Chương 222: Mời bạn nhảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hp chi Hình Bóng 

Chương 222: Mời bạn nhảy

Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Sau khi chọn được dũng sĩ, thì hai ngày nữa sẽ có phóng viên của tờ <Nhật báo tiên tri> đến đây phỏng vấn và chụp ảnh. Ollivander cũng sẽ đến để kiểm tra đũa phép của các dũng sĩ. Sau khi cụ phát biểu chút đánh giá của mình về cây đũa phép lõi tóc Veela của Fleur, sau đó lại nhìn về phía Cedric cùng Krum. Lần này Harry không phải là dũng sĩ, nếu không thì chắc cụ sẽ lại cảm thán trăm nghìn lần về cây đũa phép anh em của cậu và Voldemort.

Harry nhún nhún vai, chỉ có mình cậu tự biết, thật ra từ sau  khi có đũa phép thủy tinh tím đến nay, trừ khi là luyện tập trên lớp học, thì những lúc khác cậu rất ít khi sử dụng đũa phép lông phượng hoàng.

Trận đấu đầu tiên của chiếc cốc lửa vẫn giống như đời trước là cướp trứng rồng giả trước mặt rồng. Từ đời trước đến bây giờ Harry đều cảm thấy cái hạng mục thi đấu này quá hố người, càng đừng nói đời này lại càng hố hơn. Bởi vì vấn đề huyết thống của Slytherin, nên mấy con rồng chuyển đến Hogwarts đều biểu hiện vô cùng ngoan ngoãn, cho nên đa số dũng sĩ chỉ cần cẩn thận không phát ra tiếng động lớn, thì cho dù là rồng xanh xứ Wales, hay rồng lửa Trung hoa, đến Mũi cụt Thụy điển, đều ngoan giống hệt một con thỏ, chúng nó không thèm để ý chút nào mà dễ dàng để các dũng sĩ mang trứng rồng đi.

Harry vây xem toàn bộ hành trình: “…” đời trước cậu phạm quá nhiều sai lầm, nhưng sai lầm lớn nhất đó nhất định chính là giết chết Herpo nên không phát hiện ra nơi ẩn thân của Xà tổ!!!

Trận thi đấu đầu tiên quá mức thuận lợi, các học sinh đều cảm thấy không thú vị. Ban giám khảo cũng gặp khó khăn, mọi người thương lượng với nhau sau đó quyết định cho ba dũng sĩ 6 điểm, đến trận tiếp theo lại phân thắng bại.

Đối với chuyện này hai vị hiệu trưởng của hai trường cũng cảm thấy chút đè nén, đáng tiếc là không ai có thể tìm được nguyên nhân làm đám rồng biến thành như vậy, cho nên một bụng tức giận không biết xả chỗ nào. Mà trong tối đêm đó ba vị sáng lập đã đoán ra chân tướng lập tức vui vẻ mà “nói chuyện” với Slytherin, và kết quả của cuộc đàm phán là sau lễ Giáng sinh Salazar sẽ rời trường học cho đến khi trận thi đấu thứ hai kết thúc mới được trở về, nếu không thì đến lúc các dũng sĩ yêu cầu cướp người từ trong tay nhân ngư, chỉ sợ đám nhân ngư sẽ dùng cả hai tay dâng lên luôn quá.

Trận đấu đầu tiên chấm dứt trong qua loa, nhiệt tình của các học sinh đối với Tam phép thuật cũng nhạt hơn phân nửa. Các giáo sư thì lại vô cùng hài lòng khi đám học sinh lần nữa dời sự chú ý vào học tập. Thời gian vội vàng trôi, Harry chỉ cảm thấy trận thi đấu đầu tiên chỉ mới chấm dứt không được mấy ngày, thì các viện trưởng đã thông báo đến các học sinh nhà mình, vũ hội giáng sinh sắp đến.

Làm cứu thế chủ giới phép thuật, người thừa kế của Slytherin, mấy tháng này Harry cũng giống như Krum, là đối tượng trọng điểm chú ý của mọi người. Nhưng ngoại trừ thời gian lên lớp thì cậu rất ít khi lộ diện, bởi vậy đa số mọi người rất khó có thể trò chuyện với cậu. Ngay khi tin tức vũ hội giáng sinh sắp tới, rất nhiều cô gái quý tộc thuần huyết sôi nổi đưa ra phỏng đoán, xem chính mình có thể được Harry Potter mời trở thành bạn nhảy hay không.

Đối với chuyện này Harry hoàn toàn không biết, trên thực tế cậu đang rầu rĩ vì mấy bước khiêu vũ loạng choạng của mình, kiểu nào cũng không thể mất mặt trong vũ hội giáng sinh được. Quá dọa người!

Đến cả lão dơi già cũng khiêu vũ giỏi hơn cậu nữa, thật là một sự thật làm người ta buồn bực mà.

Harry nhịn không được đấm đấm giường.

Slytherin nghe thạch xà nói con đỡ đầu của mình có hành động kỳ quái, Salazar lập tức độn thổ lại đây, nhìn Harry đang quay cuồng trên giường hỏi, “Làm sao vậy?” Không phải là dũng sĩ, mà gần đây Hogwarts cũng không xảy ra chuyện gì, vẫn bình thường mà sao lại tự nhiên lại như vậy?

Harry bị hoảng sợ, nhanh chóng ngồi dậy, “Con chỉ đang nghĩ là có thật sự cần thiết đi tham gia vũ hội giáng sinh không.”

Salazar ngồi xuống ghế, “Những nữ sinh đó đến tìm con?” Làm người sáng lập Hogwarts, những học sinh quý tộc thuần huyết kia tính toán chuyện gì làm sao qua mặt được y.

Harry đầy bụng nghi hoặc, “Nữ sinh nào?”

“Con không biết?”

Harry lắc đầu.

Salazar chỉ có thể giải thích cho cậu một phen.

Phản ứng đầu tiên của Harry chính là, “Severus biết chuyện này không?” cậu khẩn trương hỏi.

Salazar buồn cười lắc đầu. Đều do đám nữ sinh lén lút nghị luận thôi, nếu không phải đám thạch xà nói cho y, thì y cũng không biết là có chuyện như vậy.

Harry nhẹ nhàng thở ra, “Vậy là tốt rồi.” Với cái tính tình biệt nữu kia của người yêu mình, nếu mà bị anh biết cậu bị đám nữ sinh kia nhớ thương, thì hậu quả kia đến nghĩ thôi cũng không nghĩ nổi.

Salazar hỏi, “Vậy con có định mời ai không?”

Harry bất đắc dĩ nhún nhún vai, “Severus nhất định sẽ không đồng ý cho con khiêu vũ với người khác đâu.” Vẻ mặt của cậu vô cùng rối  rắm, “Hơn nữa con khiêu vũ dở lắm, không dẫm lên chân người khác đã là may lắm rồi.”

“Cái này thì dễ,” Salazar nói, “Ta cùng với Godric cũng có thể dạy con.”

Harry: “…” Thật ra con không có muốn học đâu a.

Salazar nói, “Tốt nhất con vẫn nên suy xét chọn lựa bạn nhảy đi, nếu không được ta để Rowena đi với con?” Tính tới tính lui, thì chỉ có một người được chọn này có thể làm Snape chấp nhận.

Harry thực ủy khuất, “Thật sự không thể không tham gia sao?”

Salazar bật cười, “Nếu con thật sự không muốn tham gia cũng không sao, dù sao cũng là nhân viên công tác, có thể đến để duy trì trật tự. Nhưng Severus lại không có lý do không đi, con nghĩ kỹ đi, đến lúc đó con chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn khiêu vũ với người khác, nhìn hắn không ngừng đổi bạn nhảy, mà con đến cơ hội lôi kéo hắn rời khỏi đó cũng không có.”

Harry bị dọa đến suýt khóc, nháy mắt cậu bổ nhào vào ngực Salazar, “Con..con muốn học khiêu vũ!”

Salazar nhịn không được cười, “Vậy con đã nghĩ tìm ai làm bạn nhảy chưa?” y hỏi.

Harry nhíu mày tự hỏi trong chốc lát, sau đó nói, “Ravenclaw có một nữ sinh có quan hệ khá tốt với con, lần này con nghĩ có thể nhờ cô ấy giúp một chút.”

“Ravenclaw ?” Salazar nháy mắt mấy cái, “Con nói Cho Chang?”

Harry thiếu chút nữa hộc máu. Năm đó Cho là mối tình đầu của cậu, cái tên này giống với tên Ginny Weasley, không thể nhắc đến trước mặt Severus a, Xà tổ ơi ngài nghĩ thế nào mà lại cho rằng cậu có can đảm mời cô ấy khiêu vũ vậy?

“Là Luna.” Harry vội nói, “Luna Lovegood, là cô bé nhỏ hơn con một năm học.” Luna là bạn tốt của Harry ở đời trước, mặc dù cô có chút mơ mơ màng màng, nhưng dù nào cô cũng trở thành một người bạn trung thành của Harry. Cả đời này, tuy rằng cô với Harry không gặp nhau quá nhiều, nhưng mỗi lần gặp mặt sẽ chào hỏi lẫn nhau một chút, bởi vậy Harry có đến mời cô đi dự vũ hội cũng không quá đột ngột. Hơn nữa Snape rất rõ ràng quan hệ giữa cậu và Luna, hẳn là sẽ không có phản ứng quá lớn.

“Nữ sinh kia?” Salazar cúi đầu, nghiêm túc nhớ lại, “Hình như Rowena rất thích con bé. Thông minh, khoan dung, lãnh tĩnh, lại kiên định, là một đứa nhỏ khá tốt.”

Trên thực tế, Ưng tổ không chỉ một lần nói qua việc muốn đích thân dạy dỗ cô bé này.

Harry khẽ lắc đầu, “Chỉ tiếc tất cả mọi người đều gọi em ấy là “Cô nàng điên”, luôn chọc ghẹo trêu đùa em ấy.” Ví dụ như luôn ăn trộm đồ của cô, mà Luna sau khi kết thúc học kỳ đã dán thông báo để mọi người trả đồ, cũng chưa bao giờ truy cứu.

“Đây là phương thức xử lý quan hệ của con bé.” Salazar đứng lên, nở nụ cười nhẹ, “Gần đây khi nào rảnh thì đến tìm ta hoặc Godric học khiêu vũ.”

Harry gật đầu, “Vâng.” Cả hai đời cộng lại, lần đầu tiên cậu mới biết mình sẽ có một ngày cam tâm tình nguyện học khiêu vũ như thế này.

Salazar độn thổ đi mất.

Đối với chuyện mời bạn nhảy này, Harry thấy vô cùng không ổn, nhưng nếu đối phương là Luna thì dễ dàng hơn nhiều, bởi vì đối phương sẽ không để ý đến sự thất lễ của cậu, cũng sẽ không ra vẻ rụt rè hay lạnh lẽo, càng sẽ không suy xét đến thái độ của các nữ sinh khác.

Harry quyết định sau bữa tối ngày mai sẽ đi mời Luna. Nhưng đến lúc cơm trưa thì cậu mới phát hiện, lẽ ra mình nên mời từ lúc sáng mới đúng…

Dựa theo truyền thống của Anh Quốc, tham dự vũ hội nên là nam sĩ mời nữ sĩ. Đời trước cho dù Ginny có thích Harry đi nữa thì cũng không mở lời trước. Cũng không biết là do thân phận đời này của Harry càng mê người hay là do nguyên nhân khác, khi Harry bước vào sảnh đường dùng bữa trưa, thì có mấy nữ sinh xông tới.

“Harry, đã tìm được bạn nhảy cho vũ hội giáng sinh chưa?” một nữ sinh Gryffindor chủ động hỏi.

Harry: “…”

Một nữ sinh Hufflepuff khác cũng mở miệng, “Vừa hay mình cũng chưa có bạn nhảy, hay là chúng ta cùng đi nha?”

“Các ngươi đều tránh ra,” một nữ sinh quý tộc thuần huyết Slytherin hùng hồn tuyên bố, “Harry là học viên của chúng ta, tự nhiên sẽ không mời nữ sinh nhà khác!”

“Dựa vào cái gì Harry nhất định phải mời nữ sinh của nhà mình chứ?!” một Gryffindor khác cao giọng nói, “Cậu ấy có từng nói như vậy sao?”

“Nói chuyện cứ như là cậu ấy đã nói với ngươi vậy!”

Harry cảm thấy thực đau đầu, cậu cạn lời mà phát hiện, Ginny cũng ở trong đám người đó, đang có ý đồ muốn nói chuyện với mình.

Cuộc đời lần đầu tiên bị một đám nữ sinh vây quanh, quả thật còn đang sợ hơn là việc quyết đấu cùng Voldemort nữa, dù sao tên kia chỉ cần một Avadra là xong việc, mà tình cảnh này, cậu cũng không thể vận dụng quyền thừa kế ném hết bọn họ ra khỏi Hogwarts được.

Không biết là may mắn hay bất hạnh, chính ngay lúc này, Snape một thân áo đen tung bay đã bước tới, “Nhìn xem, đây chính là biểu hiện của học sinh Hogwarts khi mời người khác tham gia vũ hội , so với hai trường học khác thì thật làm người ta mở mang tầm mắt, ta con nghĩ rằng các giáo sư đã đồng loạt từ chức hết rồi chứ. Nếu như các ngươi không đói không muốn ăn trưa, xin mời các ngươi sau khi kết thúc môn học hãy ở lại phòng học, nếu như còn muốn ăn trưa thì… thời gian cho các ngươi cũng không còn nhiều lắm.” Anh lạnh lùng nói, “Gây cản trở đường đi, trừ 5 điểm… một người!”

Harry nhìn lướt qua một vòng mới phát hiện, ngoại trừ mình ra, thì những học sinh Slytherin khác đã sớm chạy hết về chỗ ngồi ngay khi thấy bóng dáng viện trưởng bước tới rồi, mấy học sinh nhà khác cũng bắt đầu điểu thú tứ tán, để tránh cho viện trưởng Slytherin khủng bố lại lấy lý do trừ điểm.

“Về phần ngươi, cậu Potter!” Snape từ trên cao nhìn xuống cậu, trong ánh mắt dấy lên  một cảm xúc khó nói nên lời, “Quần áo bất chỉnh, cấm túc một tháng!” Nói xong, anh cũng không quay đầu nhìn biểu tình của Harry, mà đi một mạch đến dãy bàn giáo sư, cúi đầu ăn cơm trưa.

Harry buồn bực mà cúi đầu, quả nhiên cúc áo choàng của mình không biết đã bị đám nữ sinh điên cuồng mời mình đi vũ hội kéo đứt từ lúc nào.

Harry lấy đũa phép sửa sang lại quần áo, bất đắc dĩ đi về phía dãy bàn Slytherin. Nghi thức hoan nghênh đã qua, cậu không cần lại ngồi bên cạnh Slytherin nữa. Lúc này Draco đang ngồi trên ghế, nháy mắt mấy cái với cậu.

“Hình như viện trưởng nổi giận thật rồi.” Draco vui sướng khi người khác gặp họa mà làm cái mặt quỷ với cậu, “Thầy ấy đã lâu không có trừ điểm điên cuồng như vậy rồi.”

Harry không tiếng động mà thở dài, lúc trước vì sự hài hòa giữa bốn học viện, Snape luôn rất khắc chế. Nếu hôm nay không phải thật sự không vui, anh ấy cũng sẽ không xem trường hợp mà phun nọc độc như vậy, dù sao bốn vị sáng lập cùng vài vị khách khác vẫn còn ở trong sảnh đường.

Nhưng mà cậu là người bị hại mà? Harry thực ủy khuất.

Những tiểu động vật khác thì đang nhỏ giọng nghị luận, giáo sư Snape cư nhiên dám cấm túc người thừa kế của Xà tổ, thật không hổ danh là xà vương đại nhân.

Chỗ ngồi giáo sư, Dumbledore cười khanh khách mà nói với Snape, “Ta vẫn luôn nói nhân duyên của Harry rất tốt mà, không phải sao?”

Snape cố nén xúc động muốn đổ một lọ dịch khổ qua áp súc vào ly trà của đối phương, cúi đầu hung tợn mà cắt miếng thịt bò.

Salazar cách bọn họ không xa có chút muốn cười, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

Nhờ sự độc mồm độc miệng của xà vương ban tặng, nên bữa tối hôm nay cũng không ai luẩn quẩn trong lòng mà lại đi bao vây cứu thế chủ nữa.

Khổ bức thì khổ bức, nhưng Harry cũng không có can đảm trốn cấm túc của viện trưởng nhà mình. Buổi tối 7 giờ, cậu đúng giờ mở cửa hầm, sau đó nhìn thấy Snape đang ầm trầm đứng đó chờ mình.

Harry nhanh chóng lấy lòng mà ôm anh.

Snape nhẹ giọng nói nhỏ bên tai cậu, “Tiểu hỗn đản trêu hoa ghẹo nguyệt.” bốn chữ cuối cùng, như là bị cắn ra tới vậy. Merlin trên cao, lúc giữa trưa khi anh nhìn thấy đám nữ sinh từ bỏ rụt rè cùng tao nhã chỉ vì muốn cùng Harry khiêu vũ, nội tâm anh dâng lên một trận khủng hoảng cùng ghen tuông. Phải biết rằng, đến ngay cả con công Lucius năm đó đều không được đám nữ sinh hoan nghênh đến mức này.

Harry thực ai oán, “Không liên quan đến em, là các cô ấy tự mình vây lại đây.” Harry tựa vào lòng ngực Snape “Thật ra em muốn một ngày ba nữa đều ăn ở chỗ anh.”

Snape: “...”

“Được rồi, nói chuyện chính,” Harry nhẹ nhàng tránh ra khỏi lòng ngực anh, sau đó ngồi lên sa lông, “Anh có muốn tham gia vũ hội giáng sinh cùng em không?”

Snape nhướng mày nhìn cậu, “Nếu như em muốn tối hôm đó giường bệnh thất không đủ dùng, thì ta khuyên em nên đánh mất cái suy nghĩ này đi.” Merlin chứng giám, cho dù có bao nhiêu không muốn Harry khiêu vũ cùng với nữ sinh khác, thì anh cũng không muốn cậu một lần nữa bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Bạn nhảy của cứu thế chủ lại là giáo sư độc dược khủng bố nhất Hogwarts? Tin tức này mà truyền ra chỉ sợ toàn bộ giới phép thuật đều đảo lộn.

Harry bất đắc dĩ mà từ bỏ, “Nếu anh không để ý thì em mời Luna vậy, Là Luna Lovegood học sinh năm ba nhà Ravenclaw.”

“Trí nhớ của giáo sư độc dược hèn mọn của em không có tệ đến mức đó, ta biết là ai.” Snape tức giận nói. Tuy rằng đời trước quan hệ giữa anh và Harry không tốt lắm, nhưng cậu có mấy cái bạn tốt anh đều rõ ràng, huống chi nữ sinh Ravenclaw đó là thành viên nòng cốt của hội phượng hoàng, là người nữ sinh thứ hai không xem Harry là cứu thế chủ.

Quen biết Snape nhiều năm, Harry biết đối phương đã đồng ý. Cậu tự giác bước đến bàn làm việc của Snape, bắt đầu viết thư cho Luna.

Hiện tại không có đám nữ sinh nhìn mình chằm chằm, cậu chỉ cần vận dụng quyền thừa kế gọi một con cú mèo của trường học đến, để nó mang thư đến cho Luna.

Luna không để cậu đợi lâu, một giờ sau cô hồi âm tỏ vẻ chấp nhận lời mời của Harry. Trong thời điểm này chỉ có mình Luna là không quan tâm đến ánh mắt đố kỵ của những nữ sinh khác, ở trong vũ hội giáng sinh, có thể cùng cứu thế chủ đồng thời khiêu vũ.

“Bạn nhảy của anh là ai?” sau khi giải quyết xong vấn đề của mình Harry vui vẻ quay sang hỏi người yêu nhà mình.

Lúc này Snape đang chấm luận văn của học sinh, anh cũng không thèm ngẩng đầu lên nói, “Em cảm thấy ta có thể tìm một học sinh làm bạn nhảy sao?”

Harry trộm lè lưỡi, “Không phải là giáo sư McGonagall đi?” cậu cố gắng nhớ lại bạn nhảy đời trước của Snape, nhưng tiếc là cậu chỉ có ấn tượng với việc Ron cùng Hermione cãi nhau vì Krum mà thôi.

Snape cố nén xúc động muốn đánh người, “Đến lúc đó thì sẽ biết.” vì để xả tức, anh cố gắng soi mói rồi chấm một cái P cho luận văn của một Gryffindor .

Không nhận được đáp án, Harry buồn bực lấy sách giáo khoa ra bắt đầu làm bài tập.

Harry cấm túc một tháng, nhưng sư tổ cùng xà tổ đều muốn dạy Harry khiêu vũ, tự nhiên không có khả năng để Snape giữ cậu lâu đến vậy. Buổi tối ba ngày sau, Salazar liền độn thổ đến hầm, sau đó xách Harry đang mài đá Nguyệt Bồ phụ Snape mang đi.

Slytherin cùng Gryffindor đều là quý tộc trung cổ, bởi vậy những bước khiêu vũ của họ mang đậm nét cao quý cùng tao nhã đặc trưng của thời đại đó.

Vẻ mặt Harry đau khổ cố gắng bắt chước động tác của Salazar. Hai năm nay, tuy rằng cậu có chịu sự ảnh hưởng từ cha nuôi nhà mình, giơ tay nhất chân đều tao nhã rất nhiều, nhưng có một số việc bất luận có cố gắng thế nào đều không thể làm tốt được, ví dụ như khiêu vũ, thí dụ như mời bạn nhảy.

Cậu đã nhớ không nổi đây là lần thứ mấy xà tổ sửa lại động tác cho mình rồi, hoặc là bước nhầm chân, hoặc là thế nhảy không đẹp.

Không đến bốn giờ, cậu đã toàn thân đau nhức, thiếu chút nữa là không nhất nổi cánh tay lên luôn.

Salazar cùng Godric cũng bất đắc dĩ mà nhìn nhau một cái, sau đó để Harry trong nửa tháng này ngày nào cũng phải tới đây, nếu không cái vũ đạo mất tự nhiên kia của cậu, thật sự quá xin lỗi thân phận của cậu.

Harry bị tra tấn khoảng chừng nửa tháng. Tối nào cậu luyện tập đến khuya, sau khi kết thúc liền lập tức chạy về hầm để Snape dùng dược thư hoãn cơ bắp thoa cho mình, nếu không thì ngày hôm sau cậu không thể nào đi học nổi. Đối với chuyện này Snape vừa buồn cười vừa bó tay, chỉ đành phải ngầm thừa nhận hành vi được một tấc muốn một thước của cứu thế chủ, khi ngày nào thoa thuốc xong đều muốn cọ giường ngủ.

Nửa tháng sau, hai vị các hạ rốt cuộc cũng tạm chấp nhận bước nhảy của Harry. Gryffindor đánh giá: dù sao lần này con không phải là dũng sĩ, nên không cần nhảy mở đầu, nhảy đến mức độ này là được rồi. Thật không biết bạn nhảy đời trước của con làm sao mà chịu đựng được chứ, Merlin phù hộ cho con bé!

Harry nước mắt hai hàng mà chạy đi.

 Bởi vì vẫn luôn bị hai vị các hạ bắt huấn luyện, nên sau khi Harry hẹn Luna xong thì cũng không chú ý đến tin tức của vũ hội nữa. Cho đến ngày tổ chức vũ hội, cậu mới phát hiện… Lịch sử vẫn giống đến kinh người.

Nhìn thấy Hermione ăn mặc giống như một nữ thần thân mật khoác tay Krum, vô số nữ sinh đều nhìn cô bằng ánh mắt ghen tị cùng hâm mộ. Mà ở chỗ cô không nhìn thấy, Astoria Greengrass đang khoác tay Draco, trong mắt hiện lên một ánh nhìn tăm tối. Cách bọn họ không xa, khi Ron nhìn thấy Hermione xinh đẹp đến khó có thể tin thì cũng nhịn không được mà há hốc mồm. Padma bên cạnh hắn cũng có vẻ chán chết đánh giá bộ lễ phục đã đổ lông của Ron.

Harry đang mặt bộ lễ phục mà Salazar cùng Godric lựa chọn cho cậu. Nhờ vào đám dược dinh dưỡng của Snape, mà so với đời trước cậu đã cao hơn tận 10cm. Bởi vậy lễ phục làm hiện rõ lên dáng người cao ngất. Mà lễ phục tinh xảo hoa lệ càng biểu lộ thân phận bất phàm của cậu.

Cậu là hậu đại duy nhất của gia tộc Potter, là cứu thế chủ giới phép thuật, là người thừa kế của Slytherin …

Ngay lúc Harry đang tựa lên vách tường chờ Luna tới, thì rất nhiều nữ sinh đi theo bạn nhảy cũng nhìn thấy cậu, cũng nhịn không được oán giận vì sao người bên cạnh mình không phải là cậu trai xuất sắc này.

“Xin chào, Harry.” Luna mặc một bộ áo choàng lóe sáng ánh bạc bước về phía Harry, “Thật vui khi có thể nhận được thư mời của anh, chưa từng có ai mời em tham dự vũ hội đâu!” Âm thanh của cô thực mơ mộng bay bổng.

Harry nhìn về phía cô, Luna đang mang một cái mũ sư tử trên đầu, càng làm cho cô trông thật kỳ quái. Cậu đứng thẳng người, mỉm cười đưa tay ra trước mặt cô, “Em không để ý là tốt rồi.” tuy rằng Luna không thích kết bạn, nhưng không phải cô không hiểu chuyện, trong lúc này cô đồng ý lời mời của Harry, hiển nhiên cô cũng biết mình sẽ bị cô lập.

Đôi lông mày nhạt màu của Luna hơi nhướng lên, sau đó vui vui vẻ vẻ mà kéo Harry đến sảnh đường. Vách tường của sảnh đường treo đầy những giọt sương bạc lấp lánh, trần nhà là bầu trời đêm đầy sao, kế bên còn treo vài nhánh tầm gửi cuộn thành vòng hoa. Bốn dãy bàn biến mất, thay vào đó là một trăm bàn nhỏ trên bàn có đốt vài ngọn nến, mỗi bàn có thể ngồi được 10 người.

Bạn nhảy của Harry quả thật làm mọi người mở rộng tầm mắt. Có nữ sinh thậm chí nhỏ giọng nghị luận, có phải cứu thế chủ cũng không được bình thường không?, nếu không thì vì cái gì lại chướng mắt những người xinh đẹp, xuất thân tốt, ngược lại đi mời

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net