13. Vào nhà Malfoy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào ban đêm, Draco và Harry vẫn ở căn phòng đó.

Vì Draco kiên trì không công khai chuyện này.

Mặt anh tái nhợt, nhìn chằm chằm tờ giấy trong chốc lát, lý trí quay trở lại, tức thời giữ chặt Harry đang muốn liên lạc tổng bộ,

“Từ từ, anh không thể gọi thần sáng, tôi không thể để chuyện này công khai, có lẽ đây là điều hung thủ muốn.”

Harry trừng cái người vừa rồi rõ ràng còn rất bất an.

“Không! Chúng ta cần phong tỏa nơi này, toàn diện, điều tra những người vừa mới tiến ra vào. Chúng ta vừa đến cú mèo liền tới, hiển nhiên hung thủ đang ở gần chúng ta.”

Draco đứng trước mặt Harry,

“Nhưng anh hãy nghĩ xem, nếu có người muốn ngăn cản tôi đến đây, vì đạt được mục đích thậm chí dùng tới cả thủ đoạn này. Như vậy tin tức vừa truyền ra, những người nông dân ở đây đã ký khế ước với Malfoy sẽ nghĩ như thế nào? ‘Có lẽ mục tiêu kế tiếp là mình? Bởi vì mình hợp tác với Malfoy!?’ Tôi không thể để bọn họ nghĩ như vậy, nó sẽ tạo thành khủng hoảng, mọi cố gắng của tôi đều sẽ uổng phí.”

Harry nghiến răng nói,

“Nhưng đến trước mắt cũng chưa xác định chuyện này có liên quan tới dược thảo! Em nên nghĩ đến an toàn của mình mà không phải Galleon!!”

Draco cứng lại một chút rồi lập tức phản kích,

“Nhưng sự an toàn của Malfoy, cho đến nay một phần lớn đều phải dựa vào Galleon.”

Harry biết Draco ám chỉ những đãi ngộ không công bằng, anh trừng Draco, “Mà em hiện tại không cần!”

Draco sửng sốt; sau đó phát hiện mình tin những gì Harry nói.

Anh không được tự nhiên nhưng cố gắng để giọng mình dịu đi một chút,

“Nghe đây Potter, tôi hy vọng càng nhanh bắt được hung thủ, cần điều tra. Nhưng có thể bí mật tiến hành, không xung đột đúng không?”

Anh biết mình không có cách bắt buộc Harry.

Trong vụ án đặc biệt này, Harry là thần sáng, mà anh chỉ là người được bảo vệ.

Theo pháp luật, anh có nghĩa vụ nghe theo thần sáng chỉ huy mà không thể trở ngại việc phá án.

Harry trừng Draco lắc đầu,

“Nếu giữ bí mật, chúng ta không thể phong tỏa nơi này, không thể điều tra trong phạm vi lớn. Có khả năng người kia sẽ bỏ trốn! Cũng rất khó tăng số người bảo vệ em.”

Draco tiếp lời, tiếp tục thử thuyết phục,

“Nhưng anh có thể tăng số người bảo vệ Scorpius, tôi càng muốn các anh làm như vậy. Anh không thấy là lực sát thương của công kích kia không lớn sao? Có lẽ người kia chỉ muốn dọa tôi?”

“Em sợ hãi!” Harry không khách khí vạch trần sự thật. “Anh đã hiểu những gì Blaise nói, anh không thể vì tránh được một lần mà lạc quan với loại chuyện này. Hơn nữa anh cho rằng em nên lập tức rời khỏi nơi này!”

“Tôi không bị dọa!” Draco lập tức phủ nhận…Khi đó mình chỉ cần thời gian trấn định mà thôi. “Tôi rất tốt, tôi cho rằng không cần…”

Harry nghiêm túc lắc đầu,

“Không, chuyện này chúng ta cần xem xét cẩn thận hơn. Nghĩ xem, nếu chuyện này và thư đe dọa đều là cùng một người, vậy người kia sẽ còn tiếp tục hành động. Mà như vậy đại biểu cái gì? Nó đại biểu em làm người kia tức giận, người đó còn không đợi được đến ngày 13 tháng 11!” Harry tiếp tục đe dọa. “Như vậy nếu em tiếp tục coi thường cảnh cáo của hắn rõ ràng như vậy, em khẳng định người kia sẽ không làm gì em hoặc Scorpius?”

Draco cứng lại, mặt anh có chút tái nhợt, “Có khả năng này sao?”

Nhưng Harry còn chưa kịp trả lời, tiếng gõ cửa vang lên rồi tiếp đến là giọng nói ngọt ngào hỏi thăm.

Tiếng vang vừa rồi nhất định là làm bên ngoài chú ý.

“Thưa hai vị, xin hỏi mọi thứ đều bình thường chứ ạ?”

Là Fraser ở ngoài.

Draco nhìn cửa rồi nhìn Harry, mắt lộ cầu xin.

Vài giây sau, Harry trừng người tóc vàng trước mặt mình rồi thở dài, thong thả đi ra cửa.

Khi ngang qua Draco anh nói, “OK, bí mật, nhưng tiếp theo em đều phải nghe anh, đồng ý?”

Draco lập tức gật đầu.

Vì thế bọn họ không nói chuyện này cho chủ nhà nghỉ.

Vì tránh những câu hỏi, bọn họ còn không yêu cầu đổi phòng.

Cũng may mắn, phòng ngủ và phòng tiếp khách độc lập, Draco nghĩ đêm nay mình có thể ngủ ở phòng tiếp khách không bị vết máu lan đến.

Mặc dù vừa rồi khi tranh luận anh nói mình không sợ hãi, nhưng hình ảnh đó vẫn ảnh hưởng tới anh. Mà nếu thành thực, Draco thừa nhận, anh biết Harry sẽ không bỏ lại mình một mình, ở phương diện nào đó trấn an anh.

Về phần hiện trường, Harry bí mật liên lạc thần sáng chuyên môn phụ trách thu thập chứng cứ và theo dõi đến điều tra. Harry đặc biệt yêu cầu nên bọn họ hơn nửa đêm trực tiếp độn thổ vào phòng, im ắng xem xét hiện trường.

Harry và bọn họ điều tra những phát hiện mới. Nhưng cách mấy chục phút, anh sẽ thong thả đi vào phòng tiếp khách, nhìn cái người vẫn luôn lăn qua lộn lại.

Lúc này Harry sẽ cố ý gây tiếng động vì anh biết Draco không cần yên tĩnh mà là cần cảm thấy có người vẫn luôn ở bên cạnh. Mà kế hoạch của Harry là sáng mai áp tải Draco về trang viên Malfoy.

Mà sau một đêm không xong, sáng sớm hôm sau cũng không phải thật tốt đẹp.

Trải qua sự cố cú mèo tối hôm qua, Draco quên bài báo ngu xuẩn ra vào sáng nay (báo tối hôm qua không tính). Nhưng khi Draco tỉnh lại, cú mèo liên tiếp không ngừng ngoài cửa sổ nhắc nhở anh. Draco nhìn xung quanh mình một chút, phát hiện Harry không ở bên nhưng xung quanh có mấy thần sáng tối hôm qua gặp.

Vài giây sau, phòng bên cạnh truyền đến tiếng Harry nói, Draco và thần sáng gật đầu chào nhau rồi anh mới bắt đầu đơn giản chỉnh lý vẻ ngoài.

Trong lúc này, cú mèo ngoài cửa sổ ngày càng nhiều, tiếng vỗ cánh phần phật nhưng chúng đều ở ngoài cửa sổ. Trải qua tối ngày hôm qua, không có người đồng ý chúng nó tự do ra vào.

Draco có chút kháng cự nhìn chúng nó.

Hình ảnh tối hôm qua cũng không dễ dàng quên đi, máu thịt lông chim, thậm chí tiếng xương vỡ vụn còn luẩn quẩn trong đầu anh.

Nhưng anh không thể vì cái này mà không nhận thư, anh có rất nhiều chuyện phải xử lý. Còn có một ít thư sấm, vang dội nhất chắc chắn là đến từ chính cha anh.

Draco làm xong mọi chuyện rồi nói với thần sáng đã chờ ở cửa sổ mở nó ra; bọn họ là thần sáng tối hôm qua đến, dường như tình cảm với Harry không tồi. Tổng cộng có ba nam một nữ, nhưng tối hôm qua cũng không có cơ hội trao đổi tên.

Draco nhìn bọn họ bắt lấy từng con cú mèo (cú mèo truyền tin chỉ đứng ở trước mặt người nhận; không phải người nhận mà muốn tiếp cận thì chỉ có thể dùng pháp thuật bắt chúng nó đi vào khuôn khổ), lấy thư kiểm tra rồi mới giao cho Draco.

Draco quyết định để thư sấm đến cuối cùng; anh không muốn chuyện xấu đến nhanh như vậy.

Anh xử lý chuyện kinh doanh trước.

Tiếp theo là thư đến từ bạn bè hỏi thăm. Nhưng nói đến đây, cũng chỉ có Blaise dám viết thư hỏi anh chuyện trên báo. Blaise tuyên bố mình tha thứ thương tổn tinh thần vì buổi chiều ngày hôm qua anh bị bọn họ xem nhẹ nghiêm trọng, anh hiểu một đôi đang yêu nhau sẽ không nhìn thấy được người khác.

Draco đương nhiên biết đây là Blaise giễu cợt, vì cái này, anh quyết định giao càng nhiều việc cho Blaise.

Mà điều làm anh kinh ngạc là một bức thư của Pansy và Nott.

Đoạn đầu là Pansy châm chọc biểu đạt cô ta không nên quá mức kỳ vọng một Malfoy có thể tuân thủ hứa hẹn, dưới hấp dẫn của ích lợi lớn nhất. Cô ta cho rằng Draco lựa chọn Harry mà không phải một cô gái từng có hôn ước với mình, phù hợp với hành vi của một Malfoy ưa nịnh nọt. Nhưng cho dù như thế, cô ta vẫn thực hứng thú với kế hoạch bồi thường của Draco. Cô ta tỏ vẻ mình và Nott hiện nay kinh tế khốn quẫn, nếu có một lần gặp nhau để ba người bọn họ nói chuyện thì cô ta cảm thấy không cần thông qua nhật báo tiên tri biểu đạt ủy khuất vì bị hủy hôn.

Draco đọc đến đây thì không khỏi cười khổ.

Draco có thể tưởng tượng suy nghĩ của Pansy: anh vì thanh danh mà ở với Harry, như vậy anh cần giấu diếm Harry chuyện mình hủy hôn, xét thấy Harry luôn mang hình tượng tràn ngập tinh thần trọng nghĩa Gryffindor linh tinh.

Cho nên xem như đây là uy hiếp nho nhỏ của Pansy. Nhưng Draco cũng không để ý cô ta nghĩ như vậy, anh vốn tính toán viện trợ cho Pansy. Pansy nếu cùng Nott, vậy viện trợ Pansy và Nott cần chút thay đổi.

Cuối cùng, anh mở thư sấm của Lucius. Đại bộ phận nội dung Draco cũng có thể tưởng tượng.

Không ngoài liên tiếp mấy thứ như kiểu Malfoy không cho phép hỗn huyết dơ bẩn, chuyện này sẽ trở thành gièm pha trong mấy trăm năm qua của nhà Malfoy, không được phép về trang viên cho đến khi giải quyết chuyện này linh tinh.

Nhưng có lẽ là tiếng của thư sấm quá mức vang dội, ngay cả Harry cũng đi tới tỏ vẻ quan tâm.

Bọn họ từ tối hôm qua đến hiện tại đều chưa nhắm mắt, trừ bỏ điều tra hài cốt và dấu vết pháp thuật, bọn họ cũng chia người (nhất định phải có người ở lại) bí mật điều tra khách đêm đó thông qua bản đăng ký, nhân viên công tác, tình huống bốn phía.

Harry đã đi tới, hiển nhiên trong thư có chỗ nói về anh.

“Lucius thật sự có thể làm được? Cấm em về trang viên?”

Draco cứng ngắc lắc đầu trả lời, “Không, hiện tại tôi là chủ nhân trang viên, pháp thuật trang viên chỉ biết nghe lệnh tôi.”

Chung quanh còn có thần sáng, anh quyết định tức giận về bài báo, đúng vậy, nó vẫn chưa xong, chỉ đến khi có hai người mới bùng nổ.

Harry gật đầu nói, “Tốt lắm, bởi vì chờ chút nữa anh sẽ đưa em về.”

“Cái gì? …” Draco muốn phản bác.

Nhưng Harry nhíu mày nói.

“Anh nói em phải nghe theo anh, em cũng đồng ý rồi đúng không? Trước khi có kết quả, ít nhất chúng ta phải biết rõ ràng vì sao kẻ kia biết chúng ta đến Godric, em nên ở trang viên Malfoy.”

“Nhưng nếu kẻ đó vì tôi ở trang viên mà công kích bên kia thì sao?”

Kế hoạch của Draco là không tới gần Scorpius, anh muốn dùng phương thức này bảo đảm nguy hiểm rời xa con mình.

“Chúng ta sẽ tăng mạnh bảo vệ trang viên, hơn nữa đó là chỗ của em, kẻ bắt cóc không có khả năng hiểu biết nó rõ hơn em, hai người sẽ càng an toàn.” Harry nói xong, nhìn Draco vẫn không muốn, anh nói chậm dần, “Mà hiện tại cách ngày 13 không đến 4 ngày, em ở bên Scorpius thì có càng nhiều người bảo vệ, em không muốn vậy sao?”

Draco nhíu mày, anh đương nhiên không có ý này, nhưng khi nhìn Harry, phát hiện không có cơ hội phản bác.

Cuối cùng Draco gật gật đầu, đồng ý cùng Harry về trang viên Malfoy.

Giống như anh đoán trước, bọn họ lần thứ hai gặp phải Lucius.

Khi Lucius biết bọn họ về trang viên, ông dẫn gia tinh muốn ngăn Draco ở cửa.

Nhưng không bao lâu sau Narcissa xuất hiện bên cạnh Lucius. Sự lạnh lùng tao nhã của bà có phần hạn chế Lucius ác ngôn ác ngữ. Bà đã từng cứu Harry, cũng nhớ kỹ Harry cứu Draco, giúp vợ chồng bọn họ không phải đi Azkaban, cho nên trong nhà Malfoy, bà xem như là người có thể lý tính đối đãi Harry.

Lần này gặp lại, Harry cũng chi tiết nói cho Narcissa chuyện của Draco, về thư đe dọa và đầu đề báo buổi sáng hôm nay.

Đối mặt Narcissa lạnh lùng nhưng kỳ thật quan tâm, Harry kính trọng bà quan tâm Draco, anh cho rằng bà có quyền biết mọi chuyện về Draco. Harry không có ký ức được mẹ quan tâm, trong chiến tranh tình thương của mẹ ở Narcissa làm anh hâm mộ. Không bao lâu sau, Narcissa hứa hẹn; cũng thuyết phục Lucius cũng hứa hẹn, nhà Malfoy sẽ phối hợp mọi chuyện Harry an bài để bảo vệ Draco. Bao gồm cả chỉ huy gia tinh giúp giám thị hành tung Draco, cái này Draco kháng nghị, đồng ý Harry và một ít thần sáng dùng pháp thuật tất yếu, cũng vì hành động cho tiện, bà yêu cầu Draco cho Harry tự do độn thổ vào trang viên, độn thổ chỉ có thể ra, muốn vào trang viên Narcissa cho Harry một cái khóa cảng.

Khi an bài thỏa đáng mọi chuyện xong, Lucius nhịn không được châm biếm, “Như vậy, chúng ta hoan nghênh Harry gả vào?” Bởi vì việc hủy bỏ hạn chế độn thổ và có được khóa cảng, y theo truyền thống gia tộc, chỉ có thể dành cho trong người gia tộc.

Harry không hiểu cách nói này, anh trừng Lucius. Draco nghe vậy thì không muốn nói gì. Chỉ có Narcissa gật gật đầu, nghiêm túc nói,

“Sẽ có một ngày như vậy, Merlin đã sớm tính tốt.”

Mà ba người đàn ông cũng không cẩn thận nghe rõ những gì Narcissa nói, bọn họ đang bận trừng nhau.

Lúc này Lucius quên, vợ mình là huyết thống nhà Black, có được năng lực ‘nhìn tương lai’ mỏng manh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net