Chương 76: Thói quen hại người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 76: Thói quen hại người
Edit: Cung Nguyệt Ngư

Lại một lần nữa nhìn thấy Peter Pettigrew, Harry phải liều mạng mà khống chế cảm xúc của chính mình.  Lúc này cậu có cùng một tâm tình khi đối mặt với Quirrell chỉ muốn quăng lên người hắn vài thần chú ‘Crucio', Dù sao năm xưa hắn ta cũng là người đã bán đứng cha mẹ cậu, đến năm thứ tư cũng là hắn đã giúp Voldemort sống lại, Nhưng xét về phương diện khác nếu nằm đó không phải nhờ hắn Hermione và Ron không thể nào dễ dàng mà trốn thoát khỏi trang viên Malfoy,  hắn nhất thời do dự mà cứu ba người bọn họ, đồng thời cũng dâng ra mạng sống của mình.

Nhưng Harry chỉ thất thần trong nháy mắt, bởi vì một giây sau Peter đã muốn biến trở về thành chuột, chạy thoát khỏi gian phòng độc dược âm u này. Harry cùng Snape đồng loạt quăng ra thần chú “Giam cầm” (Colloportus), chỉ khác nhau ở chỗ Snape dùng đũa phép còn Harry lại dùng phép thuật vô trượng vô thanh.

Đương nhiên chuyện này không thể nói là ma lực của Harry cao hơn Snape, chỉ là do trước mặt nhiều người một học sinh chỉ mới học năm thứ hai, lại xuất thân từ giới Muggle không thể nào biết thần chú cao cấp như vậy được.

Peter bị trói lại gắt gao, không thể nào nhúc nhích được nữa. Tất cả học sinh điều ngạc nhiên mà nhìn người nam nhân lạ mặt tự nhiên xuất hiện trong phòng học, hiện tại bọn họ cũng không biết người đang đứng trước mặt bọn họ 12 năm trước đã được bộ phép thuật phong tặng danh hiệu anh hùng chiến tranh và được trao Huân Chương Merllin Đệ Nhất Đẳng Peter Pettigrew, cho nên hiện tại đầu óc bọn họ đều bị vây trong trạng thái lơ mơ.

Snape lạnh lùng mà nói với đám tiểu động vật đang kinh ngạc đến trợn mắt há mồm.

“Tiếp tục làm độc dược trong tay của các ngươi, còn trò Granger trò đi tìm hiệu trưởng Dumbledore và giáo sư McGonagall đến đây.”

Anh không nghĩ để học sinh Slytherin đi tìm hiệu trưởng bởi vì mỗi gia tộc đều có một lập trường riêng. Hơn nữa dưới tình huống hỗn loạn bây giờ trong đám học sinh Gryffindor ..đại khái chỉ có một mình Granger có thể thuyết minh tình huống một cách rõ ràng cho hiệu trưởng, Mặt khác trước kia Peter cũng đã từng là học sinh Gryffindor, vả lại giáo sư McGonagall lại tinh thông Phép Thuật Biến Hình để bà đứng ra xác nhận sẽ tương đối dễ dàng hơn.

Dumbledore cùng McGonagall đến rất nhanh, ánh mắt Dumbledore khi nhìn thấy Peter liền đọng lại, McGonagall cũng bị chấn động.

“Severus, chuyện này,...” Tuy rằng hỏi Snape nhưng mà ánh mắt của bà lại không tự chủ mà nhìn về phía Dumbledore .

Nguyên bản nàng nghe nói rằng trong lớp học độc dược xuất hiện một nam nhân lạ mặt, bà cùng Dumbledore còn nghĩ rằng có người xông vào trường học nên nên chạy thật nhanh đến để xử lý, nhưng người đứng đây lúc này, lại vượt qua khỏi phạm vi nhận thức của bọn họ.

“Peter Pettigrew?” Dumbledore cũng không che giấu nổi kinh ngạc không phải hắn ta đã chết 12 năm rồi hay sao?

Dumbledore không tự giác mà nhìn về phía bàn tay thiếu một ngón của đối phương càng xác định suy đoán của mình. Nếu như vậy hắn ta mới là kẻ phản bội đã bán đứng chỗ ở của gia đình James Poter cho Voldemort, sau đó vu oan giá họa cho Siruis. Hắn ta chặt đứt một ngón tay của chính mình tạo cái chết giả, do đó thoát khỏi hiềm nghi, làm mọi người cho rằng hắn ta vì bảo vệ Potter mà chết.

Âm thanh của Snape vẫn trầm thấp như tơ lụa.

“Tình huống cụ thể thì ta nghĩ tiểu thư biết tuốt của Gryffindor đã nói qua, chuyện còn lại, thì các ngươi cứ giải quyết với bộ phép thuật đi.”

Đây là quyết định sau khi anh và Harry Đã thương lượng kỹ càng, Anh biết cảm xúc của Harry đối với tên phản bội này rất phức tạp. Cho nên biện pháp tốt nhất là giao hắn ta cho bộ phép thuật, để tránh cho Harry rối rắm, mặt khác làm như vậy cũng sẽ thuận lợi cứu  con xuẩn cẩu kia ra.

Dumbledore không hiểu biết về độc dược, ít nhất là không bằng Snape, ngay lúc Harry vừa làm đổ vạc độc dược của Ron thì anh đã đem dấu vết thanh lý sạch sẽ. Bởi vậy, anh sẽ không lo lắng lão ong mật sẽ nhận ra độc dược của Ron có vấn đề.

Lúc này Dumbledore lại nghi hoặc thái độ của anh.

Dumbledore rất rõ ràng ân oán giữa Snape và nhóm đạo tặc từ lúc đi học. Snape vẫn luôn chán ghét kẻ cầm đầu bốn người là James Potter, mà nhất là Sirius Black. Năm thứ sáu vào thời điểm trăng tròn bọn họ đã lừa Snape đến nơi ẩn nấp của người sói Remus Lupin ở lều Thét, làm anh suýt chút mất mạng. Nhưng hiện tại Petter xuất hiện, liền có thể xác nhận Sirius Black lúc trước bị định tội thực chất là vô tội. Snape hẳn là hiểu rất rõ điểm này Nhưng mà anh lại giao kẻ phản bội thật sự cho bộ Phép Thuật, một khi được thẩm tra kỹ càng thì bộ sẽ lật lại bản án của Black, Snape thật lòng muốn cừu nhân của mình rời khỏi Azkaban hay sao?

Đương nhiên lúc này Snape cũng không quản trong lòng Dumbledore đang nghĩ cái gì, tiết học độc dược còn chưa kết thúc, chờ Dumbledore và McGonagall rời đi, ánh mắt của Snape lập tức chuyển về phía đám tiểu động vật lẽ ra nên nộp bài tập độc dược.

“Thomas tiên sinh, làm giáo sư độc dược học  của ngươi, ta không thể không nhắc nhở ngươi, hiện tại chỉ còn 10 phút nữa là tan học, Nếu còn không nắm chắc thời gian thì thành tích độc dược lần này của ngươi sẽ là một cái P. Gryffindor trừ 10 Điểm.”

“Finnigan tiên sinh, thấy khen ngợi thay cho lực chú ý của ngươi, độc dược của người đã thực sự biến thành 'độc dược' đúng nghĩa, Gryffindor trừ 10 điểm.”

“Patil tiểu thư, cho dù ngươi đã làm tốt độc dược, chẳng lẽ không cần cho nó vào lọ có thể trực tiếp nộp bài tập lên hay sao? Hay là ngươi cùng, Lavender tiểu thư người tính toán đứng ở chỗ đó cho đến khi tan học luôn đúng không? tiếp tục trừ Gryffindor 5 điểm.”

Sau khi trừ 25 điểm tất cả học sinh đều nhẹ nhàng thở ra, lão dơi già rốt cuộc cũng trở về bình thường, bộ dáng lúc nảy thật sự rất dọa người đó!

Harry ngơ ngác mà nghe Snape trừ điểm, sau đó theo bản năng mà quay đầu nhìn về phía Salazar, tiếp tục quay đầu lại nhìn Snape với vẻ mặt rối rắm.

Snape đang kiểm tra lại bài tập vừa được nộp lên, chờ xác nhận không có thiếu sót của ai, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy gương mặt của xà tổ đại nhân đang dùng ánh mắt cười như không cười mà nhìn anh.

“Ba”  một tiếng giáo sư độc dược luôn nổi tiếng cẩn thận lại làm rớt luôn lọ độc dược xuống đất.

Harry không còn gì để nói, gục đầu xuống bàn.

Salazar liếc nhìn bọn họ một cái, sau đó trước mặt bọn họ động thổ di mất.

Peter Pettigrew bị Dumbledore giao cho bộ pháp thuật, sau dó Dumbledore còn nói với Snape, là khoảng một tuần nữa phòng chấp hành pháp luật của bộ Pháp Thuật sẽ một lần nữa lật lại bản án tử của gia đình Potter, hiện tại bọn họ chỉ cần chờ tin tức là được. Đương nhiên, làm thủ tịch danh dự của Wizengamot, tự nhiên Dumbledore sẽ đi tham dự.

Giải quyết xong chuyện này Harry cùng Snape điều thoải mái hơn nhiều, chuyện làm Snape không yên lòng nhất chính là thái độ của xà tổ đại nhân ngày hôm đó.

Lúc đó thực sự anh đã quên là Salazar còn ở trong phòng học. Lúc nhìn thấy Peter sự phẫn nộ của anh cũng không ít hơn là Harry. Gryffindor  luôn luôn nhiệt tình, trung thành, kiểu cỏ mọc đầu tường thế này thật sự hiếm thấy. Có trời mới biết, đời trước dưới mệnh lệnh của chúa tể hắc ám, bắt anh ở cùng tên chết tiệt này, đôi lúc anh thật sự muốn quăng cho hắn ta vài ác chú hoặc là độc chết hắn ta luôn cũng được. Nếu không phải vì lấy đại cục làm trọng thì bản thân anh sẽ không bao giờ để hắn ta yên.

Hiện tại mỗi lần nhìn đến hắn ta Snape lại nghĩ tới đời trước, dưới sự giúp đỡ của hắn chúa tể hắc ám khôi phục lại thân thể, sau đó quậy đến giới phép thuật gần như hủy diệt. Cho nên anh không thể khống chế được cảm xúc, nếu không đúng lúc dùng tới Bế Quan bí thuật thì anh tuyệt đối sẽ không bình tĩnh được để bảo Granger đi văn phòng tìm hiệu trưởng.

Suy nghĩ của anh đều đặt hết lên người của Peter, hoàn toàn quên mất sự có mặt của Salazar,  giờ anh hồi phục lại tinh thần mới phát hiện.... chính mình vừa trừ điểm Gryffindor lại còn trào phúng đám tiểu sư tử.

Thói quen quả thật là một chuyện hại người, anh yên lặng thở dài.

Hôm nay, Salazar đến hầm hơi trễ, lúc này Harry không ở đây, sau khi khai giảng cậu không thể làm người khác chú ý, trừ khi có chuyện quan trọng, nếu không cậu rất ít khi đến chỗ Snape. Salazar nhìn thấy một mình Snape đang chấm luận văn, liền tự giác ngồi lên ghế salong không nói chuyện.

“Các hạ...”  Snape thấy y tiến, liền vào nhanh chóng đứng lên.

Anh không giống như Harry, có thể thoải mái mà nói chuyện phiếm với đối phương. Đối với học sinh Slytherin, thì tồn tại của Salazar vĩnh viễn sánh ngang với thần, Còn Harry từ trong xương là một Gryffindor nên không có nhiều sự sùng bái cùng kính ý .
Salazar tao nhã mà dựa vào ghế sofa, hai tay đặt lên đùi đang vào nhau mỉm cười nói.

“ Ta đã nói rồi, ngươi cứ gọi ta là Salazar giống Harry là được rồi.”

Snape cung kính mà gật đầu, lại không dám nói chuyện.

“Đừng khẩn trương”  nhìn thấy anh như vậy Salazar nhịn không được cười ra tiếng.

“Ta cũng biết đại khái tình trạng học tập Môn Độc Dược hiện tại của học sinh Gryffindor.” Y đã từng lén lút hỏi thăm Nicolas, nhưng đối phương tỏ vẻ cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, đám tiểu sư tử càng ngày càng nóng nảy, hấp ta hấp tấp rất khó mà làm tốt độc dược, một chút cũng không kế thừa được ưu điểm của Godric.

Snape nghe được sự thoải mái trong giọng nói của y, liền hơi hơi thở nhẹ ra.

Salazar nháy mắt mấy cái với anh, vui đùa nói.

“Cho nên sau này Môn Độc Dược của bọn họ cứ giao cho Godric tự mình chỉ đạo đi, đến lúc đó,... bọn họ sẽ vô cùng tưởng niệm ngươi.”

Snape: “...”

Người mà Slytherin các hạ đang nhắc tới, có thật sự là Gryffindor anh dũng nhiệt tình trong miệng của nón phân loại hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net