Chương 52: Trang viên Potter

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 52: Trang viên Potter
Edit: Cung Nguyệt Ngư

Ra khỏi rừng rậm, cách đó không xa có mấy ngọn núi. Lúc này đã gần chạng vạng, mặt trời đã gần xuống núi ánh nắng dần tắt, nhìn phá lệ yên tĩnh.

Harry hỏi.
“Vị phu nhân Prince kia nói, trang viên Potter là ở trong thung lũng, có phải là chỗ này không?”

“Qua xem mới biết được.” Salazar nhìn thoáng qua Snape.

“Severus, ngươi nghĩ sao?” Snape rất ít nói chuyện nên Salazar chủ động hỏi ý kiến anh.

Snape gật đầu.
“Đi xem đã nếu không phải, thì chúng ta qua đêm trong núi, ta có mang theo lều trại.”

Harry: “...” Anh có cần chuẩn bị đầy đủ như vậy không a, ngay cả lều trại dã ngoại đều chuẩn bị?

Salazar cũng ý vị sâu xa mà mỉm cười, rồi đi trước lên núi.

Giữa mùa hè, là thời điểm mà thực vật phát triển tốt nhất, cây cối cành lá xum xuê, chim chóc bay qua bay lại trên những cành cây, ngẫu nhiên có cái hang thỏ hay vài chú nai chạy qua trước mắt họ, làm tăng lên sinh cơ ấm áp của chỗ này.

Harry sờ sờ chú nai con trước mặt, lộ ra một biểu tình thỏa mãn. Snape cũng rất vui khi thấy Harry như vậy, chiến tranh mạnh mẽ bức bách làm cậu quá khổ cực, rất khó có khi nào cậu lộ ra vẻ mặt như vậy.

Núi cũng không cao, ba ngươi đi chừng nửa tiếng liền đến đỉnh núi, từ trên đỉnh núi nhìn xuống, quả nhiên có một thung lũng, bị mấy ngọn núi vây quanh.

“Có dao động của pháp thuật.” Salazar quơ đũa phép về phía thung lũng.

“Nhưng mà giao động rất nhỏ.”

“Có thể là có sinh vật huyền bí không?” Snape hỏi.

Salazar lắc đầu.
“Không phải, dao động pháp thuật của sinh vật huyền bí thường mang theo tính công kích, nhưng dao động này rất bình thản.”

Harry hỏi.
“Có phải là trang viên Potter không?”

Salazar lại huy động đũa phép lần nữa, xác nhận dao động ma pháp quên thuộc liền hít sâu một hơi, rồi trả lời.

“Đúng nó rồi, nhưng tòa trang viên này có thần chú giữ bí mật, ta có thể mạnh mẽ mở nó ra, nhưng mà một khi bị mãnh mẽ mở ra, thì người giữ bí mật sẽ chết.” Ánh mắt ngài nhìn về phía Harry thâm thúy đến mức không nhìn ra được cảm xúc.

“Con có biết người giữ bí mật hiện tại còn sống hay đã chết không?”

Harry mờ mịt mà lắc đầu, cậu chỉ biết là trang viên Potter bị phong bế, nhưng cậu không biết là dùng thần chú nào, bạn thân của cha là “nhóm đạo tặc”, qua sự hiểu biết từ đời trước, thì chắc chắn không phải là Sirius, Remus, mà Peter thì càng không thể, nếu bọn họ mà biết thì đã dẫn cậu đi tìm trang viên Potter rồi.

“Chắc là James Potter hoặc là Lily.” Snape mở miệng nói. Nhìn khuông mặt nghi hoặc của hai người anh giải thích.

“Lily có viết thư nói với ta, trước chiến tranh trang viên Potter đã bị Charlus Potter cũng chính là cha của James Potter phong bế lại. Dưới tình hình lúc đó Charlus Potter sẽ không chọn người ngoài làm người giữ bí mật.”

“Như vậy chúng ta phải thử xem?” Salazar nhìn về phía Harry mà hỏi ý kiến.

Harry gật đầu, cha mẹ cậu đã sớm mất rồi, cho dù Salazar mạnh mẽ mở ra trang viên thì cũng không thể gặp nguy hiểm gì nữa rồi.

Ba người đi qua đỉnh núi, xuống thung lũng. Lúc này trời đã tối, bọn họ đi cả một ngày, ai cũng đều đã mệt mỏi. Harry cùng Snape ngồi dưới đất, Salazar đứng trước mặt bọn họ.

Snape hung hăng mà liếc mắt về phía cái tiểu cự quái đang dự lên người mình.

“Potter, em nên cầu nguyện là trong trang viên Potter có gia tinh, nếu không thì gia chủ phải tự mình xuống bếp nấu bữa tối.”

Harry trưng vẻ mặt lên án nhìn về phía kế phụ đại nhân, ý muốn cáo trạng quá rõ ràng.

Salazar gật đầu.
“Không sai, ta cũng đã đói bụng.”

Harry ủy khuất mà ngồi một bên vẽ vòng tròn.

Snape đem cậu kéo đến ngồi lên chân mình, nhẹ nhàng mà trấn an. Harry ngửa đầu, trong mắt đều là khuông mặt anh tuấn của nam nhân nhà mình, không khỏi cười đến vô cùng ngọt ngào.

Nhìn thấy bọn họ như vậy, Salazar không khỏi mỉm cười, sau đó thu lại cảm xúc, cầm lấy đũa phép rồi đọc thần chú vào thung lũng trống không trước mặt. Thần chú được đọc bằng thứ ngôn ngữ mà Harry chưa bao giờ nghe, mà lại còn rất dài, cậu không thể nào tin được đối phương vậy mà có thể dễ dàng mà đọc ra.

Thời gian dần dần trôi qua, một trang viên ẩn ẩn xuất hiện từ trong hư không, sau đó dần dần rõ ràng, rồi triệt để hiện ra.

“Oa.” Harry quay đầu nhìn Snape sợ hãi than.

“Đây là lần đầu tiên em thấy một trang viên phù thủy xinh đẹp như vậy!”

Nếu nói về phong cách của trang viên Prince thì thiên về ma mị âm lãnh, còn trang viên Malfoy lại thiên về hoa lệ, cao quý, trang viên Potter lại trang trí thanh lệ xinh đẹp cứ như là trong truyện cổ tích, tinh xảo đến độ làm người ta sợ hãi than.

Snape nhướng mày, đời trước anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đến chỗ này, hơn nữa còn lấy một hình thức như vậy mà đến —— dẫn theo đứa nhóc nhà đối thủ một mất một còn đi vào.

Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, nhóm gia tinh của trang viên ra liền đi ra.

“Các ngươi là ai?” Gia tinh cầm đầu ngạc ngiên nhìn bọn họ, có thể đột phá phong bế của trang viên, có thể nói đối phương có thực lực rất cường đại, khi không biết đối phương có ác ý hay thiện ý, thì nhóm gia tinh đã chuẩn bị chiến đấu, để bảo vệ trang viên.
Harry đứng ra, không nói gì, mà lấy đũa phép của Snape cắt đầu ngón tay mình, đem máu nhỏ lên mặt đất.

Nhất thời trước mặt họ hiện lên ánh sáng vàng kim chói mắt, ngay tại ban đêm mùa hạ, làm người nhìn thấy cho là mình bị ảo giác.

Nhóm gia tinh thu tay lại, cúi đầu với Harry.
“Chủ nhân.”

Đây là phương pháp chứng thực huyết thống đơn giản nhất mà Salazar đã dạy cho cậu, ngay tại trong phạm vi của trang viên, đem máu của người chưa qua chứng thực của gia tộc nhỏ lên mặt đất, thì trang viên sẽ tự động thừa nhận người đó.

Trang viên Potter mở ra.

Harry hít sâu một hơi, chậm rãi bước vào nơi mà cậu vẫn luôn nhớ mong muốn đến.

Đời trước, cậu vẫn luôn muốn về đây, nhìn thấy nơi mà lẽ ra cậu nên trưởng thành ở đó, mà không phải là trong tủ chén nhỏ hẹp ở số 4 đường Privet. Nhưng bởi vì chiến tranh, cậu không thể không gác ý định này lại, Sirius cùng Remus đều chết làm khả năng tìm thấy trang viên toàn bộ mất theo bọn họ. Cho nên, nếu vẫn là ở đời trước thì có lẽ cả đời cậu đều sẽ không tìm thấy trang viên này.

“Chuẩn bị hai căn phòng, chúng ta sẽ ở lại tối nay.” Harry dặn dò gia tinh.

“Còn có giúp chúng ta chuẩn bị bữa tối.”

“Vâng.” Nghe thấy mệnh lệnh của cậu, nhóm gia tinh thật kích động, trừ bỏ một gia tinh ở lại dẫn đường cho bọn họ, còn lại đều độn thổ đi mất.

“Hai phòng?” Snape cười như không cười mà nhìn Harry.

“Là một gia tộc thuần huyết, trang viên Potter nhỏ như vậy sao?”

Mặt Harry đỏ lên, cúi đầu không dám nhìn anh.

Salazar mỉm cười nói.

“Ấn theo tính toán của Harry, nếu như ta không ở đây thì có lẽ trang viên Potter chỉ có một phòng a!”

Harry: “...” Các ngươi đủ rồi a!

Nhóm gia tinh làm việc rất nhanh, không bao lâu đã đến thông báo phòng đã chuẩn bị xong. Giữa mùa hè, nóng đến độ đổ cả mồ hôi cho dù cả ngày cho dù có thần chú mát mẻ cũng không thể nào chịu nổi. Vì vậy vừa đến phòng bọn họ liền tắm rửa một cái, sau đó mới xuống lầu ăn tối.

Đại khái, nguyên nhân bởi vì rất lâu rồi không có người tiến vào, cho dù thời gian gấp gáp, nhóm gia tinh vẫn làm hết sức lực chuẩn bị cho bọn họ một bữa tối phong phú.

Ba người đã bôn ba cả ngày hôm nay, cho dù Harry có mang theo điểm tâm từ trang viên Prince, cũng chỉ đủ đảm bảo cho bọn họ không bị đói, mà muốn thả lỏng ăn một bữa là chuyện không thể nào.

Cho nên nhìn thấy nhiều đồ ăn như vậy, bọn họ vẫn ăn hết tất cả. Chờ ăn xong bữa tối, ba người liền trực tiếp trở về phòng ngủ. Có chuyện gì, sáng mai nói sau, ba người không hẹn mà cùng nghĩ như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net