6. Rồng chạy nơi nơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần này vấn đề phát sinh không phải là mỏ sụp mà là do khu vực khai phá. Nơi này đá phục tinh phong phú, pha lẫn một ít đá tầng, là một trong số ít mỏ có sản phẩm cùng sản phẩm phụ thuộc có giá trị lợi dụng nhưng vị trí địa lý lại không tốt.

Phía nam giáp biển, đông bắc là khu đầm lầy, tây bắc lại là núi cao, hai phương vừa lúc ngăn cản đường từ ngoài vào khiến cho tài nguyên phong phú cũng không địch được với phí tổn vận chuyển lớn. Nhưng chính vì nguyên nhân như thế nên Draco mới dùng khối đất hoang này.

Mà Draco dám ở chỗ này thiết lập khu vực khai thác mỏ, quan trọng nhất là anh đã vượt qua khó khăn vận chuyển đá phục tinh.

Kỳ thật khi khai phá mỏ đầu, Draco cũng không chân chính muốn dùng thợ mỏ. Ban đầu Draco chỉ có kế hoạch cung cấp ưu đãi đá phục tinh để giao dịch dược thảo được thuận lợi.

Nhưng khu vực khai thác mỏ mới vừa kiến thiết hoàn thành sau, một viện nghiên cứu có lịch sử lại tìm đến Draco. Bọn họ chuyên môn nghiên cứu đá phục tinh, trong số nghiên cứu viên có phần nhiều là thuần huyết, trước chiến tranh, bọn họ có một nửa nhân viên kỹ thuật bị hoài nghi là Tử Thần Thực Tử dự bị, nhưng vì không có chứng cớ chứng minh bọn họ tham dự chiến tranh cho nên sau chiến tranh bọn họ vẫn bình yên ở lại. Nhưng kinh phí viện nghiên cứu chủ yếu dựa vào ống dẫn kinh phí không chính thức của bộ pháp thuật duy trì, cũng từ nhân viên bộ pháp thuật kiêm nhiệm giám đốc nghiên cứu sở. Nhưng sau chiến tranh vì bị ấn tượng Tử Thần Thực Tử thật thật giả giả bao phủ, bộ pháp thuật bị áp lực dư luận (bọn họ bị phê bình dùng tiền nuôi một đám sâu mọt thuần huyết), chính thức chặt đứt kinh phí, bọn họ qua loa chuyển dời quyền lợi phân cấp cho nhân viên viện nghiên cứu rồi không liên hệ nữa, cũng không nhắc lại chuyện cung cấp viện trợ).

Viện nghiên cứu kinh phí khốn quẫn không thể không tìm kiếm tài trợ.

Nhưng không có người nguyện ý nhấc lên quan hệ với thuần huyết, hơn nữa còn là đơn vị nghiên cứu không mưu cầu lợi nhuận. Trăn trở một thời gian bọn họ tìm tới Draco, thuần huyết có được năng lực và tài sản, còn kinh doanh đá phục tinh, bọn họ cho rằng Draco sẽ giúp đỡ bọn họ.

Mà Draco không lo lắng bao lâu liền đồng ý. Bởi vì anh biết rõ sức mạnh của tri thức. Snape với tri thức độc dược ưu tú, Granger với tri thức sâu rộng đều để cho anh ấn tượng khắc sâu.

Draco cũng không phải nhà từ thiện, anh yêu cầu trở thành người duy nhất sở hữu viện nghiên cứu.

Draco yêu cầu toàn thể thành viên viện nghiên cứu phải nhượng lại cổ phần của bọn họ, toàn bộ nhân viên viện nghiên cứu lập lời nguyền trung thành để bảo vệ tư liệu nghiên cứu, nếu không anh cự tuyệt dùng Galleon đầu tư một hố đen không thể nắm giữ. Mà chuyện này cũng rất thuận lợi. Khi bộ pháp thuật chuyển đi, mọi cổ phần đều trong tay nghiên cứu viên, mà bọn họ chỉ muốn bảo đảm có kinh phí có thể nghiên cứu, có cổ phần hay không có thì bọn họ cũng không quan tâm.

Draco chiếm được kế hoạch nghiên cứu cho tới nay của viện nghiên cứu. Đại bộ phận là không có thành quả cụ thể, mà số ít bộ phận đã thành công thì sớm đã dời tới bộ pháp thuật không còn giá trị lợi dụng.

Nhưng cho dù như thế, một ít kế hoạch nghiên cứu vẫn có tính phát triển, đề tài giảm thấp hư hại đá phục tinh khi sử dụng ma pháp trận truyền tống được chỉ định là đầu đề nghiên cứu cần tiến hành ngay.

Một năm sau, khi kỹ thuật vận chuyển từ từ có bước tiến triển, nơi này trở thành mỏ khai thác thứ hai của nhà Malfoy, sử dụng những công nhân vốn thất nghiệp sau khi mỏ kia sụp.

Mà vấn đề phát sinh lần này ngay tại con đường giữa nơi khai thác và ma pháp trận truyền tống.

Bởi vì ma pháp trận không thể tới quá gần khu vực khai thác mỏ, đá phục tinh quá tập trung sẽ ảnh hưởng tới ma pháp trận, bọn họ chỉ có thể thiết trí ở nơi cách khu vực khai thác mỏ 10 km.

“Ngài Malfoy, ngài đã đến.”

Khi Draco và Harry độn thổ đến chỗ làm công, một trung niên hói đầu hơi béo thở ra, từ trong phòng làm việc đi ra đón bọn họ.

“Jorkins.” Draco gật gật đầu, giao hành lý cho một người khác, “Tình huống như thế nào? Có chuyện gì chúng ta không thể sửa chữa ?”

Harry đi theo Draco, khi đến nơi này đã nhìn bốn phía.

Nơi này là kiến trúc gỗ, đơn giản ngay ngắn, chắc chắn thoải mái.

Bọn họ đứng ở khu làm việc, có ba người đang bận rộn chôn ở trong văn kiện. Phía đông là một cửa sổ, rộng thoáng, từ cửa sổ nhìn ra ngoài, bọn họ ở tầng hai. Phía tây và nam có mấy gian nhà, phía bắc có một cửa ra vào, bên ngoài là cầu thang.

Xung quanh không dùng pháp thuật bố trí cái chắn hoặc bảo vệ, ngay cả chiếu sáng cũng không dùng tới đèn pháp thuật, anh không cảm giác được dao động pháp thuật, nơi này giống kiến trúc Muggle.

Lúc này Draco đã cầm tư liệu Jorkins đưa, vừa nhìn vừa nghe ông báo cáo.

“…Chúng tôi lần đầu tiên phát hiện tung tích đàn rồng kỳ thật là tại hai tuần trước, khi đó là thợ mỏ ở phụ cận bắt thú làm món ăn thôn quê phát hiện. Đương nhiên bọn họ chỉ nhìn thấy rừng cây có dấu vết bị phá nhưng không biết là thứ gì tạo thành. Sáng sớm ngày 3, chúng tôi phát hiện con đường bị hỏng, tìm được một ít dấu vết rõ ràng là dấu chân, sau khi chữa trị con đường, chúng tôi thông báo thần sáng và quận trưởng thì mới biết phụ cận có dấu hiệu đàn rồng tán loạn.”

Draco lật xem, “Có 30 con, nhiều như vậy? Thật không tầm thường. Chúng nó không có việc gì sẽ không tới gần nơi người ở, chúng nó có nơi ở riêng.” Anh nhíu mày hỏi, “Hiện nay có người bị thương chưa?”

“Nơi này cũng không có người trực tiếp gặp được, nhưng nghe nói có thợ săn hoảng sợ, công nhân khủng hoảng.” Jorkins nuốt nuốt nước miếng, “Hình như bọn họ cho rằng một ngày nào đó chúng sẽ tấn công bọn họ, bọn họ đã không còn một mình ra ngoài, có công cụ và hòm thuốc cấp cứu cũng không trả lại sau tan tầm, bọn họ mang về ký túc xá, cho dù trừ lương cũng không thể ngăn cản bọn họ…”

“Ông không nhắc tới điều này trong thư. Như vậy sẽ tạo thành hỗn loạn, chúng ta không thể xác nhận công nhân có trang bị đầy đủ hay không.” Draco nghiêm túc, “Quận trưởng nói gì? Thần sáng không tuần tra sao? Khống chế sinh vật huyền bí thuộc quản lý cấp quận.”

Jorkins lau mồ hôi trên trán; cứ việc hôm nay kỳ thật mát mẻ hợp lòng người, “Đúng vậy, chúng tôi đã liên lạc văn phòng nhưng chỉ có bí thư đi ra trả lời. Theo như cô ta nói, quận trưởng hiện tại không ở, tin tức chưa được quận trưởng đồng ý không được lộ ra cho nên thần sáng cũng…”

Nói đến đây tầm mắt Jorkins vừa vặn đảo qua Harry, mà khi ông đã muốn dời tầm mắt đi thì đột nhiên lại nhớ tới mặt Harry, nhìn chằm chằm vào vết sẹo, thật giống như nhìn thấy một thứ kì lạ.

“Như vậy quận trưởng thật sự không ở sao? Chúng ta hẳn là có cách để xác nhận.” Draco hỏi. Anh nhớ lại lúc trước bị làm khó dễ, bị chèn ép, khi đó anh dùng chút Galleon dẹp đi.

Jorkins thu lại lực chú ý, “A, đúng vậy, đây chính là điều chúng tôi lo lắng, quận trưởng không có hành trình đi công tác, ngày hôm qua vẫn xuất hiện tại phòng làm việc.”

“Được rồi, tôi đã biết.” Draco thở dài, anh lấy một tấm da dê viết, “Ông đi liên lạc công ty giữ gìn an toàn, tôi cho ông danh sách, cho bọn họ phái vài phù thủy có kinh nghiệm đối phó rồng lại đây. Khi bọn họ tới, mời bọn họ thiết trí cảnh giới, tuần tra. Thiết trí khu trữ quặng mỏ E-2 thành chỗ tránh nạn, bảo bọn họ đặc biệt tăng mạnh bảo vệ, khi tất yếu sơ tán công nhân tới bên kia. Sau đó thông tri công nhân chuyện này, làm bọn họ an tâm, nhớ rõ yêu cầu bọn họ dựa theo quy định an toàn. Mà tôi sẽ đi gặp bên chính phủ nhưng là vào ngày mai, sau đó tôi cần tới Gringotts.”

Draco viết xong rồi đưa cho cho Jorkins, “Hôm nay trước bữa tối, tôi hy vọng chuyện đã hoàn thành.”

Jorkins gật đầu cầm tấm da dê, “Được.” Rồi ông dừng lại, ánh mắt chuyển sang thần sáng tóc đen bên cạnh, “Còn có một việc, trước…”

Lúc này một vị từ tầng một đi lên chen ngang.

“Quản lí, thật có lỗi quấy rầy, nhưng dưới tầng có hai thần sáng nhận được thông báo muốn tìm ngài Potter…”

Harry quay đầu nhún nhún vai nói, “Tôi liên lạc, tôi đi xuống xem một chút.”

Mà Jorkins như quên những gì vừa muốn nói, ông nhìn Harry đi rồi lúng ta lúng túng hỏi,

“Kia…Đó là ngài Potter, Harry Potter đánh bại kẻ thần bí đúng không? Vết sẹo, tôi đã thấy, báo chụp rất rõ ràng…Sao ngài Potter lại…?” Rồi biểu tình ông sáng ngời, “Từ từ, đương nhiên, là vì đàn rồng!? Quá tuyệt vời, chúng ta có ngài Potter,sẽ không thành vấn đề, anh ta, anh ta là anh hùng!”

Ông quay đầu hưng phấn nhìn Draco,

“Ngài Malfoy, ngài thật giỏi, ngay cả ngài Potter cũng có thể mời đến! Ngài thật sự là quá giỏi!”

Draco sửng sốt, quái dị nhìn về phía Jorkins. Anh không biết tại công ty mình cũng có người hâm mộ Potter, có lẽ về sau anh nên liệt kê vào điều kiện không nhận người, anh nghiêm mặt nhắc nhở, “Potter tới vì chuyện khác, mà ông vừa rồi hình như còn vấn đề muốn nói?”

Nhưng trước khi Jorkins có thể trả lời, dưới tầng truyền đến tiếng ầm ĩ.

“Công ty Malfoy đều là một đám ác ma!!”

“Các người như vậy nhất định sẽ xuống địa ngục!!”

“Chúng ta sẽ chờ xem!!!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net