Chương 223: Vũ hội hố chết người!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hp chi Hình Bóng 

Chương 223: Vũ hội hố chết người!!!

Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Sau bữa tối là vũ hội. Nhóm Quái tỷ muội bắt đầu biểu diễn, thì các dũng sĩ cũng bước đến khiêu vũ mở đầu. Rút đi cái mác mọt sách Hermione lúc này phá lệ xinh đẹp, trong nháy mắt, Harry thậm chí cảm thấy cô có huyết thống của Veela.

Fleur đều bị cô nàng làm cho lu mờ. Draco ngồi cách bàn Harry hơi xa, bởi vậy cậu không thấy rõ biểu tình của đối phương. Ngược lại, Ron thì lại ngồi phía sau bọn họ, Harry vô ý mà nhìn xuống phía dưới, phát hiện cậu ta đang si mê mà nhìn Fleur cao gầy mỹ lệ.

Bất luận là đời nào, Ron đều luôn dễ dàng bị Veela ảnh hưởng như vậy.

"Anh biết khiêu vũ không, Harry?" Luna đứng ở trước mặt Harry, nhẹ nhàng hỏi.

Harry lấy lại tinh thần gật gật đầu, chờ màn khiêu vũ mở đầu kết thúc cậu liền vươn tay hướng về phía bạn nhảy của mình. Nhớ lại bản thân bị bắt luyện tập khiêu vũ trong nửa tháng này, đột nhiên làm cậu có loại cảm giác như mình đã chuẩn bị cả một năm học rốt cục hiện tại cũng có thể thi rồi.

Cái lạnh từ lòng bàn tay của Luna truyền đến, làm Harry hoàn toàn thả lỏng.

Salazar cùng Godric đều xuất thân quý tộc, tuy rằng thiên phú của Harry không tốt lắm, nhưng trong khoảng thời gian này cậu cũng đã học hành rất nghiêm túc, bởi vậy chỉ chốc lát sau, bước nhảy xinh đẹp của cậu, cùng dáng người tao nhã liền hấp dẫn vô số ánh nhìn của mọi người.

Vì không để cho người thừa kế nhà mình bị quá nhiều người chú ý, Salazar mời Helga, Godric mời Rowena, từ bọn họ dẫn đầu, mọi người trên bàn giáo sư cũng toàn bộ đứng lên bắt đầu khiêu vũ.

Mười phút sau, một màn ngoài dự đoán xuất hiện .

Harry biết, Salazar cùng Godric là người yêu, cậu và Snape cũng là người yêu, mà Sirius cùng Remus cũng không ngoại lệ. Cậu tin tưởng, ở Hogwarts ngoại trừ bọn họ nhất định vẫn còn có những cặp đôi đồng tính khác, nhưng trước mắt, đa số mọi người vì không muốn mình gặp phải những phiền toái không cần thiết, đều che giấu tính hướng của chính mình, đều lựa chọn bạn nhảy khác phái.

Sở dĩ nói đa số mà không phải toàn bộ là bởi vì. . .

Dumbledore đang cùng Chúa Tể Hắc Ám tiền nhiệm tay trong tay đi hòa theo tiết tấu của nhóm Quái tỷ muội mà khiêu vũ, động tác của bọn họ ăn ý mà lại hài hòa, phảng phất như trước kia đã dắt tay nhau khiêu vũ vô số lần như vậy rồi. Đôi mắt thâm lam cùng trạm lam giao nhau trong nháy mắt, bất cứ ai đều có thể nhìn thấy  thâm tình từ trong ánh mắt họ.

Tất cả mọi người đều ngây ngẩn, bọn họ sôi nổi suy đoán xem hiệu trưởng tiền nhiệm của trường mình có mối quan hệ gì với hiệu trưởng Durmstrang đương nhiệm. Có lẽ là do âm nhạc của nhóm Quái tỷ muội quá mức ầm ĩ, cũng có khả năng là do hai người bọn họ đang dồn sự chú ý vào nhau, thế nên cho dù là Dumbledore hay là Grindelwald đều không phát hiện tất cả mọi người đều đã dừng lại.

Kết thúc điệu nhảy, ngay khi hai người bọn họ rốt cục cũng dừng lại, Dumbledore kinh ngạc khi nhìn thấy mọi người bên cạnh đều đã đứng lại từ lúc nào, và đang lặng im mà nhìn chính mình.

Đối mặt với ánh mắt quỷ dị của học sinh cùng các cựu đồng nghiệp, biểu tình của Dumbledore có chút không được tự nhiên, cụ xấu hổ mà sờ sờ chòm râu dài của chính mình, không biết nên nói cái gì đó. Rốt cuộc thì Grindelwald cũng là Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất, ánh mắt sắc bén của hắn lướt nhìn chung quanh một vòng. Dưới ánh nhìn lạnh lẽo của hắn, các học sinh lập tức cúi đầu, làm bộ chính mình không có nhìn thấy cái gì hết.

Đương nhiên, trong những học sinh này không bao gồm vị cứu thế chủ sớm đã trải qua qua các loại sóng to gió lớn, cậu cùng Luna đang ngồi ở một góc không mấy gây chú ý, nhìn Dumbledore cùng Grindelwald rồi chớp chớp đôi mắt.

Âm nhạc với tiết tấu mãnh liệt của nhóm Quái tỷ muội lại vang lên một lần nữa, Helga ý bảo mọi người tiếp tục, không cần để ý chuyện vừa rồi. Cũng có lẽ là do ánh mắt quá mức dọa người vừa rồi của Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất, hoặc là do các học sinh không muốn bỏ qua dịp vui khó có được này, nên rất nhanh lực chú ý của bọn họ lại dồn về phía bạn nhảy của mình, theo âm nhạc vang lên bắt đầu điệu nhảy mới.

Dumbledore vứt cho Harry một ánh mắt ra hiệu, sau đó thừa dịp mọi người không chú ý tới cụ đã cùng Grindelwald bước ra khỏi cửa sảnh đường.

Harry hiểu ý mà khẽ gật đầu, sau đó xin lỗi mà nhìn về phía Luna, "Nếu như anh nói, có lẽ phải để em một mình ở đây, thì em có giận anh không?"

Luna lắc đầu, ánh mắt của cô mơ màng, "Hiện tại cũng đã có người không có bạn nhảy, ví dụ như Longbottom, anh nhìn xem, em có thể cùng anh ấy nhảy một vài bài mà."

Harry nhìn theo tầm mắt của cô, lại phát hiện không biết từ lúc nào mà Ginny đã rời khỏi chỗ của Neville. Hiện tại Neville đang ngồi một mình trong một góc uống bia bơ.

Tuy rằng khó hiểu, nhưng bây giờ cũng không phải là lúc quản mấy chuyện này, Harry lễ phép mà nói tạm biệt, liền đuổi theo Dumbledore cùng Grindelwald chạy ra sảnh đường.

Mấy ngày nay có quá nhiều chuyện phải xử lý, làm cậu không có cơ hội trò chuyện với vị hiệu trưởng mà mình tôn kính nhất. Ví dụ như tại sao đối phương lại nguyện ý thả cái người trong Nurmengard này ra ngoài, rồi như thế nào mà lại quay về đây với tình nhân cũ.

Ngoài sảnh đường, không có một bóng người.

Harry khẽ nhíu mày, Herpo ở cổ tay của cậu thượng nhẹ nhàng ngửi ngửi một chút, sau đó nói cho cậu biết, {Đi về phía Hồ Đen.} 

Harry theo lời hướng dẫn mà đi về phía Hồ Đen. Sau trận tuyết, ánh trăng sáng tỏ xuyên thấu qua tán lá của câu Ngô Đồng bên hồ chiếu xuống mặt đất đầy tuyết đọng, làm cậu nhịn không được rùng mình một cái.

Một âm thanh già nua đột nhiên vang lên từ phía sau cây Ngô Đồng, "Vẫn khỏe chứ Harry, đã lâu không gặp."

Harry gật đầu, "Dumbledore tiên sinh, Grindelwald tiên sinh."

Hai vị đại phù thủy một hắc một Bạch đứng sóng vai bên nhau, nhìn qua cũng không có chỗ nào không hài hòa.

"Nơi này thật lạnh." Dumbledore hút một hơi không khí lạnh băng, sau đó nhìn về phía Grindelwald, "Ta có thể mời đứa nhỏ thân mến của ta lên thuyền ngồi chơi một chút không?"

Grindelwald yên lặng mà nhìn Harry trong chốc lát, không có phản đối, hắn xoay người dẫn hai người đi về phía thuyền của Durmstrang.

Cho dù kiếp trước hay kiếp này, thì Harry cũng chỉ đứng xa xa mà nhìn con thuyền giống như một cái đầu lâu này. Hiện tại càng đến gần thì cậu mới càng cảm thấy sự âm trầm khủng bố của con thuyền này, cậu không khỏi nhăn mi.

Dưới ánh trăng màu bạc, làm cho con thuyền càng giống như thuyền u linh trong câu chuyện của Muggle, nó giống như có thể tùy thời mà nuốt chửng con người bước vào bên trong nó.

Có lẽ là cảm nhận được sự không thoải mái của Harry, Grindelwald chỉ lạnh lùng mỉm cười, "Thì ra cứu thế chủ thanh danh hiển hách của giới phép thuật lại  nhát gan đến như vậy?"

Harry lười phản bác, cậu đi theo Dumbledore bước lên thuyền.

Durmstrang là trường nổi tiếng về phép thuật hắc ám, bởi vậy trên con thuyền này khắp nơi đều tràn ngập dấu vết của phép thuật hắc ám. Đột nhiên, một vật hình tròn lấy thế sét đánh không kịp bưng tay bay về phía cậu, Harry vung tay lên, ngăn chặn công kích của khí cầu màu đen.

Khí cầu bị phá hủy rơi trên mặt đất, chất lỏng màu đen có tính ăn mòn từ bên trong nó chảy ra, ùng ục ùng ục mà thấm vào boong tàu, rồi không để lại bất kỳ dấu vết nào.

"Phản ứng thật nhanh, " Grindelwald tán thưởng nói, "Không hổ là đứa nhỏ mà Dumbledore thích."

Harry nhún nhún vai, "Nghe nói năm đó Tom Riddle cũng phản ứng không chậm." Còn về phần tại sao Dumbledore không thích, có lẽ là mỗi người một ý .

Dumbledore sờ sờ cái mũi, biểu tình có chút xấu hổ.

Grindelwald đưa bọn họ đến một căn phòng không nhỏ, lúc này các học sinh đều đang tham gia vũ hội, cả con thuyền vô cùng im ắng, trong phòng cũng không có một bóng người.

"Uống chút gì không?" Grindelwald hỏi.

Không đợi Harry trả lời, Dumbledore đoạt mở miệng trước, "Mật ong pha sữa, cám ơn."

Harry: ". . ." cậu bắt đầu hối hận vì cái gì mà mình lại muốn đi theo hai vị tiền bối bước lên con thuyền này chứ, nếu như vì muốn nhận lấy hậu quả là một hàng răng sâu, thì không khỏi hố cha một tý.

May mắn ánh mắt của Grindelwald cũng nhìn về phía bên này, "Harry thì sao?" Hiển nhiên hắn cũng không tính toán để vị khách nhỏ này uống món kỳ lạ giống người yêu nhà mình.

Harry không tự giác mà nhẹ nhàng thở ra, "Một ly hồng trà nóng, cám ơn."

Grindelwald quơ đũa phép, ba ly chất lỏng với nhan sắc khác nhau bay tới  trên tay bọn họ. Độ ấm của hồng trà truyền đến lòng bàn tay, Harry theo bản năng mà vuốt vuốt thành ly trong suốt một chút.

Dumbledore hài lòng mà uống một hớp lớn cái chất lỏng nhìn thôi cũng đủ khiến cho người ta đau răng, "Con cùng Severus thế nào rồi, Harry thân mến?"

Harry tựa người lên trên ghế sa lông, mỉm cười nhẹ nhàng nói, "So với câu chuyện không chút hồi hộp gây cấn nào của con cùng Severus, thì câu chuyện của ngài có lẽ sẽ càng thêm phấn khích hơn?"

Dumbledore hình như bị ly mật ong sữa trong tay mình làm sặc, "Con ở bên cạnh Severus quá lâu rồi, nên một chút cũng không còn đáng yêu như trước."

Harry rốt cục minh bạch vì cái gì mỗi lần Snape nói chuyện cùng với Dumbledore đều sẽ có cảm giác đau đầu đến không muốn sống nữa, thậm chí cậu còn đối với Grindelwald sinh ra một tia sùng bái.

Dù sao có thể chịu được cái phương thức nói chuyện của cựu hiệu trưởng Hogwarts, thì cũng xem như là một vị anh hùng.

Sau vài câu nói đùa, ba người bắt đầu tiến vào vấn đề chính.

Mọi thứ không chênh lệch mấy với những gì Harry đã suy đoán. Sau khi Hufflepuff các hạ tiếp nhận vị trí hiệu trưởng của Dumbledore, thì vị cựu hiệu trưởng Hogwarts đã nhốt mình trong nhà tại thung lũng Godric, sau đó dùng thời gian một tháng để tự hỏi nhân sinh.

Cụ nhớ lại những năm tháng mà mình đã trải qua, có một số việc cho dù đúng hay sai thì theo năm tháng trôi qua nó cũng đã sớm trở nên mơ hồ, Ví dụ như cái chết của Ariana. Bởi vì hai người bọn họ xảy ra tranh chấp với Aberforth mà làm cho người em gái duy nhất trở về ôm ấp của Merlin, câu thần chú kia cuối cùng là bắt đầu bằng đũa phép của Gellert hay là của ai thì có còn quan trọng nữa hay không?

Giống như thành kiến của mình đối với Tom Riddle, đối với Slytherin. Cụ đã từng cố chấp mà cho rằng tất cả Slytherin đều là tà ác, bọn họ sẽ vì ích lợi mà không từ thủ đoạn, nhưng trong Slytherin lại xuất hiện Regulus Black cùng với Severus Snape, không từ thủ đoạn rồi lại vô cùng chính nghĩa, thậm chí bọn họ còn dũng cảm hơn cả Gryffindor.

Trước đây mình đã làm sai quá rất nhiều chuyện, nhưng bởi vì gánh vác trách nhiệm quá lớn, hơn nữa từ sau lần đại chiến mười mấy năm trước mọi người đều có ấn tượng sâu sắc về bốn học viện, vì vậy mà hiện tại muốn làm mọi thứ trở về như ban đầu thật sự quá khó.

Ngay khi Hufflepuff các hạ lên làm hiệu trưởng Hogwarts, cụ cũng đã có thời gian để cảnh tỉnh lại chính mình. Sau khi cụ nghiêm túc mà tự hỏi, quyết định bỏ hết tất cả các chức vị, bao gồm cả thủ tịch Wizengamot, rồi một mình một người đi Đức.

Đến đây thì mọi chuyện liền đơn giản hơn nhiều. Thông qua trí nhớ kiếp trước của Harry, cụ biết người đàn ông kia sẽ vì bảo vệ phần mộ của mình không để cho Voldemort lấy đi đũa phép cơm nguội mà chết. Cho dù là vì tình cảm của chính mình hay là vì không hy vọng giới phép thuật Anh quốc lại lần thứ hai lâm vào hỗn loạn giết chóc, cụ đều hy vọng đối phương có thể ở lúc còn sống cam tâm tình nguyện mà bước ra khỏi Nurmengard -- cụ sớm biết nếu như không tự nguyện, thì tòa nhà giam kia không có khả năng nhốt được Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất đã từng oai phong một cõi này. Đối phương sở dĩ có thể an an ổn ổn mà ở bên trong nhiều năm như vậy, bất quá là do sám hối mà thôi.

Mà hiện giờ, đối mặt Dumbledore đã thông suốt, hắn cũng không cần lại ở Nurmengard làm gì nữa. Thời gian đối hai người bọn họ hiện tại mà nói là thứ vô cùng xa xỉ, cũng không dám lãng phí dù là một chút ít.

Tại Anh quốc, bởi vì Voldemort sống lại, ngay lúc đó hiệu trưởng Durmstrang Igor Karkaroff cũng bị triệu hồi. Nhưng mà, không đến hai giờ sau, quốc bộ phép thuật Anh truyền đến tin tức trong đêm hôm đó Voldemort cùng với tất cả Tử Thần Thực Tử bị triệu hồi đến đều bị một lưới bắt gọn.

Mà Grindelwald làm Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất, mặc dù hắn ở tại Nurmengard nhiều năm, nhưng những thánh đồ trung thành lại chưa bao giờ bỏ rơi hắn. Thánh đồ vẫn giống như trước kia nắm giữ quyền lực to lớn tại giới phép thuật Đức. Bởi vậy khi Karkaroff bị bắt  tại Anh, sau khi Grindelwald tỏ vẻ chính mình muốn tiếp nhận chức vị  của Karkaroff, thánh đồ chỉ dùng thời gian gần nửa tháng, khiến cho vị học sinh đã từng bị Durmstrang khai trừ này chính thức trở thành hiệu trưởng của trường học phép thuật hắc ám này -- đương nhiên, hắn đã  thay đổi tên mình. Dumbledore cũng lại một lần nữa ở bên cạnh hắn, làm bạn với nhau trong đoạn đường cuối cùng của nhân sinh.

Hồng trà ấm áp trong tay đã dần lạnh, Harry lắng nghe vô cùng nghiêm túc, cũng không tiếp tục thêm cho nó thần chú giữ ấm nữa.

"Các ngài đã thông suốt thì tốt rồi." Harry đặt chén trà xuống, ngồi ngay ngắn ở trên ghế sa lông. Hiện tại mỗi một động tác của cậu đều là hoàn toàn thể hiện ra sự tao nhã của Slytherin.

Grindelwald cầm ly mật ong pha sữa trên tay Dumbledore đi hâm nóng. Nhìn hành động thân mật của hai người, Harry từ nội tâm mà chúc phúc cho bọn họ.

"Còn con thì sao?" Dumbledore nhận lấy ly mật ong pha sữa nóng hầm hập, sau đó nhìn Harry nháy mắt mấy cái, "Thân phận hiện tại của con quá nổi bật, chỉ sợ mối quan hệ của con và Severus sẽ không dễ dàng được mọi người chấp nhận?"

"Không công khai cũng không được." Harry bất đắc dĩ mà buông tay, "Khoảng thời gian trước ngài cũng nhìn thấy rồi đó, không công khai thì. . ." Những nữ sinh đó sẽ không bỏ qua cho cậu .

Dumbledore cẩn thận tưởng tượng thấy cũng đúng.

"Có bốn vị sáng lập duy trì," Grindelwald chen vào nói, "Bọn họ sẽ không có bao nhiêu khó khăn."

Harry gật đầu, "Con cũng ở Hogwarts vài năm nữa thôi. Con đã cùng Severus thương lượng rồi, chờ sau khi con tốt nghiệp, chúng con sẽ rời khỏi tầm mắt của mọi người, hoặc là thám hiểm hoặc là chuyên môn nghiên cứu độc dược. Tóm lại con không muốn mình lại bị thân phận cứu thế chủ trói buộc nữa."

Dumbledore nhìn về phía Harry trong ánh mắt mang theo áy náy, "Nếu  không phải do ta tin tưởng  lời tiên đoán thứ nhất kia, thì có lẽ căn bản không cái gì gọi là cứu thế chủ." Kiếp trước Harry vì vậy mà bị gông xiềng cứu thế chủ này tra tấn nhiều năm.

"Đều đã qua." Harry nhẹ nhàng nói, "Như bây giờ cũng rất tốt." Không có chiến tranh, cũng không có giết chóc, tất cả mọi người đều còn sống.

"Con phải đi về trước, nếu không liền không đuổi kịp điệu nhảy cuối mất." Harry đứng lên chuẩn bị tạm biệt. Nếu như bỏ qua điệu nhảy đầu và điệu nhảy cuối thì thật sự là phi thường thất lễ. Trước kia cậu có thể không quan tâm, nhưng hiện tại, cậu là thủ tịch Slytherin, là người thừa kế của Salazar. Cho dù là đứng dưới cái nhìn của Luna hay là góc nhìn của bản thân, thì cậu cũng phải đi.

Nhìn sự hào phóng của cậu, Dumbledore cười nói: "Trước khi đi, con thật sự không định uống một ly mật ong pha sữa hay sao?"

Harry cũng không quay đầu lại mà đi chạy mất.

Còn lại Dumbledore cùng Grindelwald, hai người nhìn theo thân ảnh Harry dần biến mất rồi lại nhìn về phía đối phương, nhịn không được mà mỉm cười.

Ngay lúc Harry trở lại sảnh đường, vũ hội đang bước vào giai đoạn sôi nổi nhất. Không ít người đã uống đến có chút say, nhìn thấy Harry đang tiến vào, thì những nữ sinh nguyên bản đánh chủ ý lên người cậu lập tức xông tới.

"Úc, Harry thân mến, ngươi hiện tại không có bạn nhảy sao?" Một nữ sinh Hufflepuff vươn tay ra, Harry cách gần một thước đều có thể ngửi được mùi rượu trên người cô nàng , "Mau cùng ta khiêu vũ đi!"

So với cô, nữ sinh Gryffindor càng trực tiếp hơn nhiều, các cô nàng trực tiếp nhào lên người Harry. May mắn thân thủ của cậu sớm đã được tôi luyện trong chiến tranh, cậu nhanh chóng nhảy đến một bên, ý đồ tránh thoát sự tập kích của những nữ sinh này.

Nhưng mà người tính không bằng trời tính, giờ phút này Ginny Weasley đang đứng cách cậu không xa, Harry vừa nhảy qua, trực tiếp đụng đến trên người của cô nàng.

Hai người đồng thời té lăn trên đất.

"Thực xin lỗi!" Harry vội nói, hắn cố gắng giãy dụa muốn đứng lên.

Náo nhiệt cả đêm sảnh đường đã bị mấy cái học sinh uống say làm đổ không ít bia ra sàn, làm nó trở nên trơn trượt. Harry cố gắng đứng lên mấy lần đều lần nữa ngã lên người Ginny.

Harry xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng, Ginny ở dưới người cậu cũng không khá hơn chút nào, mặt của cô nàng đã càng ngày càng đỏ sắp giống như màu tóc của mình. Ngay lúc hai người đều thẹn đến muốn chết, thì một đôi trắng nõn thon dài tay xuất hiện ở trước mặt Harry .

Harry giống gặp được cọng rơm cứu mạng, không chút nghĩ ngợi mà đã nắm lấy. Chờ cậu thật vất vả mà đứng dậy được rồi, thì lại phát hiện chủ nhân của bàn tay này là Snape.

Đôi mắt tối đen giống như bóng đêm kia của Snape lạnh lùng mà liếc Harry nhìn một cái. Trong nháy mắt đó, cậu hận không thể tìm cái khe nào đó mà chui vào.

Snape xoay người bước đi. Harry đang muốn đi theo giải thích, nhìn thấy đối phương dưới sự dẫn dắt của âm nhạc lại cùng Ưng tổ khiêu vũ, xem ra bọn họ đã khiêu vũ rất lâu rồi a.

Harry ủy khuất mà bĩu môi, lần nữa sữa sang lại lễ phục sau đó liền xoay người đi tìm Luna. Lần này nửa đường lại có mấy nữ sinh tưởng nhào lên, đều bị cậu dùng thần chú vô thanh chắn lại.

Luna đang hưng trí bừng bừng mà nói chuyện phiếm cùng Hermione, nhìn thấy cậu đi tới, các cô đều thật vui vẻ. Krum không biết đang khiêu vũ cùng với ai rồi, lúc này không ở cùng một chỗ với Hermione.

"Harry, bồ nhận thức người đi cùng với hiệu trưởng Dumbledore sao?" Hermione hỏi.

Harry cố ý mỉm cười lắc lắc đầu.

"Hôm nay em thấy được thiệt nhiều phấn hồng phao phao." ánh mắt của  Luna tựa hồ không có tiêu cự, "Vừa rồi trên người hiệu trưởng Dumbledore cũng có thiệt nhiều thiệt nhiều, cụ nhất định đang nghĩ về người yêu của mình."

Harry vừa nhận lấy ly Champagne từ tay gia tinh lại thiếu chút là làm rớt luôn cái ly xuống sàn.

"Mọi người còn nhớ rõ lời tiên đoán của giáo sư Trelawney không?" Lại một nữ sinh Ravenclaw gia nhập cuộc đối thoại của bọn họ, " 'Một đoạn tình cảm không muốn bị người phát hiện sắp sửa công khai, đủ để rung động toàn bộ giới phép thuật.' Ta nghĩ, là có lẽ đang nói đến hiệu trưởng Dumbledore đi?"

Là phù thủy trắng đánh bại Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất, trong lòng phù thủy Anh quốc Dumbledore có địa vị vô cùng thần thánh, cái địa vị này sẽ không bởi vì cụ từ chức mà tan thành mây khói. Ngược lại, cụ là phù thủy trắng được mọi người kính trọng nhất trong vòng một trăm năm qua. Mà tình yêu của cụ, nói là 'Đủ để rung động toàn giới phép thuật' cũng không nói chơi.

"Cho nên, các ngươi là nói, hiệu trưởng Dumbledore cùng hiệu trưởng Durmstrang là người yêu? !" Hermione cả kinh kêu lên.

Một nữ sinh Slytherin cũng dính vào, "Đừng có tỏ vẻ kinh ngạc như vậy, Granger." Nàng cười như không cười nói, "Đồng tính luyến ái ở giới phù thủy cũng không phải là chuyện gì to tát đâu."

Tuy rằng quan hệ hiện tại của bốn học viện không thể xem là thân mật khăng khít, nhưng ít ra các học sinh xuất thân thuần huyết cũng không lại xem thường phù thủy Muggle như trước nữa. Slytherin và Gryffindor ngẫu nhiên cũng sẽ ngồi một chỗ cùng thảo luận một số vấn đề.

Hermione: ". . ." thật ra cô không có kinh ngạc vì cái này a!

Làm bạn nhảy của Krum, lúc hai người trò chuyện với nhau Krum đã không cẩn thận đề cập tới thân phận của vị hiệu trưởng Durmstrang đương nhiệm. Hiện tại sau khi biết được quan hệ giữa Chúa Tể Hắc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net