Chương 31: Regulus

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31: Regulus
Edit: Cung Nguyệt Ngư

Chuyện của trường sinh linh giá Snape biết không nhiều lắm, hắn chỉ biết trường sinh linh giá của Voldemort tính cả Harry là tổng cộng có 7 trường sinh linh giá, giấu ở những nơi bất đồng trên nước Anh. Toàn bộ 7 năm học của Harry chính là một bên học một bên vật lộn với đám trường sinh linh giá đó. Nhưng mà 7 cái đó ở đâu, ai đang giữ thì hắn không rõ lắm.

Vì vậy, Harry nhẹ giọng kể về câu chuyện của trường sinh linh giá trong sợi dây chuyền Slytherin.
Regulus trộm tráo đổi trường sinh linh giá, còn có Kreacher vẫn luôn thương tâm vì Regulus, còn có tại sơn động kia Dumbledore quên mình liều mạng uống độc dược.

Lần nữa quay lại năm 1991 , Harry muốn an bày toàn bộ, nếu không ký ức đáng sợ đó sẽ lập lại. Ký ức đó đắng như cà phê, cho dù không uống, thì hương vị cay đắng đó cũng sẽ lan tỏa trong không khí, muốn bỏ qua cũng không được.

Nhưng mà, đối với Snape, cậu chuyện này lại mang đến nhiều rung động.

Hắn nhớ rõ cậu tiểu Black người vẫn luôn ngượng ngùng, nội liễm. Là một ngươi không thích tranh đấu, lại ngay lúc anh trai phản lại gia tộc bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, trở thành một tử thần thực tử, quỳ gối hôn lên áo choàng của chúa tể hắc ám. Cậu không yêu quyền lực, nhưng thân bất do kỷ, vì gia tộc mà hi sinh.

Nhưng mà, nhìn thấy bộ mặt thật của chúa tể hắc ám, cậu không dám trực tiếp đối đầu với Voldemort, lại muốn lặng yên không tiếng động mà tiêu diệt bí mật của đối phương.

“Gửi chúa tể hắc ám.
Trước khi ngươi đọc được bức thư này thì ta đã chết, nhưng ta muốn cho ngươi biết, ta đã biết bí mật của ngươi. Ta đã trộm đi trường sinh linh giá, cũng tính toán mau chóng tiêu diệt nó. Ta cam chịu mạo hiểm, là hy vọng ngươi sẽ chết khi gặp phải đối thủ.”

Harry ngâm nga lại nội dung thư mà Regulus Black để lại cho Voldemort không mang theo chút tình cảm cảm xúc nào, ngay trong căm hầm âm lãnh, âm thanh của cậu phá lệ thê lương.

Chuyện cũ thật không thể chịu đựng được, Snape rốt cuộc minh bạch vì sao Harry lại tự sát ngay sau khi chiến tranh lại kết thúc. Gánh nặng ký ức rất nhiều, không chỉ của chính mình, của người bên cạnh, mà còn của vô số người xa lạ, đều vì thắng lợi cuối cùng mà hy sinh.

“Thực xin lỗi, giáo sư.” Nói xong, Harry ngẫng đầu mà nhìn Snape.

Snape nhướng mày, hắn không biết vì cái gì Harry lại giải thích với mình.

Harry nhìn thẳng vào ánh mắt hắn, nghiêm túc chưa từng có.

“Em thật xin lỗi, vì hiểu lầm anh bảy năm qua, cũng cảm ơn hết thảy những trả giá của anh trong bảy năm qua.”

Kiếp trước hiểu lầm của cậu với nhà Slytherin rất sâu, vì chiến tranh bức bách, Snape không thể không đeo vào mặt nạ tử thần thực tử, cho nên cậu chưa bao giờ nhìn thấy, hiểu rõ được người nam nhân này.

Snape không tiếng động mà thở dài.

“Không cần cảm tạ ta, mỗi người đều vì lựa chọn của chính mình mà trả đại giới.”

Đời trước, hắn lựa chọn gia nhập tử thần thực tử, lựa chọn báo lời tiên đoán cho Voldemort, thế nên bằng hữu tốt nhất của hắn bị hại chết, lưu lại Harry một mình cô độc.

Harry lắc đầu.

“Em vẫn luôn cho rằng, em sẽ không còn cơ hội để nói với anh điều này, dù sao trọng sinh trở về, thì người kia cũng không phải anh, cho nên em không thể nói những lời này, hiện tại khi biết anh chính là ‘lão dơi già đen như mực bất công hỗn đản' em rất cao hứng."

Snape thiếu chút nữa tức hộc máu nói.

“Em xác định đây là ca ngợi?”

Harry ngại ngùng mà cúi đầu.

“Lại nói, lúc đó lá gan của em cũng thật lớn a!” Snape châm chọc nói.

“Biết rõ ta là tử thần thực tử, lại còn dám chạy vào văn phòng của ta.”

Harry biết, Snape nơi chính là năm thứ bảy lúc hắn đưa cho cậu 'lữ hành thời gian'. Khi đó mọi người đều nói Snape là tử thần thực tử, phản bội Dumbledore, phản bội hội phượng hoàng.

“Người tin tưởng anh nhất không phải là em.” Harry giải thích.

“Mà là Remus.”

“A” Snape có chút ngoài ý muốn.

“Remus vẫn luôn kiên định cho rằng anh là người của hội phượng hoàng. Trong tiềm thức em vẫn luôn không muốn tin tưởng anh là người xấu. Tuy rằng sự thật cho em thấy, Dumbledore là do anh giết.”

Đó cũng là lý do vì sao, ngay lúc chiến tranh đang đến đoạn gây cấn, mà cậu lại dám chạy vào chỗ của tử thần thực tử cao tầng. Quả nhiên, sự thật chứng minh Snape không có thương tổn cậu.

“Cho nên, ta phải vì xuẩn lang kia tín nhiệm mà rơi nước mắt?” Snape bất mãn nói.

Kháo, rõ ràng đã hơn 30 tuổi như thế nào lại mang thù như vậy?

Harry thật hết nói nổi, chiến tranh kết thúc cậu cũng không có làm gì Draco, ngược lại bởi vì Narcissa cứu cậu, sau này cậu dùng mọi biện pháp để bảo toàn cả nhà Malfoy.

Giáo sư, sao bụng dạ anh lại hẹp hòi như vậy chứ?

Phun tào thì vẫn phun tào, nhưng miệng vẫn lấy lòng nói.

“Đi mà giáo sư, anh là người tốt nhất giới phù thủy!”

Snape: “...”

Cứu thế chủ các hạ, hẳn là nên may mắn vì hiện tại cậu đang ở nhà Slytherin, nếu như giống như đời trước thì nhất định điểm của Gryffindor đã bị trừ đến âm điểm!

Harry đột nhiên nhớ đến chuyện vừa rồi Snape chưa nói xong.
“Đúng rồi, Regulus thì làm sao? Làm sao có thể cho em tham khảo?”

Thời học sinh của bậc cha chú có rất nhiều chuyện lớn xảy ra, cậu chỉ biết được một chút thông qua ký ức của Snape để lại.

Snape trừng mắt nhìn Harry: Tiểu hỗn đãn em đừng nghĩ đánh trống lãng!

Rõ ràng anh người khơi gợi chuyện này mà, Harry lại trưng ra vẻ mặt vô tội.

Snape mất tự nhiên mà ho khan, mở miệng giải thích.

“Regulus là con trai thứ của nhà Black, trước khi Sirius nhập học quan hệ hai người rất tốt, Regulus rất thích chạy theo Sirius đi khắp nơi, Sirius rất sủng ái người em trai này. Sau này, Sirius lại vào nhà Gryffindor, việc này dẫn lên sóng to gió lớn. Trong các gia tộc thuần huyết, quyết định của trưởng tử xem như của toàn gia tộc. Thời điểm đó gia tộc Black thực gian nan, vì tiếp tục duy trì gia tộc, Regulus không thể không vào Slytherin.”

“Cái gì mà gọi là “không thể không vào” ?” Harry hiếu kỳ hỏi.

“Gia tộc Black không phải đều là Slytherin sao?” Bị phân vào nhà Slytherin là chuyện bình thường đi.

“Trong việc học Regulus là một thiên tài.” Snape giải thích.

“Quan hệ của ta với cậu ta cũng rất bình thường. Khi tiến vào Slytherin thì Sirius cứ trưng sắc mặt ra với cậu ta, thường xuyên gây khó dễ cậu ta trước mặt mọi người, một lần Sirius làm cậu ta xấu hổ, nhất thời phẫn nộ, gia người đánh nhau một trận. Trở về phòng, cậu ta uống đến say, vừa lúc ta có việc tìm bạn học đi ngang đó, nghe cậu ta mơ mơ màng màng nói, nón phân loại muốn cậu ta vào nhà Ravenclaw, nhưng cậu ta lại phải vào nhà Slytherin."

Cho nên nói gia tộc Black chuyên sinh ra kẻ phản nghịch đi. Harry hết chỗ nói mà nghĩ.

Một người thì từ trong ra ngoài đều cùng gia tộc đối nghịch, một người khác... nhìn bề ngoài thật dịu ngoan nhưng làm việc ngoan tuyệt hơn bất cứ ai. Sirius nhiều lâm là đấu tranh với tử thần thực tử, còn Regulus là một Slytherin một Ravenclaw lại làm việc so với còn Gryffindor hơn là một Gryffindor, vì tiêu diệt trường sinh linh giá của Voldemort mà bồi cả mạng mình vào.

Snape nói câu tổng kết.

“Cho nên, tiểu hỗn đản, trước khi cứu con xuẩn cẩu kia ra, em cứ suy nghĩ thật tốt, xem phải giải thích như thế nào với con xuẩn cẩu kia về việc em là một Slytherin đi.”

Harry bị lời nói của Snape dọa đến khóc không ra nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net