Chương 221: Dũng sĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hp chi Hình Bóng 

Chương 221: Dũng sĩ

Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Chúa tể hắc ám đời thứ nhất Gellert Grindelwald, nhưng đa số những người đang đứng ở đây cũng không có mấy ai nhận ra y. Tại năm 1945, sau khi bị Dumbledore đánh bại thì y đã tự giam mình trong tháp Nurmengard. Trong ấn tượng đời trước của Harry, y đã liều mình bảo hộ Dumbledore, không nói bí mật của cây đũa phép Cơm nguội mà bị Voldemort giết chết. Harry tin chắc rằng Grindelwald có tình cảm đặt biệt với Dumbledore, đó cũng là lý do mà khi cậu nói chân tướng cho Dumbledore biết cậu cũng nhắc nhỡ cụ đừng để lại tiếc nuối.

Nhưng cho dù có như thế nào thì cậu cũng không ngờ tới, đời này Dumbledore lại can đảm như thế, can đảm đến mức trở về Hogwarts cùng với chúa tể hắc ám đời thứ nhất.

“Dumbledore ?” Helga cũng có chút kinh ngạc, “Hoan nghênh trở lại Hogwarts.”

Phu nhân Maxime đã đánh mất sự thong dong trước đó, “Bây giờ ngài là hiệu trưởng Durmstrang sao, Dumbledore?”

Dumbledore cúi người chào bốn vị sáng lập, sau đó ra hiệu cho người đứng bên cạnh tiến lên phía trước, “Ta không phải là hiệu trưởng Durmstrang, mà chính là người này, người đã từng bị Durmstrang đuổi học.”

Nhất thời mọi người rơi vào hoang mang.

Harry đứng ở đó, thuận thế nhỏ giọng nhắc nhỡ “Gellert Grindelwald”. Nếu Dumbledore đã dám đường đường chính chính dẫn người tới Hogwarts, thì hiển nhiên cụ đã không tính giấu diếm thân phận của đối phương.

“Merlin!” Phu nhân Maxime lập tức kêu lên.

Mà các học sinh Hogwarts thì đứng cách bọn họ khá xa nên không ai nghe rõ bọn họ đang nói cái gì.

Biểu tình của bốn vị sáng lập cũng vô cùng quái dị. Harry đã từng kể cho bọn họ nghe câu chuyện tương ái tương sát giữa Dumbledore và chúa tể hắc ám rồi, nhưng tình cảnh trước mắt, lại hoàn toàn vượt qua nhận thức của họ.

Đối mặt với muôn vàn vẻ mặt khác nhau của mọi người, Dumbledore bình tĩnh vuốt vuốt chòm râu bạc nói “Bên ngoài lạnh quá, chúng ta vào trong uống chén trà được không? Ta còn rất hoài niệm chanh tuyết của gia tinh Hogwarts làm đó.”

Harry yên lặng rùng mình một cái, cậu cảm thấy có lẽ đêm này mình cần Snape an ủi một chút.

Merlin trên cao, thế giới này quá đáng sợ rồi.

Sự xuất hiện của Krum và Dumbledore đã thu hút sự chú ý của rất nhiều học sinh, ngược lại hiệu trưởng Durmstrang lại giống như hàng tặng kèm mà thôi. Rất nhiều học sinh đều lục lọi túi áo của chính mình, cố gắng tìm được một cây bút lông chim để xin chữ ký của Krum. Harry đi theo phía sau Salazar, lần đầu tiên cậu ngồi vào dãy bàn giáo sư.

Mà Krum cùng các học sinh Durmstrang khác đều ngồi vào bàn Slytherin, hình như có vài người quen biết với Draco, rất nhanh mấy người đã trò chuyện sôi nổi với nhau, đưa tới vô số ánh mắt hâm mộ từ các học sinh nhà khác.

Học sinh của các trường khác đều tự tìm chỗ ngồi cho chính mình, học sinh Beauxbatons hình như tương đối yêu thích học sinh Ravenclaw, chỉ duy nhất một mình Fleur Delacour ngồi bên dãy bàn của Gryffindor.

Ron vừa nhìn thấy cô gái mang huyết thống Veela này thì cứ nhìn chằm chằm không rời mắt. Mà ánh mắt của Hermione lại hướng về Slytherin, không biết là đang nhìn Draco hay nhìn Krum nữa.

“Chào buổi tối, các học trò yêu của ta,” chờ các học sinh đều ngồi vào vị trí, Helga đứng lên nói, “Xin chào các vị khách quý, hoan nghênh mọi người đã đến với Hogwarts.”

Học sinh Beauxbatons và Durmstrang cũng biết vị hiệu trưởng này có thân phận đặc biệt, cho nên tất cả đều ngồi ngay ngắn, không ai dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Helga tiếp tục nói, “Cuộc thi Tam phép thuật sẽ chính thức bắt đầu sau khi bữa tiệc kết thúc. Hiện tại, mọi người hãy cứ thoải mái như đang ở nhà vậy. Trong lúc tổ chức cuộc thi Tam phép thuật, chúng ta hy vọng mọi người đều có những trải nghiệm vui vẻ.” Nói xong, cô phất tay để gia tinh mang đồ ăn lên.

Bữa tiệc hôm nay phá lệ phong phú, ngoại trừ những thức ăn truyền thống của Hogwarts ra thì còn có mấy món ăn ngoại quốc. Mỗi món Harry đều nếm thử một chút, liền bỏ dao nĩa xuống. Dãy bàn giáo viên không thể so với bàn Slytherin, không thể vừa ăn vừa trò chuyện cười đùa với bạn bè, ở trên này bên cạnh cậu là Slytherin còn một bên khác là giáo sư Cổ Văn cũng không phải là đối tượng thích hợp để trò chuyện. Huống chi thân là người thừa kế Slytherin, ở trước mặt mọi người cậu cần phải tuân theo lễ nghi nghiêm ngặt, không thể phạm sai lầm.

Không biết có phải là do ảo giác của mình hay không, cậu luôn cảm thấy bên dưới sảnh đường luôn có một tầm mặt nóng cháy đang nhìn mình chằm chằm.

Helga đang nói chuyện phiếm với phu nhân Maxime, giáo sư McGonagall sau khi nhìn thấy Dumbledore trở về thì cũng vô cùng vui vẻ. Về phần Grindelwald thì ngoại trừ bốn vị sáng lập, Harry, Snape cùng với phu nhân Maxime ra thì không ai nhận ra y, cho nên giáo sư Flitwick đang cùng y hưng trí bùng bừng mà trò chuyện với nhau.

Snape biết tiểu cự quái nhà mình bị gò bó, nhưng vị trí của hai người lại cách khá xa, cũng chỉ có thể chịu đựng.

Đang trò chuyện với nhau vui đến quên trời quên đất, thì cửa sảnh đường một lần nữa bị mở ra. Mà Harry thì đang chán đến mức sắp gặm cái nĩa trên tay lập tức ngẩng đầu nhìn qua, bộ trưởng bộ phép thuật Regulus cùng với sở trưởng sở hợp tác quốc tế Barty Crouch đã đi tới.

Harry đứng lên nhất thời ánh mắt cậu trở nên sáng rực.

“Sao con lại tự mình đến đây?” Helga đứng lên cười nói với Regulus, “Không phải nói để sở trưởng sở phong trào và thể dục thể thao tới sao?”

Regulus cúi người chào bốn vị sáng lập và các vị khách, “Đêm nay trong nhà ngài Habsburg có việc đột xuất, con liền đi thay hắn.” Hơn nữa trong các trận đấu sắp tới, Regulus sẽ tham dự với thân phận là giám khảo.

“Có thể nhìn thấy con thật quá tốt.” Rowena nói, “Bên ngoài lạnh lắm phải không? Mau uống chút trà nóng đi.”

Regulus nói cảm ơn, sau đó nhìn một lượt về phía bàn giáo sư. Harry nhìn y chớp chớp mắt, y hiểu ý mà đi đến ngồi xuống bên cạnh Harry.

Lúc này Harry mới nhẹ nhàng thở ra.

“Nhìn thấy ta tới liền vui như vậy?” Regulus một bên cắt miếng thịt dê được chế biến mê người, vừa nói với Harry “Sirius còn không có vui vẻ đến như vậy đâu.”

Cả khuôn mặt Harry đều nhăn thành một cục, “Sirius có Remus để trò chuyện, còn em lại cách Severus một khoảng xa,” cậu nhở giọng nói, “Sắp chán chết luôn nè.”

Regulus cúi đầu ăn một mảnh thịt dê, sau đó nhìn về phía trước, “Sao hiệu trưởng Dumbledore lại đến được vậy? Còn vị ngồi bên cạnh cụ là ai đó?”

Tay cầm nước bí đỏ của Harry lập tức run lên, “Anh xác định là mình muốn biết đáp án?”

Regulus kinh ngạc với phản ứng của cậu, “Sao vậy? Đừng nói với ta đó là Chúa tể hắc ám à nha.” Nếu không thì y cũng không thể nào nghĩ ra ai có thể làm Harry rối rắm đến như vậy.

Harry kề sát tai y, xác định không có kẻ thứ 3 nghe thấy, “Nghe nói, hắn là hiệu trưởng Durmstrang, tên là Gellert Grindelwald”

Regulus: “…” dao ăn trên tay y thành công hôn môi với sàn nhà.

May mắn dãy bàn giáo sư được lót một lớp thảm trải sàn thật dày, bởi vậy ngoại trừ người ngồi bên cạnh ra thì không có ai chú ý đến sự thất lễ của bộ trưởng bộ phép thuật. Harry vội sai gia tinh mang cho Regulus bộ dụng cụ ăn khác.

“Em nói giỡn đúng không?” âm thanh của Regulus có chút run run.

Harry nhún nhún vai, “Tuy rằng hiện tại em đang rất là chán, nhưng cũng sẽ không lấy loại chuyện này mang ra đùa.”

Regulus đem dao ăn gia tinh vừa đưa cho mình cắm thẳng vào miếng thịt dê.

Harry có thể hiểu nỗi lo của y, cậu cố ý gật đầu, “Chúa tể hắc ám đời thứ nhất dễ dàng xâm nhập vào Anh Quốc, đúng là sự thất trách của người làm bộ trưởng bộ phép thuật là anh.” cậu trêu ghẹo nói.

Regulus rất là muốn khóc.

Harry an ủi, “Nhưng mà, chuyện này chỉ có bốn vị sáng lập và phu nhân Maxime biết mà thôi. Bốn vị sáng lập thì anh có thể yên tâm, còn về phần phu nhân Maxime, thân là hiệu trưởng Beauxbatons, bà ấy biết cái gì nên nói.”

Bữa tiệc kết thúc tốt đẹp, Helga cao hứng giới thiệu thân phận của Regulus và Barty Crouch cho các vị khách cùng học sinh, nhận lại là tiếng vỗ tay như sấm, sau đó cô ra hiệu Filch mang cái rương chứa chiếc cốc lửa lên.

Helga rút đũa phép ra, gõ lên nằm rương ba cái. Nắp rương xèo xẹt cùn cụt chậm rãi mở ra. Helga lấy ra một cái cốc có chân miếng cốc to bằng một đầu gỗ lớn, cái cốc thoạt nhìn không có chút thu hút này lại nhảy lên những ngọn lửa màu xanh trắng.

Sau khi tuyên bố cách lựa chọn dũng sĩ, Helga nhắc nhỡ các học sinh, một khi bỏ tên vào chiếc cốc lửa thì phải tuân thủ theo khế ước, bởi vậy cần phải suy xét thật rõ ràng trước khi đưa ra quyết định muốn làm dũng sĩ hay không.

Mà các học sinh hình như không bị lời nói này hù đến, bọn họ đều nóng lòng muốn tham dự trận thi đấu tràn ngập nguy hiểm cùng kích thích này.

Ngày hôm sau, trong sân trường tràn ngập không khí vui vẻ. Giống hệt với đời trước của Harry, rất nhiều học sinh không đủ tuổi sôi nổi nghĩ ra các biện pháp đem tên mình bỏ vào chiếc cốc lửa. Trong đó Fred và George là những người cố gắng nhất, hai người bọn họ dùng một lượng lớn thuốc tăng tuổi, thành công làm râu của mình vừa dài vừa bạc, thì tên của bọn họ vẫn bị chiếc cốc lửa phun ra ngoài.

Hôm nay là cuối tuần, các học sinh đều vây quanh chiếc cốc lửa. Harry không có hứng thú đối với chuyện này, trừ khi Barty Crouch con lại muốn trà trộn vào Hogwarts để bỏ tên cậu vào.

Nhưng mà mọi chuyện vẫn còn chưa chắc, không phải sao? Harry bất đắc dĩ nghĩ, dù sao thì hôm nay là Halloween a. Tính từ đời trước đến nay, từ sau khi vào học ở Hogwarts, đều do Voldemort, mà cậu không có một ngày lễ Halloween nào ra hồn cả.

Bởi vì cuộc lựa chọn dũng sĩ vẫn chưa kết thúc, cả ngày hôm nay Regulus đều ở tại Hogwarts. Harry lo lắng y không có chuyện gì để làm, nên cố ý mời y đến phòng mình chơi.

“Gần đây anh rất bận?”Harry nhìn vành mắt đen thui của Regulus nhịn không được hỏi. Mặc dù cuộc thi tam phép thuật là chuyện lớn, nhưng Hogwarts mới là phía đứng ra chịu trách nhiệm tổ chức, có bận mấy cũng không thể nào bận đến bộ trưởng chứ?

Regulus nửa sống nữa chết tự vào ghế, “Không có quan hệ với cuộc thi.” y nhận lấy ly hồng mà Harry chuẩn bị “Narcissa lại tới tìm ta.”

Harry bật cười, “Bắt anh tham gia vũ hội?”

Regulus gật đầu. Từ sau khi y lên chức bộ trưởng, bà chị họ bắt đầu có đam mê giới thiệu bạn gái cho y, sợ y lại giống với Sirius, bất thình lình …dẫn bạn trai về. Mấy ngày cuối tuần này nếu không phải đến Hogwarts, chỉ sợ rằng trang viên Malfoy sẽ lại có một buổi vũ hội nữa đang chờ y.

“Anh nghĩ thế nào?” Harry hỏi “Vẫn không định kết hôn sao?”

Đầu Regulus lại đau, “Ta chỉ mới 18 tuổi a!” bình thường tuổi này người ta chỉ mới tốt nghiệp Hogwarts đúng không? Có ai mà bị người nhà bắt đi kết hôn ở tuổi này chứ?

Không chỉ Narcissa thôi đâu. Regulus anh tuấn cao quý, xuất thân bất phàm, lại nhận chức vụ quan trọng trong bộ phép thuật, lại có quan hệ thân thiết với cứu thế chủ và bốn vị sáng lập, tiền đồ vô lượng. Đối với người như vậy, những cô gái xuất thân thuần huyết đều thích không chịu được, bởi vậy mỗi lần vũ hội y đều bị mời nhảy đến toàn thân đau nhức, nếu không thì không thể thoát thân.

Harry nằm úp sấp trên giường, cười đến đau cả bụng. Tuổi của Regulus quả thật là một vấn đề muốn mạng mà, bởi vì y bị Âm thi kéo xuống hồ nên mười năm qua với y chỉ như một giấc ngủ trưa mà thôi.

Harry vất vả lắm mới ngồi dậy được, “Nếu không thì đến lễ Giáng sinh em sẽ khuyên dì Narcissa một chút cho?”

Biểu tình của Regulus vô cùng ai oán.

Vào lúc ban đêm, vừa là tiệc tối Halloween, vừa là nghi thức tuyên bố tên dũng sĩ, các học sinh đều có trật tự mà ngồi trên dãy bàn học viện mình, chờ đợi hiệu trưởng công bố tên người được chọn.

Đoàn đại biểu của Durmstrang đi từ trong hồ vào toà thành. Dumbledore cùng Grindelwald dẫn đầu, Krum bước theo sau họ. Krum vừa bước vào sảnh đường đã dẫn đến một trận thét chói tai, có vài cô gái nhiệt tình mà nhìn hắn, hy vọng có thể thu hút sự chú ý của đối phương.

Nhưng cho dù người khác có phản ứng như thế nào, Krum vẫn giữ sắc mặt âm trầm mà đi tới, căn bản không thèm liếc nhìn những người này một cái nào.

Vì không làm cho giới phép thuật Anh Quốc bị náo động, Grindelwald che giấu tên thật của bản thân, chỉ nói mình là tân hiệu trưởng Durmstrang, hắn để mọi người gọi mình là “Griselda”.

Harry một lần nữa ngồi vào dãy bàn của giáo sư, lúc này ngồi bên cạnh cậu là Regulus. Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, đều đang suy đoán xem ai sẽ là dũng sĩ.

Cũng giống với bọn họ, các học sinh cũng vô cùng tò mò, bọn họ đứng ngồi không yên, hiển nhiên sự chú ý của bọn họ không dành cho đám thức ăn ngon lành trước mặt.

Tại dãy bàn giáo sư, vài vị hiệu trưởng cũng vừa khẩn trương vừa mong chờ. Ngay khi bàn ăn của các học sinh đã trống không. Helga đứng dậy.

“Được rồi, đã đến giờ chiếc cốc lửa đưa ra quyết định.”cô mỉm cười, “Dũng sĩ được chiếc cốc lửa chọn lựa, ta hy vọng các trò sẽ bước đến căn phòng kia, để nhận lấy gợi ý đầu tiên.” cô chỉ về phía cánh cửa cách dãy bàn giáo sư không xa, nằm phía bên tay phải Harry.

Cô lấy đũa phép ra, quơ một vòng cung lớn trong không khí. Ngay tức khắc ngoại trừ các ngọn nến trong lòng đèn bí đỏ ra, thì toàn bộ những ngọn nến trong sảnh đường đều bị dập tắt, toàn bộ sảnh đường chìm trong ánh sáng lập lòe mơ hồ. Các học sinh đều im phăng phắc, lẳng lặng chờ đợi chiếc cốc chân dài chứa đựng ngọn lửa xanh trắng đưa ra quyết định.

Ngay khi ngọn lửa trong cốc biến thành màu hồng, thì một tấm da dê bị đốt trụi nhẹ nhàng bay ra, sau đó nó lại trở về màu xanh trắng vốn có. Lặp lại ba lần, thì tên của ba vị dũng sĩ cũng đã nằm gọn trong tay Helga. Cô lớn tiếng đọc lên ba cái tên.

Danh sách vẫn giống y hệt như trong ký ức của Harry  .

Dumstrang Vector Krum

Beauxbatons Fleur Delacour

Hogwarts Cedric Diggory

Bọn họ trở thành dũng sĩ của cuộc thi Tam phép thuật.

Sảnh đường vang lên tiếng hoan hô kéo dài không ngừng nghỉ. Mà ánh mắt Snape đang đứng ở dãy bàn giáo sư lại cứ thủy chung nhìn chăm chú vào chiếc cốc lửa, sợ bên trong lại bay ra một tấm da dê nữa.

May mà, lần này mọi chuyện đều không có lặp lại.

Lửa trong chiếc cốc tắt dần, mọi thứ đều quy về yên tĩnh.

Snape thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.

Harry lấy thân phận nhân viên công tác đi theo vài vị hiệu trưởng bước vào căn phòng dũng sĩ. Nhìn thấy cậu tiến vào, Cedric Diggory nguyên bản đang ngồi lập tức đứng lên.

“Harry Potter” y đi lên phía trước, vui vẻ vươn tay, “Vậy mà lại có thể nhìn thấy cậu ở đây!” Tuy rằng là người thừa kế của Slytherin, là cứu thế chủ đánh bại kẻ ai cũng biết là ai đấy, nhưng Harry vẫn luôn điệu thấp, ngày thường muốn gặp cậu trong trường thật sự là muôn khó ngàn khó.

Harry bắt tay với y, sau đó mỉm cười nói, “Slytherin để ta đến đây hỗ trợ.”

Khuôn mặt luôn âm trầm mang vẻ tự kiêu không ai bì nổi của Krum rốt cuộc cũng miễn cưỡng lộ ra một nụ cười tươi, “Chào cậu, Potter.” chuyện Harry đánh bại Chúa tể hắc ám đã truyền tới Đức, bởi vậy hắn cũng vô cùng tò mò về cậu thiếu niên này.

Harry gật đầu, “Xin chào, Cậu Krum.” Cậu nguyên bản muốn cùng đối phương tâm sự về trận chung kết của Quidditch World Cup, nhưng suy xét đến việc lần đó đội Krum đã thất bại đó cũng không phải việc vinh quang gì, bởi vậy cậu chỉ đành lên tiếng chào hỏi thôi.

“Đây là cứu thế chủ đã đánh bại chúa tể hắc ám sao?” Fleur hất mái tóc bạch kim dài châm chọc nói “Nhìn bộ dạng yếu đuối của cậu ta kìa, ai mà biết được có phải nhờ sự hỗ trợ của người khác rồi đem công lao tính lên người…”

Phu nhân Maxime lập tức cắt ngang lời cô ta, “Đủ rồi Fleur, chúng ta đến Hogwarts là để làm khách!” Bình thường coi khinh người khác thì cũng thôi, nhưng ra ngoài làm khách thì phải đoan trang cẩn thận.

Fleur cao ngạo hất tóc, mái tóc bạch kim theo động tác của cô ta mà lóe sáng lấp lánh.

Bởi cơ thể cậu có dung hợp máu của Slytherin, nên Harry có thể phớt lờ sức hấp dẫn của một Veela chân chính, huống chi là người chỉ có một phần tư huyết thống như Fleur Delacour.

Harry thản nhiên liếc nhìn cô ta một cái, hoàn toàn phớt lờ sự khiêu khích của cô ta. Có lẽ chưa bao giờ bị người ta phớt lờ như thế, Fleur tức giận đến đỏ cả mặt.

Helga đứng một bên cười như không cười mà nhìn Harry, vẫn không lên tiếng ngăn cản.

Harry nhìn về phía Dumbledore, “Đã lâu không gặp.” Cậu cúi người chào, sau đó quay đầu nói với Grindelwald, “Có thể nhìn thấy ngài, ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh.”

Grindelwald dùng đôi mắt lam sâu thẳm của mình nhìn chằm chằm Harry không chớp mắt, “Ngươi chính là đứa trẻ mà Albus nhắc đến đúng không?” hắn chủ động vươn tay, “Ta cũng rất vui khi có thể nhìn thấy ngươi.”

Harry nghi hoặc nhìn về phía Dumbledore, vẻ mặt lộ rõ ý muốn hỏi. Dumbledore mỉm cười vuốt chòm râu dài của mình, nhưng không trả lời.

“Được rồi, các bạn nhỏ thân mến,” Regulus tiến vào sau Harry lên tiếng nói, “Nhiệm vụ thứ nhất: là khảo nghiệm sự can đảm của dũng sĩ, cho nên ta sẽ không nói cho mọi người nhiệm vụ đó là gì. Nhiệm vụ sẽ được tiến hành vào ngày 24 tháng 11, trước mặt tất cả các học sinh và trọng tài. Trong lúc tiến hành thi đấu, các dũng sĩ sẽ không được xin giúp đỡ hay nhận trợ giúp từ các giáo sư. Vũ khí duy nhất dũng sĩ được sử dụng trong trận thi đấu này chính là đũa phép của chính mình. Nhiệm vụ thứ hai sẽ công bố sau khi hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất. Bởi vì trận đấu có yêu cầu rất cao, thời gian lại kéo dài, cho nên các dũng sĩ có thể không tham dự kỳ thi cuối năm”

Harry trộm bĩu môi. Sao cậu lại quên mất chuyện này chứ? Cậu cũng không muốn thi cuối năm a!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net