Chương 64: Dụ địch vào hang.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chiến tranh bắt đầu. Chẳng biết ai là người tuyên bố, cũng không biết ai là kẻ khởi nguồn, nhưng mà, chiến tranh đã bắt đầu.

Anh đã có kinh nghiệm trải qua chiến tranh một lần, cho nên sau khi tuyên bố khởi động tình trạng chiến tranh, liền bắt đầu sắp xếp, nhỏ thì là học trò Hogwarts, lớn thì là nhân viên Bộ Pháp thuật, mỗi phù thủy đều tự chuẩn bị tốt, cũng may người nước ngoài không thể biết cụ thể vị trí Hogwart, chỉ sợ có người dẫn đường, ví dụ như như các cô gái nhà Beauxbatons tới đây khi tổ chức cuộc thi Tam pháp thuật chẳng hạn.

Dumbledore cùng Snape và giáo sư McGonagall ba người đã từng đảm nhiệm chức hiệu trưởng cùng nhau xuất hiện, bọn họ cần chuẩn bị một số thứ.

"Các trò thân yêu!" Dumbledore một lần nữa đứng ở vị trí trung tâm lễ đường, "Thật vui mừng khi lại có cơ hội đứng tại nơi này, trở là Hogwart, gặp các trò. Không còn gì tuyệt bằng. Nhưng thầy rất tiếc," Cụ làm biểu tình vô cùng buồn cười, "Lại một lần nữa làm phiền mọi người phải làm một số chuyện không khiến người khác vui vẻ được, cho dù chúng ta không hề chủ động, nhưng lại có người muốn đánh vỡ hòa bình, chúng ta tuyệt đối không thể lui bước!"

"Nhất định không lùi bước!" Không biết ai hô to lên, sau đó mọi người liền bắt nhịp theo – "Nhất định không lùi bước!" Đúng, nhất định không lùi bước!

"Cô rất vui khi các trò hiểu được điều này, bọn trẻ, chiến tranh sẽ không lan đến chỗ chúng ta, nhưng mỗi người đều phải chuẩn bị tốt – trong lúc chiến tranh, không ai cho rằng các trò là trẻ con mà bỏ qua, nhưng chúng ta sẽ cố gắng hết sức bảo vệ các trò." Giáo sư McGonagall đã từng trải qua khung cảnh này một lần, cảm giác vô cùng kích động, "Bắt đầu từ hôm nay, mỗi cá nhân đều sẽ tiến hành huấn luyện chiến đấu, cô tin tưởng những trò lớn hơn sẽ toàn tâm toàn ý bảo vệ những trò nhỏ tuổi hơn mình."

"Tôi vì sao lại đứng nơi này?" Snape cũng không nguyện ý nói nhiều với đám quái vật con này, "Nếu như não các trò vẫn có một chút chỉ số thông minh hay lý trí thì các trò phải biết rõ cần làm thế nào."

Học sinh bên dưới nở nụ cười. Quả thật phù hợp vẫn là phong cách nói chuyện ấn tượng của giáo sư Snape mà – vẫn còn nhẹ nhàng chán.

Đối với phù thủy nước Anh, Kẻ Được Chọn đã về, Dumbledore cũng xuất hiện – còn có gì mà bọn họ không yên tâm chứ? Bọn họ việc gì phải sợ? Kẻ Được Chọn ngay cả người chết cũng có thể cứu sống, bọn sao có thể sợ bị tổn thương?

Ngay khi Kẻ Được Chọn xuất hiện tại Hogwart, công tác trấn an học sinh trước chiến tranh đã đến đoạn cao trào, học sinh hoan hô vui mừng, mỗi người vì có thể tận mắt nhìn thấy Kẻ Được Chọn đều trở nên hưng phấn.

"Thế nào Harry?" Dumbledore tiến đến đón cậu, "Tình huống bên Pháp ra sao?"

"Cũng không tệ, ít nhất dân chúng bình thường cũng không có ý định tham gia vào cuộc chiến này, nhưng Epson hiện tại đang mạnh mẽ kêu gọi lực lượng, hắn tính để đám nam sinh trưởng thành trở thành tay sai của mình, cho nên rất nhiều học sinh chuẩn bị đến Beauxbatons đều tính nghỉ học, chạy trốn ra nước ngoài." Harry quay đầu nhìn toàn bộ học sinh Hogwart, "Không ngờ con lại có cơ hội quay trở về." Học sinh năm bảy hiện tại nhỏ hơn cậu hai tuổi, rất nhiều người cậu vẫn còn nhớ tên, "Mọi người còn khoẻ chứ?"

"Tất nhiên!" Phía dưới có người trả lời cậu, "Chúng em rất khoẻ!"

Sau đó lại cười vang. Dù sao Kẻ Được Chọn vẫn còn rất trẻ tuổi, cho dù đó có là Kẻ Được Chọn đi chăng nữa.

Harry sờ mũi.

"Được, ai tiếp tục cười, tôi sẽ để người đó biết hậu quả của việc cười to không ngừng." Snape lạnh lùng nói, "Harry, cậu tính chuẩn bị đứng đây cùng với giáo sư ong mật này điều tra cái gọi là... chiến tranh?"

Tốt lắm, không phải ai cũng là đối thủ của Snape. Harry nhún vai, cùng Dumbledore đến phòng làm việc của cụ, Snape cũng đi theo – áo choàng theo từng bước chân anh mà bay phấp phới, thoạt nhìn vô cùng ấn tượng, giáo sư McGonagall ở lại, cô cần bố trí một số hạng mục huấn luyện.

Ngay khi tiến vào phòng, Dumbledore liền vui mừng ôm chầm lấy Harry, đương nhiên, tiếp nhận một ánh mắt chết chóc từ xà vương.

"A, đây quả thật là tin tức tốt, vô cùng tốt." Hiệu trưởng cười nhăn cả mặt, "Không biết Epson sao có thể nghĩ đến việc thu người?! Thật là chuyện cười!" cụ vỗ tay, "Phù thủy không hề giống Muggle, hoàn toàn không, nhất là từng phù thủy nhỏ, cho dù đã trưởng thành cũng vô cùng trân quý. Họ không thể nào vừa mới trưởng thành đã nghĩ tới có con, mà nếu không có người kế thừa thì đại biểu tương lai của gia tộc đó sẽ thế nào?!"

"Hắn đang học tập Muggle." Snape lạnh lùng nói. Đúng, hắn chính là đang học tập Muggle – kêu gọi, chiến tranh, cống hiến, tuyệt đối đều là học tập Muggle, nhưng, nó lại không phù hợp với phù thủy. Đấy là sai lầm. Mà đã là sai lầm, vậy chỉ cần lợi dụng nó. Đương nhiên, còn có một tình huống Dumbledore không thể không lo ngại.

"Tốt nhất là ở một nơi tập hợp đám người đó lại đúng không?" Snape cười. Vậy toà thành ma mà bọn họ mượn Maximilian sẽ trở nên hữu dụng.

"Đúng vậy, thế nên hành động đi, các con của thầy!"

"Tôi không phải con thầy!" Snape lạnh lùng trả lời, "Harry, đi Irish."

Hai người rời khỏi phạm vi ảnh hưởng của Hogwart liền lập tức độn thổ.

Ngay tại thành ma tái tạo ra một "Hogwart" giả không phải chuyện đơn giản, nhưng nếu có gia tộc Prince cùng Malfoy kết hợp, thêm cả gia tinh Hogwart ra tay, mọi thứ vẫn diễn ra nhanh chóng, hơn nữa tổng động viên toàn bộ thành viên Hội Phượng Hoàng – trong ba ngày, pháp thuật được vận dụng đến cực hạn.

"Thật sự là quá lớn!" Maximilian đứng trước mặt "Hogwart" không khỏi tán thưởng, "Tựa như Hogwart trong trí nhớ lúc nhỏ của tôi vậy." cụ hoài niệm lau khóe mắt, "Harry, có cần giúp đỡ không?"

"Tất nhiên rồi." Harry ấy ra một bình Đa dịch, "Dùng một bình thế nào? Có lẽ sẽ là một cô gái xinh đẹp!"

Đây là phương pháp của họ – dùng một Hogwart giả dụ quân địch vào trong. Còn học sinh, cần phải hỏi sao?

Toàn bộ thành viên Hội Phượng Hoàng đều dùng thuốc Đa dịch, mỗi người biến thành một học sinh khác nhau, ngay cả Harry và Snape cũng đều uống thứ này để giả dạng học sinh – trong "Hogwart" này, món không thể thiếu mỗi ngày là nước bí đỏ "Đa dịch".

Ngày hôm sau, Hogwart liền tuyên bố, nguyện ý tiếp nhận học sinh Beauxbatons chạy trốn.

Tin tức vừa được truyền ra, thật khiến cả nước Pháp sôi trào, ai lại nghĩ đến Hogwart vô cùng "sâu sắc" như thế? Mà tin tức đối với Epson mà nói, nửa mừng nửa lo.

Ban đầu, Epson cho rằng đây là tin giả, bởi vì hắn không tin Dumbledore và Kẻ Được Chọn có thể làm chuyện này. Việc vận hành một trường học pháp thuật không phải chuyện đơn giản, huống chi họ lại thu nhận học sinh nước Pháp! Có lẽ đây là bẫy, hắn nghĩ, nhưng không thể chối bỏ đây là một dịp may hiếm có, mà hắn lại không muốn buông tay.

Đại khái, Dumbledore chính là bắt được yếu điểm này của Epson, cho nên mới tương kế tựu kế như thế. Cho dù không phải Epson mà là một người nhìn xa trông rộng cũng sẽ mắc bẫy, không ai không bị hấp dẫn, cho dù biết rằng đó là bẫy. Dù biết thì có thể thay đổi ư?

Vài ngày sau, học sinh Beauxbatons lục đục chuyển đến Hogwart, bọn họ được đưa đến Hogwart ở Irish – cho dù là học sinh từng tham dự Tam Pháp thuật cũng không thể phân biệt thật giả, dù sao... phương thức dẫn đường hai trường năm ấy cũng do Hogwarts mà ra.

Mất đi pháp thuật, phù thủy còn có thể làm gì?

Dumbledore cười thật vui vẻ, sự xuất hiện của cụ khiến mọi người hiểu rõ sự coi trọng của Anh đối với lần du học sinh này, đồng thời cũng có nghĩa tình thế trước mắt nghiêm trọng. Nếu cụ không xuất hiện mới là việc lạ.

Snape ngồi tại vị trí Slytherin, mà ngồi cạnh anh là Harry – hiện tại cho dù đều là gương mặt khác, nhưng lại vô cùng ăn ý, ví dụ như Harry thật tự nhiên đổ cà phê đen trước mặt Snape sau đó thay thế bằng rượu khai vị, hành động vô cùng nhanh lẹ.

"Này!" Ngồi đối diện họ là Draco Malfoy, chỉ là cũng đang giả dạng người khác, "Hai người chú ý chút!" chỉ có lúc này cậu mới có thể nói chuyện như vậy, "Còn có du học sinh đến kìa!"

Thực ra, ngoại trừ Draco được Snape lơ đễnh để lộ một tia sự thật ra, thì không một ai biết việc này – nhưng đối với Draco, biết sự thật như bị trúng một bùa "hóa đá", sau đó liền bị "cắt đứt", cuối cùng là "nổ tung". Đến khi cậu bình tĩnh tiếp nhận sự thật, cậu tuyệt đối sẽ không biểu lộ đón chào với Đầu Sẹo đâu, Đầu Sẹo đáng ghét!

"Chúng ta đã là năm cuối, cậu trai, cậu chỉ cần lo cho mình là tốt rồi." Harry học theo dáng vẻ Slytherin, nâng cằm lên, ra vẻ cao ngạo, "Đối với người không có khả năng lo cho cuộc sống cá nhân, tôi sẽ không ngại phát huy tính đồng cảm đâu."

Snape không nói, anh cảm thấy mình không cần nói, bởi vì dáng vẻ hiện tại cùng với mặt thật mình hoàn toàn đối chọi! Hay lắm, chiêu này của Kẻ Được Chọn anh sẽ nhớ kỹ, anh nhất định sẽ tính sổ với cậu!

Nhưng Kẻ Được Chọn hoàn toàn không biết tâm tình hiện tại của bậc thầy độc dược, cậu tiếp tục dùng mặt giả ra vẻ ta đây cao ngạo – cần phải dùng Bế quan Bí thuật, nhưng ngữ điệu vẫn còn kém một chút.

Dùng xong bữa tối, học sinh Beauxbatons được phân đến Slytherin liền tiến đến chỗ Snape – hiện tại, anh là huynh trưởng nhà Slytherin, mà những học sinh được phân vào đây cũng đến chào hỏi anh.

"Xin chào," Một học sinh Beauxbatons thay mặt vươn tay, "Tôi là Andre de Roland." sau đó giới thiệu những học sinh quanh mình, "Sau này mong được anh quan tâm, anh Davis."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net