Chương 2: Quyền lợi của hệ thống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nhận được sự xác nhận của Roslyn, giáo sư McGonagall nhanh chóng cùng với gia đình Hazard bàn bạc qua phương thức nhập học cùng các vấn đề liên quan. Ba ngày nữa sẽ có một giáo sư đến đưa cô đi Hẻm Xéo mua dụng cụ học tập, do bố mẹ không phải phù thủy nên không thể tìm đến được khu chợ này nên bọn họ đành giao lại con gái yêu cho một vị giáo sư. Nhưng ít ra bọn họ vẫn chịu trách nhiệm tiền nong, không đến mức vô dụng không thể làm gì.

Rốt cuộc cô dành ba ngày để vừa an ủi người xung quanh vừa thích nghi với một cuộc sống mới, trong ba ngày này cô cũng đã cùng hệ thống trao đổi một số chuyện. Theo quyển "Sổ tay sử dụng hệ thống một cách thông minh" có đề cập tới quyền lợi của chủ nhân, cô - Roslyn Hazard - hiển nhiên là một chủ nhân hoàn chỉnh có các quyền lợi sau.

"Ba lần thay đổi quỹ đạo không gian thời gian. (Có hạn chế).

Không giới hạn thay đổi quỹ đạo cốt truyện. (Có yêu cầu).

Bảo toàn tính mạng của ký chủ. (Đảm bảo có thể ngăn chặn lời nguyền Chết chóc).

..."

Hiển nhiên mấy thứ ở sau không làm cô cảm thấy tò mò bằng ba điều đầu tiên này, có vẻ như đây là những quyền lợi tốt nhất mà cô nhận được. Lôi kéo hệ thống máy móc trả lời mình hồi lâu, cô rốt cuộc cũng nghe được câu trả lời như ý nguyện.

"Ba lần thay đổi quỹ đạo không gian thời gian là quyền lợi mà ký chủ có thể tùy thời tùy lúc tùy ý thay đổi bất cứ quan niệm, sự việc, sự vật mà thế giới này tin tưởng. Quyền lợi này có thể làm thay đổi nhận thức và ký ức của toàn bộ con người, tuy nhiên cũng có giới hạn, nó không thể làm thay đổi một linh hồn quá mức mạnh mẽ."

"Không giới hạn thay đổi quỹ đạo cốt truyện tương tự như trên nhưng nó lại yếu hơn, không thể làm thay đổi nhận thức của con người. Nó chỉ có thể gây ra cản trở hoặc thúc đẩy để tình tiết diễn ra khác với sự tình ban đầu, còn phụ thuộc vào tầm ảnh hưởng của nhiệm vụ. Nói thẳng ra trừ phi có liên quan đến tiến độ nhiệm vụ mới có thể thay đổi cốt truyện gốc."

"Còn bảo toàn tính mạng của ký chủ có nghĩa là bằng mọi giá ký chủ sẽ không thể chết cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ, nó còn có thể ngăn chặn không để lời nguyền Chết chóc đánh lên người ngài. Mà nếu sơ suất có đi nữa ngài chắc chắn sẽ không chết."

"Này, sơ suất có nghĩa là tôi vẫn phải chịu tổn thương phải không? Nếu tôi có thoi thóp đi nữa cũng sẽ không chết?" Roslyn lặng lẽ giơ tay lên, như một đứa trẻ ngoan lầm bầm lẩm bẩm hỏi. 

Nhận được sự im lặng tuyệt đối của hệ thống cô chỉ đành tiếc nuối thở dài, vốn tưởng có thể đảm bảo an nguy của mình nhưng có vẻ không phải. Cô vẫn sẽ chịu đau đớn, chịu thương tổn như bao người khác, chỉ là cô sẽ sống như một con gián mãi chẳng chết dí thôi. Xóa bỏ mấy ý nghĩ chạy loạn trong đầu, thiếu nữ nhỏ nhắn ngồi cuộn mình trong chăn đệm không chớp mắt nhìn về hoa văn trên tường.

"Vậy thì tôi muốn sử dụng hai trên ba lần thay đổi quỹ đạo không gian thời gian."

[Vâng? Cái gì cơ?] Âm thanh lách cách hỗn loạn vang lên, chốc lát liền có giọng nói máy móc của hệ thống thay thế. [Ngài có yêu cầu gì?]

"Một, hãy để cho Harry Potter là một đứa nhóc thông minh, bản lĩnh và bớt đi tính thích đi tìm chết đi. Dù không muốn nhưng tôi phải công nhận lời miêu tả của giáo sư Snape đối với cậu ta rất chính xác, một con sư tử đầu toàn rơm rạ, chuyên chạy đi lao vào nguy hiểm!" Roslyn thò tay ra khỏi chăn chộp đến ly nước bên cạnh tủ đầu giường, cô vẫy ngón trỏ của mình trong không khí rồi nói tiếp. "Nếu bớt đi tính đó, lại thêm một chút thông minh và đáng tin cậy thì không sợ cậu ta ngu xuẩn đâm đầu vào kế hoạch của người khác rồi. Giảm thiệt hại đáng kể."

[Ký chủ nói đúng.] Hệ thống nghe rõ ràng giọng điệu chán chường của cô, dù cảm thấy kỳ lạ nhưng nó không lên tiếng phản ánh. Chỉ trung thành tận tụy hỏi. [Vẫn còn một điều.]

"Để cho giáo sư Snape là người đến đón Harry thay vì Harid đi." Roslyn uống nước xong thì đặt lại chỗ cũ, cô vén chăn lên rồi lại trườn trở về tổ ấm của mình. "Nếu là giáo sư Snape hẳn sẽ tinh tế nhận ra hoàn cảnh của cậu ta khi ở nhà Dursley, với trình độ quan tâm của ông ấy với con trai của Lily Evans chắc hẳn sẽ chất vấn cụ Dumbledore. Ngoài ra cũng ít nhiều chăm sóc cậu ta hơn một chút."

Dù chỉ một chút thôi.

Roslyn không nói ra cũng không thể ngờ tới hệ thống cũng sẽ suy nghĩ giống cô vậy.

Nếu muốn xây dựng một thế giới hoàn toàn khác với tiểu thuyết gốc ban đầu, đầu tiên là phải cứu giáo sư Snape và 'nâng cấp' Harry Potter, giúp cậu ta hoàn thành cốt truyện một cách dễ dàng hơn. Mà điều đầu tiên là để Harry và Snape gần gũi hơn, hai là công khai hoàn cảnh của cậu ta, ba là bắt đầu một cách sáng sủa hơn. Sẽ không phải là một Harry cô đơn không biết tí gì về thế giới phù thủy, một Harry lạc lỏng với mọi người và có những suy nghĩ nguy hiểm muốn gánh vác toàn bộ trách nhiệm của giới phù thủy trên vai.

[Ký chủ, về yêu cầu thứ hai của ngài cục Hệ thống thông tin đã xem xét qua. Nó không vượt quá mức cho phép nên ngài có thể cân nhắc qua quyền lợi Không giới hạn thay đổi quỹ đạo cốt truyện, như vậy ngài vừa có thể thực hiện yêu cầu vừa bảo toàn hai lần thay đổi nhận thức.] 

"Thế thì quá tuyệt, tiến hành đi!" Roslyn vui vẻ reo lên, cùng với đó là tiếng bước chân đang đi lên cầu thang, vừa nhẹ vừa cẩn thận. Hình ảnh người phụ nữ trẻ nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của mình suốt ngày hôm qua hiện lên, cô không nhịn được nhoẻn miệng cười.

Đón nhận ngày mới cùng với vòng tay ấm áp của mẹ, Roslyn Hazard bước xuống giường lần đầu tiên trong suốt sáu năm qua, bắt đầu một cuộc sống mới, trong thế giới phù thủy tràn ngập hy vọng và nguy hiểm.

"À đúng rồi hệ thống, nếu có thể thì hãy giúp tôi có một cuộc gặp gỡ với Ronald tại Hẻm Xéo vào ngày mai nhé? Xét thấy nếu Snape và Harry gặp nhau sớm hơn thì tôi và Ronald đều có thể gặp nhau trước đúng không?"

Roslyn trước khi bước ra khỏi phòng ngủ đã đưa ra một cái yêu cầu như thế, hệ thống không hiểu nổi vì sao ký chủ của mình lại để ý đến cậu nhóc tóc đỏ đó như vậy. Nhưng quả thật yêu cầu của cô không có gì khó, nó rất nhanh đã đáp ứng.

Cô gái nhỏ cười càng tươi, nắm lấy bàn tay mềm mại của mẹ đi xuống cầu thang, vừa đi còn vừa ngân nga.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net