Chương 48: Vấn đề sủng vật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 48: Vấn đề sủng vật
Edit: Cung Nguyệt Ngư

Buổi sáng ngày thứ ba, Salazar Slytherin bước vào đường Bàn Xoay.

Tiếng gõ cửa vang lên, Snape đang tại hầm ngao chế độc dược, Harry ở phòng bếp chuẩn bị cơm trưa. Chuyện buổi tối hôm qua hai người ăn ý xem như không có chuyện gì xảy ra, đều không nhắc lại.

Có một số chuyện, trong lòng hiểu rõ là được rồi. Mạnh mẽ ép buộc đối phương hứa hẹn chỉ sẽ làm mọi chuyện càng tệ hơn, Harry tin tưởng Snape, nếu anh đã đáp ứng cậu thì sẽ không thay đổi.

Harry đem lửa vặn nhỏ, sau đó đi mở cửa, Ôi Merlin, khi tới nhà Snape cậu liền phát hiện, chỗ này không có thông gas, có trời mới biết người nam nhân này làm sao sống được nhiều năm như vậy, tuy rằng có ma pháp tạo lửa, nhưng mà phải một bên khống chế ma lực một bên nấu cơm... Làm kiểu đó thì có thể tưởng tượng được hương vị đồ ăn như thế nào rồi. Vì vậy cậu phải ra bồn điện thoại công cộng gọi điện cho công ty gas, mới có thể đảm bảo việc ăn cơm bình thường của hai ngày này.

Bất quá bình thường nhà Snape sẽ không có khách tới thăm, vậy thì ai đang ở ngoài cửa vậy?
Là Lucius Malfoy? Hay là một giáo sư của Hogwarts? Hay là hàng xóm của Snape?

Mang theo những ý nghĩ loạn thất bát tao, Harry ra mở cửa, vừa nhìn thấy Slytherin các hạ cậu liền mở cửa cho đối phương tiến vào, sau đó lấy bình hồng trà Snape mới nấu rót cho đối phương, vốn Snape tính định để chính mình uống, bây giờ phải mang ra cống hiến, Harry âm thầm phun tào ở trong lòng.

“Ngài chờ một chút, con đi gọi Sev.” Đây không phải trường học, Salazar cũng biết quan hệ của hai người, tự nhiên Harry không cần lại kêu “Giáo sư Snape”.

Salazar Slytherin gật đầu. Thật ra y có thể trực tiếp độn thổ vào phòng, nhưng xét về lễ phép y vẫn là gõ cửa mới tiến vào, hiển nhiên vẫn làm Harry bị dọa không nhẹ, y ác thú vị mà nghĩ.

Snape nghe nói Slytherin các hạ đến, lập tức từ phòng làm việc đi ra, bồi đối phương nói chuyện phiếm, Harry thấy vậy liền vào phòng bếp làm thêm một phần thịt bò, động tác của cậu thực nhanh, chỉ trong chốc lác liền bưng cơm trưa lên.

Sau một trận luống cuống tay chân, hai người rốt cuộc cũng thở nhẹ ra một hơi.

“Mấy ngày này ngài đi nơi nào?” Harry một bên cắt thịt bò một bên hỏi.

Slytherin nuốt đồ ăn xuống mới trả lời.

“Đi vài qua vài chỗ.” Hắn khẽ cười nói.

“Thịt bò làm cùng Hogwarts không phân cao thấp.”

Harry mỉm cười cúi đầu.

“Đa tạ khích lệ.” Nhà về làm đồ ăn thì chỉ có gia tinh là am hiểu nhất, có thể được Slytherin khích lệ, với cậu mà nói là một chuyện đáng vinh hạnh.

Ba người không nói chuyện nữa, sau khi ăn xong bữa trưa, Harry thu dọn chén bát, lại bưng lên rượu đỏ, còn chính mình liền ngồi bên cạnh Snape.

“Ta sẽ nói cho các ngươi ta đi chỗ nào, nhưng không phải hiện tại, sau khi chúng ta bận bịu xong lại nói.” Slytherin uống một ngụm rượi đỏ, nhìn Harry nói.

“Chuyện này còn phải nhờ con hỗ trợ.”

Harry không hiểu mà nhìn đối phương, hiển nhiên là nghĩ không ra có chuyện gì mà Slytherin các hạ lại không giải quyết được mà chính mình có thể giúp được.

“Vấn đề huyết thống.” Slytherin giải thích.

Harry cùng Snape liền hiểu rõ. Có một số phép thuật mà phù thủy hắc ám không thể thực hiện được, quả thật trong ba người thì chỉ có Harry là bạch phù thủy.

“Nghĩ hè này các ngươi còn an bài nào khác không? Trừ bỏ việc đi tìm trang viên Potter.” Slytherin hỏi.

Snape nảy giờ vẫn im lặng liền mở miệng.

“Chúng ta định đến Gia tộc Gaunts ở thôn Hangleton, có một trường sinh linh giá ở đó.”

“Thôn Hangleton?” Slytherin cau mày.

“Gia tộc Gaunts.”

“Có chuyện gì sao?” Harry hỏi.

“Không có gì.” Slytherin lắc đầu.

“Có một trang viên Slytherin ẩn dấu ở đó, ta cùng các ngươi cùng đi thuận tiện ghé qua luôn.”

Vừa nhắc đến chuyện này, Harry liền nhớ tới một vấn đề thực đau trứng.

Bây giờ cậu là người thừa kế Slytherin, Voldemort là hậu nhân của quản gia, vậy quan hệ của cậu với Voldemort là....

Harry thật sự rất muốn té xỉu.

“Hôm nay các ngươi chuẩn bị một chút, ngài mai chúng ta đi Liverpool tìm trang viên Potter, được không?” Slytherin hỏi.

“Được.” Harry cùng Snape đồng thanh gật đầu.

Harry để Slytherin nghỉ ngơi ở phòng ngủ mà Snape đã chuẩn bị cho cậu trước đó, sau đó trở về phòng ngủ của mình thu dọn đồ đạc.

Làm một phù thủy, khi ra ngoài đồ đạc họ cần chuẩn bị không nhiều, hai bộ quần áo Muggle, Snape chuẩn bị một ít độc dược bổ máu, độc dược chữa thương, bỏ vào túi áo không gian, cái khác thì không cần mang theo gì nữa. Mặt khác Harry liền bỏ vào thêm bịch bánh bích quy mới mua ở siêu thị, đương nhiên sẽ không cần dùng đến, dù sao Liverpool cũng là một thành phố lớn tùy thời có thể mua được.

Bộ pháp thuật có quy định, trẻ vị thành niên không thể sử dụng phép thuật ngoài trường học,
Nhưng ma pháp truy xét chỉ nằm trên đũa phép, Harry hiên tại sử dụng vô trượng ma pháp vô cùng thuần thục, cho nên cũng không quan tâm tới quy định của bộ pháp thuật, bất quá vì phòng ngừa vạn nhất, cậu vẫn mang theo đũa phép trên người.

“Chờ xong việc rồi, anh cùng em đi hẻm Knockturn đi.” Harry một bên thưởng thức đũa phép của chính mình một bên oán giận cùng Snape.

“Em muốn có một đũa phép có thể sử dụng ngoài trường học.”
Snape nghĩ thấy cũng phải, đừng nhìn cậu nhỏ như vậy, nhưng trong khung cậu là một người trưởng thành, cho dù có thể sử dụng vô trượng ma pháp, thì cũng không có khả năng không xài đũa phép.

“Đúng rồi, còn Hedwig phải làm thế nào?” Harry ngẩng đầu nhìn cú tuyết nhà mình đau đầu.

“Chúng ta không thể để cô bé ở đây một mình được.”

Một năm này cậu không có yêu cầu về thư tín, nên không có cần nhờ đến Hedwig, chờ trước nghĩ hè cậu đến đón cú tuyết ở tháp cú mèo, Hedwig thiếu chút nữa không thèm theo cậu về, cậu phải phí thật lớn công sức mới có thể hống nàng về nhà. Harry nhớ đến tình cảnh kia liền lệ chảy thành dòng.

Chính là lúc này mới trở về ở cùng bọn họ ba ngày, hiện tại cô nàng cảm giác được Harry lại muốn vứt bỏ mình lần nữa, liền quyết đoán xoay người không bao giờ thèm để ý đến cậu nữa.
Harry thật không biết nói gì mà nhìn Snape.

Snape nhúng vai.

“Có thể để nó đi trang viên Malfoy, nhà Lucius không thiếu động vật, chiếu cố một con cú mèo không thành vấn đề gì. Hơn nữa nghĩ hè này em còn phải đi trang viên Malfoy, đến lúc đó có thể thuận tiện đón nó về.”

Mấu chốt là như thế nào có thể thuyết phục Hedwig đi trang viên Malfoy a! Cậu rất tuyệt vọng.

Harry nghĩ nghĩ nói.

“Hedwig em có muốn đi trang viên Malfoy không?”

Hedwig không thèm phản ứng cậu.

“Chỗ đó có rất nhiều tiểu động vật cùng em chơi, em sẽ không buồn.”

Tiếp tục không quan tâm.

“Còn có rất nhiều đồ ăn ngon, có thịt bò, có bánh quy, có...”

Hedwig lập tức quay đầu trở về, cao ngạo mà nhìn cậu.

Harry: “...”

Snape nhìn thấy hết thảy từ đầu tới đuôi mặt vẫn không đổi sắc, nhưng trong mắt lại có ý cười.

“Ta nên nói, có chủ nhân thế nào thì có sủng vật thế đấy sao?”

Từ Hedwig đến Herpo, vừa nghe đến ăn liền hăng hái. Snape rốt cuộc cũng minh bạch, vì cái gì Slytherin lại thu Harry làm người thừa kế, bởi vì hai người họ đều cùng một phẩm vị!

Harry bất đắc dĩ mà lắc đầu, lấy một tấm da dê viết một bức thư cột vào chân Hedwig, nội dung đơn giản là làm Draco chăm sóc cô bé một thời gian, chuẩn bị xong liền cho nàng bay đi.

Nhìn thấy thân ảnh cô nàng dần dần bay xa, Harry quay sang mỉm cười nói với Snape.

“Những lời này anh có thể nói với Slytherin các hạ, dù sao thì Herpo cũng là ngài ấy nuôi lớn.”

Snape: “...”

Nhắc tới Herpo, Harrty lại đem nó gọi tỉnh, nói với nó một số vấn đề về ngày mai phải ra ngoài, đối với Snape mà nói Herpo là một cái bảo tiêu vạn năng, chỉ cần nhìn vào ánh mắt màu vàng quỷ dị của nó thì có thể đẩy địch nhân vào chỗ chết.

Nghe thấy Salazar cũng cùng đi, Herpo cao hứng vẩy vẩy đuôi.

Bởi vì ngày mai muốn ra ngoài, Harry chỉ làm vài món đơn giản để tiếp đãi một người một xà, ăn xong liền sớm lên giường nghỉ ngơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net