Chương 52: Giả trong giả.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vài ngày sau, Snape luôn phải bớt thời gian chỉ đạo James trở thành một gián điệp hai mang ưu tú, thậm chí còn dạy cả Bế quan Bí thuật – mà Weasley tóc đỏ cùng Granger, hai người chỉ có thể dùng thần chú phong toả để trói buộc tất cả, vì thực tế dạy họ Bế quan Bí thuật không có tác dụng. Severus không bao giờ làm những chuyện thừa thãi cả.

Trong lúc này, danh xưng gián điệp hai mang mới của James chính thức có hiệu lực. Dù anh không quá quen nghề này, nhưng được Snape giảng giải cũng hiểu một ít – anh cũng không phải đồ ngốc mà? Tuy nhiên thật sự sau khi làm nghề này James mới biết nó không dễ dàng! Bản thân anh không được truyền tin tức bên này ra, nhưng không truyền ra thì lại không thể làm người khác tin tưởng! Mà truyền ra giành niềm tin thì chẳng phải để lọt tin tình báo cho đối phương hay sao? Đúng là một hồi tra tấn!

James từng nghĩ mình có thể làm được, nhưng bắt tay vào làm mới biết hoá ra mình chỉ là một tên đần không biết gì! Được Lily giúp đỡ James cũng làm được, hơn nữa không làm không được! Cẩn thận đến chỗ địch, dù anh cực kỳ hiểu thói quen sống của kẻ giả mạo, nhưng không thể khinh nhờn, nhất là lúc giữ liên lạc với Epson thì càng như muốn rút hết sức của anh. Thật không thể hiểu rốt cuộc Snivellus đã làm thế nào sống được qua tháng ngày kia nữa!

Trải qua hai ba lần, cha hươu bắt đầu kính nể Snape – dường như Snape có thể dự đoán được mỗi vấn đề Epson sẽ hỏi, còn có thể đưa ra chỉ đạo cho anh, mà cực kỳ thành công! Nếu không phải biết rõ Snape thì anh đều nghĩ Snape chính là Epson. Đáng sợ quá!

"Mẹ nghĩ James sẽ không trở thành vật cản đâu." Lily nhắn với Harry, cậu yên tâm hơn nhiều, cũng biết bà đang ám chỉ gì.

"Là ai vậy?" Snape nghe phòng khách có tiếng động, vội vàng ra khỏi phòng làm việc.

"Là mẹ Lily." Harry đi lên trên cầu thang, "Mẹ bảo em... James sẽ không trở thành vật cản."

"Hoặc anh ta cũng chẳng phải vật cản." Snape hừ mũi, chứng tỏ tâm trạng bản thân, "Tin tức trên báo vài ngày nay có vẻ không tệ?"

"Vâng, phần lớn đều đoán xem có phải em đang sống cùng bạn trai hay không." Harry cười cười, "'Nhật báo Tiên tri' có thể độc quyền nhiều năm như vậy cũng có năng lực thu hút đấy chứ. Nhưng vậy cũng tốt, thú vị hơn lý thuyết chính trị gì đó ở nước Pháp nhiều."

"Ừm, giờ chúng ta phải cẩn thận hơn." Đúng, phải cẩn thận hơn nữa mới có thể lừa được Epson, và cả những phù thuỷ không biết gì. Đó là điều anh phải làm, không thể không làm.

Còn một điều nữa, Epson là chính trị gia nước Pháp lãng mạn, cũng là một quý tộc kiêu ngạo, nên hắn chưa bao giờ làm phiền vào thời gian cá nhân của Snape, mà lúc đó Harry ở Spinner End's cực kỳ thoải mái, huống chi là... trong một gia đình, họ muốn bạn không biết gì thì bạn vĩnh viễn sẽ không nhìn thấy được. Chơi ngay trước mắt kẻ thù, đúng là rất kích thích.

Sau ba tuần Epson cùng Snape nghiên cứu Tình Dược, hắn lại đưa ra một ý tưởng mới muốn dời tầm mắt Snape, đương nhiên đó cũng là cơ hội họ mong đợi, để Epson cho rằng tất cả đang nằm trong tay hắn... lúc ấy là lúc nên thu lưới.

"Bạn thân của tôi ơi, thế cục hiện tại anh cho rằng nên ra tay chưa?" Kuerxin ngồi trong phòng làm việc, đối diện gương hai mặt, thoải mái trò chuyện, "Không phải anh... nắm giữ không ít người à?"

"Không ít người?" Đối phương hỏi lại, "Anh cảm thấy chỉ đó là đủ?"

"Vậy anh nghĩ sao?"

"Tôi nghĩ nên thảo luận với mẹ Kẻ Được Chọn một chút, hy vọng dạo này chị ta không cô đơn..."

"Vậy chờ tin tức tốt của anh." Bỏ gương hai mặt xuống, Kuerxin cầm bình rượu bên cạnh uống một ngụm lớn, rồi ông ta đè cái chuông phía dưới, gọi trợ lý, "Lát nữa tôi phải đi ra ngoài, cô nhớ nói tôi đang nghỉ ngơi, đừng để ai làm phiền."

"Vâng thưa ngài bộ trưởng." Trợ lý cung kính gật đầu.

Kuerxin cầm bình rượu vừa uống cho vào túi bên tay, xoay người đi ra phòng làm việc. Đương nhiên trợ lý sẽ không hỏi ông ta đi đâu, nhưng cô phải làm việc ông ta căn dặn nên đành cầm quyển tạp chí ngồi ngoài phòng làm việc bộ trưởng canh gác.

Trong thời gian đó có ba người tới tìm Kuerxin, nhưng đều được cô trợ lý dẫn đi, chỉ có một người trẻ tuổi tới từ Đức có dây dưa một lúc. Dường như tất cả đều bình thường, không ai lại để ý, dù sao người tới tìm bộ trưởng mỗi ngày không phải ít, trợ lý ghi chép xong rồi sao ra một phần, đưa cho người phụ trách tư liệu.

"Nhìn kỹ đi, cô ta chính là người của Epson." Snape nói rất nhỏ, chỉ có mình Harry mới nghe rõ anh đang nói gì – hai người ẩn dưới áo tàng hình, dùng thần chú cách âm.

"Nhưng chẳng lẽ cô ta không phải người Pháp à?" Harry rất khó hiểu vì phù thuỷ nước khác tới làm ở Bộ Pháp thuật nước mình, nhất là họ... giờ còn đang ở cùng chiến tuyến, "Có vẻ... đáng sợ."

"Bình thường thôi." Hiển nhiên Snape đã quen rồi, "Họ chưa bao giờ có cùng cái nhìn, tầm nhìn của Bộ Pháp thuật không bao giờ quá dài, mà Epson thì hắn luôn cho mình đúng." Đang nói anh kéo Harry đi sang bên khác, "Bên này có thứ hiệu quả, tôi nghĩ chúng ta có thể đi tìm."

Đi qua một hành lang, rẽ sang là một thang máy, đi lên hai tầng là tới Cục Vật phẩm Muggle nước Pháp. Ở đây có gì chứ? Harry không rõ lắm, nhưng cậu tin Snape.

Đi vào Snape nhẹ nhàng khống chế bạn nhân viên ở ngoài cửa và cả bên trong, họ có khoảng mười lăm phút để xử lý.

"Em ở đây, ta bên kia, gặp nhau sau mười lăm phút."

"Được."

Phân công hành động, dù không biết tìm gì nhưng Harry biết rõ có liên quan tới Epson. Cậu nghĩ nếu Epson phái người giám thị Kuerxin vậy chắc chắn Kuerxin cũng sẽ ngừa cho mình một đường – nên cậu không cần phải đi tìm cái gì vì thứ đó sẽ ở ngay những chỗ mình không lưu ý.

Snape cúi đầu tìm thì nhìn Harry một chút, dường như rất hài lòng vì những gì cậu làm nên gật đầu, lại cúi xuống tìm tiếp – Harry không phải kẻ ngốc, đương nhiên cậu ấy sẽ biết nên làm thế nào.

Mười lăm phút sau, hai người gặp nhau, lại phủ áo tàng hình, vội vàng rời Bộ Pháp thuật. Đây đúng là một chuyến mạo hiểm không tồi!

Trở lại Spinner End'scó người truyền tin bảo Harry chuẩn bị đóng giả Lily. Đúng là một tin tức trực tiếp.

"Chúng ta đi đi lại lại chỉ mất khoảng hai mươi phút." Snape nhíu mày, dường như anh đang nghĩ ra điều gì đó, "Harry, tin tức này được truyền tới đây từ mười phút trước, cũng chính là nói có người cũng đột nhiên nhận được tin như chúng ta. Vậy..."

"Không thể nào là Epson, hắn luôn tới phút cuối mới đưa tin..." Đó là một thói quen tốt.

"Nên..." Nhìn nhau một cái, hai người đột nhiên hiểu ra, đồng thanh, "Kuerxin!"

"Đúng, chính ông ấy!" Harry đập tay nọ vào tay kia, "Hay phải nói có ai đóng giả Kuerxin..." Họ và Kuerxin không quen lắm, nên không thể phát hiện là có giả mạo không. Nhưng cách sử dụng rượu rất quen, giống như Bartimus Jr. Crouch năm ấy giả trang Moody vậy.

"Đúng, một cách dễ dàng mà không dễ bị tóm..." Không thể không nói kẻ giả mạo rất có gan, "Dù giả trang tốt nhưng đúng là rất nguy hiểm." Snape vỗ tay lên đầu gối, "Nhưng cũng may không ai chú ý. Đúng, không ai chú ý, đây cũng chẳng phải Gringotts..."

"Nhưng muốn làm được nhiều Thuốc Đa dịch như vậy cũng không phải dễ!" Harry oán giận, "Có người bảo anh làm không?"

"Không, nhưng ta nghĩ bên Hiệp hội nước Đức sẽ cung cấp." Xoa đầu Harry, Snape cong môi, "Đừng quên người trẻ tuổi nước Đức đã dây dưa một lát ấy."

"Được lắm, nhưng... đáng sợ thật!" Dù phòng làm việc bộ trưởng Bộ Pháp thuật đặt thần chú cách âm nhưng giám thị bên ngoài một hồi Harry cũng cảm thấy mình như đi một vòng quanh đỉnh núi, giờ đây mới coi như lên đến nơi! Cũng chính là nói, người trẻ tuổi nước Đức thực tế chính là kẻ giám thị Kuerxin mà Epson đã sắp đặt! Thú vị thật! Đúng là bất ngờ!

"Đừng lo lắng." Snape định nói gì nữa nhưng anh phát hiện anh không thể nói ra, thế là chỉ có thể nhìn Harry chằm chằm.

"Em không lo lắng." Trả lời theo trực giác Harry mới nhận ra nhưng không thể nào nghe tiếp, "Em không lo đâu." Hít sâu một hơi, cậu cười to, "Để chúng ta xem tìm được gì, đi thôi, ông già đáng ghét!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net