Chương 83: Tiên đoán của nhân mã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 83: Tiên đoán của nhân mã
Edit: Cung Nguyệt Ngư

Cho dù đời trước Harry thích thám hiểm ở trong rừng cấm cũng chưa bao giờ đi vào sâu bên trong như thế này, cho nên hiện tại khi bước vào khu vực hồ nước làm cậu phải mở to hai mắt mà nhìn.

Cậu chưa bao giờ nghĩ trong địa phận của Hogwarts lại có nơi xinh đẹp như vậy, hồ nước xanh lam bị những cơn gió nhẹ thổi tạo nên những ngọn sóng, gió mang theo những chiếc lá tinh tế mà nhẹ nhàng đáp lên mặt nước. Bên bờ hồ có hơn 10 con Bạch kỵ mã đang đi lại, ngẫu nhiên cúi đầu gặm một đóa hoa, tỏ ra sự thích ý và tự tại.

Harry cuối đầu đưa tay phủi bỏ lá cây rơi lên trên vai mình.

“Ngược lại, chỗ này không có gì thay đổi.” Salazar đưa mắt nhìn về phía trước nhẹ giọng nói.

Harry cười hỏi.

“Trước kia cũng giống như vậy sao?”

Salazar hơi hơi vuốt cằm.

Rất ít người có thể đi qua địa bàn của Nhện tám mắt, đã vậy trong rừng cấm còn có rất nhiều sinh vật kỳ kỳ quái quái, không chỉ có động vật, mà còn có cả thực vật có độc. Bởi vì, Salazar quá quen thuộc rừng cấm, nên bọn họ mới có thể thuận lợi mà đến chỗ này.
Đại khái cảm nhận được khí tức pháp thuật hắc ám quá mức thuần túy trên người của Salazar, đám Bạch Kỳ Mã nguyên bản đang yên tĩnh đột nhiên trở nên hấp tấp, nóng nảy.

“Làm sao vậy?” Harry nhìn cảnh tượng trước mắt, nghi hoặc hỏi.

Salazar bất đắc dĩ mà giải thích.
“Là vấn đề huyết thống của ta.”

Bạch Kỳ Mã là sinh vật huyền bí mang huyết thống bạch ma pháp cực kỳ tinh nhuần cho nên chúng không thích phù thủy hắc ám như Salazar, cơ hồ vừa nhìn thấy y chúng nó liền theo bản năng mà muốn chạy trốn, bởi vì đối với chúng nó mà nói y quá nguy hiểm.

Salazar ếm một thần chú lên trên người mình, sau đó nói với Harry.

“Con đi thử xem.”

Harry chú ý tới, dao động ma lực trên người xa đã bị che giấu hơn phân nửa, đồng thời nhóm Bạch Kỳ Mã đang nôn nóng cũng dần khôi phục bình tĩnh.

Thực là một sinh vật mẫn cảm. Harry âm thầm nghĩ, cậu hít sâu một hơi thật sâu, sau đó đi về phía đàn Bạch Kỳ Mã.

Tuy rằng khí tức phép thuật hắc ám trên người Salazar đã bị tạm thời che dấu, nhưng đến gần Bạch Kỳ Mã vẫn sẽ cảm nhận được.

Quả nhiên, cho dù là Bạch phù thủy như Harry đi đến trước mặt Bạch Kỳ Mã vẫn khiến cho chúng nó cảnh giác, phần lớn Bạch Kỳ Mã chỉ yên lặng mà nhìn cậu.

Một con Bạch Kỳ Mã non đột nhiên từ trong đàn chạy ra, đến dưới chân Harry, hoàn toàn không quan tâm Bạch Kỳ Mã thành niên đang cảnh cáo mà hý lên.

Harry ngồi xổm người xuống, nhẹ nhàng mà xoa xoa bộ lông trắng noản của Bạch Kỳ Mã, cảm xúc rất tốt mềm mại bóng loáng, nó hình như rất hưởng thụ sự vuốt ve như vậy, nên đem đầu cọ cọ vào người Harry.

“Ta cần một ít máu của em.” Âm thanh của Harry rất nhẹ. Cậu có chút ngại ngùng, chỉ cứu người ta một lần liền tìm đến tận nhà người ta xin máu, đây tuyệt đối không phải là một chuyện tốt đẹp gì mấy, hơn nữa còn là trên người của một sinh vật thuần khiết Cao Quý như Bạch Kỳ Mã. Nhưng mà bọn họ thật sự không còn cách nào khác.

“Có được không?” ánh mắt của cậu chân thành tràn ngập xin lỗi, làm cho Bạch Kỳ Mã Thành niên tự giác lùi về sau một bước.

Tiểu Bạch Kỳ Mã như nghe hiểu lời cậu, hơi hơi nghiêng đầu ,chủ động đem cổ lộ ra trước mặt Harry.

“Cảm ơn!” Harry lấy ra đũa phép mới của mình, cắt một đường nhỏ trên người nó.

“Thật xin lỗi! Thật xin lỗi! làm em bị thương.” đũa phép mới của cậu có thể giúp cậu khống chế ma lực vô cùng tốt, có thể đạt đến hiệu quả như mong muốn.
Cậu hi vọng tận lực không cần làm cho tiểu Bạch Kỳ Mã bị đau quá nhiều.

Bạch kỳ Mã Thanh niên trong mắt lộ ra một tia lo lắng nhưng không có ý tưởng ngăn cản.

Chất lỏng màu bạc từng giọt từng giọt mà chảy xuống, rất nhanh đã đầy lọ chứa của Salazar. Harry ếm một thần chú “Khép Lại” lên miệng vết thương của nó, sau đó cất kĩ cái lọ.

Tiểu Bạch Kỳ Mã thân mật và cọ ống quần Harry, sau đó trở lại bên cạnh cha mẹ của mình.

Harry cúi người chào với đàn Bạch Kỳ Mã đang nhìn cậu chăm chú, rồi nhìn chúng nó rời đi.

“Làm rất tốt!” Chờ chúng nó đi mất Salazar cởi bỏ thần chú trên người mình, nói với Harry.

Harry đem cái lọ trong tay đưa cho y máu Bạch Kỳ Mã vẫn còn ấm áp, chất lỏng màu bạc dưới ánh mặt trời lộ ra ánh sáng mê ly.

Salazar cẩn thận mà cất kỹ, bắt đầu mang theo Harry trở về. Bọn họ cũng không trở về bằng đường cũ, mà Salazar đang hướng về một lối đi khác.

“Vì cái gì đi đến nơi này?” Harry nhìn quá đám lá cây chưa từng thấy qua, nhẹ giọng hỏi.

Salazar nhìn về phía trước một chút hỏi ngược lại cậu.

“Trước đây con có gặp Nhân Mã nào trong rừng cấm chưa?”

Harry khẽ nhíu mày, ấn tượng của cậu đối với Nhân Mã chỉ dừng lại trên người của Firenze, nhưng nghe nói hắn là Ngoại Tộc, là Nhân Mã duy nhất tỏ ra hoà thuận với sư sinh của Hogwarts, mà đại bộ phận Nhân Mã tỷ như Bane, kỳ thật cũng không thích con người.

Salazar sắc bén mà cảm thấy dao động cảm xúc của Harry, liền hỏi.

“Con không thích bọn họ sao?” Harry lắc đầu.

“Trong bọn họ có một người đã từng dạy chúng con.”

Cậu nói chính là vào lúc năm thứ năm, cái Thần Côn Trelawney bị Umbridge khai trừ, sau đoạn thời gian đó, môn bói toán của bọn họ là do Firenze dạy.

“Môn bói toán?” Salazar hỏi, năng lực chiêm tinh của nhân mã là cường đại nhất trong các sinh vật.

Harry gật đầu.

“Cái nữ phù thuỷ lừa đảo kia đâu?”

Harry có chút cạn lời.

“Ngài nói giáo sư Trelawney sao?” Bị người sáng lập dán lên cái mác “ lừa đảo”, phỏng chừng cách đuổi việc không xa nữa.

Salazar ngầm thừa nhận.

“Bà bị bộ phép thuật khai trường bởi vì Tiên Đoán một tương lai không tốt cho một quan viên cấp cao của bộ pháp thuật được Thái tới Hogwarts.” Harry nói.

“Bắt quá dưới sự ngăn cản của hiệu trưởng bộ phép thuật cũng không thành công, sau này bà cùng với Nhân Mã đồng thời làm giáo sư môn bói toán của chúng con.”

Salazar nhìn không được cười lạnh một chút, cho dù y không thích Trelawney, nhưng so sánh ra thì càng ghét bộ phép thuật nhúng tay vào chuyện của Hogwarts.

“Ngài muốn đi tìm Nhân Mã sao?” Harry hỏi.

“Ân.”

Cảm giác của Nhân Mã đối với tinh tượng cường đại hơn rất nhiều so với bọn họ, y cùng Harry còn có Snape điều không nên xuất hiện trong thời đại này, ít nhất không phải là lấy trạng thái hiện tại mà xuất hiện, thậm chí không bao lâu sau khi còn muốn tìm ra Godric.

Vận mệnh của bọn họ sẽ như thế? Hiện tại sẽ có ảnh hưởng gì? Hết thẩy bọn họ đều không biết nhiều.

Chỗ của Nhân Mã cách hồ lớn không xa, Harry đi theo Salazar, đi khoảng chừng nửa giờ liền nghe thấy xa xa có tiếng bước chân cộp cộp của Nhân Mã.

Từ eo trở lên là người, với mái tóc đỏ cùng với hàm râu quai nón, còn phần dưới eo là thân ngựa màu nâu đỏ, rất nhanh sinh vật đó đã xuất hiện trước mắt bọn họ.

“Là Ronan.” Harry nhỏ giọng nói với Salazar.

Trước đây cậu đã gặp qua hắn.
So với Bane, thì Ronan đối với nhóm phù thủy cũng khá ôn hòa, đây là Nhân Mã đầu tiên mà Harry thấy đời trước bởi vậy ấn tượng đặc biệt sâu.

Salazar vuốt cằm ra vẻ đã nghe thấy.

“Xin hỏi các ngươi là ai?” Ronan hỏi, đi phía sau hắn còn có 3 Nhân Mã nữa.

Huyết thống của Salazar đã định trước phần lớn sinh vật huyền bí đều có hảo cảm với y, trừ khi là mang huyết thống bạch ma pháp nhưng Bạch Kỳ Mã Harry chú ý đến những Nhân Mã cao ngạo khi nhìn về phía Salazar đều mang theo kính ý.

“Chào các ngươi.” Salazar chào hỏi.

“Gần đây tinh tượng có cho gợi ý gì không?” Y nói thẳng, khi nói chuyện cùng Nhân Mã không cần phải nói vòng quanh, đó là kinh nghiệm của 1000 năm trước, huống chi y còn có huyết thống Xà Hải yêu.

Ronan Nhìn y mang theo một tia hiểu rõ.

“Vận Mệnh chi tinh càng lúc càng sáng.....Hộ tinh nguyên bản đã thoát khỏi quỹ đạo..... chung quanh lại tăng thêm nhiều hộ tinh chưa từng thấy qua, có thể nhìn thấy rõ ràng là có ba hộ tinh và một cái hỗn độn.... không thấy rõ trong hỗn độn có cái gì, nhưng có khả năng là trong đó còn có thêm mấy hộ tinh khác."

“Mấy cái hộ tinh?” Salazar hỏi.

Nếu như nói nhìn rõ ràng thì chính là cậu, Snape còn có Salazar. Như vậy trong hỗn độn là ai? Gryffindor các hạ? Như vậy "mấy" là có nghĩa gì? Trừ nhóm bọn họ ra, còn có những ai không nên xuất hiện trong thời không này.

Ronan đưa mắt nhìn Harry bên cạnh Salazar, trịnh trọng nói.

“Đáng chú ý nhất chính là... hỏa tinh cũng càng lúc càng sáng, có khả năng là.... chiến tranh sẽ đến sớm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net