Chương 97:Voldemort bắt nạt con nít

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 97:Voldemort bắt nạt con nít
Edit: Cung Nguyệt Ngư

Lần thứ hai Harry nhìn thấy Draco cũng là lúc sắp vào tiết độc dược, sắc mặt Draco cực kỳ khó coi, lại miễn cưỡng duy trì phong độ hằng ngày.

Draco không nói tiếng nào mà ngồi xuống chỗ của mình, gật đầu coi như chào hỏi với Blaise. Harry biết rõ cậu ta khác thường, nhưng ngại là Slytherin thường rất tôn trọng riêng tư của người khác, bởi vậy trước khi đối phương muốn nói thì cậu cũng không tính toán hỏi.

Snape để học sinh đi lấy tài liệu cho tiết độc dược hôm nay, Draco ngồi yên bất động, Blaise liếc nhìn cậu ta một cái liền chủ động đi lên bục giảng.

Một tiết học này, cảm xúc Draco bất ổn rõ ràng đến độ Snape đều phát hiện, cậu ta nếu không quên tắt lửa thì là bỏ sai tài liệu độc dược, dù Blaise vội vàng cấp cứu nhưng cũng không mấy hiệu quả, chất lỏng trong vạc của bọn họ rất mau liền biến thành màu đen tuyền, tỏa ra mùi gay mũi quỷ dị.

Tất cả các học sinh đều bị một màng biến đổi thần kỳ này hấp dẫn, đây rõ ràng là tình huống chỉ có thể xuất hiện trong vạc của Neville Longbottom a. Còn Draco rõ ràng là người luôn cẩn thận, lại rất được giáo sư Snape yêu thích, cho nên thành tích độc dược học rất tốt, nhưng tình huống này thật làm cho cả đám học sinh đều mở rộng tầm mắt.

Lúc này đến phiên Harry vui sướng khi người khác gặp họa. Hai đời cộng lại, chưa bao giờ cậu nhìn thấy học sinh yêu dấu của Snape làm độc dược thất bại, hiện tại... Thật sự rất thú vị.

Snape nhìn thấy vạc độc dược như vậy, sắc mặt nguyên bản đã âm trầm lại cành thêm dọa người, anh lạnh lùng mà quét mắt một vòng nhìn đám tiểu động vật đang lăn xa lăn xăn, làm hơn phân nữa học sinh lập tức cúi đầu, không dám lại nhìn về phía Draco thêm lần nào nữa.
Đương nhiên, hơn phân nửa học sinh kia, không có bao gồm cứu thế chủ bị xà vương sủng đến vô pháp vô thiên.

"Trò Malfoy." Snape không dấu vết mà trừng mắt nhìn Harry một chút, sau đó quay đầu nhìn Draco.

"Buổi tối cấm túc tại hầm 8 giờ, mặc khác 50 lần «Slytherin hành vi thủ tục » ba ngày sau nộp."

"Vâng, giáo sư."

Tuy rằng người trước mặt này là cha đỡ đầu của mình, nhưng Draco biết, ở trong Hogwarts, thầy ấy là giáo sư độc được kiêm viện trưởng nhà của mình. Đây là lời mà năm đầu tiên vào học thầy ấy đã nói qua với cậu.

Quay đầu sang chỗ khác, Draco nhìn thấy Harry đang doanh doanh mà nhìn mình, cậu bất đắc dĩ mà đáp lại bằng một nụ cười khổ.

"Hôm nay bồ sao vậy?" Thu dọn xong đồ vật, lúc ra khỏi phòng học Harry liền hỏi Draco.

"Buổi sáng không thấy bồ đi sảnh đường."

Draco nhún nhún vai.

"Bị một tên kỳ quái gọi ra ngoài."

"Người kỳ quái?"

Đôi mắt xanh xám của Draco hiện lên một tia mê mang, hiển nhiên là đang phân vân không biết có nên nói cho Harry hay không, ba ba bảo cậu làm bạn với cứuthế chủ, nhiều ít gì cũng có ý đặt cược lên người Harry, điều đó dù ba ba không nói cậu cũng hiểu, cho nên nếu là bình thường thì chắc chắn cậu đã thản nhiên mà nói cho Harry, nhưng sáng hôm nay, Keyden Lestrange gây cho cậu một cảm giác rất quái dị, quái dị đến mức làm cậu không biết phải làm sao.

"Xin lỗi." Nhìn thấy biểu tình đó của Draco, Harry liền ngại ngùng xin lỗi.

"Ta không có ý nhiều chuyện."

Draco lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu với Harry.

"Không sao, không có chuyện gì." Cậu ta biết là Harry quan tâm mình, nhưng chuyện này trước mắt....cậu chỉ có thể chờ hỏi lại ba ba, rồi nói sao.

Buổi tối đúng tám giờ Draco đi vào trong hầm, Snape đang ngồi trên bàn làm việc để tiếp tục chấm đám luận văn còn chưa xong tối qua, nhìn thấy Draco bước vào, Snape dừng công việc trên tay.

"Cho ta một giải thích hợp lý." Snape nhìn chằm chằm ánh mắt của Draco.

"Nếu không thì đi xử lý đám tài liệu độc dược trong góc phòng."

Anh sẽ không ép buộc con đỡ đầu của mình nói ra, cho nên anh để cho cậu quyền được lựa chọn, tuy rằng núi độc dược kia chỉ cao hơn Draco ngồi xổm một tý xíu.

Draco: "..." Cậu ta thức thời mà ngồi trên ghế salong, đem cuộc đối thoại giữa cậu và Voldemort từ đầu tới cuối không sót câu nào cho Snape.

Nghe xong hết thảy, Snape trầm mặc một lúc, sau đó nói.

"Lucius biết không?"

Draco lắc đầu.

"Vậy, ngươi liền ngồi ở đây viết thư về nhà đi." Snape trôi nổi một tấm da dê cùng với một bút lông ngỗng đến trước mặt Draco.

"Đây là nội dung cấm túc hôm nay của ngươi."

Cho dù lò sưởi ở hầm có kết nối với trang viên Malfoy, nhưng mà Lucius lại không thể thường xuyên đến Hogwarts, bởi vì di chuyển bằng bột Floo sẽ có ghi chép lịch sử. Lần trước sự việc có liên quan với Dobby, Snape chỉ có thể để Lucius đến nói rõ ràng, nếu để Dumbledore biết Lucius thường xuyên đến đây, lão già ta không nghi ngờ mới là lạ.

Không thể không nói, Draco thực cảm kích cha đỡ đầu của mình, đối phương luôn luôn nhạy bén biết được cậu cần cái gì, sau đó giúp đỡ, dưới tình huống không thể thương lượng với cha mình, thì gửi một bức thư là cách làm tốt nhất. Cậu hít sâu một hơi, cầm lấy bút lông ngỗng, bắt đầu viết thư.

Bức thư này là do Snape gửi dùm cậu, cú mèo nhà Malfoy quá gây chú ý, giống hệt Hedwig của Harry vậy, vừa nhìn thì đã biết là thư của ai liền, cho nên Snape ra lệnh cho gia tinh mang một con cú mèo đến.

Làm xong hết mọi chuyện, thì cũng đã sắp mười giờ, Draco nói cảm ơn với Snape sau đó chậm rãi mà trở về phòng ngủ của mình.

Nửa đường, cậu lại một lần nữa đụng phải "người kỳ quái".

Voldemort đứng chặn ngay đường Draco trở về phòng ngủ, nhìn thấy Draco đi tới, Voldemort nhếch khóe môi, tạo nên một nụ cười trào phúng.

"Tìm Snape xin giúp đỡ?"

Draco không dừng bước, cậu tính toán không thèm nhìn gã ta mà trực tiếp đi qua luôn. Voldemort tự nhiên không thể nào buông tha cho cậu dễ dàng như vậy, gã chặn trước mặt Draco.

"Nếu ngươi còn cho rằng mình là một Slytherin, thì nên biết hiện tại đã là mấy giờ?" Draco cau mày nói, hiện tại cậu một chút cũng không muốn gặp gã này, một chút cũng không muốn.

Học sinh Slytherin sẽ làm một ít chuyện xấu, nhưng tận lực không để người khác bắt được nhược điểm, cho nên quang minh chính đại mà dạ du bọn họ tuyệt đối sẽ không làm.

Voldemort không quan tâm mà nhún vai.

"Vậy chúng ta đến phòng ngươi rồi tiếp tục nói?"

Chân mày Draco càng lúc càng nhăn chặt hơn, xà đều không thích người khác xâm nhập địa bàn của mình, huống chi đối phương còn là người mà mình không thích.

"Bất qua ta tin tưởng, bất luận ở chỗ nào thì ngươi cũng sẽ phải nói cho ta biết thôi." Không có được đáp án, Voldemort cười lạnh nói.

Draco còn chưa kịp trả lời thì đã thấy đôi mắt đối phương lóe qua ánh sáng đỏ.

Trực giác nói cho cậu biết là có nguy hiểm, cho nên theo bản năng Draco rút ra đũa phép, bày ra tư thế chiến đấu, nhưng đáng tiếc vẫn chậm một bước.

Cậu nhìn thấy người trước mặt cầm đũa phép chỉ vào cậu, rồi đọc một câu thần chú mà cậu chưa bao giờ được nghe qua.

"Legilimens"

Nháy mắt, Draco có cảm giác ký ức của mình đang bị lục lọi, lúc nhỏ ba ba chỉ dạy, cha đỡ đầu cầm tay hướng dẫn cậu chế độc dược đơn giản, trước khi nhập học ba ba đã biết cậu sẽ vào nhà Slytherin, lúc khai giảng cậu trở thành bạn của cứu thế chủ,... Những ký ức này cứ như một đoạn phim sống động mà chảy qua đầu cậu lại bị người khác nhìn trộm.

Chiết tâm trí thuật!!

Ý thức mãnh liệt được chuyện gì đang xảy ra, Draco liền đổ một thân mồ hôi lạnh.

Cậu chưa từng nghe thần chú này, không có nghĩa là cậu không biết là nó tồn tại. Xuất thân thuần huyết thế gia, từ nhỏ cậu đã nhận được sự chỉ đạo nghiêm khắc, thần chú nào nguy hiểm, thần chú nào để phòng thân đều trở thành chuyện trước khi ngủ của cậu, ba lời nguyền không thể tha thứ lúc cậu trước mười tuổi cũng đã xem qua, mà chiết tâm trí thuật!! Càng là loại tồn tại mà ngay cả cha đỡ đầu cũng chán ghét.

Cậu nhớ mang máng, cha đỡ đầu có nói qua. Chiết tâm trí thuật có biện pháp phản kháng, chính là phản kháng thế nào a.

Draco buộc chính nhớ lại, thật bất đắc dĩ vì ký ức đã quá lâu rồi, cậu nghĩ không ra.

"Draco."

Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo, phát ra từ phía sau cậu, Draco cảm giác được đối phương đã đình chỉ tìm kiếm ký ức của cậu, nhất thời cậu thở nhẹ ra, cảm kích mà nhìn người đang đi tới.

Là Harry.

Trừ bỏ Harry, Snape thường chỉ cấm túc học sinh khác đến mười giờ, hơn nữa đối phương còn là con đỡ đầu của Snape, hiện tại qua hơn 10 giờ mà sao Draco vẫn chưa về, Harry không khỏi thấy chút lo lắng, lại liên hệ với việc hôm nay Draco khác thường cậu liền hiểu rõ.

May mắn cậu tới kịp lúc nếu không, không biết Draco còn bị gã moi ra bao nhiêu bí mật nữa. Có trời mới biết cậu có bao nhiêu khẩn trương khi nhìn thấy Draco với bộ dạng thống khổ cứ như đang chịu đừng một cái Crucio cùng với biểu tình nhắm mắt chỉ đũa phép về Draco của Voldemort. Bất quá may mắn là Lucius không có đem mọi chuyện nói cho con trai mình, cho nên Draco biết không nhiều lắm, chiết tâm trí thuật cũng không đào được quá nhiều thông tin, Voldemort cũng không có tìm được tin tức mà gã cần tìm.

Đối với chuyện này, tuy Harry hiểu rõ hơn hết thảy nhưng lại không biểu lộ ra ngoại, cho nên cậu chỉ có thể thân mật mà ôm bờ vai Draco, sau đó dùng âm thanh không to không nhỏ, nói với hai người.

"Không còn sớm Draco, chúng ta nhanh chóng đi ngủ thôi, nếu không thì sẽ biến thành quỷ mắt đỏ giống như Lestrange học trưởng đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net