Chương 11: Ngày học đầu tiên.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn cùng phòng của Harry chính là Draco.

Chà, thật ra cũng không phải bạn cùng phòng thật sự, bởi khi vào phòng Harry rõ ràng đã chú ý tên người cùng phòng với hắn hoàn toàn là một cái tên xa lạ chứ không phải tên của thằng nhóc Malfoy này.

"Tôi nghĩ chúng ta cần một luật lệ chung cho 7 năm tới." Harry vừa lau mái tóc ướt nhẹp do mới gội xong vừa nói với Draco.

"Hừ, muốn đặt luật lệ thì cũng phải do tôi đặt." Vương tử Slytherin hếch cằm cao ngạo đáp lời.

Harry nhếch mép nhìn cậu: "Được thôi, tôi nhớ hình như bạn cùng phòng của tôi là một người khác, để tôi gọi cậu ta về rồi tôi mới đặt!"

Draco nghe xong lập tức lúng túng rối loạn đi chặn cửa: "Bạn cùng phòng vốn dĩ của tôi chính là bạn rất thân thiết với cậu ta nên tôi với cậu ta mới đổi cùng tôi. Vì vậy, cho dù cậu có đi gọi cậu ta về thì cậu ta cũng không về đâu."

Harry cười nhạt: "Vậy cậu chắn cửa không cho tôi ra làm gì chứ."

Draco cứng họng rồi, cậu ta phải lúng túng một lúc lâu mới nhỏ giọng nói ra được một câu.

"Tôi là thủ tịch năm nhất nên tôi phải đảm bảo rằng không có năm nhất nào được ra khỏi phòng sau giờ giới nghiêm."

Harry vô cùng phối hợp không vạch trần câu trả lời vô lý của Draco ngay lập tức, hắn chỉ gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ rồi ngồi xuống giường nhìn Draco với ánh mắt ngụ ý 'Tôi biết luật đấy'.

"Vậy việc đầu tiên, tôi muốn chúng ta sẽ tôn trọng quyền riêng tư của nhau, trước khi có sự cho phép của đối phương người còn lại sẽ không phép đụng chạm hay thậm trí là lại gần đồ đạc riêng tư. Thứ hai, không được phép mang người lạ về phòng. Điều cuối cùng cũng là việc quan trọng nhất, đó chính là nếu nỡ phạm phải điều thứ hai thì cũng phải chấp hành cho bằng được điều thứ nhất."

Draco phức tạp nhìn Harry: "Chúng ta thực sự cần điều thứ ba sao?"

Harry bình tĩnh ngẫm nghĩ: "Tôi nói nhầm rồi, điều thứ ba chưa phải điều cuối cùng, chúng ta còn một luật lệ nữa."

Draco tò mò: "Nó là gì vậy?"

Harry cười cười: "Điều thứ tư là đừng coi thường điều thứ ba."

Draco: "...."

Cứ như thế, cuộc sống chung phòng của Harry Potter và Draco Mafoy chính thức mở màn.

Rất lâu về sau, trong những thời khắc làm việc căng thẳng nhất, Draco vẫn đôi lần nghĩ lại hành động đổi phòng ngày hôm đó và cả quãng thời gian học hành phấn khích ở Hogwarts do Harry mang lại để thư dãn.

Có ai biết đâu, một Malfoy cao quý lại là một trong những kẻ có tiền sử phá luật nhiều nhất lịch sử Hogwarts.

•~~~~~•~~~~~•~~~~~•

Sáng ngày hôm sau, theo như thời khoá biểu thì tiết đầu tiên của năm nhất Slytherin sẽ là độc dược và năm nhất Ravencan sẽ học cùng bọn họ

Harry giải quyết nhanh bữa sáng và giảo bước tới giảng đường của giáo sư Snape, hắn cũng không bất ngờ mấy khi có những Ravenclaw khác còn đến sớm hơn cả mình.

Khoảng chừng 15 phút sau, tất cả học sinh hai nhà cuối cùng cũng đến đủ, giờ học chính thức bắt đầu.

Giáo sư Snape bước vào lớp cùng cái áo choàng luôn bay phất phới của mình, Harry thật esự rất muốn thử tìm tòi bí mật của cái áo choàng kì lạ đó.

"Dù các ngươi có muốn hay không thì ta vẫn là giáo viên độc dược của các ngươi và sẽ thật tệ nếu có một anh hùng nào dám đứng lên và làm hỏng buổi dậy học của ta nên Ravenclaw trừ 5 điểm cảnh cáo."

Ngay lập tức đám ưng con nhà Ravenclaw đã cảm nhận được ác ý từ giờ độc dược.

Snape cũng đã hoàn toàn làm ngơ ngoài sự hiện diện của nhà Slytherin và lạnh lẽo liếc đám ưng con đang tính phản bác và rứt khoát nói: "Mở trang 5"

Harry ngồi trong góc ngay lập tức dùng quyển sách độc dược che mặt mình cười trộm.

Thật sự là quá sảng khoái mà, suốt 7 năm làm mục tiêu hứng chịu ác ý của giờ độc dược bây giờ lại được ngồi thoái mái nhìn người khác bị ngược.

Phải nói là không có cảm giác nào tuyệt bằng cảm giác này.

Giờ độc dược trôi qua với sự vui sướng xem kịch của Slytherin và sự đau khổ khi số điểm 'ngày càng âm' của Ravenclaw.

Rời khỏi lớp độc dược với khuôn mặt phấn trấn, Harry vui vẻ đi tới phòng học thứ hai trong thời khoá biểu buổi sáng hôm nay - giờ Phòng chống nghệ thuật hắc ám.

Tiết này, Slytherin bị xếp với Gryffindor.

Khi bước vào lớp, Harry nhanh chóng bị một đầu tóc xù của Hermione thu hút ánh nhìn.

"Chào." Harry tiến lại gần và ngồi xuống nơi gần Hermione nhất ở dẫy bàn bên cạnh.

Hermione ngẩng đầu khỏi quyển sách và nhìn Harry đầy khó hiểu: "Mình nghĩ một Slytherin phải ghét một Gryffindor chứ."

Harry bật cười: "Không có luật lệ nào bắt buộc một Slytherin phải ghét một Gryffindor cả. Hơn nữa, dù có thì mình cũng không phải là một kẻ yêu luật lệ."

Hermione cũng bật cười vui vẻ: "Hình như Slytherin đã có một chút ánh sáng rồi đấy."

Harry cười vui vẻ đồng tình với ý kiến của cô nàng: "Cậu không biết là phòng sinh hoạt chung của Slytherin lạnh lẽo thế nào đâu. Cả một căn phòng chỉ có duy nhất một màu xanh u ám, khi mới bước vào mình có cảm giác như đi lạc vào căn phòng mọc đầy rêu ẩm ướt vậy."

Hành động nói xấu không kiêng nể của Harry lập tức thu hút sự chú ý của đoàn nấm nhỏ do Draco dẫn đầu mới bước vào phòng. Hermione thấy vậy tưởng sẽ có một trận xung đột thì đúng lúc này Draco giơ tay ngăn lại người đang định tiến lên.

Draco nói: "Căn phòng một màu đơn điều thực sự cũng rất không quý tộc. Tôi sẽ tiếp thu sự góp ý này của cậu."

Đám rắn nhỏ nghe Draco nói vậy cũng ngẫm nghĩ lại rồi thi nhau lộ ra biểu tình 'quả thế', nhờ đó Harry cũng ngoài ý muốn tránh được một cuộc xung đột.

Thời gian vào lớp đồng thời tới rồi, Harry ngừng lại cuộc nói chuyện còn giang giở với Hermione và chăm chú nghe giảng.

Buổi tối hôm đó, sau khi ăn xong bữa tối và về đến phòng, Harry lập tức nhận ra vẻ mặt 'Mau cảm ơn tôi đi' của Draco.

"Tôi cố tình nói thế khi thấy các cậu vào." Harry nhìn cái đuôi vô hình đang xoè to ra hết cơ của Draco nói.

Khổng tước con ngay lập tức nhăn mày khó hiểu: "Tại sao?"

Harry mắt cá chết nhìn Draco: "Tại tôi thấy các cậu ngứa mắt quá mà."

Draco câm nín nhìn Harry lấy quần áo rồi vào phòng tắm, cậu nghĩ chắc quyết định đòi đổi phòng của mình sai rồi.

Cứ ở với cái tên mồm lưỡi độc địa này vài ngày chắc cậu chết mất.

•~~~~~•~~~~~•~~~~~•

Chú thích 'ngày càng âm': Ca đang nói chơi cho văn vẻ, mọi người có thể hiểu là số điểm của Ravencan bị Snape trừ một cách không thương tiếc với lý do nào đó mà bởi vì là ngày học đầu tiên, điểm chưa kiếm được bao nhiêu đã bị trừ tới không còn gì, thậm trí 0 điểm rồi mà vẫn còn bị trừ.

Mắt cá chết (ảnh minh hoạ):

Vâng, đây chính là minh hoạ tuyệt vời nhất của đôi mắt cá chết đấy ạ 😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net