Chương 46: Do thám Epson.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Nghe nói, cậu đang nghiên cứu ừm độc dược mới?" Epson thành công tới thăm ngồi đối diện với Snape, dùng thìa bạc khuấy đều cafe, "Tiến triển thế nào?"

"Cũng được." Giọng điệu của anh thoải mái pha chút vui sướng trả lời, "Về Tình Dược, có rất nhiều thí nghiệm thú vị có thể làm, tôi nghĩ à, cậu hình như am hiểu về Tình Dược rất nhiều?" anh dừng lại một chốc, chờ đợi phản ứng từ Epson, đến khi hắn nở nụ cười gật đầu liền nói tiếp, "Năm ấy, đúng rồi, tôi nhớ cậu nhờ vào bản nghiên cứu Tình Dược hoàn mỹ mà lấy dược tư cách tham gia Hiệp hội Độc dược, đúng không?"

"Ừ, cậu nhớ rất kỹ." Epson buông thìa, "Vậy tôi nghĩ cậu sẽ không từ chối cuộc đàm luận học thuật đâu nhỉ?"

"Tất nhiên." Snape vô cùng tài tình biến bầu không khí trở thành nơi giao lưu học hỏi.

Cuộc trò chuyện diễn ra rất lâu, đến tận khi Harry quay về mới kết thúc – Merlin phù hộ – cậu quả thật rất kinh ngạc, trừng Epson một cái, cứ như hắn là tình địch của mình – đúng, cứ như đang trừng tình địch!

Bế quan Bí thuật có thể khiến Harry điều chỉnh lại biểu hiện bề ngoài một cách hoàn mỹ nhất, thế nhưng vẫn có chút cứng nhắc khiến cậu tỏ vẻ mất tự nhiên, đương nhiên, vẻ mặt đó lại càng cho thấy là do bị Tình Dược khống chế.

Đây quả thật là một ý tưởng tuyệt vời, hoàn toàn có thể khiến đám Epson không nghi ngờ, ai lại nghĩ đến hai người đối đầu nhau lại thật lòng ở chung đâu? Tình Dược quả thật là một câu trả lời thú vị không phải sao?

Snape dễ dàng tống cổ Kẻ Được Chọn, để Epson rời khỏi đây, hơn nữa cho hắn biết đây là vấn đề cá nhân, không liên quan đến kế hoạch bản thân – tốt lắm, để xem Epson có đồng ý nhận kế hoạch này hay không, phải quan sát bước tiếp theo của hắn thôi.

Tiễn Epson đi, hai người lúc này mới thở phào, muốn lừa tên cáo già này thật không dễ.

"A ha!" Kẻ Được Chọn nhắm mắt, nâng đầu hướng về phía Snape, "Cũng được đúng không?"

"Ừm, cũng không tệ lắm." Ôm Kẻ Được Chọn, chỉ là một cái ôm ấm áp, nhưng lại khiến trong lòng dâng tràn cảm giác cảm động. Việc này cũng không phải là khó, Snape cảm thấy thế, nhưng anh lại chẳng thể làm tốt. Tuy nhiên không sao cả, anh sẽ cố gắng, cho dù anh cũng không thích thế.

Không thích không có nghĩa không thể làm, nếu thật sự muốn sống cùng nhau, Snape hiểu rõ một điều, anh nhất định phải thích ứng với sự hoạt bát của Kẻ Được Chọn. Đương nhiên anh cũng nhận ra có nhiều cử chỉ chỉ là giả vờ, đó là tất nhiên – Snape dùng sức ôm chặt Harry – cậu nhóc mắt xanh đã lớn, đã trưởng thành, thành một người không thua kém quái vật cao cấp. Mà đã là con người thì sẽ có vết sẹo, còn cậu lại chỉ có thể dựa vào sự hoạt bát gượng gạo để che lấp nỗi đau ấy.

Ví như nỗi đau khi phải giết người, giờ nhìn cậu lại như chưa từng có bóng ma tâm lý – nhưng chẳng thể qua mặt Slytherin nhạy cảm – tay nhẹ nhàng xoa đầu Kẻ Được Chọn, Snape cảm thấy, anh nên hợp tác cùng diễn xuất với cậu – không chỉ khi đối mặt với đám Epson, mà còn ở nhà, thời gian hai người ở chung, diễn thật tốt vở kịch này, để mọi thứ có thể trôi qua trong bình lặng.

"Hì hì, em nói này, chúng ta cá cược đi!" Harry mở mắt, nhẹ nhàng đẩy Snape ra.

"Cá cược?"

"Đúng! Anh đoán xem Epson có bị lừa không?" Kẻ Được Chọn dùng tay gõ cằm mình, chậm rãi nói, "Em để anh đoán trước, sao?"

"Tôi nghĩ nếu không có tiền cược, sẽ không khiến người khác hứng thú đâu, chàng trai trẻ."

"Đúng vậy, đúng vậy, tất nhiên là vậy rồi. Tiền cược, nếu anh thắng, vậy anh có thể đưa ra điều kiện, nhưng nếu là em...." Gryffindor dương dương tự đắc, "Vậy anh sẽ đồng ý đêm nay để em ở trên?"

Được lắm! Vẻ mặt vô lại cùng ý tưởng đáng đánh kết hợp với nhau khiến Snape thật sự rất muốn dạy dỗ cậu một trận nên thân, vô cùng muốn. Nhưng anh chỉ mỉm cười, tựa hồ không phản bác, "Được, tôi sẽ chọn là hắn ta sẽ không bị lừa, hơn nữa còn gia tăng liên lạc với tôi, tìm cách thu nhập tin tức."

"Nhưng rõ ràng nhìn hắn cũng đâu thông minh đến thế!" Harry phản bác, "Hơn nữa chúng ta chỉ muốn từ hắn để lần tìm đến nơi James bị giam giữ – cái tên hàng nhái kia, em thật không muốn nói với hắn dù là một câu!"

"Nhưng không thể phủ nhận, tên ấy quả thật rất giống." Nếu không phải Lily nhạy cảm phát hiện James có điểm khác lạ, có lẽ mọi người đều sẽ bị lừa hết – quả thật, gần giống như đúc mà! Tuy nhiên, tên kia đúng là biết tìm người sắm vai – nghĩ mà xem, nếu Sirius vì quá say đắm một phụ nữ Muggle mà không quan tâm đến bạn thân mình, hơn nữa Lily lại say mê cái gọi là "giáo dục Muggle tiếp nhận phù thuỷ", còn Harry và James nói thật, dù sao cũng chỉ mới nhận lại không lâu. Ngoài ra Snape bận tâm nghiên cứu độc dược, như vậy, cha của Kẻ Được Chọn sẽ trở thành người đại diện! Kế hoạch tuyệt vời!

Mà thực tế, Epson cũng không dám cam đoan thái độ của nước Anh, bằng không cũng sẽ không đi bước nguy hiểm này. Hiện tại trên phương diện nghiên cứu độc dược Snape đã có chút tiến triển khiến hắn yên tâm, thật sự sẽ tìm cách tiếp cận anh. Snape cảm thấy, biểu hiện của Harry đầy rẫy kẻ hỡ – Epson lại chẳng phải là kẻ thường, là một phù thuỷ thông minh, có thể lợi dụng nhiều thứ để bày bố cạm bẫy liên hoàn như thế tuyệt không đơn giản.

"Chính bởi vì không đơn giản, chúng ta mới cần khiến hắn trở nên đơn giản. Bị Dumbledore lải nhải bên tai một thời gian dài, Snape chưa từng cảm thây lão ong mật lại chính xác như lúc này.

Thực ra, việc Dumbledore bàn luận với bộ trưởng Bộ Pháp thuật nước Pháp đã sớm truyền đến tai Epson, nhưng vị bộ trưởng kia cũng không ngu ngốc như Fudge, cho nên chỉ lộ ra chút phong phanh. Epson lại quên mất một điểm – Snape đã cùng với Kẻ Được Chọn quay về trước sự việc này, mà còn bắt đầu chung sống với nhau – thật ra hai người cũng không công khai, cho nên có lẽ Epson chỉ phát hiện khi nhận được tin tức liên quan. Vì vậy, cán cân thắng cuộc đã sớm nghiêng hẳn về phía Snape – một trận cá cược không hề cân bằng kể từ lúc bắt đầu.

Dùng xong cơm chiều, để có thể nhanh chóng áp đảo người đàn ông gợi cảm kia – nếu có ai đứng trước mặt Snape nói anh ta hấp dẫn, nhất định sẽ nhận một nụ cười chết chóc cùng một Avada Kevada, nhưng Harry không cảm thấy như thế, dù bề ngoài tên khốn này không quá xuất sắc, nhưng lại đầy sức quyến rũ – Harry bèn đề nghị theo dõi Epson.

"Như vậy, xuống hầm đi." Bậc thầy độc dược bình tĩnh đồng ý

Thực là không tự nhiên mà – Harry nghĩ, rồi cười tươi đi xuống hầm cùng anh.

Đối với phù thuỷ dùng pháp thuật để giám sát người khác mà nói, vệc đáng xấu hổ nhất là bị phát giác – chẳng khác gì bại lộ bản thân, tất nhiên, khi Snape đã tham gia thì điều này trở nên đơn giản hơn nhiều. Nói thật, điều đó không có nghĩa Epson tệ, nhưng chính vì hắn thông minh và cẩn thận mới bị bậc thầy độc dược bắt chẹt, trực tiếp bôi pháp thuật giám sát lên ly cà phê hắn uống – người cẩn thận chỉ tìm thứ gì lạ ở trong đồ uống mà không phải ở chỗ đựng nó.

Nhưng cuộc sống của tên này cũng tốt thật, hắn gặp mặt vài người, nói vài chuyện, làm vài thứ, cứ như áp dụng một công thức nào đó. Hắn cũng không hề vội vã, người khác khó nắm được nhược điểm nếu không được nhìn thấy trực tiếp Epson trong ký ức tên Soren kia nói những gì, bọn họ nhất định sẽ bỏ qua hắn! một đối thủ biết suy nghĩ còn khó hơn nhiều so với đối thủ biết nhiều pháp thuật.

"Muốn cho hắn một cái Avada Keveda quá đi..." Kẻ Được Chọn quan sát nửa ngày liền, thứ cần nghe thì không thấy đâu, chỉ đơn giản là những đoạn đối thoại bình thường, ví dụ như đêm nay dùng gì, hay như có muốn qua đêm không thật là một chút cũng không muốn quan tâm.

"Em thật nghe không hiểu?" Snape điều khiển bút lông để nó viết ra một câu, đưa đến trước mặt Harry, "Xem đây 'Tối nay, có gì xảy ra không', một phần cuộc trò chuyện giữa Epson và gia tinh nhà hắn, mà từ điểm này có thể nhìn ra nhà của hắn thực tế chỉ có một người ở, giả sử hắn không chung sống với gia tộc mình có thể suy luận ra rằng mọi hoạt động cá nhân của hắn đều do một tay gia tinh này sắp đặt, em có hiểu ý tôi muốn nói không?"

"Vậy là, mối quan hệ giữa tên ấy và gia tinh nhà hắn cũng không tệ?" Harry buông tay, "Hơn nữa em thấy hắn không hề rời khỏi gia tộc mình không phải gia tinh kia đã nói thế sao?"

"Tôi thật sự đã đánh giá cao đầu óc của ngài Potter đây rồi?"

"Nha! Anh lại đem vấn đề đầu óc ấy ra trêu chọc em!" Harry kêu to rồi nhào tới, dựa vào anh cười ngả nghiêng.

"Thôi được, quả thật em cần biết nếu một thành viên trong gia tộc lại cần gia tinh sắp đặt mọi thứ, có nghĩa chỗ đứng của hắn tại gia tộc không hề quan trọng, mà dựa vào thân phận cùng địa vị tên này, chắc chắn không chỉ là một tên ở rìa mép, chứng tỏ rằng hắn đã rời khỏi gia tộc." Snape lại tiếp tục chỉ vào một câu đối thoại khác, "Xem câu này đi, em có nhìn ra gì không?"

"Đây là một phương thức phối độc dược? Mandrake, gan thằn lằn, dịch cỏ... – không có gì mà..."

"Đúng, nhưng dùng để phối độc gì?"

"..."

"A, sao em biết được!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net