#2: Quá khứ của Selina (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thêm 1 bé follower nha 🕸🕸🕸

~~~~~~~~~~

Trong suốt các năm học tiếp theo, tôi có mối quan hệ cực cực cực x 3,14 kì tốt với anh Cedric, cho đến khi... rộ ra tin đồn anh Cedric với chị Cho Chang là một cặp.

Nói thực thì tin đồn này khá đúng lúc, tôi vừa lên kế hoạch tỏ tình với Cedric, và Pansy Parkinson - bạn cùng phòng của tôi cũng biết. Lúc đầu cổ ngăn cản dữ lắm, còn lôi kéo cả Daphne Greengrass và Millicent Bulstrode nữa cơ, chỉ vì Cedric là Máu lai, tôi đã rất tức giận, nổi khùng lên với cả bọn 1 tuần cho đến khi biết tin Cedric là hoa đã có chủ. Tôi thất tình. Tôi tuyệt vọng. Nhưng tôi chưa sa ngã. Thậm chí, tôi còn viết thư tâm sự với cha mẹ nữa cơ, dù 2 người họ sinh ra đã theo hệ "nhà bao việc", nhưng vẫn dành thời gian "tâm sự tuổi pink" với tôi, tôi xúc động quá. Đến khi tôi kể với họ về việc Cedric là một Máu lai, tôi nghĩ mọi người sẽ phản đối cơ... ngờ đâu bị phản đối thật, nhưng chỉ có mỗi ông nội mà thôi, cha mẹ chung thuyền với tôi.

[Ông nội lúc đó: Phản rồi, tụi bây phản cả rồi, có để lão già này vào trong mắt không?

Cha mẹ + Selina: No.

Ông nội: Celina, bà nhìn mà xem, tụi nó phản hội đồng (ở đây hội đồng = (nhảy lầu/đánh/bắt nạt/...) hội đồng) rồi, hết thằng bé đến thằng lớn, còn mỗi đứa út thôi.

Cô út: Tình yêu không phân biệt dòng máu.

Ông nội: Hy vọng cuối cùng cũng bị đồng hóa luôn rồi.]

Thú thực thì tôi chẳng hiểu sao mọi người lại dễ chấp nhận sự thật đến vậy, trừ ông tôi :D

Tôi nghĩ mọi người sẽ kiểu: Ôi Merlin, Giáng sinh này khỏi về nha con, ở đó mà xám hối hoặc là Selina, về nhà đi, chúng ta hứa sẽ không đánh con đến mức mông nở hoa đâu và bla bla bla...

Haizzzzzzzzzzzzzz, làm con người, à không, phù thủy thật khó quá mà.

Trở lại với việc chính, tôi đã tránh mặt Cedric gần 1 tuần, bạn nghĩ rằng tôi đang cosplay mấy nữ chính trong ngôn tình á? Đúng rồi đấy. Sau khi Pansy cho tôi mượn mấy quyển truyện của Muggle (đến giờ tôi vẫn không thể tin được là cổ tàng trữ nó đâu, còn giấu nó như giấu hàng cấm cơ), và rồi tôi quyết định tránh mặt Cedric, thật là một quyết định vĩ đại. Không phải tôi muốn học tập theo mấy con mắm đó đâu, để thằng nam chính nói gì mà Không phải đâu em, đó chỉ là lời bịa đặt mà thôi hay Người anh yêu thật sự chính là em, no no, cái tôi thấy thuyết phục là chỗ Mình cần thời gian để quên đi anh ấy và tiếp tục một mối tình khác, trong trường hợp của tôi thì mối tình khác chính là crush khác đó. Nhưng tôi tương tư ảnh suốt hơn 2 năm rồi, cho dù bị người khác Anh yêu chị, hay rơi vào trường hợp bị kabedon Làm bạn gái anh nhé thì con tim tôi vẫn thủy chung với husbando của mình. Khó quên quá. Tôi thích Cedric nhiều đến mức, biểu lộ rõ ràng đến mức, một nửa dân số Slytherin đã biết rồi, dù không ai nói cho ai, mọi người cũng không kể cho các nhà khác, tôi cảm ơn sự tôn trọng quyền riêng tư đã được giáo dục từ nhỏ của Slytherin chúng tôi quá. Tôi không muốn làm tiểu tam, và lương tâm của tôi thì càng không cho phép điều đó xảy ra.

Kết quả là ngày tiếp theo, sau khi cái tin đồn đó được lan truyền, tôi la lết cái thân tàn này xuống đại sảnh đường. Con dân Slytherin nhìn thấy cũng ái ngại thay cho tôi, ngay cả mấy đàn anh đàn chị cứng nhắc nhất cũng vỗ vỗ lưng tôi, an ủi mấy câu, con tim này sống lại rồi, tôi đã trở lại với vẻ rạng rỡ (trong mắt thằng em họ lớn tuổi kia là thiểu năng) và lan tỏa năng lượng tích (thiểu) cực (năng) tới mọi người.

Đang chìm đắm trong niềm vui sướng, tôi đụng mặt Cedric, thế là...

[Mấy đứa nhà Slytherin:

Thằng em họ Aiden + lũ bét phờ ren:

Và tôi chắc rằng đến cả lão Hạc cũng sẽ:

Tôi nhìn sang Cedric, khi mắt ta chạm nhau là cả một bầu trời tương tư, ảnh còn vẫy tay chào tôi "Selina..."

Con tim tôi hết nhảy tưng tưng lên rồi lại héo rũ, tôi suýt ngất tại chỗ, may mà nhìn thấy Pansy ra hiệu "Sang lên, sang lên bro."

Thế là tôi lơ luôn crush của mình đang ôn nhu mỉm cười với mình, quên luôn cả việc chạy khỏi sảnh đường sao cho đỡ nhục, sự chú ý của tôi đã chuyển sang từ bro trong câu nói của Pansy "Pansy, chúng mình là sis, không phải bro."

[Toàn thể Slytherin lúc đó: Tụi này lo xa rồi, con bé thiểu năng này làm sao mà đau lòng được chứ.

Tôi (nếu biết): Rùi mọi người khum thấy bọng mắt sưng to của iem à? Còn cả quầng thâm đây nữa.

Pansy: Tao bất lực rồi, sis ạ.

Tôi (nếu biết): Lần này mày đúng rồi đấy, may mà không loạn giới tính nữa.

Cedric: Hu hu, ẻm không chú ý đến mình nữa rồi QAQ + nụ cười đã cứng đờ.]

Lúc quay ra nhìn xem anh crush của mình đâu để chào lại, tôi đã không thấy bóng dáng ảnh đâu rồi, mà thôi, kệ, người ta đi hú hí với người yêu rồi, tôi cũng chẳng quản được (vì không có quyền).

"Mày/Em/Nhóc/Chị/Con cũng nên kiếm một thằng người yêu đi." Lời khuyên mà tôi nghe được nhiều nhất.

Bọn họ còn chơi trò khích tướng cơ:

"Mấy người đừng có rải cẩu lương trước mặt em được không? Em vừa mới ăn bữa sáng/trưa/chiều/tối xong đấy."

"Thế thì đi tìm bạn trai mà trả thù bọn này."

"Còn nhiều đứa FA nữa mà, sao cứ nhắm vào em." Bé tổn thương nên bé nói.

"Thích." Ngang ngược đến thế là cùng.

Đời, khổ thật đấy, Merlin ơi, ngài ban cho con một người yêu đi ạ, chỉ cần đẹp trai như Cedric, ôn nhu dịu dàng như Cedric, đối xử tốt với con như Cedric, mắt xám như Cedric (không phải thằng nhóc ngạo kiều Draco Malfoy), và ... thứ (đã lược bỏ hơn ba nghìn từ) như Cedric là được.

Sau khi thấy sự cuồng si Cedric đến thế này, nhóm Pansy và Aiden, thậm chí cả cái Slytherin cũng kệ luôn rồi, họ bị bất lực trước tôi. Ha ha, cái sự kiên trì đáng nể này, thật... phiền phức.

"Sao mày dại trai thế hả con? Sao Cedric ngon zai như thế hả anh? Sao..." Stop, stop, bây giờ tôi mới nhận ra mình đang ở phòng sinh hoạt chung, điên cuồng đấm cái gối ôm yêu thích của Malfoy. Mọi người đang nhìn chằm chằm tôi, không biết là vì tôi quá ồn ào hay do độ điên của rôi hiện giờ. Ôi Merlin! Ai đó cho tôi mượn cái quần với.

"SELINA SELWYN, mày đang làm cái gì thế hả?" Tiếng Malfoy vang rừng núi, sao không ai trả lời? Đơn giản là vì con mắm đó đã chuồn trước rồi.

Về phòng ngủ, cách giải quyết hiệu quả hơn bất cứ trò gọi đồng bọn  hay trốn vào nhà vệ sinh nữ của Muggle, vì học sinh nam không thể vào kí túc xá nữ được. Sau khi biết Cedric khá hứng thú với Muggle, tôi đã dành gần như tất cả thời gian rảnh của mình để nghiện cứu về nó. Hic, lại nhớ anh Cedric rồi.

Selina, mày phải nghị lực lên, phải có giá lên, phải sang lên, phải bớt simp Cedric lên, phải... phải... hiu hiu, tao không làm được, Selina ơi, tao xin lỏi, tao xin lỏi.

Mày có thể xin lỗi hẳn hoi không? Cứ xin lỏi xin lỏi cái qq.

Tương tư khổ quá! Tao không muốn tương tư nữa.

"Mày tưởng mày muốn là được à?" Selina's tim said.

"Sao không tìm đại một thằng bạn trai đi? Nó sẽ đối xử tốt với mày, và rồi mày sẽ quên được Cedric." Selina's lý trí said.

Ờ nhỉ, nó cứ bị hợp lý.

"Mày định làm khổ người ta à? Thế là lừa tình đấy." Selina's tim said.

"Thế bây giờ mày muốn khổ hay muốn sướng?" Selina's lý trí said.

"Sướng." Tôi có bị máu M đâu.

"Thế thì làm theo lời tao nói đi." Selina's lý trí said.

"Có cách nào đỡ hơn không?" Tôi thấy hơi tội cậu bạn làm bia đỡ đạn.

"Thế này thì tàn nhẫn quá. Rồi con tim chênh vênh của người ta thì làm sao? Lúc người ta biết mày lừa tình người ta thì sao?" Selina's tim said.

"Thì kệ mịa nó chứ sao." Selina's lý trí said.

Tàn nhẫn quá. Giờ tôi mới biết lý trí của mình lại tàn nhẫn như vậy.

"Hay mày dùng một cái Obliviate (Bùa quên lãng) đi." Selina's lý trí said.

"Mày có thể đừng tàn nhẫn với tao được không?" Tao đau lắm, tim tao đau lắm. Hết crush có người yêu rồi còn bị lý trí của mình tính kế, có khác nào "Nuôi ong tay áo không", dù tao nuôi mày trong tiềm thức.

"Đéo."

Trong trường hợp bị phũ đến mất hình tượng như vậy, tôi chỉ có thể nở một nụ cười thật tươi để quên đi hiện thực tàn nhẫn này.

Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là protein (lysozyme, lactoferrin và lipocalin), enzyme, chất béo, chất chuyển hóa (metabolites) và chất điện phân (electrolytes).

Tôi đang khoe mình là một đứa học chuyên anh giỏi hóa đó.

Đừng nói gì cả, đừng hiểu gì cả, hãy lướt qua như một cơn gió.

~~~~~~~~~~

Ảo ma Canada, vụ này thì quá phi lý quoài!!!

~~~~~~~~~~

Tôi định đổi bìa truyện. Mọi người thấy nên giữ nguyên hay đổi sang kiểu khác?

Giữ nguyên:

Thay đổi:

Tui chỉ muốn xin góp ý thôi. Không phải tôi muốn show ảnh đâu. Tôi nói thật đấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net