Chương 35: Lễ tốt nghiệp (Thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Hogwarts là ngôi trường cổ ngàn năm tuổi, từ khi bốn nhà sáng lập thành lập trường, có một số truyền thống cứ thế vẫn được giữ gìn cho đến ngày nay. Ví dụ như bài hát loạn thất bát tao vào đầu năm học, ví dụ như cuộc thi đua cúp nhà giữ bốn nhà khi kết thúc năm học, ví dụ như cuộc thi đấu Quidditch, ví dụ như cuộc thi OWLs và NEWTs. Mặc dù trải qua ngàn năm đã có chút thay đổi, nhưng truyền thống thì vẫn là truyền thống, cho dù có thay qua bao nhiêu vị hiệu trưởng, bao nhiêu vị đông sự trường, cũng không thể thay đổi ý nghĩa của chúng nó.

Đương nhiên, những truyền thống này cũng bao gồm cả vũ hội ngày tốt nghiệp. Học sinh năm bảy cùng nhau tập hợp lại ở lễ đường, có thể tự mình chọn hoặc dẫn theo bạn nhảy của mình, không giới hạn là nhảy điệu nhảy truyền thống của trường, latin, Rumba, Foxtrot hay thậm chí là điệu nhảy hip-hop vô cùng lưu hành trong thế giới Muggle cũng được phô bày bên trong. Hiệu trưởng đối với buổi tối tạm biệt hôm nay cũng trở nên vô cùng khoang dung, cũng sẽ mời rất nhiều ban nhạc đến góp vui , hưởng thụ đêm trước khi chính thức bước vào xã hội. Đương nhiên sáng ngày thứ hai bọn gia tinh sẽ phải đối mặt với một lễ đường toàn những chai rượu rỗng.

"Như thế nào?" Đứng trước kính thay quần áo Alex xoay người lại, áo choàng lễ phục hoa lệ xoay nửa vòng trên không trung. Nhìn Harry đứng ngay cửa ra vào, dung ánh mắt phức tạp trong một tháng gần đây nhìn chính mình, thần sắc hoảng loạn nghe Alex hỏi mới hồi thần lại.

"Lại là màu đen?" Harry bất lực đi qua giúp người yêu kéo lại cổ áo, "Em có một loại cố chấp bệnh hoạn đối với màu đen đó, em yêu à."

Nhưng không thể không thừa nhận, Alex mặc màu đen có một loại khí chất bất đồng với mọi người xung quanh, càng không cần nói đến bộ này, gấu tay áo và viền áo được thêu bằng chỉ bạc, dưới ánh nến huyền ảo phát ra ánh sáng mềm mại, đường may tinh tế hợp người, hoàn mỹ làm nổi bậc bờ vai rộng và thân hình rắn chắc của y.

Bản thân Harry cũng mặc một bộ áo choàng màu xanh lá, vô cùng hợp với đôi mắt của anh. Anh rất vui vì năm nay anh không phải làm viện trưởng của bất kỳ học viện nào, nếu không mặc một bộ đồ mang tính đặc trưng Slytherin như thế này sẽ ám thị rất rõ ràng đấy.

Harry rất ít ăn mặc trang trọng như thế này, vào buổi lễ tốt nghiệp mỗi năm anh đều thường mặc một bộ áo choàng của giáo sư, hoặc chỉ đơn giản mặc chiếc áo sơ mi và chiếc quần bò đi đến bữa tiệc luôn. Nhưng năm nay không giống vậy, anh không chỉ phải tham gia vào bữa tiệc, mà còn phải nhảy nữa.

"Vậy, quý ngài tôn kính, tôi có thê mời anh nhảy một điệu không?" Alex thân sĩ lịch sự vươn tay ra.

Harry cũng cười đưa tay mình ra, "Vinh dự của tôi." Sau đó anh liền cảm thấy một cánh tay nhanh chóng đặt lên eo mình. "Hey! Anh không nhảy bước nữ đâu!"

Alex nhướn nhướn mày, "Oh, anh yêu, anh tuyệt đối phải nhảy bước nữ."

"Tại sao?"

"Thứ nhất, cũng nguyên nhân rõ ràng nhất, em cao hơn anh."

Harry cúi đầu chán nản, năm nay Alex đã cao lên rất nhiều, bây giờ y đã cao hơn Harry tận nửa cái đầu, mà quy tắc trên sàn nhảy là như vậy, người cao hơn một chút luôn nhảy bước nam.

"Thứ hai, dáng vẻ anh nhảy bước nữ rất đẹp..." Alex thì thầm vào bên tai anh.

"Anh hy vọng có thể đổi tính từ một chút." Harry buồn bực ngẩng đầu lên, sau đó môi liền bị người trước mặt bắt lấy.

Cảm thấy trong mỗi một nơi trong miệng mình đều bị liếm qua một lần, Alex cuối cùng buông anh ra, Harry thở có chút gấp nói, "Trên buổi tiệc tuyệt đối không được làm như vậy."

"Không được hôn anh? Không thể trước mặt mọi người tuyên bố anh là của em? Điều này quá tàn nhẫn rồi."

"Hey! Chẳng lẽ em muốn tất cả học sinh đều nhìn thấy? những vị giáo sư khác cũng biết rồi, nhưng..."

"Xin anh đó, anh yêu à." Alex cạn lời trợn trắng mắt, "Rất nhiều học sinh khác cũng đoán ra được rồi, bởi vì em không bao giờ ở phòng sinh hoạt chúng, mà tốc độ lan nhanh của những lời đồn ở bất kỳ cái học viện nào cũng như nhau thôi. Em tin, ngoại trừ những cô gái vẫn còn chấp mê bất ngộ ra, toàn cái trường này đều hiểu rõ trong lòng rồi, chỉ là không có chứng cứ chứng minh sự thật này thôi."

"Sau đó bọn họ đều sẽ không ngại?" Harry kịnh ngạc trợn lớn mắt, anh và Alex trên danh nghĩa vẫn còn là cha con đó, thế giới phù thủy trở nên cởi mở như vậy từ khi nào vậy?

"Hợp đồng nuôi dạy sẽ chấm dứt khi em tốt nghiệt Hogwarts." Alex cười nhẹ ra tiếng, "Hôm nay là em có thể lấy bằng tốt nghiệp rồi, sau này, trên ý nghĩa pháp luật mà nói, em sẽ trở lại là Alexander Waston, còn anh..." y thì thầm bên tai anh, thở ra từng hơi phà vào cổ người trước mặt, "Cũng không còn là cha nuôi của em nữa."

"Vậy xem ra chúng ta quyết định là sau khi tốt nghiệp mới... Là đúng rồi." Harry cảm thấy đầu óc mơ hồ một mảng, vươn ra hai cánh tay choàng lên cổ của Alex, kéo y xuống để hôn một cái.

"Không được rời xa anh..." sau khi nụ hôn kết thúc, Harry dựa lên vâi người yêu, lẩm bẩm nói.

"Vĩnh viễn cũng sẽ không." Hai tay của Alex ôm chặt hơn, nhắm mắt lại hưởng thụ không khí yên tĩnh xung quanh.

Buổi tối bảy giờ đúng, bữa tiệc tốt nghiệp chính thức bắt đầu. Tất cả học sinh năm bảy xếp hàng ngay ngắn bước đến chỗ bàn giáo sư nhận bằng tốt nghiệp, học sinh năm nhất đến năm sáu thì ở dưới vỗ tay. Alex sau khi nhận được bằng tốt nghiệp của mình nhanh chóng hướng về phía Harry chớp chớp mắt, khiến gương mặt của vị giáo sư trẻ tuổi bùm một cái hồng thấu, còn Gabrielle Dracour ngồi bên cạnh nở nụ cười xấu xa.

Bảy giờ rưỡi, đại đa số học sinh năm dưới đều đã ăn xong cơm và quay về ký túc xá của mình, Minerva đứng dậy vẫy đũa phép của mình, bốn chiếc bàn dài đều nghe lời nhảy qua một bên, chừa một khoảng trống ở giữa lễ đường. Hàng ngàn ngọn nến được treo lên không trung sáng rực, chiếu sáng khắp cả lễ đường đẹp như trong sách.

Ban nhạc theo thứ tự tiến vào, điểm tâm và rượu xuất hiện trên những chiếc bàn ở xung quanh, Minerva thu lại đũa phép, lớn tiếng tuyên bố vũ hội bắt đầu.

Lúc này mọi người đều thả lỏng, khi âm nhạc vang lên, mọi người lần lượt bước xuống sàn nhảy, cũng có một ít học sinh đi về hướng quầy bar. Rượu mật ong, bia bơ, rượu whisky thì không cần nói, còn có không ít rượu đến từ Muggle như Vodka, Champagne và rượu Rum.

Harry là người không may bị đám bợn nhậu kính rượu hết lần này đến lần khác, lễ tốt nghiệp mỗi năm đều có học sinh đến bàn giáo sư kính rượu, mà anh và Gabrielle là hai người luôn được mời nhiều nhất. Có những người thật lòng cảm ơn sự dạy dỗ của anh trong những năm qua, có người xấu tính muốn chuốc say anh, cũng có người mượn cớ kính rượu tiếp xúc thân mật với anh lần cuối cùng. Cho dù là ai, Harry đều mỉm cười uống hết.

Mà anh trong đám người đông đúc tìm kím bóng dáng của Alex, phát hiện y cũng khổ không nói nổi đối phó với một người lại một người nữ sinh mời y nhảy. Thành tích tốt nghiệp của Alex rất tốt, đọc dược, biến hình, bùa chú và phòng chống nghệ thuật hắc ám đều đạt điểm O, thiên văn học và cổ đại ma văn cũng đạt điểm E, cũng được xem là một sinh giỏi khó có được. Lại công thêm bình thường mặc dù y không thích nói chuyện cũng không thích cười, nhưng thái độ lịch sự phong độ lại hoàn toàn hiện ra rõ ràng (Trong lòng Harry nghĩ, bởi vì bình thường y đều trốn trong phòng làm việc của mình, mới không có nhiều người chứng kiến phóng cách miệng lưỡi độc ác của y) có không ít nữ sinh đối với y sinh ra hảo cảm.

Dòng người kính rượu rốt cuộc cũng ít đi, Harry có chút say đứng dậy – Anh cảm thấy mình ít nhất đã uống năm ly Vodka, hai ly whisky và một thùng bia bơ. Nhìn nhìn đồng hồ, đã mười giờ rưỡi rồi, trên sàn nhảy mới kết thúc một đợt nhảy, bầu không khí náo nhiệt từ từ lắng xuống, một bộ phận học sinh đã chống chọi không nỗi nữa mà trở về ký túc xá nghỉ ngơi rồi, trong lễ đường chỉ còn lại một đám không muốn rời khỏi người yêu của mình, mà lúc này, âm nhạc nhẹ nhàng lại lần nữa được nổi lên

Lúc này, một bàn tay xuất hiện trong tầm mắt của anh, Alex giống như trước đó vậy, vô cùng lịch sự đứng trước mặt anh, nhẹ cười nói, "Quý ngài tốn kính, em có thể mời anh nhảy một bài không?"

Harry cũng cười lên, nắm lấy tay y, "Đương nhiên, vinh hanh jcủa anh."

Bọn họ là cặp đôi đầu tiên bước xuống sàn nhảy, những học sinh khác và giáo sư có chút kinh ngạc nhìn bọn họ phối hợp với nhau vô cùng nhịp nhàng tiến lên, lùi xuống, xoay người, dưới tác dụng của rượu bước chân của Harry có chút loạng choạng, nhưng Alex vẫn luôn có sức giữ chặt lấy eo anh, giữ thăng bằng lại bước chân của anh. Nhưng cặp tình nhân khác cũng dần dần tiến vào sàn nhảy, lắc lư theo điệu nhạc nhẹ nhàng say đắm.

"Anh uống rất nhiều rượu từ những người ngưỡng mộ rồi." Harry cũng có chút không vui nói, "Bọn họ cũng dùng ánh mắt đó nhìn chằm chằm vào em."

Alex nghiêm túc gật gật đầu, "Vậy chúng ta tốt nhất là thể hiện rõ thái độ không phải sao?"

"Hả?" Harry mê hoặc ngẩng đầu lên, còn chưa kịp hiểu chuyện gì, đôi môi lại lần nữa bị hôn lên.

Khống giống với nụ hôn gấp gáp vào lúc chiều, mang theo sự xâm chiếm, nụ hôn này rất kiên nhẫn, dịu dàng anh cảm nhận được mới bắt đầu chỉ đơn giản là bốn cánh môi dán vào nhau thôi, đôi môi hơi khô ráp của Alex chỉ ma sát nhè nhẹ trên môi anh, thỉnh thoảng mới dùng đầu lưỡi lướt thoáng qua, lúc này anh hơi mở miệng ra, chiếc lưỡi nhanh nhẹn đó thuận nước dong thuyền mà tiến vào. Dưới sự ảnh hưởng của rượu và thiếu oxy, anh phát hiện mình bắt đầu bất giác đáp lại nụ hôn này. Những âm thanh phát ra từ ban nhạc, tiếng xì xào từ đám học sinh, lúc này dường như đã biến mất, trong cả cái hội trường này, anh chỉ quan tâm người đang đứng trước mặt anh đây mà thôi.

Không biết đã trôi qua bao lâu, khi bọn họ cuối cùng cũng tách ra, mặt Harry đỏ bừng dựa vào vai của Alex, trong lễ đường bỗng vang lên tiếng huýt sáo và tiếng hoan hô cổ vũ, thậm chí có mấy vị giáo sư còn vỗ tay vô cùng nhiệt liệt nữa.

"Chúng ta có vẻ... Quá táo bạo rồi." Harry cố gắng tránh đi những ánh mắt thương tâm từ nhưungx cô nữ sinh, "Quay về?"

"Cầu còn không được."

Cho nên trong tràng pháo tay, bọn họ chạy như bay rời khỏi lễ đường.

Harry cảm thấy rượu hình như đã xông thẳng lên não, nên anh chỉ có thể vịn vào cánh tay của Alex, bước chân loạng choạng xuống lầu.

"Alex, anh có lẽ đã say rồi," Nhịn không được đánh một cái ợ thật to, Harry mơ mơ hồ hồ mở mắt, "Anh muốn đi ngủ."

"Còn chưa tới giờ đâu anh yêu, đêm nay chúng ta còn có chuyện quan trọng hơn cần làm."

Vừa mới vào phòng làm việc, Alex đã đợi không kịp đóng sầm cửa lại, đem Harry ấn lên cửa, đôi môi họ gấp gáp quấn lấy nhau. Trong bức chân dung Hedwig rên rỉ có chút không vui, sau đó vỗ vỗ cánh biến mất trong bức chân dung.

Cô ấy có thể chạy đến ổ bọn cú ngốc một đêm rồi... Harry mơ màng nghĩ, chuyên tâm tậm trung vào tình hình trước mắt. Điều này dường như là phương pháp tỉnh rượu hiệu quả nhất, đầu óc mơ hồ dần dần tỉnh táo trở lại, nhưng lại bay vào một thiên đường khác.

Hai tay Alex mới bắt đầu còn đặt lên eo anh, nụ hôn dần sâu thì tay của y cũng dần tiến vào sâu hơn bên trong lớp áo, chúng nó dần di chuyển lên phía trên, vuốt ve tấm lưng mịn màng và chiếc cổ thon dài, cuối cùng dừng lại bên má của anh, những ngón tay vô thức xuyên vào những lọn tóc đen hỗn loạn. Mà khi bọn họ cuối cùng cũng tách ra để tìm lại hơi thở của mình, Harry cảm thấy cái tay đó hình như bắt đầu lướt xuống dưới, tham lam vuốt lấy cằm, cổ, xương quai xanh, sau đó theo đường các cúc áo, mở chúng nó ra thật nhẹ nhàng từng cái một, vô ý sơ ý lướt qua làn da anh, khiến anh nhìn không được mà run rẩy. Những ngón tay linh hoạt tiếp tục di chuyển xuống, lồng ngực, eo nhỏ, sau đó...

Harry rùng mình một cái, một tiếng rên khẽ thoát khỏi miệng." Al...Alex...."

"Suỵt... Anh hứa với em rồi...." động tác trên tay của Alex không dừng lại, môi bắt đầu hôn liếm trên cổ, ngực, hôn lên mỗi một tất da thịt trên người anh.

"Đừng, đừng ở đây," Harry cảm thấy lý trí của mình không biết đã trôi dạt đến phương trời nào rồi, chỉ có thể nhờ vào một chút thanh tỉnh ít ỏi còn sót lại đẩy nhẹ người trước mặt ra, "Vào phòng ngủ...."

Trên mặt Alex nở một nụ cười mãn nguyện, "Được, chúng ta vào phòng ngủ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net