, nên y không có hậu đại trực hệ, cho nên xem đối phương như con ruột mà nuôi nấng. Lagre vẫn luôn đi theo y, thẳng cho đến khi y vì xử lý chuyện của gia tộc mới tách ra, Lagre ở lại Hogwarts giúp y quản lý nhà Slytherin.

Lúc Lagre qua đời thì tuổi cũng đã cao, từ trong chân dung có thể nhìn thấy được, mặt hắn đầy nếp nhăn, từ sâu trong con ngươi thâm xám có thể thấy được sự mệt mỏi cùng tang thương.

Salazar không thể che dấu được mà thở dài, lúc đầu gặp gỡ đối phương vẫn chỉ là một đứa bé gần 7 tuổi, bởi vì cạn kiệt ma lực mà té xỉu trong rừng cây, lại bị chính y nhặt về nhà. Chính mình từ chút từng chút dạy bảo, từ biết chữ, đến phép thuật, làm hắn trở thành trợ thủ xuất sắc của mình. Sau đó, ngay lúc gia tộc Slytherin xảy ra chuyện, chính mình phải rời khỏi Hogwarts, hắn lại chủ động muốn ở lại để sắp xếp mọi chuyện trong trường học, tránh cho mình lo lắng.

Sau nữa, khi Salazar trước khi chết muốn trở về Hogwarts, lại phát hiện Lagre đã không còn tại thế…

Hiển nhiên bốn vị sáng lập rất quen thuộc với vị gia chủ Black đầu tiên này, khi Lagre nhìn thấy bọn họ đều cung kính chào hỏi, thấy thế Harry, Snape, Sirius cùng Remus đều chủ động lui ra.

“Không còn sớm, nên chuẩn bị bữa tối.” Sirius làm một thần chú thời gian, sau đó phân phó Kreacher đi chuẩn bị bữa tối.

Dobby đột nhiên độn thổ xuất hiện trước mặt bọn họ, đưa cho mỗi người một ly đồ uống.

Remus liếc nhìn bọn họ một cái, xác định không có người ngoài, mới hỏi Harry, “Nói cho chú biết đi, suy đoán lần trước của chú có đúng hay không, con thật là người thừa kế mà Slytherin các hạ nhận định sao?” y vẫn còn đang suy nghĩ về lời tiên đoán của Trelawney.

Harry quay đầu liếc nhìn Snape một cái, thấy anh không có ý phản đối mới gật đầu, “Ân”

Sirius nguyên bản đang miễn cưỡng tựu người trên ghế salông lập tức bị dọa đến bật thẳng lưng, “Là ý gì?” Hắn nhìn Remus lại nhìn Harry, “Harry là người thừa kế của Slytherin các hạ?” lúc trước Harry nhất định không chịu nói nhiều về việc này, nhưng bây giờ bọn họ chủ động khơi màu đề tài này, đã nói lên, đối phương nguyện ý giải thích rõ ràng.

“Rốt cuộc con đã gặp bốn vị các hạ như thế nào?” Remus hiếu kỳ hỏi. Regulus trở về có liên quan đến bốn vị sáng lập, hiển nhiên Harry lại vô cùng quan thuộc với bọn họ.

Harry uống một hơi hết ly hồng trà chanh đá, “Năm con 11 tuổi, vừa vào Hogwarts không lâu, vì một sự cố ngoài ý muốn mà gặp Slytherin các hạ, khi đó y liền nhận con làm người thừa kế.” cậu nhìn vào đôi mắt xanh lam của Remus, “Lần trước chú có hỏi con vì sao phải dùng đũa phép thủy tinh tím, thì đây chính là nguyên nhân.” cậu thành khẩn nói.

Remus còn không kịp trả lời, Sirius đã kêu lên trước, “Vừa mới vào học đã gặp Slytherin các hạ?” hắn không tin nổi nói, “Đây là có bao nhiêu ngoài ý muốn?!” Nếu bí mật về Salazar không bị che dấu thật sâu, thì trong một ngàn năm nay đã sớm bị đám học sinh đầy lòng hiếu kỳ phát hiện vô số lần.

Snape nhếch môi, ngồi chờ xem cuộc vui. Hiện tại bốn vị các hạ đều xuất hiện, nếu Harry muốn thẳng thắng nói những chuyện đã qua với cha đỡ đầu của mình thì cũng không thành vấn đề gì. Cho nên anh không có chút nào muốn ngăn cản.

Harry bất đắc dĩ đỡ trán, “Đừng quên, con biết xà ngữ.” rất nhiều mật thất của Hogwarts đều phải mở bằng xà ngữ.

Sirius mở to hai mắt nhìn. ‘Nhóm đạo tặc’ lúc ở trong trường học cũng không được xem là an phận, lại không nghĩ rằng hậu đại của bọn họ bởi vì thất bại của Voldemort mà biết xà ngữ, sau đó ở trong trường học gây sức ép đến bật tiền bối như bọn họ đều khó có thể tưởng tượng nổi.

Remus vô cùng hứng thú đối với vấn đề này, “Như vậy, ma lực của con rất mạnh, đều có quan hệ đến Slytherin các hạ?” nếu không phải như vậy, thì dù đời trước Harry đã thành niên đi nữa thì cũng không có khả năng dùng được đũa phép thủy tinh tím.

Harry gật đầu, “Ngài ấy cho con cùng chung một phần ma lực.”

Sirius: “…” cùng chung ma lực với Xà tổ, con đỡ đầu đáng yêu nhà mình hiện tại đã mạnh đến tình trạng nào?

Khó tránh mới năm ba đã lên làm thủ tịch nhà Slytherin, khó tránh có thể thu phục xà quái trong phòng chứa, khó trách đến Voldemort đều không phải là đối thủ của cậu…

Nhân sinh quan của Sirius sụp đổ trong nháy mắt.

“Chờ chút.” Thật vất vả mới hồi phục lại tinh thần, Sirius hình như đã nhớ ra cái gì đó, hắn nhìn về phía Remus, “Theo lời tiên đoán của Trelawney thì người thừa kế của Xà tổ là ‘Sư tử nhỏ ẩn núp trong ổ xà’, ngươi chỉ vì câu nói này mà kết luận đó chính là Harry?” James cùng Lily đều là Gryffindor không sai, nhưng nếu nón phân loại phân Harry vào Slytherin, thì hẳn là cậu không có duyên với Sư tử mới đúng?

Lần đầu tiên trên mặt Remus xuất hiện sự do dự.

Harry có chút cạn lời, hiển nhiên cậu không ngờ rằng Sirius cũng có lúc nhanh nhạy đến như vậy, cậu theo bản năng mà nhìn về phía Snape.

“Các ngươi làm sao vậy?” Sirius thấy bộ dạng muốn nói lại thôi của bọn họ, nhịn không được hỏi.

Snape có chút ngoài ý muốn, anh cười như không cười mà nhìn tiểu cự quái nhà mình một cái, “Em vẫn nên nói đi, nếu không tên cẩu đần này không biết sẽ rối rắm đến bao giờ.”

Nhìn ánh mắt chờ mong của Sirius, trong lúc nhất thời cậu cảm thấy đầu mình đau vô cùng, “Chú xác định là muốn biết ngay bây giờ?” Liên lụy đến chuyện đời trước, nói vài ba câu khẳng định là không hết được. Mà lúc này, bốn vị sáng lập còn đang ở nhà làm khách kìa.

Đại khái Sirius cũng biết hiện tại không phải thời gian để tán gẫu, “Rất phức tạp?” hắn hỏi.

Harry liều mạng gật đầu.

Sirius bất đắc dĩ buông tay, “Như vậy chờ bọn họ đi rồi có thể nói cho chú biết không?”

Lúc này Harry đáp ứng vô cùng sảng khoái, “Tốt” cứ dấu diếm hoài cũng không phải là cách, nói rõ ràng ra Sirius sẽ không tiếp tục chán ghét Snape như vậy nữa.

Khi nói chuyện, Kreacher độn thổ xuất hiện trước mặt bọn họ, báo cho Sirius biết bữa tối đã chuẩn bị xong, hắn có thể mời khách nhân xuống dùng bữa.

Sirius gật đầu, đứng dậy đi đến tường treo chân dung của các tổ tiên tìm bốn vị các hạ.

Lúc Salazar đi ra thì hốc mắt y vẫn còn hơi phiếm hồng. Harry đã nhìn quen bộ dạng lạnh nhạt vân đạm phong kinh của y, nhất thời không thể thích ứng.

“Không có việc gì chứ?” cậu nhỏ giọng hỏi Sư tổ.

Godric lắc đầu, “Không có việc gì.” trò chuyện cùng Lagre biết được những khó khăn của đối phương sau khi y rời khỏi Hogwarts, thì đau lòng cũng là chuyện không thể tránh được.

Dù sao thì trong bốn học viện thì chỉ có Slytherin là không có người sáng lập, hơn nữa lúc đó đã có lời đồn Salazar có thành kiến đối với học sinh xuất thân Muggle, bởi vậy toàn bộ học viện sau khi Salazar rời đi đều bị mọi người xa lánh, chỉ toàn dựa vào một mình Lagre đứng ra bảo vệ danh dự của Slytherin.

Harry không tiếng động thở dài. Ngàn năm trước, cùng cậu đã trải qua thật vô cùng tương tự, cũng khó trách bốn vị các hạ từ túc trở về đến này đều hi vọng học sinh bốn nhà có thể ở chung vui vẻ với nhau.

Không khí trên bàn cơm có chút áp lực, Salazar như đắm chìm vào những ưu thương trong ký ức của Lagre. Dưới bàn, Godric trộm cầm lấy bàn tay y.

Salazar cười khổ, nhưng cũng không rút tay ra, cứ như vậy mặc cho đối phương nắm lấy.

Ấm áp đến từ ái nhân cơ hồ có thể làm tim người tan chảy, Salazar dần dần khôi phục lại tâm tình.

Dù sao thì cái gì cũng đều đã qua rồi…

Áy náy tiếc hận cũng chỉ là điều vô ích…

Sau khi kết thúc bữa tối, Snape trở về trang viên Prince, mà bốn vị sáng lập lại ở nhà cũ Black hết một tháng. Không biết các phóng viên nhận được tin tức từ chỗ nào, sôi nổi trốn xung quanh số 12 quảng trường Grimmauld, xem có thể đào được chút tin tức nào không.

Cứ để các phóng viên quay quanh cũng không phải là kế sách lâu dài. Sau khi trận chung kết Quidditch World Cup kết thúc, Regulus cũng chỉ có vài ngày nghỉ ngắn ngủi, lại bị đám phóng viên quay quanh đến ra khỏi nhà cũng phải thật cẩn thận, tận lực sử dụng độn thổ hoặc lò sưởi âm tường.

Mấy lần như vậy, Regulus đã thấy mệt mỏi. Bốn vị sáng lập thương lượng một chút, cuối cùng để Ưng tổ ra mặt tiếp thu phỏng vấn. Cô mới vừa bước ra khỏi cửa, thì các phóng viên cứ như nhìn thấy Galleon miễn phí, nháy mắt xông tới.

Dưới ánh mặt trời, Rowena cứ như là tượng thần Hy lạp trang trọng nghiêm túc. “Regulus là đứa nhỏ mà bọn ta rất yêu quý.” cô mỉm cười nói, “Thằng bé mới vừa nhận chức bộ trưởng bộ phép thuật không lâu, vẫn còn thiếu nhiều kinh nghiệm, nhưng vẫn đang nỗ lực hết mình.”

Các phóng viên nhanh chóng giơ lên máy chụp ảnh, sợ chậm một bước liền bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp.

Mái tóc đen dài của Rowena thoạt nhìn vô cùng hoa lệ, “Đương nhiên, ngoài sự nỗ lực của y cũng không thể không nói đến sự ủng hộ của mọi người. Ta đứng ở đây, thay mặt cho thằng bé nói lời cảm ơn đến tất cả mọi người.” Nụ cười của cô không quá rõ ràng, nhưng lại đẹp đến làm người ta nói không nên lời.

Mấy cây bút lông chim của các phóng viên nhanh chóng tốc ký, không ai dám bình luận thêm câu nào, lại càng không dám xuyên tạc ý tứ của đối phương như người khác.

Tuy Ưng tổ nói tỏ lòng cảm ơn đến tất cả mọi người, nhưng người ở đây đều có thể nghe ra ý tứ trong câu nói của cô. Regulus là người mà bốn vị sáng lập xem trọng, nếu cùng y đối nghịch, là cùng bọn họ không qua được. Địa vị của bốn vị các hạ tại Anh quốc là không người nào dám lay động, bởi vậy, dưới tình huống Regulus không phạm phải sai lầm nghiêm trọng, thì không ai có thể thay thế vị trí của y.

“Nếu ngài cảm thấy thích hợp, có thể trả lời một vài vấn đề của chúng ta được không?” Một phóng viên đứng hàng đầu lấy hết dũng khí hỏi.

Rowena nghiêng đầu nhìn hắn.

“Xin chào ngài, ta là phóng viên của tờ <Nhật báo tiên tri>. Xin hỏi…Bốn vị các hạ là khi nào và bằng cách nào từ ngàn năm trước đến hiện tại?”

Vấn đề này vừa hỏi ra tiếng lòng của tất cả các phóng viên đang ở đây, tất cả bọn họ đều tập trung tinh thần lắng nghe.

Đôi mắt Rowena cụp xuống, “Chúng ta trở về, tạm thời còn cần giữ bí mật. Nhưng mà ta có thể nói cho các ngươi biết, chuyện này có quan hệ với cứu thế chủ Harry Potter. Thằng bé là một đứa nhỏ vô cùng xuất sắc, tính từ bất kỳ gốc độ nào mà nói, nếu không thì thằng bé đã không thể tìm được chúng ta.” Cô nhìn về phía các phóng viên đang nhìn mình chằm chằm, lại đem đề tài bẻ trở về, “Vì đảm bảo Quidditch World Cup không xảy ra bất kỳ sơ sót nào Regulus đã làm việc rất vất vả, bởi vậy mấy ngày ngày nghỉ ngơi, nếu mọi người không để ý thì…” ánh mắt của cô trở nên sắc bén một chút, ngữ khí cũng không còn ôn hòa như lúc đầu, “Chúng ta hy vọng thằng bé có thể nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì thì đợi kết thúc ngày nghỉ rồi đến bộ phép thuật phỏng vấn.”

Mấy cái phóng viên nhát gan trên trán đã lấm thấm mồ hôi.

Nói đến mức độ này rồi, nếu còn không nghe hiểu nữa thì chính là đứa ngu ngốc, vì thế mọi người thức thời nhìn về phía Ưng tổ gật đầu tỏ vẻ, “Kỳ thật chúng ta không có gì quan trọng cần hỏi, nếu ngài ấy không có phương tiện thì chúng ta về trước, ha hả.”

Ưng tổ vừa lòng gật đầu, sau đó xoay người trở vào trong nhà.

Đến đây, nhà cũ Black rốt cuộc đã trở nên yên tĩnh trở lại.

Nhưng thanh tĩnh chỉ là ở trong nhà.

Regulus xuất thân từ gia tộc Black có lịch sử lâu đời, hiện tại có chức vị lớn tại bộ phép thuật, lại có quan hệ thân mật với bốn vị sáng lập Hogwarts và cứu thế chủ. Quan trọng nhất là, một thanh niên xuất sắc như vậy đến nay vẫn chưa lập gia đình, vì thế… không ít gia chủ gia tộc thuần huyết đều tính toán, nhìn xem gia tộc mình có ai vừa độ tuổi có thể gả đến làm phu nhân nhà Black không.

Lúc bắt đầu, Regulus cũng không thèm để bụng chuyện mình được mời dự tiệc càng ngày càng nhiều lên. Công việc của y rất bận, sau khi Quidditch World kết thúc nghỉ ngơi được mấy ngày, căn bản không có tâm tư nhìn mấy cái thư mời lòe loẹt đó.

Thẳng cho đến hai tuần sau, Narcissa mới phái cú mèo nhà Malfoy đến truyền tin, bảo y cho dù thế nào cũng phải đến trang viên làm khách.

Đối với yêu cầu của chị họ, Regulus cho dù có vội đến đâu cũng không thể làm như không thấy, bởi vậy y vội vàng hoàn thành công việc trên tay, liền độn thổ đến nhà Lucius .

Vừa mới bước vào phòng khách, Regulus nhìn thấy Sirius cũng ở đây, không khỏi có chút kinh ngạc. Hai năm nay, nhờ Harry mà quan hệ giữa Sirius cùng Narcissa đã cải thiện không ít, nhưng rốt cuộc cũng không thân mật bằng Regulus. Mà giờ khắc này, cô lại mời cả hai người thành niên của nhà Black đến đây, đã nói lên suy nghĩ của cô.

Gia tinh đưa bọn họ đến phòng ăn, hai vị chủ nhân nhà Malfoy đã ngồi đó chờ sẵn.

Narcissa ý bảo hai đứa em trai đang nghi hoặc ngồi xuống trước, sau đó để gia tinh mang thức ăn lên. Lucius tao nhã ngồi trên chủ vị, cứ như là thợ săn đang chờ đợi con mồi từ lâu.

“Tìm chúng ta có việc gì không?” Sirius cắt một miếng thịt bò, nói thẳng.

Narcissa nhếch môi, nhìn về phía Regulus “Tuổi ngươi cũng không còn nhỏ, có coi trọng cô gái nào chưa?”

Regulus nghe đến đây thì khối thịt bò như vướng ở cổ họng, không lên không xuống vô cùng khó chịu. Lúc y bị Âm thi kéo xuống nước chỉ mới 18 tuổi, vừa mới tốt nghiệp Hogwarts, cho dù lúc đó có đối tượng thầm mến, thì hiện tại qua mười mấy năm rồi, người ta đã sớm lập gia đình không chừng con cũng đã đến tuổi đi học. Mà chính y sau khi được cứu liền bị Lucius an bài vào làm trong bộ phép thuật, phấn đầu đi lên hoàn toàn không có thời gian suy xét chuyện yêu đương hay kết hôn.

Sirius vỗ vỗ sau lưng y, sau đó đưa y một ly nước chanh.

Regulus vất vả lắm mới nuốt được khối thịt bò xuống bụng, y miễn cưỡng mở miệng nói, “Công việc của ta rất bận, Narcissa.”

Narcissa buông dao nĩa trên tay xuống, “Đừng lấy cớ bận công việc, trừ khi ngươi giống như Sirius, nói cho ta biết mình là đồng tính, mà còn đã có người yêu.”

Lúc này thì ngay cả Sirius đang uống rượu cũng bị sặc, hắn ho đến mặt mày đỏ bừng, “Ta nói này, ngươi cùng Regulus thảo luận tầm quan trọng của hôn nhân thì cũng đừng có kêu ta chứ?”

Narcissa liếc hắn, “Ngươi không biết là mình làm anh mà không làm gương tốt sao?”

Sirius xấu hổ mà cúi đầu, để tránh việc tiếp tục dẫn lửa thiêu thân.

Regulus thực cạn lời, thực bất đắc dĩ.

Âm thanh của Narcissa không lớn, lại có sự uy nghiêm làm ngươi không thể xem nhẹ, “Nếu ngươi thật sự có người mình thích, vậy hiện tại nói cho ta biết tên. Còn nếu không có, thì ta lập tức an bài cho ngươi.” Cô phất tay, gia tinh hiểu ý mà lấy một chồng thiệp mời. “Đây là những gia chủ thuần huyết mời, tỏ ý trong nhà bọn họ có con gái vừa độ tuổi kết hôn, nếu ngươi có hứng thú có thể đến nhà bọn họ làm khách, bọn họ tùy thời hoan nghênh.”

Biểu tình của Regulus thực ưu thương, y thật sự không có hứng thú với mấy cô gái.

Narcissa thản nhiên liếc nhìn y, “Ta biết công việc của ngươi bận rộn. Nếu không có thời gian gặp mặt từng người, vậy ta có thể tổ chức một buổi tiệc, lúc đó mời các cô ấy tới. Ngươi có thể nhân cơ hội mà nhìn xem có thích ai không.”

Regulus: “…” không cần tới mức này chứ?

Sirius ăn xong thịt bò, đang vui vẻ ăn hàu nướng, cảm thấy mình vô cùng may mắn vì đã có Remus.

“Ta biết ngươi hôn mê nhiều năm như vậy, nên cảm thấy mình vẫn còn nhỏ,” ngữ điệu của Narcissa nhẹ lại, “Nhưng mà gia chủ gia tộc nào mà không kết hôn sớm đâu? Nhìn lại các bạn học của ngươi đi, ai mà không kết hôn trước 25 tuổi đâu? Lucius đã tính trễ, nhưng cũng không đến 25 tuổi. Tuy tuổi tâm lý ngươi chỉ mới 19 nhưng trong mắt mọi người ngươi đã 33 tuổi rồi. Huống chi ngươi còn là gia chủ Black, gia tộc Black không thể không có nữ chủ nhân, có một số việc ngươi nên sớm suy xét đi.”

Regulus thực khổ bức, Regulus thực ưu thương.

Mà Lucius thì từ đầu tới đuôi đều không nói câu nào, so với diễn kịch, hắn càng thích xem trò vui. Cho nên lúc này đây hắn cực kỳ thanh thản mà nhìn vợ mình đang cực kỳ tàn ác tàn phá hai cậu em họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net