43.Phiên Ngoại 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Albus Severus Malfoy Potter sinh vào cuối tháng chín, đó là một cậu bé khỏe mạnh.

Albus có mát tóc đen và đôi mắt xanh, một Harry thu nhỏ. Albus có đôi môi hơi mỏng và cái cằm nhỏ xinh giống Draco. Đương nhiên, khi lớn lên mới thấy rõ điều đó, còn hiện tại nhìn Albus thì chỉ thấy hai cái má phúng phính mà thôi.

Như Caspar dự kiến, Albus vừa sinh ra đã biểu hiện mình rất mạnh.

7 tháng đã bộc phát ma lực, trở thành phù thủy nhỏ nhất bộc phát ma lực, là một kỷ lục mới trong vài thập niên trở lại đây.

Không chỉ như thế, ma lực của Albus cũng có chỗ kỳ lạ.

Khi ma lực bộc phát lần đầu tiên, Scorpius – anh trai Albus đang ngồi bên cái giường nhỏ nghiêm túc nghiên cứu những thảo dược được dùng vào làm độc dược, lúc này trong căn phòng đột nhiên nổi một trận gió to, thổi loạn mọi thứ.

Scor mở to mắt sợ hãi nhìn xung quanh, rồi mới vội vã ôm lấy Albus bảo vệ em trai, trong phòng như có một cơn bão cấp mười thổi quét qua, nhưng không có thứ gì quăng vào người hai cậu bé.

Khi Draco mở cửa đi đến giường Albus, anh cũng không bị gì thứ gì đập vào người. Draco như ở trong tâm bão bình an đi tới bên hai đứa con của mình.

Khi ấy, Albus đã có thể khống chế được một phần ma lực. Mà như vậy là rất giỏi.

Nhưng đối với nhà Malfoy Potter, Albus cũng chỉ là một đứa bé mà thôi.

Harry và Draco quyết định làm theo những gì Draco từng nghĩ, bọn họ phải cho hai đứa con mọi thứ, tự do, an toàn và hạnh phúc.

Gai đình họ ở trong ngôi nhà nhỏ ở thung lũng Godric tám chín tháng một năm. Chỉ có mùa đông gia đình họ mới quay về trang viên Malfoy, vì mùa đông ở thung lũng quá rét lạnh.

Nguyên nhân  là để Scorpius được vui vẻ.

Một tuần trước khi Albus được sinh ra, Harry dẫn Draco và Scorpius đến ngôi nhà nhỏ. Không ngoài dự kiến, Scorpius kinh ngạc khi thấy phòng khách nối liền với phòng bếp, bàn đọc sách lại ở trong phòng khách, đứng ở phòng này có thể nghe thấy tiếng phòng bên cạnh, chỉ có một lò sưởi.

Scor ở đây năm ngày (phòng đã được bố trí xong xuôi ).

Scor hiếu kì thể nghiệm những gì có trong các câu chuyện, nhưng Scor càng vui vẻ hơn khi ở trên giường nhỏ ôm chăn bông mà vẫn nghe được tiếng Harry nói chuyện ngoài phòng khách, khi ngủ trưa thì cảm giác được tiếng Draco bước trên cầu thang, sáng sớm mỗi ngày được đánh thức bởi tiếng đồng hồ.

Scor có cảm giác luôn luôn có người ở bên cạnh làm bạn với mình, không giống như khi ở trong trang viên Malfoy yên tĩnh, sau khi về trang viên, Scorpius vẫn nhớ mãi không quên ngôi nhà nhỏ ở thung lũng Godric.

Mà Draco không thể cự tuyệt Scorpius, thêm cả Albus sinh ra, Draco điều chỉnh lịch làm việc của mình, không còn phải tiếp nhiều khách, không phải đi ra ngoài nữa. Ngôi nhà nhỏ ở thung lũng Godric thích hợp với việc làm bạn với con hơn là ở trang viên Malfoy.

Draco đã phải suy nghĩ rất lâu rồi mới đồng ý chuyển đến đây. Nhưng mỗi tối thứ 4, bọn họ vẫn về trang viên Malfoy ăn sáng với Lucius và Narcissa.

***                                                                                                       

“Cha ~~, Albus đói.” Scorpius quay đầu.

Scor đang ngồi trên thảm, cho Albus bò lên bò xuống trên người mình.

Draco ngồi bên bàn trong phòng khách kiêm phòng làm việc, bút lông chim chuyển động nhanh chóng,

“Albus vừa uống sữa, không đói.”

Scorpius nhíu mày, “Nhưng Albus cắn tay áo con, ướt, có phải em chưa ăn no không?”

“o–o–!” Albus lắc mông, nằm trên đùi Scor, bàn tay nhỏ xinh bắt lấy tay áo Scor nhét vào miệng.

Draco vẫn vùi đầu trong đống tài liệu, anh muốn xử lí nhanh chóng, như vậy bọn họ có thể có được một buổi chiều rảnh rỗi.

“Albus đang mọc răng nên thích cắn. Scor nhìn em cho cha, đừng để Albus cắn cái gì không sạch.”

Đôi mắt Scorpius chuyển về phía cậu em trai có hai má phính phính, nhẹ nhàng rút tay áo của mình ra, nhưng lại nhìn thấy Albus cầm một ống tay áo khác nhét vào miệng. Scorpius nghĩ nghĩ, cái gì sạch nhỉ?

Rồi mắt Scor sáng lên, vén tay áo lộ ra cánh tay nhỏ mập mạp, mình tắm rửa mỗi ngày, mình rất sạch!

Thế là Scor giơ cánh tay nhỏ bé đến bên miệng Albus nói, “Albus, anh cho em cắn, anh rất sạch.”

Draco ngồi bên cạnh nghe con trai nói thì không thể không buông bút lông chim xuống, quay đầu, nhìn Albus ngậm cánh tay Scor, Scor còn xoa tóc Albus tán dương.

Draco bật cười.

Anh ngồi xuống cạnh hai đứa con, sờ đầu Scor, “Scor là một người anh tốt.” rồi mới ôm lấy Albus, một chú ngữ lấy núm vú cao su giải quyết vấn đề này.

Nhưng Albus càng thích Scor hơn. Chỉ một tý là lại bò ra khỏi lòng Draco trèo lên chân Scor, Scorpius cũng ôm lấy cậu bé, nhẹ nhàng nắm tay chơi với em trai.

Mà Draco hạnh phúc khi thấy hình ảnh này.

Sau khi Albus sinh ra, Scor không ghen tỵ giống con gái Hermione. Draco rất để tâm tới điều này, dù thế nào, Scor vẫn là đứa con đầu tiên của anh, anh rất yêu con mình, anh không hy vọng Scor bị vắng vẻ, anh cũng yêu cầu Harry phải chú ý chuyện này.

Nhưng Scor vẫn rất ngọt ngào, họ rất vui mừng.

Scor chờ mong Albus như Draco và Harry, cậu bé chăm sóc Albus chu đáo cẩn thận. Scor vui vẻ chơi với Albus, giống như Albus rất dính Scor.

Draco từng nghĩ Scor giống ai, anh tự nhận dù là mình hay là vợ trước đều không đáng yêu nhu thuận hiểu chuyện như Scor. Nhưng Harry cười lắc đầu nói với Draco, Scor giống em, em không biết em ngọt ngào thế nào đâu. Đương nhiên, Draco không thừa nhận, anh chỉ hôn Harry thật lâu.

Lúc này ánh lửa xanh bùng lên trong lò sưởi.

Draco quay đầu, Harry đã về, anh hỏi, “Sao anh lại về nhà giờ này?”

Harry sửng sốt, “Chiều hôm nay anh được nghỉ, em không nhớ sao?”

Draco nghĩ, “Không nhớ, chúng ta có kế họach gì?”

“Anh cũng nghĩ em sẽ không nhớ.” Harry nói, “Hôm nay nhà Ron chuyển đến nhà mới, buổi chiều chúng ta phải qua đó dự tiệc.”

“Rất hợp lý.” Draco đồng ý, “Em sẽ không nhớ thông tin không đáng nhớ.”

Harry không nói gì, cho dù có Hermione nhiều ít cải thiện quan hệ của Ron và Draco nhưng bọn họ luôn tìm cách chế nhạo đối phương khi gặp nhau.

“Pa!” Albus ở trong lòng Scor phất tay, cậu bé cũng đã thấy Harry.

Harry ôm lấy Albus hôn, nhưng hôn xong, Albus lại giơ tay về phía Scor, “o-! o-!”

(Phát âm Scor rất khó, Albus chỉ có thể phát ra âm o)

Bọn họ đều đã quen chuyện này nên Harry đặt Albus lên đùi Scor.

Anh đi đến chỗ Draco hôn, “3h bắt đầu, chúng ta còn hai giờ chuẩn bị.”

“Được rồi, hy vọng hôm nay tâm tình Albus không tệ, có lẽ vừa đến đã hưng phấn bộc phát ma lực.”

“Draco…”

Lần trước Albus bộc phát ma lực, kết quả là mọi thứ trong phòng đều bị phá hủy.

Nhưng thiếu chút nữa sự việc diễn ra giống như những gì Draco nói.

***

Buổi chiều, nhà Ron, đây là lần thứ hai Hugo gặp Scorpius.

Lần đầu tiên là ở hôn lễ của Draco và Harry, nhưng ngày đó Scorpius đi với hai người, Hugo chỉ có thể nhìn từ xa, không gặp nói chuyện với Scorpius được.

Lần này chuyển nhà, Hugo vui vẻ khi thấy cậu bé tóc vàng đáng yêu cũng đến.

Kỳ thật mới đầu cậu còn nhầm Scor là nữ, Scor có hai mắt thật to và khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, khi cười có hai lúm đồng tiền nhỏ, còn ngọt ngào hơn chị Lily nữa. Cho nên Hugo có ấn tượng rất sâu với Scorpius, dù sao hôn lễ cũng đã là chuyện của một năm trước.

Khi Hugo phát hiện Scor, cậu rất tích cực tìm Scor nói chuyện.

Hugo giống như cha mình, là một người dễ dàng kết bạn với người khác, hơn nữa hai đứa bé cùng tuổi, những cậu bé lại luôn thích chơi đùa, lúc mới gặp thì Scor còn thẹn thùng, nhưng cũng rất nhanh theo Hugo chơi đến vui vẻ.

Hugo kéo Scor đến phòng mới của mình, nhanh chóng khoe con lợn đồ chơi và cái chổi nhỏ Harry tặng. Những thứ đó Scor đều có nhưng Scor là một cậu bé hiểu chuyện, cậu có thể làm người nói chuyện với mình vui vẻ.

Nhưng Albus ở trong lòng Draco thì không vui.                               

Vì đang ở một nơi xa lạ nên Draco không cho Albus tự do đi lại, anh vẫn luôn ôm lấy Albus dù cho tay Albus luôn giơ về phía Scor, miệng cũng liên tục gọi “o-! o-!”.

Sau một thời gian, Hugo rủ rê họ ra bên ngoài thử cái chổi của mình, cậu bé cường điệu cái này là cái hoàn toàn mới, là cái Lily chưa dùng. Nhưng khi Scor bị Hugo kéo tay đi qua phòng khách nơi Draco đang ở đó nói chuyện, Scor nghe thấy tiếng gọi nho nhỏ của em trai, bước chân cậu bé dừng lại.

“o-! o-!” Albus cố gắng gọi.

Scor đi đến chỗ Draco, xoa đầu Albus, “Albus, Scor ôm em nha?”

“o—!” Albus huy bàn tay nhỏ bé.

Nhưng Harry ngồi cạnh Draco sờ đầu Scor, “Không sao, đi chơi với bạn đi.”

Scor khó có thể gặp một cậu bé cùng tuổi, hơn nữa lại không có quan hệ làm ăn nên Draco mới mang Scor đi.

Hugo đi đến bên Scor, cầm lấy tay cậu đợi không kịp chạy ra ngoài, “Đi thôi đi thôi, cho cậu xem tớ bay! Rất tuyệt đó!”

Scor bị tha đi hai bước, cậu quay đầu nhìn Albus. Scor chưa từng rời Albus lâu như thế, từ khi Albus sinh ra, cậu gần như đều ở bên cạnh em trai.

“Nhưng. . .” Scor chần chừ.

Nhưng Scor còn chưa nói xong, Draco đột nhiên đứng lên, ôm Albus nhanh chóng ra ngoài.

Harry sửng sốt, cũng nhảy dựng lên đuổi theo.

Tất cả mọi người đều ngây người, không biết xảy ra chuyện gì.

Cửa lớn bị đóng sầm, giây tiếp theo, toàn bộ cửa sổ đập rầm rầm, giống như bên ngoài có lốc vậy.

Draco chỉ kịp chạy ra ngoài cửa lớn, cho nên vườn nhà Ron đang tràn ngập hương hoa, ngay sau đó thành khu bị nạn. Mà đây là lần đầu Harry nhìn thấy Albus bộc phát ma lực, lần đầu tiên anh đang đi làm.

Harry kinh ngạc hỏi, “Lại nữa sao?”

Tần suất ma lực bộc phát của phù thủy nhỏ theo lý thuyết sẽ không nhiều như vậy. Cách lần trước cũng mới hơn một tháng.

Lần này cũng giống lần trước, cơn lốc thổi tung cát đá cây cối nhưng không dính chút nào lên trên người Draco và Harry.

Nhưng Harry vẫn đóng chặt cửa, không cho ai ra, anh không rõ liệu có nguy hiểm đến những người khác không.

Nhưng Scorpius đập cửa, “Ba! Cho con ra ngoài, Albus muốn con!”

Cùng lúc đó, Albus ủy khuất khóc, “o— Ô ô ô, o—, Ô ô…”

Harry kinh ngạc nhìn Draco, Draco không còn lựa chọn nào khác gật gật đầu.

Harry đành phải mở cửa, chỉ cho Scor bước ra một bước nhỏ, xác định Scor cũng an toàn thì mới cho cậu bé đến chỗ Draco và Albus.

Draco ngồi xổm người xuống cho Scor chạm vào Albus.

Scor vội vã hôn trán Albus, “Albus không khóc, anh ở với em.”

Trên mặt Albus còn vương nước mắt, nức nở gọi, “o-…”

Dần dần gió nhẹ lại rồi ngừng hẳn.

Harry cúi xuống sờ đầu Albus, buồn cười nói, “Albus ghen tị sao?”

“Albus rất dính Scor.” Draco nhíu mày, “Anh em là như vậy sao?”

“Có lẽ là vậy.” Harry nghiêng đầu, “Anh cũng không có anh em. Nhưng như vậy không phải tốt lắm sao? Scor cũng thích Albus đúng không?”

“Dạ!” Scor vẫn nắm tay Albus, dùng sức gật đầu. “Con sẽ chăm sóc em thật tốt. Albus là món quà giáng sinh của con.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net