Chương 62: Tâm Phượng Hoàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 62: Tâm Phượng Hoàng
Edit: Cung Nguyệt Ngư

Lầu trên là một căn phòng tối tăm, tản ra mùi vị kì quái, cho dù bây giờ đã là giữa hè, thì nhiệt độ trong căn phòng cũng thấp hơn nhiều so với bên ngoài, nhất thời không thích ứng được, Harry nhịn không khỏi rùng mình một cái.

Trong phòng rất trống trải, chỉ có một người phụ nữ nhìn hơi lớn tuổi đang ngồi trên một chiếc ghế dựa làm bằng gỗ tử đàn, trên chiêc bàn bên cạnh chỉ để duy nhất một quả cầu thủy tinh ngoài ra không có thêm bất cứ thứ gì khác, trên đầu bà đội một cái mũ nhọn, trên tay đeo đầy vòng tay, trên lỗ tai treo tòn ten một cái bông tai cực lớn, cứ lắc lư liền đinh đinh mà đong đưa. Da mặt hơi nhăn, khuông mặt âm trầm, thoạt nhìn rất giống hình tượng phù thủy trong phim hoạt hình của Muggle.

“Nữ sĩ Marina tôn kính, chúng tôi muốn mua một cây đũa phép.” Snape cung kính nói với người phụ nữ kia.

Nữ sĩ Marina, không phải là tên sao? Vì cái gì Snape không gọi họ của đối phương? Harry nghi hoặc nhưng cũng khách khí mà hành lễ.

Người Phụ nữ ngồi trên ghế không nói gì, mà nhìn chằm chằm hai người bọn họ, ánh mắt sáng như đuốc, Harry thậm chí còn cảm thấy đối phương nhìn thấu ngụy trang của bọn họ.

“Ngươi, hay là hắn?” Âm thanh của bà ta khàn khàn, ngay trong căn phòng tối tăm, nghe thấy có chút dọa người.

Snape nghiêng người làm Harry tiến lên.

“Hắn.”

Nữ sĩ Marina nhìn Harry, sau đó chỉ vào quả cầu thủy tinh bên cạnh nói.

“Đặt tay lên trên.”

Đây là chỗ tốt của việc mua bán ở hẻm Knockturn, giao tiền đưa đồ, đặc biệt đối phương sẽ không thắc mắc bất cứ cái gì, tuyệt đối sẽ không liên miên cằn nhằn cả ngày như Ollivander.

Harry nghe lời, đem hai tay đặt lên quả cầu thủy tinh, nhất thời giữa quả cầu xuất hiện một bóng dáng Phượng Hoàng xinh đẹp.

“Đũa phép đầu tiên của ngươi có liên quan đến Phượng Hoàng.” Nữ sĩ Marina hỏi.

Harry gật đầu.
“Tâm đũa phép làm bằng lông đuôi của Phượng Hoàng.”

Nữ sĩ Marina đứng dậy nhìn kỹ Phượng Hoàng trong quả cầu thủy tinh, sau đó nói.

“Phượng Hoàng rất thích hợp với ngươi.”

Đúng vậy, Ollivander thường dùng ba loại tài liệu là lông đuôi bạch kỳ mã, rân tim rồng và lông Phượng Hoàng làm tâm đũa phép. Trong đó lông Phượng Hoàng là có nhiều ma lực nhất, nhưng so với lông bạch kỳ mã, rân tim rồng thì nó cần nhiều thời gian để đọc thần chú hơn. Bởi vì tính cách của chúng nó đặc biệt, nên rất xoi mói với phù thủy, cho nên rất khó lấy được sự trung thành của nó.

Harry: “...” không chỉ thích hợp cho cậu, mà còn thích hợp cho Voldemort nữa, cậu nhịn không được phun tào trong lòng.

“Ma lực rất cường đại, cường đại đến mức bất khả tư nghị.” Nữ sĩ Marina nhìn quả cầu thủy tinh, nhìn Harry mà trưng ra một biểu tình mà cậu cũng không biết có phải là cười hay không.

“Linh hồn cùng thân thể không đồng nhất đúng không?”

Tim Harry liền nhảy dựng, nhưng biểu tình lại cẩn thận, chẳng lẽ người phụ nữ này có thể nhìn ra cậu đến từ tương lai?
Đối phương dường như biết được tâm tư của cậu, liền lộ ra một cái tươi cười vặn vẹo như vừa rồi.

“Ta chỉ nói sự thật, nếu muốn có một đũa phép phù hợp liền nói cho ta biết.”

Harry liếc nhìn về phía Snape hỏi ý kiến, thấy anh gật đầu cậu liền quay sang nói với nữ sĩ Marina.

“Đúng là như vậy.”

“Ta đã biết.” nữ sĩ Marina bảo Harry bỏ tay xuống, lần nữa ngồi vào ghế rồi nới nói với bọn họ.

“Thân đũa làm bằng thủy tinh tím, tim phượng hoàng làm tâm đũa phép, như vậy sẽ rất thích hợp với ngươi.”

Harry: “...”

Snape: “...”

Tâm đũa phép làm bằng lông Phượng Hoàng đã tương đối hi hữu hiếm thấy. Bởi vì Phượng Hoàng là thần thú trong truyền thuyết, số lượng lại rất ít, cho dù là đỉnh đỉnh đại danh cứu thế chủ chạy xuôi chạy ngược khắc nơi cũng chỉ gặp được một con của cụ Dumbledore. Cho dù là hiếm thấy nhưng trên người một con Phượng Hoàng có thể nhổ lấy rất nhiều lông, Phượng Hoàng cũng rất khó nuôi, nhưng nếu một người đã có một con Phượng hoàng của riêng mình, thì nó sẽ luôn niếp bàn rất khó tử vong.

Nhưng tim Phượng hoàng lại không giống, giết chết một con thần thú Phượng hoàng tội lỗi còn hơn gấp nhiều lần so với giết bạch kỳ mã. Mà Phượng hoàng có thể sống cho đến khi kết thúc tất cả các lần niếp bàn lại càng hiếm thấy, tính đến nay số lượng Phượng hoàng chết một cách tự nhiên có thể đếm trên một bàn tay.

Khó trách ngay cả người luôn lạnh lùng như Snape cũng thay đổi sắc mặt.

Nữ sĩ Marina dùng âm thanh khàn khàn nói với bọn họ.

“Ta sẽ không bán ra vật nguy hiểm cho khách hàng, cho nên vấn đề tài liệu các ngươi có thể yên tâm.” Bà giải thích.

“Ma lực hiện giờ của hắn không thể dùng lông phượng hoàng để khai thông, mà phải dùng tim có chứa nhiều ma lực nhất của Phượng hoàng làm tâm đũa phép, cho nên, muốn một cây đũa phép phù hợp với hắn, chỉ có tổ hợp này mà thôi.”

Mỗi thương gia hẻm Knockturn đều có con đường nhập hàng đặc biệt, Harry cùng Snape cũng không thể hỏi nhiều, nếu như đối phương đã cam đoan thì bọn họ cũng không có gì phải lo lắng.

Snape gật đầu.
“Tốt.”

“Nếu vậy, tổng cộng bảy trăm Galeon, tiên sinh.” Nữ sĩ Marina ra giá.

Harry bị giá cả này chấn trụ, một cây đũa phép của Ollivander chỉ có 7 Galeon a! quán quân cuộc thi Tam pháp thuật cũng chỉ có một ngàn Galeon a!

Sau khi nghe nói tài liệu sẽ không có vấn đề gì, thì Snape liền khôi phục lạnh lùng như trước, anh gật đầu, đem tiền trong túi không gian của Harry đổ ra một nửa.

Harry vô ngữ mà nhìn đống tiền lấp la lấp lánh trên bàn, nhịn không được mà nghĩ nếu như Xà tổ mà biết được hai người bọn họ bại gia như vậy thì có bóp chết bọn họ hay không? Có tiền cũng không thể xài như vậy a! Lúc trước cậu vì vạn nhất mà chuẩn bị một ngàn Galeon trong túi không gian, không nghĩ tới mới được bao lâu liền xài hơn phân nửa.

Nữ sĩ Marina tính toán một chút nói.

“Ba ngày sau đến lấy đũa phép.”
Harry cùng Snape bước ra cửa tiệm đó. Từ căn phòng âm u bước ra hẻm nhỏ, cho dù là hẻm Knockturn vẫn luôn lạnh lẽo cũng làm cậu cảm thấy ấm áp.

“Thật là một phụ nữ kì quái.” Harry hít sâu một hơi, nhìn về phía Snape mắt xanh tóc vàng dấu mặt trong áo chùm, che dấu đi sự quái dị trong lòng, sao đó nói.

“Ngay cả tim phượng hoàng đều có thể tìm được?”

Snape giữ chặt tay cậu, dùng âm thanh chỉ có thể hai người mới có thể nghe được nói.

“Bà là một phù thủy rất lợi hại, đã ở đây rất lâu rồi, không ai biết lai lịch của bà ấy, bộ pháp thuật cũng không bao giờ tìm bà gây phiền toái. Nếu bà muốn, thậm chí không cần dùng ma pháp vẫn có thể nhìn thấy tình huống ma lực cùng linh hồn của một người, nếu không phải vì làm đũa phép căn bản không cần dùng quả cầu thủy tinh. Chúa tể hắc ám lúc đầu cũng muốn tìm bà, chính là vẫn luôn không tìm thấy, nghe nói chỉ có những người có linh hồn thuần khiết mới có thể được bà giúp đỡ.”

Nói cách khác, ở trước mặt bà, bọn họ có muốn giấu cũng không dấu được.

“Chính là đũa phép của bà ấy quả thật rất quý a.” Harry nhớ đến một bàn tràn đầy Galeon tâm đều đau.

“Em có cần đũa phép quý đến như vậy không?” Kỳ thật nếu không phải không được sử dụng đũa phép , thì cậu hoàn toàn không muốn mua một cây đũa phép mới, đũa phép gỗ sồi của cậu vẫn dùng rất thuận tay.

“Sau này khi đối mặt với chúa tể hắc ám thì em sẽ biết nó có cần hay không.”

Đũa phép của Harry và Voldemort là đũa phép anh em, nếu đời trước Harry mà không sử dụng đũa phép của Draco, thì nói không chừng cậu có chiến thắng Voldemort hay không là cả một vấn đề.

Anh vừa mới nói như vậy, Harry cũng chỉ có thể thừa nhận. So với Voldemort, bảy trăm Galeon, hơn nữa nghĩ đến chuyện sau này có thể tự do sử dụng đũa phép mà không cần quan tâm quy định của bộ pháp thuật, máu Gryffindor trong người cậu lại bắt đầu rục rịch, cảm giác bất an khi loạn tiêu tiền cũng biến mất.
Hôm nay, người đến hẻm Knockturn không nhiều lắm, ngẫu nhiên có vai tên ngốc không biết suy nghĩ dán lên, liền bị Snape phát ra khí lạnh dọa đi. Họ gửi quyết bữa tối ở hẻm Xéo, vì không để sự việc lần trước tái diễn, Harry cũng Snape vẫn không biến trở về ngoại hình của chính mình.

Suy xét đến việc hôm nay là sinh nhật Harry, Snape đồng ý cho cậu ăn kem ly sau bữa ăn. Nhìn thấy bộ dạng chưa hết hứng thú của Harry, Snape dẫn cậu đi một vòng Muggle giới rồi mới trở về đường Bàn Xoay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net