Chương 13: Draco Malfoy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên chuyến tàu đến trường đào tạo phù thủy tốt nhất nước Anh, với những toa tàu chật ních mấy đứa nhỏ khoác áo chùng đen, kêu xập xình theo từng tiếng bánh xe ma sát với đường ray cũ. Bên trong xe lửa cũng không yên tĩnh, tiếng cười nói, tiếng bước chân cùng với tiếng bánh xe hoà vào nhau nhộn nhịp. Trong đó có một giọng nói lanh lảnh, kiêu căng và ngạo mạn len lỏi.

"Nghe bảo Harry Potter đã lên tàu rồi hả?"

Ba đứa nhỏ, một quý tộc thuần huyết nhưng từ chối nhận là quý tộc và hai Muggles, có thể thật sự không nhận ra người bên ngoài là ai. Nhưng chỉ là có thể, bởi vì đã cãi nhau với người bạn mới quen của mình, Ron nhớ kỹ cái tên quen thuộc này.

"Cậu là Malfoy?" Ron lên tiếng hỏi, thu hút sự chú ý của người bên ngoài.

"Còn mày là Weasley?" Người đi đầu nhướng mày, cười khinh khỉnh hỏi ngược lại.

Nháy mắt, bầu không khí trong khoang xe đã trở nên kỳ quái. Ngồi bên trong là ba người, một cậu trai tóc đen xù đang lo lắng nhìn đối diện, một cô gái nhỏ đang tò mò nhìn ra bên ngoài và một cậu trai tóc đỏ, đang dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà đỏ mặt. Bên ngoài cũng là ba người, đi đầu là một cậu trai với mái tóc màu bạch kim được vuốt lên đầy gọn gàng và theo nếp, trên người mặc một bộ áo chùng quý giá, trông chất liệu hơn hẳn người khác. Sau lưng là hai cậu trai vô cùng bình thường, ngoại trừ chuyện một trong số đó quá béo.

"Ron." Roslyn nhân lúc cậu trai tóc đỏ chuẩn bị há miệng thốt ra từ ngữ khó nghe nào nắm lấy góc áo của cậu, vờ như không biết gì mà hỏi. "Cậu ấy là thành viên của gia tộc Malfoy à?"

"...Đúng vậy, cậu ta là một Malfoy, Draco Malfoy." Ron ngậm miệng lại, cậu bức bối khó chịu mà nắm chặt tay, cái môi nhỏ vì bất mãn mà trề ra. Không tình nguyện chút nào mà trả lời.

"Malfoy là ai thế?" Harry nghiêng người về phía trước, hỏi nhỏ.

"Một gia tộc phù thủy thuần huyết, bọn họ nổi tiếng với dòng máu của mình và luôn luôn là ngôi sao sáng ở nhà Slytherin." Roslyn chớp mắt, vừa nhìn ba người bên ngoài vừa nói. Cuối cùng, ánh mắt của cô đặt trên cái mũi đang hếch lên của thiếu niên tóc bạch kim. "Trên sách đã viết như thế."

Harry ồ một tiếng nhìn người bên ngoài, lần này không phải Hagrid đón Harry đi Hẻm Xéo nên cậu đã bỏ lỡ cơ hội gặp được cậu trai này. Đây là lần đầu tiên cả hai gặp nhau. Một nhân vật chính trong bộ truyện cùng tên, đứa trẻ sống sót mang xứ mệnh đánh bại Người - mà - ai - cũng - biết - là - ai, người chắc chắn phải đánh đổi rất nhiều hạnh phúc để bảo vệ cho thế giới phù thủy. Một nhân vật phản diện, đứa trẻ được nuôi đến kiêu ngạo của một gia tộc phù thủy lâu đời, cuộc sống và xứ mệnh của cậu ta đồng thời cũng vất vả và khổ sở như những người khác, đến cuối cùng vẫn lựa chọn bắt tay với nhân vật chính. Nếu, bọn họ ngay từ đầu đã hợp tác thì có tốt hơn không?

Quyển nhật ký của Tom Marvolo Riddle, Chiếc cúp của Helga Hufflepuff, căn cứ của Voldemort tại trang viên Malfoy, tất cả đều có liên quan đến gia tộc Malfoy. Nếu Harry và Draco có thể thân thiết hơn một chút, có lẽ việc giải quyết cũng không khổ sở như trước. Roslyn vẫn còn nhớ mình đã đau lòng bộ ba Tam giác vàng trong khoảng thời gian vừa lẩn trốn vừa tìm kiếm Trường sinh linh giá như thế nào, nếu có thể giúp đỡ, cô chắc chắn sẽ nhúng tay vào.

Harry Potter đã thông minh lên nhờ vào sự can thiệp của hệ thống, cô gái nhỏ liếc nhìn vẻ mặt cười hiền lành chứ không hề khó chịu của đứa trẻ bên cạnh, âm thầm cầu nguyện. Harry và Draco tuyệt đối đừng bồng bột như bên trong tiểu thuyết nữa.

"Thì thầm trước mặt người khác là một hành vi vô phép tắc, không phù hợp với lễ nghi chút nào. À quên mất, Muggle thì biết cái gì nhỉ?" Thiếu niên tóc bạch kim dường như đã nghe khen ngợi đủ, cậu ta kiêu ngạo hất cằm lên, bắt chước phong thái của vị chủ nhân gia tộc nào đó, không hề khách khí mà đâm chọc.

Roslyn không có cảm xúc gì mấy, một phần vì lời lẽ của con nít cô không chấp, một phần vì bản thân cũng chưa thấy có gì xúc phạm. Khi nào Draco Malfoy gọi cô là "máu bùn" khi đó hẵng khó chịu đã. Nắm chặt lấy tay áo của cậu nhóc tóc đỏ bên cạnh mình, cô gái nhỏ lắc đầu ra hiệu cậu đừng giãy nãy lên. 

Lại ngó qua Harry Potter hơi cau mày, cô chần chờ nhìn cái miệng nhỏ đó lên tiếng phản bác, chẳng hiểu sao, cô cảm thấy cậu ta sẽ nói một cái gì đó ghê gớm lắm.

"Chào hỏi người khác bằng lời lẽ khó nghe như thế, hóa ra đấy là cách chào hỏi của gia tộc Malfoy. Tôi đã nghĩ quý tộc sẽ điềm đạm và trưởng thành lắm, nhưng hóa ra, Malfoy cũng chỉ đến thế mà thôi."

Ron nhịn không được mà cười ra tiếng, đôi mắt xanh như bầu trời cong lên, đôi má đỏ hây hây vì giận cũng đã bớt đi, để lộ vệt tàn nhang đáng yêu in trên nước da trắng mịn. Tiếng cười của cậu vang lên rõ rệt trong khoang tàu chật ních, ngay trong lúc tất cả đều đờ ra bởi vì câu nói của một Muggle đối với người thừa kế của gia tộc Malfoy, và nó chẳng khác gì ngòi nổ của quả mìn trong một trận chiến cả.

Mặt của thiếu niên tóc bạch kim đỏ lên trông thấy, thật ra câu nói của Harry cũng không đủ sức công kích, nhưng đối với Draco vô cùng tôn sùng hình tượng bố mình mà nói, đấy chắc chắn là một lời sỉ nhục. Mà với một thằng nhóc chỉ vừa mười tuổi bị nuông chiều thành thói lại càng quan trọng hơn, đôi mắt màu xám nheo lại nhìn chòng chọc vào người con trai có mái tóc đen xù xì cùng bộ quần áo mới có chất lượng không tệ đối diện, cậu ta hằn hộc hỏi ra miệng. "Mày là ai?"

Roslyn lặng lẽ bịt chặt miệng của Ron, tránh cho cậu bạn này lanh lợi quá đáng chen vào cuộc nói chuyện này, cô cảm thấy bây giờ đã không còn cuộc cãi vả của trẻ con nữa, đây là chiến trường không cẩn thận có thể dính đạn lạc bất cứ lúc nào. Mà Ron chẳng có nhạy cảm gì những chuyện thế này, là đối tượng dễ dính vào nhất. Mà cậu trai bị bịt miệng thì khó hiểu nhìn cô bạn, cậu có tính nói gì đâu, còn đang định ngồi một bên xem kịch nữa mà. Chẳng lẽ trong mắt cô, cậu ngu ngốc đến độ ấy à?

Harry phủi vạt áo không hề dính bụi của mình, đứng lên cao ngang tầm mắt với người đối diện. Cũng không rõ là cậu đã biết trước hay chỉ là quen thói, vậy mà bàn tay nhỏ lại giơ ra trước mặt Draco, đứa trẻ sống sót thân thiện lên tiếng. "Ồ, tôi là Potter, Harry Potter. Hân hạnh được làm quen với cậu."

Bốn cặp mắt đứng từ ngoài vòng đối thoại trơ mắt ra nhìn hai người chính giữa làm mình làm mẩy, đặc biệt là hai tùy tùng của thiếu niên tóc bạch kim, đồng loạt sững sờ nhìn cậu trai "tầm thường" bên trong khoang tàu. Từ lúc bước vào Draco đã chủ động hỏi chuyện của Harry Potter, khỏi phải nói cũng biết ý định của cậu ta là làm quen với vị cứu thế chủ này, ấy vậy mà đối phương - người vừa bị chỉ trích lại là Harry Potter. 

Tầm này, như là đang vả mặt của Draco Malfoy vậy.

[Ký chủ, tôi cảm thấy, tình hình còn nghiêm trọng hơn cả chính văn rồi đấy.]

[Ồ, tôi cũng thấy vậy.] Roslyn đáp, vậy mà lại không có chút lo lắng nào.

Như thể, đã có dự tính từ trước vậy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net