Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật là kinh khủng quá đi mất,bây giờ ngực tôi không cần phải bó nữa nhưng mà nếu bị xử trảm thì chắc bó xác luôn quá.Đọc đam mĩ một đống mà toàn tơ tưởng chuyện mấy chàng trai làm gì đó với nhau thôi chứ nào để ý đến câu từ hay cách họ xã giao với nhau,giờ đột nhiên muốn chú tâm vào thì không có lấy một cuốn bên cạnh mình mà học,trả lời với hoàng thượng thế quái nào đây ta?Đang lúc rặn ra từ ngữ thì bên ngoài báo rằng ngựa đã chuẩn bị sẵn sàng.Tôi sợ đến độ chân tay đông cứng lại không cử động được mà còn bộ giáp nặng ngàn cân này nữa,chắc chết mất.Nhưng cuối cùng thì yết cái gì đó hoàng thượng cũng tới.Thật lộng lẫy uy nghi y chang phim kiếm hiệp.Mới đi qua mấy cái cổng thành trì thủ đô thôi mà nó lấp lánh ánh sáng đập vào mắt muốn choáng ngợp,để giữ hình tượng nên tôi đi một cách gọi là ngang nhiên...à không...phải nói là oai phong mới đúng.Nếu không phải làm tướng quân thì chắc bây giờ chạy tới sờ rồi suýt soa ôm ấp mấy cái trám vàng này mất,đẹp không thể tả nỗi.Tiếc là không có điện thoại ở đây để chụp hình lại đăng facebook khoe,loay hoay với khung cảnh nguy nga tráng lệ mà tôi quên mất đã đặt chân đến hậu cung...à...gọi là hậu điện chứ nhỉ?Nơi đây khỏi phải khen nữa rồi,xung quanh các tướng tá..quân lính,quan phủ...linh tinh này nọ đứng xếp lớp hai ba dãy y chang học sinh lớp 1 xếp hàng vào lớp vậy.Không biết là có chuyện gì mà mặt mài ai nấy ta nói xanh chành hết trơn,làm tim tôi cũng muốn nhảy ra ngoài núp luôn vậy.Rồi cái tên thái cmn giám ấy báo cáo sơ lược gì đó không nghe rõ,rồi tới tôi quỳ xuống chào ổng(hoàng thượng):

_Thần xin được ra mắt,yết kiến lửa..ý..kiến giá hoàng thượng! *run*
_Bình thân!
_Đa tạ hoàng thượng! *đổ mồ hôi*
_Tướng quân,trẫm nghe nói rằng khanh chinh chiến xa trường rất uy dũng và luôn một lòng với trẫm!Thật sự trẫm rất cảm kích sự trung thành của khanh,vì thế khi công chúa muốn ban hôn với khanh thì trẫm đã đồng ý ngay và nay muốn khanh diện kiến để có thể ban hôn một cách đường đường chính chính trước các chư vị lãnh quốc và các hầu đế,quan tướng triều đình!Khanh thấy thế nào?
_WTF????À,thần...thần rất..rất là...vui mừng xiết bao và...!! (Cái thể loại gì đây Trời,mình là con gái mà bắt cưới công chúa hả Trời,rồi không lẽ giành đầm với bả(công chúa) sao?Tình thế oái oăm dữ vậy! =_= )
_Trẫm biết khanh rất ngạc nhiên vì một chuyện đường đột thế này!Nếu khanh có từ chối thì trẫm...!!
_Muôn tâu hoàng thượng,thần không dám từ chối nhưng mà có thể cho thần giao du..à..giao tiếp..gì ta????Quên moẹ nó rồi!!!
_Ý khanh là muốn tiếp cận công chúa để hai bên có thể hiểu rõ hơn mà tiến tới cảm thông cho nhau phải không nào?
_Đúng!Đúng!Hoàng thượng thông minh vãi chưởng!Hahaha!!Ý...ơ...thần..đắc tội...xin hoàng thượng tha thứ!
_Không hề gì,trẫm cũng thấy vui trong lòng khi ái khanh có thể vui cười trong khi phải gánh nhiều trọng trách như vậy!
_Thần không sao,phục vụ..à..phục tùng hoàng thượng,trung thành chí cốt với hoàng thượng là nhiệm vụ mà thần phải làm mà!
_Nhiệm vụ?
_À...ý thần là chức trách của thần là như thế!
_Tốt lắm!Trẫm sẽ ban thưởng cho khanh sau,giờ khanh có thể lui về để có thêm thời gian tâm tình cùng Nguyệt nhi của trẫm!
_Thần xin cáo lui!
Tôi rời đi với muôn ngàn ánh mắt lạ lẫm nhìn tôi,cũng phải thôi tôi làm sao mà là tướng quân được cơ chứ?Ít ra cũng cho làm hoàng tử moẹ nó đi phải khoẻ hơn không,giờ phải cưới con nhỏ công chúa chắc chết mất,tốt nhất là nhốt mình trong lãnh cung khỏi ra ngoài nữa cho rồi.Nhưng lãnh cung chắc dành cho mấy bà vợ của hoàng thượng thôi chứ ai để nhốt mình làm quái gì.Khi mà tôi về được cái ổ của mình rồi á,mừng hết lớn vì không bị chém đầu..sau đó cởi đồ ra nhảy tủm vô cái bồn..à..cái thùng nước to bự để ngâm mình cho sảng khoái,tự nhiên kì cọ sao mà sờ trúng cái thứ tôi đã quên mất là bất kể thằng con trai nào cũng có.Ôi thôi ngại không biết diễn tả kiểu gì,nghe nói con trai thường hay ''quay tay''..á..mình nghĩ linh tinh gì vậy Trời,kinh khủng quá!Đang loi nhoi trong cái thùng tắm bự chảng của mình thì đột nhiên tôi thấy bóng dáng ai đó xuất hiện,vì phản xạ tự nhiên của con gái nên tôi lập tức hốt quần áo che thân ngay.Kẻ đó là một chàng trai đẹp mã,khôi ngô tuấn tú nếu như nói theo kiểu thời này là thế đó,tôi nhướng mày nhìn và nghĩ''không lẽ là soái ca trong ngôn tình''hay''một thằng tướng quân nào khác''.Cứ mãi loay hoay với mớ suy nghĩ thì thằng đó đến gần tôi tự lúc nào không hay,nó nhìn tôi rồi cười to,nói:
_Ahaha!Tướng quân,huynh cảnh giác với cả ta sao?Hay huynh sợ thích khách đột nhập?
Âm điệu của giọng nói ấy có vẻ đùa giỡn hay trêu tức tôi nên tôi cũng trả đũa lại:
_Lần sau vào nhớ bảo,không ta tưởng thích khách ta rút dao..à..rút gươm chém chết đó! =_=
_Ahaha!Huynh khéo đùa!Nhưng ta thích vào bí mật hơn,để có thể dễ dàng thân mật thế này với huynh!
Nó vừa nói xong liền dùng tay sờ soạng lung tung lên người tôi,nói thật chứ tôi ghét nhất là con trai dê xồm nên nó vừa đụng tôi là tôi phản xạ xô nó ra ngay,có vẻ ấm ức nó nhìn tôi:
_Huynh kì lạ,có phải huynh chinh chiến xa trường đã quên mất ta! *dỗi*
_Ờ..thì..ta chỉ...!! (Nó là ai nhỉ,biết xưng hô kiểu gì đây? =_= )
_Huynh đã hứa khi hậu phục trở về sẽ làm gì nhớ không?
_Làm gì..ủa..ta hứa làm gì cơ???
_Huynh kì lạ,huynh không thương ta nữa chứ gì!Thật đáng ghét!
Nếu không lầm thì thằng này là ''Tiểu Nhược Thụ'' nè,nhõng nhẽo thấy ghê luôn.Rốt cuộc thì nó định nói cái gì chứ,bày đặt giận hờn này nọ oải muốn chết.Không lẽ nó để mình vừa ngâm nước vừa nghe nó lảm nhảm sao Trời..
_Sao huynh lại im lặng,huynh khinh thường ta sao?
_Hả?Đâu có,ta chỉ...chỉ...có lẽ hơi mệt khi đi xa về nên ta không nhớ rõ là đã hứa những gì..có thể...nhắc lại không?
_Đáng ghét!Huynh hứa sẽ sủng ta không nhớ sao?Huynh không muốn hạ thể của ta nữa à?
Nó vừa nói vừa cà cạ cái tấm thân trắng nõn nà,mỏng manh đó vào người tôi,Trời ơi da gà của tôi nổi lên như hạch..người tôi bị đứng hình moẹ nó rồi không thể cử động nổi.Nhớ hồi đọc truyện nhìn mấy em Thụ trong truyện chỉ muốn chạm vào thử coi sao nhưng bây giờ thì thôi tha cho tôi đi tôi sợ teo hết tế bào rồi.Cố gắng nhẹ nhàng đẩy nó ra mà nó giống như làm bằng nhựa dẻo vậy cứ chảy về phía tôi rồi còn nghiêng ngả như không có xương vậy.Chỉ biết lấy đại cớ này nọ để có thể bước ra được cái thùng tắm mà an nghỉ...à..an toàn một chút trước thảm hoạ mất zin này.
To be continued...  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net