Chương 56: Lừa Hươu ba ba.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 56: Lừa Hươu ba ba.
Edit: Cung Nguyệt Ngư

Đợi đến lúc Harry cùng Salazar chạy tới căn phòng kia. Thì thấy Snape và James đang chỉ đũa phép vào nhau, một bộ dáng chuẩn bị quyết đấu.

Harry thấy liền thật hết nói nỗi, theo bản năng mà liếc nhìn về phía mẹ cậu, ý đồ hỏi chuyện gì đang xảy ra.

Lily bất đắc dĩ nhún vai, sau đó nói.

“Mẹ đang nói chuyện vui vẻ với Severus, thì đột nhiên ba con tỉnh lại, nghe được mấy câu liền biến thành như vậy.”

“Ta nghe được cái gì?” Rõ ràng James đã bị khích thích rất mạnh.

“Snivellus dám nói hắn thích Harry.”

Snape cùng Lily trò chuyện âm thanh cũng không lớn, James còng đang hôn mê, nên Snape cũng yên tâm mà nói chuyện. Bởi vậy, trừ bỏ giải thích chuyện năm đó, còn chủ động nói cho Lily chuyện mà anh cùng Harry đã trải qua. Lily biết được cũng đã sợ hãi than rất nhiều, cũng cảm kích anh đã chiếu cố con trai nàng nhiều năm như vậy. Chuyện năm đó, Snape quả thật đã làm sai, nhưng cũng không thể hoàn toàn trách anh. Biết được Snape tự trách cả đời vì cái chết của hai người bọn họ, làm tấm lòng thiện lương của Lily cảm thấy vô cùng thương cảm.

Có được sự tha thứ của Lily, Snape cũng vô cùng thoải mái, anh thấy James vẫn còn đang ngất, liền nói cho Lily chuyện tình cảm của anh và Harry. Ai mà ngờ, lúc này James đột nhiên tỉnh lại, vì thế...

Tuy rằng không biết được tình huống rõ ràng, nhưng Harry vẫn kiên quyết bảo vệ người yêu của mình, cậu liền nói lớn với bức họa của James.

“Con cũng thích Severus!”

Chuyện này, làm cho đám bức họa trong phòng nổ tung. Gia tộc Potter là một thế gia Gryffindor đơn thuần nhiệt tình, nên không thích dấu diếm ý nghĩ của mình. Huống chi, gia tộc này đã hơn mười năm không có ai bước vào, cho nên lúc tình cảm của Harry và Snape bị đưa ra ánh sáng, những bức họa liền kích động sôi nổi còn hơn là bản thân đang nói chuyện yêu đương.

Nguyên nhân? Không vì cái gì chỉ là có chuyện mới để tán dóc!
Harry vô ngữ mà nhìn các bức họa tổ tiên đang không ngừng đưa ra ý kiến cho bọn họ, cậu liền nhìn về phía kế phụ đại nhân nhà mình mà cầu cứu.

Salazar bật cười, sau đó nói với James.

“Harry cùng Snape lưỡng tình tương duyệt, ta không thấy giữa hai người bọn họ có gì không thích hợp.”

Khi James nghe thấy từ “lưỡng tình tương duyệt” khuông mặt liền khó coi giống như nuốt phải một thùng sên, nhưng ngẫm lại người nói câu này lại là Xà tổ, hắn cảm thấy mình không thể phản đối được.

“Ý ngươi thế nào?” Salazar chuyển qua hỏi Lily.

Tươi cười của Lily vẫn trong sáng như trước.

“Chỉ cần bọn họ hạnh phúc là tốt rồi.”

Salazar vừa lòng mà nhìn về phía Harry cùng Snape, Vẻ mặt Harry cảm kích nhìn y.

“Ta mới là ba của Harry!” James quát lớn, tuy rằng rõ ràng không có quá nhiều lo lắng, đùa sao, con trai mình làm sao lại có thể tùy tiện mà gả cho Snivellus được chứ! Cho dù xà tổ đại nhân có đồng ý cũng không được! ( Cho nên, hươu ba ba, ngài cũng thấy được con trai mình xích xích lõa lõa là một cái thụ đúng không?)

Salazar cười vô cùng kiêm tốn.

“Ngại ngùng, ta là kế phụ của Harry.”

Chỉ một câu đơn giản làm cả căn phòng lâm vào tình trạng im lặng một cách quỷ dị. James nhém chút nữa lại té xỉu thêm lần nữa. Vài người đầu tiên tốt nghiệp ở Hogwarts hít một hơi khó mà tin được. Đừng nói đến việc Salazar có yêu cầu rất cao đối với học sinh Slytherin, bởi vì không có con cái, nên đối với người thừa kế Salazar yêu cầu hà khắc đến cực hạn. Bọn họ biết y nhiều năm như vậy chưa bao giờ nghe nói có người phù hợp với yêu cầu người thừa kế của y. Y coi trọng Harry là vinh quang to lớn đối với gia tộc Potter. Nhưng xét về một thế gia Gryffindor là có một người thừa kế Slytherin, thì tuyệt đối là một sự kiện điên đảo giới Pháp thuật.

Huống chi bây giờ Harry còn là gia chủ gia tộc Potter, vạn nhất cậu cảm thấy thân phận gia chủ tộc Potter không sánh bằng người thừa kế Slytherin, vì thế liền không muốn kế thừa gia tộc nữa thì phải làm sao, thì sẽ chuyện lớn a, Harry bây giờ là người cuối cùng của gia tộc Potter a.

Trong đầu mấy trăm bức họa đều xoay vòng cái ý nghĩ đó.
Đối với chuyện đó Harry hoàn toàn không biết gì cả, còn đứng ở đó đàng hoàng mà trưng vẻ mặt áy náy nhìn về phía hươu ba ba.

“Ba, thực xin lỗi, con...” cậu thật sự muốn nói mình và Severus là thật tâm yêu nhau, nhưng tại trước mặt nhiều người như vậy, cũng có chút ngượng ngùng.

James muốn mắng chửi người, nhưng nhìn trước mắt là con trai mình nên có chút không đành lòng, còn một cái là xà tổ hắn không thể trêu vào, nên liền đem lửa giận phát đến trên mình những người râu ria khác.

“Sirius cũng đồng ý con cùng hắn ở cùng một chỗ?” Nếu con hắn mà dám gật đầu thì nếu có cơ hội hắn sẽ đập chết con cẩu đần chết tiệt kia, nhìn coi hắn làm cha đỡ đầu như thế nào!

Ai ngờ, vẻ mặt Harry lại mờ mịt.

“Sirius là ai?”

Lần này đến phiên James trợn mắt há mồm.

Snape nhướng mài giả cười nói.
“Thật bất hạnh, con của ngươi không biết là em ấy có một con cẩu đỡ đầu ngu xuẩn.”

“Cha đỡ đầu?” Harry vẫn là một bộ dạng khó hiểu.

“Không có ai nói với con a.”

Hai người ăn ý đến rối tinh rối mù. Snape vừa rồi đã thẳng thắng cùng Lily, nhưng đồng thời cũng dặn dò nàng không được nói cho James là anh cũng Harry là trọng sinh trở về, để tránh cảm xúc của James không kiềm chế được sẽ nói lung tung, còn Harry thì ngay từ đầu đã không tính toán  nói cho bọn họ chuyện này, cho nên James hoàn toàn không biết rằng hắn bị con trai cùng kẻ thù hùa nhau lừa mình.

Snape tiếp tục giả cười.

“Nghe nói, Chúa tể hắc ám có thể tìm được chỗ ở của các ngươi, là do hắn đã bán đứng các ngươi cho chúa tể hắc ám, nên hiện tại đang bị giam ở Azkaban, Harry còn chưa gặp hắn lần nào.”

“Vui đùa kiểu gì vậy?” Nếu không phải bức họa không có biến đổi màu sắc, thì chắc chắn khuông mặt James lúc này đã trắng bệch.

“Người giữ bí mật là Peter.”
Snape nhếch môi, sau đó tiếp tục trào phúng.

“Chỉ số thông minh của ngươi giống hệt con xuẩn cẩu kia không có lỗi lầm gì cũng muốn đi Azkaban, cư nhiên đem người giữ bí mật đổi thành một tên nhát gan như vậy, chỉ cần một câu uy hiếp của chúa tể hắc ám gã liền bán các ngươi ra, cho nên Harry phải trải qua thời thơ ấu cực kỳ khó quên ở nhà dì dượng.”

Lần này James đã chịu đả kích, hắn thì thào lẩm bẩm.

“Tại sao có thể như vậy?”

“Lâm thời thay đổi người giữ bí mật chỉ có chúng ta Sirius cùng Peter biết.” Lily nói.

“Tất cả mọi người đều cho la người giữ bí mật là Sirius.” Cho nên bọn họ xảy ra chuyện, người bị nghi ngờ đầu tiên là Sirius.

“Vì cái gì hắn không giải thích?” James ngây ngốc nói, hắn thật sự không thể tưởng tượng được người thanh niên hoạt bát sáng sủa lại có thể ở trong Azkaban lạnh lẽo, vượt qua những ngày phải đối mặt với đám giám ngục Azkaban, hơn nữa còn là mười năm thời gian thanh xuân quý giá.

Snape nhướng mày.
“Ngượng ngùng, ta lấy chỉ số thông minh của một người bình thường, không thể nào lý giải được ý nghĩ của một con xuẩn cẩu.”

James khó có được khi nghe Snape trào phúng mà không nổi giận, mà chỉ là một bộ dạng thất hồn lác phách, thở dốc dồn dập, hắn hiển nhiên không ngờ cái chết của chính mình lại liên lụy đến nhiều người như vậy.

Nhìn thấy hắn như vậy, Harry có chút không nhẫn tâm, an ủi.

“Năm đó các ngươi gia nhập hội Phượng Hoàng, dùng toàn lực cứu vớt giới Pháp thuật thoát khỏi khống chế của Voldemort, dù chết cũng là hy sinh vì chính nghĩa, là vì tương lai tươi sáng của giới Pháp thuật, cho nên không cần quá mức tự trách."

Chỉ mấy câu này đã làm James rơi lệ đầy mặt, con trai đã trưởng thành, còn biết an ủi người khác, làm hắn đỡ buồn rất nhiều.

Harry chớp chớp mắt, tiếp tục nói.

“Đương nhiên, những chuyện ở nhà gì dượng con cũng đã quen rồi, khi không làm tốt việc nhà nhiều nhất là bị dì Petuina cùng dượng Vernon đánh, không được ăn cơm, bị nhốt vào trong tủ đựng chén.

James: “...” hắn quả thật muốn chết thêm lần nữa, hắn thật sự rất xin lỗi Harry a! Nhiều năm như vậy, Harry đã sinh hoạt như thế nào? Chính mình căn bản không có tư cách làm ba của Harry a!

Nhìn thấy vẻ mặt áy náy của hắn, Snape lập tức xoay người bước đi, sợ đi chậm một chút thì chắc anh sẽ ở trước mặt bọn họ mà cười phá lên, Harry quả thật nên vào Slytherin, anh nhịn không được nghĩ, đời trước sai lầm lớn nhất của nón phân loại là phân Harry vào Gryffindor a!

Salazar cũng muốn cười, chào tạm biệt các bức họa trong phòng liền xoay người theo sau Snape.

Dư lại một mình Harry ở lại trong phòng, Lily thương cảm mà nhìn cậu.

“Petunia đối xử không tốt với con?” Lily hỏi.

“Mẹ thật xin lỗi...” Nếu bức họa có thể khóc, thì chắc giờ này chắc trong mắt cô đã đầy nước mắt.
Harry lắc đầu.

“Không có gì đâu, mọi chuyện đã qua rồi, bây giờ Salazar cùng Severus chăm sóc con rất tốt.”

Nguyên bản, James có chút bất mãn khi nghe thấy Harry nhắc đến tên Snivellus, nhưng nghĩ đến việc mình làm được cho con trai còn không nhiều bằng những gì kẻ thù mình đã làm, liền tự động câm miệng.

“Con chuẩn bị ở đây bao lâu?” Lily lên tiếng nói ra tiếng lòng của tất cả các bức họa.

Harry do dự một chút, nói.
“Chúng con tính toán chỉ tìm thấy nơi này là tốt rồi, nên con không định ở lại đây lâu.” Cho dù đây là nhà cậu, nhưng mà chưa chắc Snape đã nguyện ý ở luôn tại đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net