Chương 7: Sạp báo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Ký chủ đúng là một đối tượng kỳ lạ.] Hệ thống thốt lên đầy cảm thán.

Nó thật không ngờ Roslyn lại có đũa phép phù hợp cho riêng mình, thông thường các ký chủ khác ký hợp đồng với hệ thống và được cấp thân phận sẽ trở thành "sự tồn tại ngoài thế giới". Song song với đó họ sẽ không có ảnh hưởng quá lớn đến thế giới, hoặc thế giới này không thể tác động đến bọn họ, nhưng cùng lúc đó họ cũng sẽ không sở hữu những thứ ở thế giới này.

Không có đũa phép cá nhân là một ví dụ, hoặc là người tiên tri sẽ không thể nhìn thấy họ cũng thế.

Tuy nhiên Roslyn lại có.

Ban đầu hệ thống còn muốn Roslyn mua một cây đũa bằng liễu có nhân là lông của bạch kỳ mã, tương tự với cấu tạo của Ronald Weasley sau này. Ý định đầu tiên của nó là Roslyn liên kết với Harry Potter và đoạt đi đũa phép song sinh, khi đó phạm vi hoạt động của cô sẽ lớn hơn. Bất ngờ thay Roslyn lại kiên trì liên kết với Ronald Weasley, vậy thì thôi, hiện tại cô còn có đũa phép của bản thân.

Dường như có quá nhiều điều kỳ lạ ở vị ký chủ này.

[Hệ thống?] Roslyn hơi nhíu mày thì thầm trong đầu, quan tâm tới giọng điệu uể oải của "bạn đồng hành".

[Không có gì, ngài cứ tiếp tục. Sạp báo theo truy suất cách ngài sáu trăm feet hướng đông nam, ký chủ vui lòng ghé qua để xác nhận thân phận.]

Roslyn không nói gì tuy vẫn còn thắc mắc, cô lại tiếp tục sờ soạng đũa phép của chính mình. Ông Ollivander bảo đây là đũa phép được làm bằng gỗ cây táo gai, nhân là lông bạch kỳ mã. Giọng nói cùng với biểu cảm của ông lão làm Roslyn chắc chắn ông ấy rất hài lòng về điều này, cây đũa phép này được ông làm với ba cây khác, duy chỉ có cây này là không chịu chọn chủ nhân, rốt cuộc sau sáu năm cũng chịu bước ra khỏi cửa.

Cô thầm nhớ kỹ chuyện sáu năm này.

"Vậy thì đây là năm galleons, thưa ông." Giáo sư Sprout xác nhận cô đã chọn xong đũa phép rồi đưa tiền cho vị phù thủy già, cô gái nhỏ nhìn túi tiền của giáo sư, thầm tính toán số tiền mình đã tiêu từ sáng tới giờ.

Nhưng cô không phải là người trả, nên không biết rõ giá của từng cái, chỉ đành mở miệng hỏi thôi. Roslyn mím môi ôm lồng cú trong lòng, đi đến gần quý phu nhân nhỏ giọng hỏi. "Con còn bao nhiêu tiền ạ?"

"Con muốn mua cái gì?" Giáo sư Sprout không trả lời ngay, bà hỏi lại cô.

"Ban nãy có một cửa tiệm trông có vẻ thú vị, con muốn xem qua ạ." Roslyn ngượng ngùng nói, cô chớp chớp mắt nắm một góc áo chùng của vị giáo sư tính cách dễ chịu. "Được không, giáo sư?"

Rốt cuộc giáo sư Sprout vẫn là một người phụ nữ có tâm hồn người mẹ, bà không còn cách nào chỉ có thể dùng một câu chú giải quyết cân nặng của mấy giỏ đồ trên tay cô, cùng cô gái nhỏ đi xem "cửa tiệm trong có vẻ thú vị".

Khi đứng ở trước cửa giáo sư Sprout vẫn không nhịn được hoài nghi nhìn xung quanh, nơi này có cửa tiệm này sao? Vừa mới mở à?

Cửa tiệm có kích thước khá khiêm tốn nằm giữa cửa tiệm Nhà bào chế và một căn nhà khác, trước cửa có treo một cái biển nhỏ "Sạp báo có tất cả thông tin mà bạn cần", nhìn từ bên ngoài vào chỉ thấy một quyển tạp chí nằm trên bàn không có gì đặc biệt. Nhưng khi đẩy cửa đi vào, hàng kệ sách khổng lồ có trong tiệm làm bà bất ngờ, so với vẻ ngoài bên trong rộng rãi hơn rất nhiều. Các kệ sách được xếp một cách tùy tiện nhưng nhờ vậy dù nhiều vẫn không gây ngộp thở.

Trước quầy có bốn cái ghế cao, không có lưng, trước mặt có bày một bộ ấm trà, ắt hẳn là chỗ ngồi cho khách. Mà sau quầy là một hồn ma đang lơ lửng ngủ gà gật, giáo sư Sprout lại càng kinh ngạc nhiều hơn, có rất ít hồn ma sống bên ngoài Hogwarts, do sự tồn tại của bọn họ tương đối đáng sợ với nhiều người. Nhưng lúc này tại Hẻm Xéo lại có một hồn ma đang trông quầy?

"Giáo sư, giáo sư, ở đây có thật nhiều tạp chí!" Roslyn phấn khởi kéo tay của giáo sư đi thẳng vào bên trong cửa tiệm, cô chỉ về cái kệ thấp gần quầy nhất, đang bày nhiều loại tạp chí. Có cả báo của Nhật báo tiên trí, các loại báo liên quan đến chuyên ngành riêng như Độc dược, Phòng chống nghệ thuật hắc ám, thảo dược cũng có.

Giáo sư Sprout tinh mắt còn có thể thấy một tạp chí có bài viết về phương pháp tinh lọc nguyên chất từ cây gai dầu mà mình đã đọc từ người bạn phù thủy ở Đức. Có điều nó không phải là bài viết đã xuất bản công khai.

Trong khi Roslyn mải mê lật xem những tạp chí liên quan đến tin tức, hoặc là tiểu thuyết có liên quan đến giới phù thủy thì giáo sư Sprout lại nghiêm túc xem qua quyển tạp chí này. Nó thật sự ghi chép rất chi tiết đặc biệt còn có phần minh hoạ về giống loài, cách tinh lọc và thành quả, so với văn bản còn dễ xem hơn. Đồng thời còn ghi chép đầy đủ về người sáng chế, hoàn toàn không phải bản lậu, hay sao chép mà ra.

Hơn nữa bà còn có thể kiểm tra ra hai, ba câu thần chú được áp dụng trên quyển sách này, thần chú làm sạch và giữ gìn, thần chú cấm sao chép và thần che mắt. Giáo sư Sprout đảo mắt, hai cái trước bà có thể hiểu được nhưng cái thứ ba thì sao? Che mắt ai, che mắt cái gì? Tạp chí này, nội dung của nó hay là một nội dung nào khác.

"Mrs.Roslyn, con nhìn xem trên đây có gì?" Giáo sư im lặng đoán trong bụng rồi quay sang nhìn cô gái nhỏ đã mải mê lật sang một quyển khác, bà nói nhỏ.

"Vâng? Ư, hơi khó đọc ạ, cơ mà, nói về cây gai dầu? Cách chiết và nghiền cành ạ." Roslyn quay sang nhìn sang sách trong tay bà, cô nheo mắt, suýt thì phun ra hết, may mắn cô kịp nhớ mình chỉ là một đứa nhỏ không đọc được nhiều chữ.

Quý phu nhân gật gật đầu rồi xoa nhẹ trên tóc cô một cái, bà tiếp tục nghiên cứu quyển tạp chí này. Cô gái nhỏ chớp chớp mắt, quay trở lại với cuộc nói chuyện trong đầu mình.

[Vậy thì Losfin, ngài có thể tiếp tục nói về việc kinh doanh sạp báo không?]

Losfin là hồn ma trực quầy, đây là một hồn ma được hệ thống thanh tẩy sau khi đón trở lại từ Cái chết. Sau khi thanh tẩy, hồn ma này dường như quên hết quá khứ và nguyện trung thành với chủ nhân của sạp báo. Mà hiện tại, Roslyn đang là ứng cử viên của vị trí đó.

Việc kinh doanh của sạp báo chỉ vừa bắt đầu đúng hôm cô tỉnh dậy, và chỉ mới vài ngày, sạp báo không được ai biết đến nên không thực sự hiệu quả. Chỉ mới có bốn người ghé qua, mà hai trong số đó có tâm tính xấu xa, bị thần chú trong tiệm ném văng ra ngoài. Thần chú cảnh giác với tâm tư xấu xa thật ra là một cái cài đặt riêng của hệ thống, nó sẽ đo lường mức độ xấu xa cùng với thiện lương để quyết định đây có phải người tốt không.

Nếu có thì sạp báo sẽ ngay lập tức kích hoạt hệ thống phòng ngự, đá kẻ đó ra ngoài.

Roslyn thầm gật gù với thiết lập của hệ thống, và cảm thấy hơi băn khoăn trong việc tìm thêm khách khứa cho nơi này. Cô nhìn về phía phu nhân Sprout đã chuyển sang một quyển tạp chí khác, thầm nghĩ, nếu không thì nhờ giáo sư "đi quảng cáo" nhỉ?

Nếu là bà ấy nói, sẽ có một hai công nhân viên chức trong Hogwarts hứng thú với sạp báo, và đến cửa tiệm nhiều chút. Dù sao người lớn cũng sẽ tự do đến Hẻm Xéo hơn là mấy đứa nhỏ, nếu có cách mượn từ xa là được rồi nhỉ?

[Nói có không phải là không thể.] Hệ thống chậm rì rì lên tiếng.

[Cách gì, nói nghe xem nào!] Roslyn vui mừng kêu lên, hai mắt sáng long lanh nhìn vào quyển tạp chí kể về scandal của gia tộc Malfoy cách đây hai năm.

[Sử dụng thần chú gọi danh sách đang có tại cửa tiệm, sau đó chọn tên sách và dùng bùa triệu tập. Aberto - Merlin's - Accio.

Khi triệu tập thành công ký chủ hoặc bất kỳ ai sẽ được mặc định khế ước mượn sách, trong vòng một tuần sẽ trả lại hoặc quầy cưỡng chế rút về. Cuối tháng, một hoá đơn mượn sách sẽ được gửi về cho các ngài thông qua thư cú.]

[Tốt lắm!]

Roslyn cười rạng rỡ chọn chọn vài quyển tạp chí trước mặt rồi ôm đến gần vị quý phu nhân đang chăm chú đọc sách, cô gái nhỏ hít một hơi rồi dùng ánh mắt ướt nhẹp của mình nhìn chằm chằm giáo sư Sprout.

"Giáo sư, con có thể mua chúng không?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net