THỨ HAI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày đẹp trời để tảng bộ, nhưng có vẻ như có chuyện gì đó không ổn
"Tuyết...Tuyết ơi...Tuyết...chờ chờ"
Tiếng gọi xa xa từ phía sau...Nhỏ dừng bước lại
Là Hằng, Con bạn mồ hôi nhễ nhại dừng lại trước Nhỏ,
(* thở dài, nhìn hai đứa một trời một vực, đứa thì điện nước đầy đủ, đứa còn lại thì trông như dân tiểu học nhảy lớp ấy...nhưng bù lại, con lùn lại học giỏi hơn con cao he he...ông trời ah không tác giả ta đúng là biết cách bù trừ khì khì...*)
"Còn sớm mà, không cần phải vội đâu" Nhỏ nói.
Hằng (*thở dốc*)...
"Tuyết ơi, Tuyết dễ thương ơi <3..." Hằng
"Biết rồi biết rồi...tối qua bận cua trai nữa chứ gì..." Tuyết.
"Hì..."(*gãi đầu*) Hằng
"Tốt nhất là tự mà làm bài đi, tôi không cho đâu" Tuyết.
"Thôi mà..., bạn bè với nhau lâu năm giúp mình chút có sao đâu..." Hằng
"Không là không...khỏi bàn cãi..." Tuyết.(*khó chịu*)
Biết là không nhờ được Nhỏ nên Con bạn lấy ra một vũ khí bí mật quân quơ trước mặt Nhỏ.
"Ơ...bà lấy nó ở đâu vậy?" Tuyết(*sang mắt*)
"Hì...cho tôi mượn vở chép tôi sẽ nói" ( Con bạn cười dẫn dụ).
Vâng vì Nhỏ là hủ nên mọi người biết thứ đó là gì rồi đấy...một tấm hình...
"Thôi được rồi...tôi thua...bà nói đi" Tuyết
"Ah, thiệt không??" Hằng (*vẻ thích thú*)
"Umk, đưa đây" Tuyết
"Oh, I LOVE YOU VERYMUCH" Hằng
Và câu chuyện mỗi sáng dừng tại đây....
>>>>>>>
"Chào các em, sáng hôm nay trường chúng ta đón tiếp một vị khách quan trọng, anh là cựu sinh viên của trường ta từng đạt rất nhiều huân chương vàng về các môn bla bla bla đó là anh Lê Minh Tuấn, mời Tuấn lên chia sẻ kinh nghiệm học tập của mình với các em ở đây..." Thầy hiệu trưởng phát biểu

Cậu con trai bước lên bục trước hàng ngàn ánh mắt chao đảo hướng về phía mình
Những tiếng xì cầm bàn tán vang lên ở phía dưới kháng đài
"Ôi anh ấy đẹp trai quá_ umk, đúng vậy, đã đẹp trai mà còn học giỏi nữa_ không biết anh ta có bạn gái chưa..."
Nhưng ở đâu đó phía dưới vẫn còn ai đó đang ngồi chảy nước dãi nhìn vào tấm nhìn hồi sáng mặt cho Con bạn ca ngợi hết lời về anh trai đang đứng phát biểu trên kia...(*ôi! Hủ có khác :))*)
Đó là những gì đã xảy ra trong tiết sinh hoạt đầu tuần hôm đó
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau buổi sinh hoạt, khi các học sinh di chuyển hết trên lớp...
"Mời cậu chủ uống nước"
Người hầu cận đưa nước cho Hắn, Hắn cầm lấy nước hốp một ngụm..
"Ah, cậu đây rồi..."
Ông hiệu trưởng từ đằng xa lên tiếng
"Chào thầy" Tuấn
Ông hiệu trưởng không ngớt lời tung hô Hắn vì lẽ cha Hắn đã đầu tư rất nhiều cho trường này cũng vì lẽ Hắn là một cựu học sinh nổi trội nhất thời đó
Vì đã đến đây Hắn có ý muốn dạo quanh trường một lúc  cũng để ôn lại kỉ niệm hồi còn học dưới mái trường này
(*Vâng nói trắng ra là sau khi tốt nghiệp, ai cũng muốn trở về trường cũ để ôn lại kỉ niệm đúng không nào...*)
~~~~~~~~~~~~~~~~
Ở trong lớp hình như có đứa nào đó bị giật mi mắt trong suốt cả tiết học...(*khổ rồi*)
"Lý Thu Tuyết.." Giáo viên
"Có em.." Tuyết
"Lên làm bài 2" Giáo viên
"Vâng.." Tuyết
Nhỏ bước lên bảng một cách dõng dạt cùng với tiếng xào xáo của lớp...
"Thôi, chết con Tuyết rồi, không biết nó làm gì đắt tội mà bắt giải bài khó nhằn...."
Nhưng Nhỏ vẫn để ngoài tai những câu nói tỏ vẻ thương hại ấy.
Sau khi bài toán được giải cùng với sự kháng phục của lớp thì...
"Sai rồi...em có biết là em sai chỗ nào không Tuyết..." Giáo viên
Lời nói ấy khiến Nhỏ từ thế chủ động chuyển sang bị động, Nhỏ quay lại xem lại bài giải của mình
(5+2*3-6.....umk, đúng hết mà ta, sai chỗ nào nhỉ)(* mặt bối rối*)
"Thế nào! Em tìm ra chưa??" Giáo viên
"Thưa...thưa cô em sai chỗ nào ah??" Tuyết
"Sai chỗ nào ah, em phải nhận ra chứ, giơ tay ra đây, một roi cảnh báo nhé!"(*măt tự đắc*)
Khi bà giáo viên chuẩn bị giáng một roi xuống tay Nhỏ thì..
"Dừng lại..."
Giọng nói bí ẩn từ đâu phát ra
"Ai...ai dám hỗn với tôi thế lên đây tôi phạt chung cho có bộ..."
Anh chàng hồi sáng bước vào từ cửa lớp khiến lớp rộn cả lên...
"Ah, r...ra là Tuấn ah, ngọn gió nào đưa em vào lớp tôi thế.."
Cái giọng răng đe hồi nãy của bà giáo bỗng trở nên ôn nhu hẵng ra, khuôn mặt của bả từ dữ dằng bỗng trở nên ngượng ngùng, mặt đỏ ửng (*ôi đúng là hám giai*)
"Thưa cô! Bài này giải đúng rồi sao cô bảo là sai, nếu là sai thì hãy cho em biết là sai chỗ nào??" Hắn ta chỉ tay thẳng vào bảng mà nói...
"Ah, để tôi xem xem...",
Bà giáo hướng mắt vào bảng xem xét lai bài toán rồi sau đó hướng về phía Hắn...
"Ah, bài toán đúng hết rồi, chắc là tôi nhầm..." Giáo viên
"Vậy chắc là cô nên xin lỗi em ấy nhỉ"(* cười ôn nhu*)
"Ah...đúng rồi...em nói phải"
Rồi quay về phía Nhỏ
"Cô xin lỗi, là cô sai, giờ em về chỗ được rồi"
Nhỏ về chỗ không quên cảm ơn Hắn
"Cảm ơn ah...." Tuyết
Hai mắt giao nhau bỗng nhiên có một tia lửa điện xoẹt qua hai người...(* cả hai cứng đờ*)
"E hèmmm" Giáo viên
"Ah, không có gì.." Tuấn (*cười dịu dàng*)
Nhi về chỗ không một lời...(*mặt như búp bê xứ*)
"Ah thôi, em không làm phiền lớp nữa, xin phép em đi..." Tuấn
"Ah, umk em đi..." Giáo viên (*nhìn đắm đuối*)
Bà cô ngắm nhìn hình bóng của Hắn xa dần rồi bỗng quay sang Nhỏ với ánh mắt khiến Nhỏ nổi cả da gà..(*Grừ grư*)
~~~~~~~~~~~~
(Mẹ ơi cứu con) tuyết(* mặt tái mét*)
______________________________________
SnowGirl: Dark nek, (trap) là gì vậy??
DarkGirl: chị không biết ah, ôi dào...
SnowGirl: nói đi mà..
DarkGirl: nói xong thì sẽ được gì??
SnowGirl: em muốn gì??
DarkGirl: đi chơi với em...
SnowGirl: umk, được rồi em nói đi
DarkGirl: ok để em ghi âm lại đã...(*có vẻ nguy hiểm*)
SnowGirl: rồi đó được chưa ??
DarkGirl: ok, (trap) là một người thích mặt đồ của người khác giới...
SnowGirl: là sao??(*nghiêng người*).
DarkGirl: ôi! Não phẵng(* cốc đầu*), có nghĩa là con trai thích mặt đồ con gái và ngược lại đó...
SnowGirl: oh! Ra là vậy.....thank!!
DarkGirl: không có chi (* cười nham hiểm*)
SnowGirl: tốt quá rồi, trong gian nan bỗng có quí nhân ra tay nghĩa hiệp, nhưng là hủ nên Tuyết không động lòng trước Hắn, Không biết Nhỏ đang nghĩ gì sau khi bị tia lửa điện phục kích nhỉ......
Ah! chuông reo rồi, giờ ra về của khối sáng đã đến, tiếp tục công việc của hủ thôi nào.....ôi cái trò"đuổi bắt" bắt đầu từ lúc nào thế....
____
Hắn: tìm được em rồi chú chuột bé nhỏ ah khì...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net