Chương 45: Harry - diễn tinh - Potter lên sàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 45: Harry – diễn tinh – Potter lên sàn
Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Happy Birthday! Severus Snape, I Love You forever...(^3^)  )
_________

Khi tỉnh lại, Harry đã phát hiện mình đã nằm trên giường bệnh thất, giống như đời trước, khi vừa mở mắt cậu đã nhìn thấy cụ Dumbledore với cặp kính hình bán nguyệt lóe lóe ánh sáng, bên cạnh cụ là một đống đồ ăn vặt.

Đầu óc cậu xoay chuyển một vòng, sau đó ngồi dậy bày ra vẻ mặt kinh hoảng.

“Là Quirrell, Hiệu trưởng, Quirrell muốn đánh cắp hòn đá phù thủy!”

“Con đã làm rất tốt Harry, con đã ngăn cản được Quirrell.”

“Con...”

“Hòn đá phù thủy đã bị thầy tiêu hủy.” Dumbledore mỉm cười nói.

“Là con đã bảo vệ được nó.”

“Chính là Quirrell, có phải hắn đã chết rồi không?” Harry khẩn trương hỏi.

“Là con giết hắn phải không?”

“Chuyện này không liên quan đến con.” Dumbledore lắc đầu.

“Chính là, con đã giết người.” Harry cúi đầu, vẻ mặt áy náy.

“Đó không phải là do con cố ý.” Dumbledore trấn an nói.

“ Là do con ngăn cản Voldemort, nên hắn muốn giết con, con chỉ là tự vệ.”

Nguyên bản cụ còn nghĩ, Harry bị phân vào Slytherin sẽ cùng không giống trong tưởng tượng của cụ, không nhất định sẽ tìm tới Quirrell, không nghĩ tới cậu vẫn tràn ngập chính nghĩa của Gryffindor. Hiện tại cụ đã hoàn toàn yên lòng.

“Vì sao lúc con chạm tay vào Quirrell, thì hắn cứ giống như là bị đốt cháy như vậy?” Harry thăm dò hỏi, cậu muốn biết Dumbledore có nghi ngờ nguyên nhân chết của Quirrell hay không.

“Hắn không thể đụng vào con.”
Harry không lo lắng việc hiệu trưởng sẽ nhìn ra vấn đề về cờ phù thủy, bởi vì cờ phù thủy sau khi kết thúc ván cờ sẽ tự khôi phục như bình thường, nếu không thì khi Quirrell đã đi qua, thì cậu cũng không cần phải chơi lại ván nữa. Cho nên chuyện duy nhất cậu không an tâm là lý do Quirrell chết.

Hiển nhiên cậu làm việc không có chút sơ hở nào. Dumbledore lại giả thích cho cậu nghe về “Yêu” ở trên người cậu.

Harry liền thở dài một hơi ở trong lòng, không có hoài nghi thì tốt rồi.

Lúc này, Snape tiến vào. Harry nhìn áo chùng màu đen quanh năm không đổi của đối phương mà nhếch miệng cười.

Anh nhướng này, vẫn là ngữ khí trào phúng như trước kia.

“Nghe nói, cứu thế chủ vĩ đại lại cứu giới pháp thuật một lần nữa?”

“Severus.” Dumbledore không hài lòng mà đánh gãy lời anh.
Snape không để ý tới cụ mà nói tiếp.

“Bên ngoài vẫn còn rất nhiều kẻ sùng bái chờ cứu thế chủ tỉnh lại, nếu ngươi muốn những kẻ sùng bái kia tiếp tục chờ, thì cứ tiếp tục ngủ.”

Harry ngại ngùng mà le lưỡi, cúi đầu định xuống giường.

Không giống như đời trước, do tiêu hao quá nhiều ma lực, cùng với vết sẹo sinh ra cộng minh với Voldemort cậu hôn mê gần ba ngày. Lần này là do cậu cho mình một chú hôn mê, cho nên một ngày liền tỉnh lại, không có bất kỳ di chứng nào.

Đương nhiên, Dumbledore không có nghĩ như vậy, khi cụ vào mật thất liền phát hiện Harry hôn mê, Quirrell đã chết, còn linh hồn của Voldemort thì đã không thấy, cụ cho rằng Harry bị thương tổn rất nặng mới có thể té xỉu.

“Đúng rồi, hiệu trưởng.” Harry một bên mặc đồng phục, một bên hỏi han.

“Nghĩ hè con phải trở về nhà dì con sao?”

Dumbledore gật đầu.
“Đương nhiên rồi.”

Harry lập tức nước mắt tràn mi nói.

“Chính là....con không muốn trở về.”

“Vì sao vậy?” Dumbledore hỏi.

Nước mắt Harry nhanh chóng tuôn rơi.

“Bọn họ bắt con làm rất nhiều việc, không làm xong liền đánh con, không cho con ăn cơm, con đem con nhốt trong tủ đựng chén,...”

Không đợi cậu nói xong, ngươi vẫn luôn trầm ổn là Snape liền không nhịn nổi nữa, quát lên với Dumbledore.

“Ngươi đã đáp ứng ta, là sẽ chiếu cố Harry thật tốt, đây là những gì mà ngươi hứa hẹn sao? Làm hắn sống cuộc sống không bằng cả một gia tinh?” Đời trước anh biết Petunia thường xuyên ngược đãi Harry, nhưng anh chưa từng nghĩ đến đối phương lại quá phận như vậy.

Đây là đứa nhỏ của Lily a. Snape nhắm mắt lại thống khổ mà nghĩ, lão Potter tuy rằng rất hỗn đản nhưng mà lại đối xử với Lily rất tốt, nếu bọn họ còn sống, Harry sẽ không phải trải qua cuộc sống như thế này.

“Chính là...” Dumbledore do dự nói.

“Ngươi cũng biết không có chỗ nào an toàn hơn nhà gì dượng Harry.”

Snape nhíu mày.
“Nhà dì dượng hắn an toàn? Ngươi xác định, sống trong hoàn cảnh như vậy tâm lý hắn sẽ không vặn vẹo?”

Harry: “...” Nếu như hiện tại cậu đang uống nước, chắc chắn sẽ đem nước phun ra, lão dơi già quan tâm đến vấn đề phát triển tâm lý gì đó, thật sự vô cùng quỷ dị.

Dumbledore bất đắc dĩ mà thở dài.
“Vậy còn có thể làm thế nào?”

“Nghĩ hè con có thể ở lại Hogwarts không?” Harry mở to mắt mà nhìn Dumbledore, vẻ mặt cực kỳ đáng thương.

“Con sẽ không gây rắc rối cho mọi người.”

“Hogwarts không mở ra cho học sinh vào kỳ nghĩ hè...” Dumbledore giải thích.

“Có lẽ ta sẽ thuyết phục giáo sư nào đó có thể cho con ở hai tháng.”

BINGO! Harry vui như hoa nở trong lòng, vẻ mặt thì vẫn là cảm kích vô cùng.

“Cảm ơn hiệu trưởng.” Nếu trực tiếp chỉ định Severus liền càng tốt, Harry trong lòng yên lặng cầu nguyện.

Quả nhiên, Dumbledore không có phụ sự chờ mong của cậu, cụ quay đầu nhìn về phía Snape.
“ Severus, nghĩ hè...”

“Ta rất bận.” Snape khô cằn từ chối.

Harry lập tức bổ nhào vào lòng ngực giáo sư Snape.

“Giáo sư, cầu xin ngài, con thật sự không muốn về nhà dì dượng, con hứa sẽ không gây phiền toái cho ngài, còn sẽ có thể giúp ngài làm công việc...” Harry ôm chặc đối phương lắp bắp hứa hẹn, đôi mắt ngọc lục bảo nhìn chằm chằm Snape, như là lên án đối phương thấy chết mà không cứu.

Tuy rằng biết là đang diễn trò, nhưng Snape vẫn bị trình độ vô sĩ của tiểu cự quái này làm cho chấn kinh rồi, theo bản năng anh đưa tay xoa xoa đầu cậu.

Dumbledore nhìn thấy một màn này liền mỉm cười nói với Snape.

“Như vậy, nghĩ hè này Harry liền nhờ ngươi rồi.”

Snape hung hăng mà trừng mắt người đang nói chuyện.
“Ánh mắt của ngươi bị nước đường làm mờ sao? Hay lỗ tai ngươi đã nhồi đầy kẹo? Khi nào ngươi nhìn thấy hay nghe thấy ta đồng ý?”

Dumbledore cười đến vô cùng hòa ái.

“Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm làm Harry trở về nhà dì dượng chịu khổ sao?”

Snape suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc cũng gật đầu, nghiến răng mà nói từng chữ một.

“Gấp, đôi, tiền, lương!

Dumbledore: “ Thành giao!”

Harry: “...”

Snape xoay người, áo chùng theo chuyển động của anh mà tung bay vô cùng có khí thế.

Harry mặc quần áo đàng hoàng, đi theo Dumbledore ra khỏi bệnh thất. Quả nhiên như lời Snape nói, trước cửa phòng bệnh thất vây đầy học sinh, nhìn thấy cậu đi ra, một đám liền nhào lên.
Đầu tiên là Draco cùng với Blaise.

“Thấy bồ không có việc gì, thật sự quá tốt rồi!” Draco tuy vẫn duy trì trấn tĩnh, nhưng như cũ vẫn không nén được hưng phấn, nhẹ giọng hỏi.

“Bồ thật sự gặp được người kia?”

Harry đi theo cậu trở về phòng ngủ Slytherin, tận lực tránh né những người đang theo sau.

“Voldemort?” Harry hỏi, sau đó cậu nghe thấy tiếng Draco hút một ngụm khí lạnh.

“Gặp được.”

Harry nhún nhún vai, sau đó bước nhanh đến phòng ngủ của mình, khi xác định Draco cùng Blaise đã tiến vào liền đóng cửa, đem đám người kia nhốt ở bên ngoài. Không phải là cậu ngạo mạn, từ trước đến giờ cậu đã phiền chết đám “người sùng bái” này rồi, ngẫm lại Collin đời trước đi.

Draco ngồi lên ghế của Harry hỏi.

“Ba ba mình nói, nghĩ hè này muốn mời bồ đi trang viên Malfoy, bồ có thể đến không? Đương nhiên, sẽ có thiệp mời chính thức.” Gia tộc Malfoy mời khách không thể chỉ mời miệng như vậy được, hơn nữa đối phương còn là cứu thế chủ thanh danh hiển hách.

Harry gật đầu.
“Vinh hạnh của mình. Mặt khác chỉ cần viện trưởng để mình đi, hẳn là sẽ không thành vấn đề gì.”

“Viện trưởng?” Draco cùng Blaise hút khí.

“Bồ nói là...”

Harry ngại ngùng mà cúi đầu nói.
“Mấy bồ cũng biết đó, mình vốn là ở nhà dì dượng, nhưng bọn họ không thích pháp thuật, cho nên... Hiệu trưởng sợ ta bất tiện, nên cố ý an bài ta nghĩ hè tại nhà viện trưởng.”

“Muggles ngu xuẩn...” Draco oán giận nói.

Blaise lại cười với Harry một nụ cười đầy cảm thông.

“Như vậy, hy vọng học kỳ sau vẫn còn thấy bồ, Harry.”

Đổi lại là một nụ cười sáng lạn của Harry.

Năm nay cúp học viện thuộc về Slytherin là hoàn toàn xứng đáng, cho dù không có Harry đối đầu với Voldemort, thì dưới sự thiên vị của Snape, Slytherin vẫn có thể lấy đệ nhất.

Nhìn thấy sảnh đường trang trí bằng hai màu ngân lục, Harry rất muốn cười, đời này Snape không cần phải lo lắng Dumbledore tùy thời sẽ lấy lý do để thêm điểm cho Gryffindor.

Vừa có kết quả thi, Harry nhìn phiếu điểm của mình, cũng không tệ lắm, ngay cả Snape cũng cho cậu một cái O, những môn khác thì không cần nói, trừ bỏ lịch sử pháp thuật, tất cả các môn còn lại đều là E và O.

Hermione vẫn như trước đây, lấy thành tích toàn O xếp đệ nhất, Draco bởi vì có một môn E mà xếp thứ hai, nhìn thấy bảng xếp hạng, cậu ta xuýt chút nữa hộc máu. Thành tích không bằng một học sinh xuất thân Muggle, định trước mùa hè này cậu sẽ không có ngày lành.

Ưu thương vẫn là ưu thương, nhưng khi nhìn đến Hermione thì cậu vẫn mỉm cười nói chúc mừng. Khi Hermione nghe thấy cậu ta chúc mừng thì lại cười đến vô cùng ngượng ngùng.

Lúc này, Harry không có ngồi xe lửa rời khỏi Hogwarts, ngay lúc toàn bộ học sinh rời trường, cùng Snape đến đường Bàn Xoay, bắt đầu kỳ nghĩ hè hạnh phúc của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net