7. Nguy hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco nhướng mày, “Xảy ra chuyện gì?”

Anh nhìn Jorkins rồi di động đến bên cửa sổ muốn nhìn phía dưới có chuyện gì.

Lúc này Harry đi lên vừa lúc thấy Draco nhìn ra cửa sổ, tầm mắt hướng xuống dưới, mà ngoài cửa sổ có bóng đen bay tới…

Harry quát to một tiếng, “Cẩn thận!!”

Harry độn thổ chuẩn xác đến giữa Draco và cửa sổ, dùng lực kéo Draco, dùng cả người bao trùm Draco còn chưa kịp phản ứng.

Thủy tinh truyền ra tiếng vỡ tan bén nhọn, mảnh vụn rơi lên lưng Harry, rải rác trên sàn tầng hai.

Ở trong phòng làm việc có ba bốn người đều hoảng sợ thét chói tai chạy lung tung.

Mặt Jorkins tái nhợt, ông ta cố lui vào trong, cúi người tránh né công kích bất thình lình xảy ra.

Harry ôm chặt Draco, rất nhanh kéo anh ra xa cửa sổ. Draco lảo đảo, Harry ôm chặt lấy anh nên anh mới không bị ngã xuống đất đầy mảnh thủy tinh nhỏ.

Draco bị thần sáng tóc đen ôm trong ngực nhưng anh không rảnh chú ý cái này, anh nhìn lướt qua bả vai Harry phẫn nộ hỏi, “Gặp quỷ, chuyện gì xảy ra!?”

Nhưng Harry không đếm xỉa tới anh, tay trái anh vẫn ôm chặt Draco, tay phải nhanh nhẹn rút đũa phép ra.

Harry dùng Hú hồn Thần Hộ Mệnh, kêu to để mọi người tới gần mình để bảo vệ mọi người. Mà phía tây không có cửa sổ, là một loạt văn phòng, Harry để mọi người bám sát vách tường phía tây, cẩn thận kiểm tra vật rơi vào trong phòng.

May mà kiểm tra đo lường không phản ứng, thứ đó không có gì nguy hiểm, Harry lên tiếng, “Có người ném đá.”

Draco kinh ngạc rồi giận dữ nhưng anh không phải kinh ngạc vì bị công kích mà là vì mình không có chút tin tức nào về việc này.

Anh cho rằng mình nắm giữ đầy đủ thông tin về sản nghiệp nhưng sự thật tựa hồ không phải như thế. Draco tức giận nhìn Jorkins,

“Vừa rồi ông muốn nói chuyện này? Có người công kích nơi này? Chuyện nghiêm trọng như thế mà ông chỉ định ‘nhân tiện’ nói cho tôi biết thôi hả!?”

Lúc này lại có một ít hòn đá tiến vào qua cửa sổ nhưng chúng nó bị bắn trở lại.

Những người ở bên cạnh Harry khẩn trương co người lại mà Harry ôm Draco càng chặt hơn, cũng chắn giữa Draco và cửa sổ, đồng thời anh vẫy đũa phép liên lạc thần sáng ở tầng một.

Anh vừa mới lên, thần sáng phía dưới cũng phát hiện đám người tụ tập nhưng đám người này chỉ tụ tập thảo luận cái gì đó. Harry cảm thấy quái dị, trước để cho những thần sáng khác kiểm tra thân phận đám người.

Hiện tại Harry yêu cầu bọn họ thông báo phân bộ quận phái thần sáng đến giúp.

Mà Jorkins khẩn trương khi bị Draco nổi giận đùng đùng hỏi,

“Tôi, chúng tôi không giấu diếm ngài bất cứ chuyện gì!! Không có gì thưa ngài Malfoy!! Tôi…Tôi cũng không biết có chuyện gì!” Mặt ông trắng bệch tiếp tục giải thích, “Ngẫu nhiên sẽ có công nhân tạm rời cương vị công tác tụ tập, bọn họ đều là công nhân bị đuổi việc do trái với quy định. Bọn họ vẫn luôn muốn trở lại làm việc…Tôi muốn báo cáo ngài việc này! Nhưng…Nhưng tôi không xác định những người ở dưới có phải bọn họ không, bọn họ chưa từng nhục mạ hoặc công kích! Bọn họ chỉ tụ tập, còn nói cười; bọn họ có bạn bè ở đây, mọi người cũng đều biết nhau! Tôi thật sự không biết vì sao bọn họ…bọn họ lại đột nhiên công kích chúng ta!!”

Draco nghe xong thì bình tĩnh lại hỏi,

“Mỗi tháng đều sẽ có công nhân bị đuổi việc, chẳng lẽ tháng trước rất nhiều? Nhiều đến mức đủ người tụ tập?”

“Không, bọn họ là công nhân mấy tháng trước bị đuổi việc …” Nói đến đây giọng Jorkins nhỏ dần. “Thật giống như…giống như có người tập trung bọn họ lại, không phải tất cả đều quen biết nhau, có người không ở cùng một khu vực khai thác…”

Quả nhiên Draco tỉnh táo nghiêm khắc nói,

“Như vậy rõ ràng rất lạ thường, ông không nên bỏ lỡ chuyện này! Chẳng lẽ tôi dùng pháo lép là chuyện quá ngu xuẩn?!”

Mặt Jorkins lại càng thêm tái nhợt, ông ta run lên, nhưng không có dũng khí nói tiếp.

“Hey, bình tĩnh một chút.” Harry vỗ vai người đàn ông tức giận, không muốn nghe anh nhắc tới pháo lép như vậy.

“Cả vụ việc rất trùng hợp, vì sao lại phát sinh vào ngày chúng ta đến?” Anh hỏi Jorkins, “Hôm nay Malfoy đến, ông cho rằng trừ ông ra, còn ai biết?”

“Tôi…Tôi không rõ ràng lắm.” Jorkins lắp bắp, “Tôi thảo luận với rất nhiều người chuyện muốn mời ngài Malfoy đến đây, vì đàn rồng. Nhưng ngài Malfoy có tới đây trong hôm nay hay không, tôi cũng không thể biết, sáng nay tôi mới gửi thư…”

Mà câu nói này như nhắc nhở Draco một việc, anh tránh tay Harry muốn đi xuống nhưng lại bị kéo lại.

“Từ từ, anh đi đâu?”

Draco không kiên nhẫn trừng Harry,

“Tôi phải đi xem như thế nào, còn công nhân ở dưới!”

“Bên dưới còn có thần sáng, tôi vừa đề nghị phái thêm thần sáng đến đây. Giờ anh xuống đó chỉ để thành bia ngắm, mà chúng ta còn chưa xác định được chuyện này có liên quan đến những bức thư kia không!” Harry cầm chặt tay Draco, “Cho nên anh ngoan ngoãn ở đây chờ thần sáng tới rồi lại nói.”

Nhưng Draco càng dùng sức tránh, phát hiện không thoát được.

“Buông tay.” Anh táo bạo nói với Harry, “Anh cho là anh có thể chỉ huy tôi?”

Harry đen mặt, “Đây là vì an toàn của anh.”

“Nhưng tôi không cho là tôi cần anh tới quan tâm, Potter.” Draco nói như rít lên, “Hơn nữa sau khi anh từng cắt ngực tôi muốn giết tôi?”

Những lời này thành công làm Harry nao núng, Draco ác ý vừa lòng.

Anh lắc lắc bả vai muốn tránh tay Harry khống chế, anh tưởng như vậy có thể làm Harry buông mình ra.

Nhưng tay Harry vẫn chặt chẽ cầm tay anh.

Harry cứng ngắc nói, “Từ khi anh ở trang viên không từ chối thần sáng, tôi không thể không để ý bảo vệ anh. Malfoy, đừng cố ý làm một tên chết tiệt.”

Draco dừng lại trừng Harry.

Anh nhớ tới Potter cũng từng nói vậy.

Khi đó Potter chất vấn anh vì sao khi ở trang viên không chỉ mình cho Tử Thần Thực Tử biết.

Khi đó mình trả lời như thế nào? Cho đến nay, anh đã sớm quên.

Nhưng anh không quên không bao lâu sau lại đổi thành Potter cứu mình ra từ biển lửa.

Mà những tranh chấp vừa rồi giống như trở lại hình thức trước kia, anh luôn là người khiêu khích châm chọc trước.

Anh từng khuyên bảo chính mình không nên như thế. Như vậy không có ý nghĩa gì, mặc kệ là với Potter hay là đối với bản thân mình.

Draco nhếch môi, căm giận dời tầm mắt ra chỗ khác.

Nhưng anh thả lỏng, tự nói với mình không cần vì ý thức đối kháng vô vị mà làm bản thân rơi vào nguy hiểm. Đặc biệt đối tượng là một Potter.

Mấy phút sau, thần sáng tới.

Bọn họ rất nhanh khống chế đám người kháng nghị.

Công nhân tạm rời cương vị như chỉ nhằm vào cao tầng công ty, bọn họ không bạo lực đối xử với những người khác.

Mà sau khi thần sáng tụ tập đám người thì phát hiện một sự kiện.

Thì ra những người này ngày hôm qua đều thu được một bức thư.

Bức thư nhắc nhở bọn họ hôm nay, người cầm quyền cao nhất nhà Malfoy sẽ xuất hiện. Tin tức này khiến cho cảm xúc bọn họ lên cao.

Mà sau khi tới đây, có người đề nghị (theo bọn họ nói lại thì họ đã không nhớ rõ là ai), nếu bọn họ có thể áp dụng phương thức càng mãnh liệt đề xuất như một ít tiếng vang hoặc là phá nhỏ, có lẽ bọn họ có thể được chú ý, cuối cùng có thể trở lại làm việc.

Vì thế bọn họ lớn gan làm theo.

Từ lời kể của bọn họ, có thể xác định đây là một kế hoạch được xếp đặt sẵn.

Nhưng mục đích có phải là nhằm vào Draco Malfoy? Với manh mối này chỉ có khả năng là 50%.

Mà có một chỗ khiến thần sáng khó hiểu là người bày ra chuyện này hao phí nhiều sức lực như vậy để những người này tụ tập, vì sao cuối cùng chỉ ném đá? Lần này hiệu quả và lợi ích phạm tội cùng với giai đoạn chuẩn bị nặng nhẹ khác nhau, căn cứ lý luận hành vi phạm tội, không hợp lý .

Vì thế, Harry chỉ đạo thần sáng cẩn thận tìm tòi vì có lẽ là do bọn họ (thần sáng Harry gọi tới trước khi xuất phát) xuất hiện trước làm người chủ mưu từ bỏ kế hoạch ban đầu, có thể sẽ có hành động tiếp theo. Harry đã có vị thế rất cao; cũng trực thuộc tổng cục trung ương, nên anh có đủ quyền hạn yêu cầu thần sáng địa phương cung cấp điều tra và giúp đỡ. Cho nên chuyện Jorkins phiền não, Draco cũng không cần cố ý gặp quận trưởng.

Cùng ngày, Harry lấy được tư liệu về đàn rồng, bao gồm chúng nó vì sao tán loạn, đề nghị của chuyên gia và phương pháp áp dụng phòng tránh. Harry cũng được thần sáng địa phương hứa hẹn tăng mạnh tuần tra.

Mà khi Harry ở bên cạnh lò sưởi ấm áp (bọn họ qua đêm ở đây), đưa tư liệu cho Draco, Draco giãy dụa nghĩ không biết có nên nhận ý tốt của Harry không. Dù sao chuyện giúp anh lấy được tư liệu không phải là phạm vi Harry phụ trách. Nhưng cuối cùng anh vẫn nhận tư liệu, anh cần cái này. Anh khụ một tiếng tính cứng ngắc cám ơn, vì Harry kéo anh cách xa cửa sổ. Nhưng Harry cũng không cho Draco cơ hội nói lời cảm ơn.

Harry đột nhiên nhíu nhíu mày, dùng bàn tay dày ôm chặt đầu Draco, ngón cái nhẹ nhàng đẩy tóc Draco ra sau tai, “Anh bị thương.”

Draco cứng đờ, trực giác muốn né tay Harry, “Cái gì?”

Nhưng Harry vẫn xoa làn da mẫn cảm sau tai Draco. Draco không mạnh mẽ đẩy ra, anh đang thử hòa bình ở chung với Potter, cắn răng hỏi, “Potter!?”

Nhưng sự chú ý của Harry bị miệng vết thương thật nhỏ kia hấp dẫn, anh híp mắt đến sát cổ Draco giống như ánh sáng không đủ.

Hơi thở của Harry phả vào bên tai Draco, lúc này, cửa phòng bọn họ nghỉ ngơi đột nhiên bị đẩy ra.

Một thanh niên cao gầy màu da hơi đen vào cửa và nói,

“Draco, tôi nghe nói cậu… Potter!?” Giọng anh ta cao lên, “Hai người đang làm cái gì vậy?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net