Chương 89: May mắn hay bất hạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 89: May mắn hay bất hạnh
Edit: Cung Nguyệt Ngư

Buổi sáng hôm nay, năm hai có tiết Phòng chống nghệ thuật hắc ám, nhưng mà Lockhart đã bị cụ Dumbledore gọi lên văn phòng hiệu trưởng để nói chuyện, cho nên giáo sư Snape sẽ dạy thay.

Chuyện này làm cho tập thể học sinh năm thứ hai trở thành pháo hôi, vốn chỉ có mỗi môn độc dược của lão dơi già cũng đã đủ làm đám tiểu động vật rung sợ rồi, còn bây giờ thì... một đám tiếng rên rỉ. Neville Longbottom run run rẩy rẩy không dám bước vào lớp học, lúc vừa nhìn thấy áo choàng đen của giáo sư Snape đã suýt ngất xỉu, cũng may còn có Ron đứng kế bên đỡ, cậu ta mới miễn cưỡng mà ngồi vài chỗ của mình.

Harry nhịn xuống ý cười trên môi, trộm trộm mà liếc nhìn người yêu nhà mình một cái. Snape vẫn giống như bình thường, mím mím môi, nghiêm khắc lạnh lẽo lia mắt nhìn đám học sinh.

Rất nhiều học sinh đều theo bản năng mà ngồi theo sắp xếp trong lớp độc dược. Lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám nguyên bản luôn ầm ĩ, dưới ánh mắt của Snape đã biến thành một lớp dạy lễ giáo.

Snape là người luôn luôn theo chủ trương Phòng chống nghệ thuật hắc ám phải lấy đối chiến làm chủ, về điểm này vào lúc học năm thứ sáu Harry đã lĩnh hội một cách rõ ràng, anh cho rằng năng lực thực chiến là điểm mấu chốt, nếu không cứ giảng lý thuyết như là phép thuật hắc ám nguy hiểm thế này thế nọ thì cũng chỉ tốn công, nó sẽ không giúp gì cho việc đối đầu với kẻ thù trên chiến trường.

Hơn nữa trong một năm này, Snape nhận được sự chỉ đạo của Slytherin các hạ về phép thuật hắc ám, bởi vậy anh có nhận thức rất sâu sắc về phép thuật bị nhiều phù thủy tránh không kịp này.

Khổ nhất vẫn là đám tiểu động vật Hogwarts. Năm nhất Quirrell thì chỉ biết đọc trong sách, năm hai thì Lockhart lại luôn cho diễn kịch trên lớp, đồng thời làm cho bọn họ hiên tại không có học được bất kỳ thứ gì. Mà Snape lại yêu cầu dùng thần chú ‘bảo vệ’ và thần chú ‘mềm chân’ luyện tập một đối một, chỉ có một số ít học sinh xuất thân thuần huyết có thể miễn cưỡng thích ứng được, bởi vì trước khi đến trường bọn họ đã được gia đình giáo dục nghiêm khắc, trong đó huấn luyện thực chiến là một môn không thể thiếu.

Mà học sinh xuất thân Muggle, hay máu lai liền gặp rắc rối, đối với xuất thân Muggle thì không cần nói, trước khi đến Hogwarts thì bọn họ không có tiếp xúc đến phép thuật. Còn trong gia đình máu lai, bình thường họ lo là sẽ dọa sợ bạn đời của mình, thường sẽ dùng những phép thuật ôn hòa, dùng trong sinh hoạt, bởi vậy đứa nhỏ trong nhà cũng rất ít tiếp xúc đến những thần chú có lực sát thương.

Hơn nữa những học sinh này chỉ mới học năm hai, những thần chú được học thường là những thần chú cơ bản, mà thần chú ‘bảo hộ' cùng với thần chú ‘mềm chân’ là những thần chú mà năm ba trở lên mới có thể sử dụng. Huống chi, đứng chung một nhóm đều là bạn bè, từ lúc bọn họ nhập học đến nay, đã học không ít thần chú, nhưng chưa bao giờ bọn họ nghĩ là sẽ dùng chúng lên người bạn mình, cho nên gây nhiều học sinh không dám động thủ.

Mà Snape lại không quản nhiều như vậy, thấy học sinh không làm được liền trừ điểm nhà. Lúc này Harry mới thấy được ưu thế của nhà Slytherin, viện trưởng đại nhân nhà bọn họ sẽ tùy cơ ứng biến theo năng lực của học sinh mình, sau cho phù hợp làm cho phần lớn học sinh xuất thân thuần huyết có thể hoàn thành tốt nhất.

____Lão dơi già bất công!

Đương nhiên, nói vậy cũng chỉ là nói đùa, nhưng mà Harry hiểu được suy nghĩ của Snape, linh hồn của Voldemort vẫn còn đang được thả rong ở bên ngoài, lại thêm trong trường học lại có sẵn một miếng linh hồn đã sống lại. Một đống thứ nguy hiểm đều đặt cùng nhau, ai cũng không đoán trước được là tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, thừa dịp lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám dạy học sinh biết một vài thứ, làm cho bọn họ lúc gặp phải tình huống nguy hiểm cũng sẽ có chút năng lực bảo vệ mình.

Giống như lớp độc dược, Harry lôi kéo Hermione chung một nhóm. Tuy rằng xuất thân từ Muggle, nhưng Hermione lại được cái thông minh, tìm được bí quyết đối chiến, cô liền có thể cùng Harry ném thần chú qua lại vô cùng hài hòa.

Harry cẩn thận mà không chế ma lực mà mình phát ra, sợ không cẩn thận liền giống như lớp bùa chú năm rồi, một cái thần chú liền hại toàn bộ phòng học như cái phòng tắm.

Snape đi tới, liếc mắt nhìn bọn họ một cái, xác định không có vấn đề gì, liền đi quan sát học sinh khác.

Ron cùng Neville cảm thấy trong nháy mắt không khí có chút loãng ra, hai người bọn họ theo bản năng mà nhìn qua, liền thấy một bóng đen đang đến gần chỗ bọn họ.

Snape đang âm trầm mà nhìn bọn họ.

Tay Neville liền rung lên một chút, một thần chú ‘mềm chân’ bắn lên người Ron, mà Ron vẫn còn đang đặc lực chú ý lên người Snape, không hề đề phòng mà bị trúng thần chú, sau đó té xuống đất.

Khóe môi Snape hơi nhếch lên, lộ ra một cái giả cười thương hiệu Snape.

“Ngài Weasley cảm tạ ngươi đã làm mẫu cho hậu quả của việc ngẩn người bị thần chú đánh trúng, Gryffindor trừ hai điểm vì ngươi mất tập trung.”

Vẻ mặt Ron hiện lên sự tức giận, cậu ta muốn đứng lên biện giải, lại bất đắc dĩ không có sức lực vì mới trúng thần chú ‘mềm chân’.

“Đứng lên, đừng tưởng rằng như vậy là có thể trốn luyện tập, Gryffindor trừ hai điểm, bởi vì ngươi có ý đồ lười biếng!” Snape nói xong liền xoay người đi xem học sinh khác.

Neville nhanh chóng chạy qua, đỡ Ron dậy.

Với ma lực của Neville thì thần chú ‘mềm chân’ không có tác dụng quá mạnh, không bao lâu sau Ron liền khôi phục bình thường.

Năm phút sau, Harry cùng Hermione đã luyện tập có chút mệt, cậu tính toán đến góc phòng nghĩ ngơi một chút, lúc đi ngang qua chỗ của Ron và Neville thì nghe thấy tiếng Ron đè thấp âm thanh mà hung tợn nói.

“Lão dơi già bất công!”

Harry tự nhiên không nói cái gì, cậu biết rất rõ tính cách của bạn tốt, đối phương chưa bao giờ thích Severus. Nhưng Harry không nói không có nghĩ là người khác không nói, cậu vừa ngồi xuống không bao lâu, liền nhìn thấy Draco cùng Ron nổi lên tranh chấp, sau đó rất nhanh hai người đồng thời rút đũa phép ra.

Harry lén nhìn Snape một cái, lại phát hiện anh đang hướng dẫn một học sinh Hufflepuff khống chế ma lực thực hành ‘thu hồi phép thuật', căn bản là không có chú ý đến hai cái học sinh không an phận phía bên này.

Hermione cũng muốn lên ngăn cản lại, nhưng bất đắc dĩ lại cách bọn họ quá xa, nên nhất thời không qua đây.

Draco cùng Ron đồng thời ném ra chú ngữ, nhưng rõ ràng đũa phép của Draco tốt hơn, Harry đột nhiên nhớ lại, lúc này đũa phép của Ron không có bị cây liễu roi phá hư như đời trước, nhưng rốt cuộc cũng là hàng second–hand, tốc độ phóng thần chú kém xa của Draco.

Mắt thấy thần chú sắp bắn lên người của Ron, Harry nhah chóng phất tay, một thần chú ‘bảo hộ’ vô thanh vô trượng được bắn ra, che trước hai người họ.
Theo lý thuyết sẽ không có gì sai lầm, nhưng cậu lại quên mất một chuyện vô cùng quan trọng, tiết học hôm nay Snape chỉ là dạy thay, vừa lúc đó giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám chân chính vừa xuất hiện trong lớp học.

Thần chú của Draco bị thần chú của Harry phản xạ, liền đổi hướng bay về phía Lockhart đang đứng ngay cửa.

Harry: “...”

Không biết là may mắn hay là bất hạnh, thần chú mà Draco vừa ném ra là thần chú ‘răng to’, vì thế tất cả học sinh đều nhìn thấy, răng cửa của vị giáo sư Lockhart bình thường vẫn luôn đẹp trai mê người, đang lớn dần bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

Harry có chút muốn cười, nhưng cố tình xung quanh cậu có rất nhiều fan của Lockhart, nên cậu chỉ có thể mạnh mẽ đè nén.

Ánh mắt của Snape rốt cuộc cũng chuyển sang hướng này, vì thế anh liền nhìn thấy một màng: Giáo sư Lockhart – người luôn cho rằng mình đã từng dũng cảm trải qua vô số chuyện, lại bị răng cửa của chính mình dọa đến mức mất hết hình tượng mà kêu la thảm thiết, tần số âm thanh kia có thể sáng ngang với lũ gia tinh.

Snape nhịn không được nhíu mày.

“Ta nghĩ giáo sư Lockhart có đủ năng lực để tự làm một thần chú ‘thu hồi phép thuật’, xét thấy tay chân của ngươi vẫn còn hoạt động bình thường, nên đừng giống như một con chuột chỉ có thể ở đó mà kêu chít chít.” Nói xong anh quay đầu lại nhìn Ron cùng Draco còn đang ngây ngốc đứng đó.

“Ngài Weasley, thỉnh ngươi mang giáo sư Lockhart đi bệnh xá, mặt khác bởi vì ngươi gây rối trong giờ học, Gryffindor trừ mười điểm!”

Đương nhiên Lockhart không có năng lực thực hiện thần chú ‘thu hồi phép thuật', vì thế giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám cứ như vậy mà mang hai cái răng cửa đã mau dài đến thắc lưng, được Ron đỡ đi bệnh xá.

Chỉ trong vòng thời gian một tiết học, bởi vì Ron mà Gryffindor bị trừ 14 điểm, tâm tình của đám tiểu sư tử đều không được tốt cho lắm, bất quá cùng một số chuyện của hôm nay đặt cùng nhau, ngược lại thấy vô cùng thích hợp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net