17. Khẩu cung của Draco

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ra khỏi phòng độc dược, Draco thật sự không có việc gì làm.

Đêm đó anh bò lên cái giường lớn của mình từ rất sớm, đó là một cái giường trải ga lụa màu xanh, phía trên dùng chỉ bạc mềm mại thêu những đồ án xinh đẹp, mát lạnh trơn trượt, như vảy loài bò sát, từ lần đầu tiên chạm đến Draco đã yêu nó.

Nhưng dù cho giường có thoải mái mềm mại thì nó cũng không mang đến cho anh một giấc ngủ tốt lắm.

Anh lăn qua lộn lại trên giường, trong đầu chuyển rất nhiều ý nghĩ, sáng sớm hôm sau mang hai quầng mắt đen tỉnh lại.

Cả ngày tiếp theo, Draco có thời gian ngắn ngủi nhanh chóng nói những chuyện quan trọng với Blaise, anh sợ bạn lại cắt đứt liên lạc, anh còn không dám tốn thời gian trách cứ hành vi tối hôm qua của cậu ta, thời gian còn lại anh ở bên Scorpius, nhìn con bò lên bò xuống trên người mình, như vậy cũng vui vẻ.

Draco lẳng lặng ngồi với Scorpius, tuy rằng anh không yêu cầu Scorpius giống Lucius từng yêu cầu mình nhưng anh cũng không am hiểu chơi với trẻ con, bọn họ ngồi trên tấm thảm mềm mại trong phòng Scorpius.

Bên trái là cửa sổ, bên ngoài là mấy cành cây tươi tốt, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua lá cây tiến vào trong phòng, rất thoải mái.

Mà con người khi thanh nhàn thì sẽ nghĩ một số chuyện kỳ quái.

Ví dụ như nụ hôn kỳ quái của Potter ngày hôm qua…

‘Chỉ là một nụ hôn tạm biệt, không có gì khác.’ Draco tự nói với mình.

‘Scorpius mới là nhân vật chính, mình chỉ là nhân tiện.’ Anh cũng nhắc nhở mình điểm ấy.

‘Có lẽ đây cũng là một sở thích cổ quái khác của Potter.’ Được rồi, chúng ta nên ngăn anh ta lại.

Sau đó anh cúi đầu nhìn Scorpius.

Con anh đã chơi mệt, cậu bé nằm úp sấp ngủ, hai má đỏ bừng.

‘Nhất định là Scorpius quá đáng yêu, Potter không thể kháng cự.’ Draco nghĩ.

‘Đương nhiên rồi, Scorpius là cậu bé đáng yêu nhất trên thế giới.’

Draco hôn đỉnh đầu Scorpius, nhẹ nhàng điều chỉnh cơ thể để Scor ngủ thoải mái hơn, lấy chăn trùm lên trên người.

Mà Harry nhẹ nhàng mở cửa nhìn thấy hình ảnh hạnh phúc ấm áp này.

Draco kinh ngạc nhướng mày nhìn Potter đến gần.

Nhưng anh không di động, anh không muốn đánh thức Scorpius, chỉ ngẩng đầu nhẹ giọng nói.

“Potter, hy vọng anh mang đến tin tốt?”

Harry bước nhẹ, đương nhiên anh đã cởi giầy, thảm nơi này cũng không phải dùng để lau giầy.

Harry đến gần hai cha con đang ở dưới ánh mặt trời, tự tìm chỗ ngồi xuống.

Mà anh cũng không để ý câu hỏi của Draco,

Anh cúi người hôn Scorpius trước rồi bình thản ung dung cho mặt Draco một cái hôn nhẹ nhàng.

Draco lập tức trừng anh nhưng Harry không tính toán để ý, anh nhẹ giọng trả lời,

“Đúng vậy. Anh mang tin tức đến, bọn anh phát hiện một người có động cơ.”

Draco vốn định sửa sở thích cổ quái kia nhưng tin Potter mang đến lập tức hấp dẫn sự chú ý của anh,

“Ai?”

“Ben Vernon, em biết chứ? Có lẽ em đã nghe tên 3 người chú của anh ta Ryan, Jack và Theo.”

“Nông trang Vernon?” Trong đầu Draco lập tức hiện lên bản đồ Godric, anh rất rõ ràng những nơi thích hợp gieo trồng cỏ Esarfonk.

Harry gật đầu, phát hiện hôm nay Draco chỉ mặc áo sơ mi xám thoải mái, không trường bào, tay áo gập một nửa, tóc mái mềm mại làm Draco tựa như một thiếu niên.

“Đúng vậy, đã kiểm tra những người ngày hôm qua xuất hiện, chỉ có anh ta có liên quan nhiều nhất.”  

Draco nhíu mày,

“Ryan từng gởi thư hỏi tiền cung cấp cho gieo trồng dược thảo. Nhưng tôi đã nói với bọn họ trước khi có phán quyết chính xác, bên tôi sẽ không đưa ra kế hoạch gì.”

“Cho nên em không cho là Ben có khả năng đem tranh cãi quyền thừa kế tính trên đầu em?”

Draco trừng Harry, anh cảm thấy có chút oan uổng, “Nếu tôi là Ben, người đầu tiên tôi đối phó chính là 3 người chú kia.”

“Kỳ thật anh cũng nghĩ như vậy, lý do này không đủ mạnh.” Harry nhún nhún vai. “Chỉ là anh muốn biết ấn tượng về Ben của em, em đã tiếp xúc với anh ta?”

Lúc này Scorpius giật giật, Draco dùng tay vỗ nhẹ lưng Scor, hồi tưởng.

“Tôi chỉ biết mỗi tuần anh ta sẽ đến đó đưa hàng, tôi từng gặp vài lần, rất sáng sủa. Nhưng tôi không tiếp xúc với anh ta, cho dù là lúc nhà Vernon có tranh cãi, chúng tôi cũng không nói chuyện với nhau.”

“Anh ta có từng trừng em hoặc là có ác ý gì đó chưa?”

Draco liếc Harry, “Anh cho là những người có địch ý với tôi đều ngây thơ như anh sao?”

“Không, khi không có kế hoạch cụ thể, người có ác ý bình thường sẽ thoải mái biểu hiện trên mặt.” Harry đứng đắn lắc đầu, “Trừ phi bản thân người đó không biểu lộ cảm xúc. Nhưng em nói anh ta là người sáng sủa, như vậy anh ta sẽ có khuynh hướng trực tiếp biểu đạt.” Harry nói thêm, “Anh trừng em cũng không phải là vì địch ý.”

Draco liếc nhìn Harry nhưng anh vẫn trả lời câu hỏi của Harry,

“Không, tôi không thấy anh ta có trừng tôi.”

Harry gật đầu, lại đột nhiên hỏi, “Như vậy em có biết anh ta thích cô Fraser không?”

“Vậy sao? Tôi không biết.”

Draco khó hiểu khi Harry hỏi vậy, vấn đề này không liên quan với những câu hỏi anh ta vừa hỏi.

Harry cẩn thận nhìn Draco.

“Như thế nào?” Draco có chút phòng vệ.

Harry khô khốc nói,

“Bởi vì cô Fraser thích em, đây là lí do anh ta bị hoài nghi.”

Draco kinh ngạc nhếch miệng, ngừng hai giây rồi phát ra một tiếng, “A.”

Harry lại đợi một hai giây, phát hiện không đợi được Draco nói tiếp, anh nhịn không được hỏi,

“Vậy em nghĩ như thế nào?” Anh quơ tay lung tung, “Chuyện cô Fraser này.”

“Ngoài ý muốn, tôi không nói chuyện mấy với cô ta, nó thật sự đủ để trở thành mục đích đe dọa?”

Draco có chút hoài nghi, anh nhớ rõ chỉ nói chuyện với cô ta vài lần vì vấn đề thuê phòng, đại bộ phận là đối thoại với cha cô ta.

“Đương nhiên, đối với một số kẻ bắt cóc cố chấp, đó chính là động cơ.” Harry giải thích, như là có chút không kiên nhẫn, “Nhưng đây không phải là vấn đề của anh, nhìn xem, có một cô gái xinh đẹp thích em, em nghĩ như thế nào?”

“Cái này liên quan tới phá án?” Draco không hiểu.

Harry sửng sốt, nhưng anh trả lời rất nhanh,

“Không tính có liên quan trực tiếp, nhưng ngày 12 anh dùng bộ dáng của em đến tiệc tối, cô ta mời em, em nhớ chứ? Nếu em thích, anh không muốn phá hỏng cái gì.” Không, anh sẽ làm vậy, dù đáp án của Draco có là gì.

“Ừ.” Draco gật đầu, “Không phải rất rõ ràng sao? Tôi đã có Scorpius.”

“Scorpius thì có liên quan gì?”

“Tôi không muốn Scorpius tự nhiên nhiều thêm một người mẹ.”

“Vậy còn Pansy? Scorpius thích cô ta?”

Draco nhíu mày, “Không liên quan đến vụ án…”

Nhưng Harry nói còn nhanh hơn,

“Ý anh là, về bài báo ngày hôm qua, anh có thể lén lút giải thích với cô ta.”

Câu này nhắc nhở Draco, lông mày anh lại dựng thẳng lên, “Mà chuyện đó đều là anh sai!”

Harry giơ hai tay lên tỏ vẻ tiếp nhận chỉ trích, anh nói,

“Hơn nữa chúng ta cũng cần tăng mạnh bảo vệ cô ta, tuy rằng có lẽ phạm nhân còn không biết sự tồn tại của cô ta.”

Đây là chức trách của anh, mặc dù anh không muốn.

Nhưng khác với dự kiến của Harry, Draco không tình nguyện nói sang chuyện khác.

“Hôn ước của chúng tôi đã là chuyện trước kia, sau khi có Scorpius, hôn ước đó đã không còn khả năng thực hiện. Chỉ cần cô ta không làm việc ngu ngốc nào, cô ta sẽ an toàn.”

“Thật sao!?” Mắt Harry sáng lên. “Nhưng vì sao Zabini và em khi đó nói…?”

“Ai biết cậu ta đang làm cái gì, tôi chỉ phối hợp với cậu ta.” Draco nhíu mày.

Mà hiện tại anh rất bất mãn Blaise, vì cậu ta cự tuyệt tùy thời đợi bên lò sưởi để nhận việc anh giao, chỉ vì thói quen sinh hoạt quá mực tùy tiện của cậu ta.

Nhưng Harry cười ngây ngô.                                                                      

Anh không dám có động tác quá rõ ràng, luôn nghĩ Draco có hôn ước hứa hẹn.

Anh biết Draco rất trung thành, anh không muốn vì quá lỗ mãng mà làm hỏng chuyện, anh chỉ có thể áp dụng một ít phương pháp khiến Draco chú ý, thuận tiện thí nghiệm mức độ Draco để ý hôn ước.

Nhưng anh phát hiện không cần, người đàn ông này không biểu lộ gì, mà anh ngày càng nóng vội.

Hiện tại biết được Draco không có hôn ước làm Harry thở phào nhẹ nhõm.

Mà Draco cũng phát hiện phòng vệ, “Sao anh cười ghê tởm vậy?”

“Không có việc gì.” Harry cười, dùng một đề tài khác dời sự chú ý của Draco. “Em mới nhắc tới việc ngu ngốc? Thế là thế nào?”

Draco nhún nhún vai,

“Cô ta cho rằng tôi muốn hủy hôn vì yêu anh, nếu tôi không có chút bồi thường thì có lẽ cô ta sẽ tuyên bố chúng tôi từng có hôn ước.”

“Cái gì!?”

Harry không cẩn thận hồi phục âm lượng vốn có, quên bọn họ vừa rồi vẫn luôn nhỏ giọng.

Mà hậu quả của sự kích động chính là làm Scorpius tỉnh giấc.

“Cha ~~ ồn ~~” Scorpius đạp đạp chân nhỏ.

“Hư —-Scor.” Draco hung hăng trừng Harry, anh đang muốn ôm lấy Scorpius lắc lư. “Chúng ta ôm Scor lên giường ngủ.”

“Không ~~ muốn.” Scorpius chôn khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong ngực Draco, “Scor muốn ở đây.”

“Trên giường sẽ càng thoải mái.” Draco trấn an vỗ lưng Scorpius, “Chúng ta lên giường nằm được không?”

“Không ~ muốn.” Scorpius lại vặn vẹo rồi cuối cùng mở to mắt, cậu bé không muốn vì ngủ say mà phải tách khỏi cha, cậu bé ngẩng đầu tuyên bố, “Scor không ngủ, Scor muốn ở đây.”

Sau đó Scor phát hiện chú mắt xanh gặp lần trước, cậu trừng mắt nhìn Harry, càng làm nửa khuôn mặt trở lại trong ngực Draco. Harry sờ sờ đầu của Scor, “Xin lỗi, chú làm ồn.”

“Cháu nhớ chú.” Scorpius ngoan ngoãn để Harry sờ, có chút thẹn thùng nói, “Chú là Harry Potter, chú đã làm xong việc rồi sao?”

Harry gật gật đầu, để chuộc tội, anh nghĩ mình có thể chơi với Scor một chút,

“Công việc của chú đã xong, cháu ngủ no rồi chứ?”

“No rồi!” Scorpius khoái hoạt hét lên một tiếng, “Đến chơi nào!!”

Vì thế Harry không để ý Draco kháng nghị ôm lấy Scorpius.

Anh thường xuyên chơi với con Ron, nhất là Hugo.

Anh rất am hiểu chuyện này, biết làm gì để một cậu bé hiếu kì vui vẻ.

Anh lấy đũa phép, nhìn bốn phía, tùy tay cầm một con rồng mập mạp rồi dùng chú khí cầu để con rồng có thể bay bay giống khí cầu.

Sau đó Harry dùng tay nhẹ nhàng đẩy để con rồng bay lên bay xuống.

Lúc này Scorpius đã muốn hưng phấn hét to, cậu bé duỗi cánh tay nhỏ bé học Harry đẩy búp bê mà Harry thì giả vờ muốn ngăn cản.

Vì thế trong một giờ đó Scorpius thét chói tai trốn Harry gãi ngứa, chìm đắm trong trò chơi đơn thuần này.

Scor chưa chơi như vậy bao giờ, cậu chỉ có một số đồ chơi thích hợp chơi một mình nên Scor thấy rất mới lạ, chơi đến đầu đầy mồ hôi vẫn luyến tiếc không muốn dừng lại.

Mà Draco thì lẩm bẩm, “Hiển nhiên là trò chơi của nhà nghèo như Weasley.”

Nhưng anh không ngăn cản, anh chỉ cần Scorpius vui vẻ.

Cuối cùng, bọn họ lại chơi thêm 40 phút, đến khi Draco phụng phịu giả vờ tức giận.

Trước khi được Draco ôm đi tắm, Scorpius nhìn Harry, “Chú nhất định phải đến chơi với cháu nữa đấy, nha chú.”

Mà Harry hôn Scor trước cửa phòng tắm, “Được rồi, cháu cũng phải ngoan ngoãn nghe lời cha.”

Scorpius gật đầu.

Harry nhìn Draco, “Anh cũng phải đi rồi Draco.” Rồi tự nhiên nghiêng đầu hôn, “Lần sau em phải nói rõ ràng chuyện Pansy.”

Trước khi Draco kháng nghị anh độn thổ đi.

Mà Draco ôm Scorpius, lại một lần nữa không có cơ hội sửa đúng Harry.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net