Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mừng vì cuối cùng cũng có thể rời thùng tắm mà mặc đồ đàng hoàng cẩn thận lại rồi,dù bây giờ là con trai nhưng tôi vẫn phải đề phòng cái tên không biết là thế nào này,nhìn nó có vẻ biến thái quá khiến tôi không thể nào tự nhiên với nó được:

_Huynh có nhớ ta không?
_À...nhớ...nhớ lắm luôn!Hờ..hờ!! *cười gượng*
Tôi không biết nó có quan hệ kiểu gì với tôi..à..với tên tướng quân này.Tôi chỉ trả lời đại và cố gắng cười cho qua thôi.
_Vậy giờ huynh hãy chạm vào ta đi!!
_Khoan..đệ uống trà đi đã!!!!
_Huynh không được phép gọi ta như thế!Huynh sao vậy?
_Ta...ta sao cơ?
_Huyết Mộ Long,rốt cuộc thì huynh muốn gì?Huynh từ chối ta để đến với em gái ta phải không?Ta vừa nghe bọn thái giám báo lại phụ hoàng cho huynh và Nguyệt Linh Lung thành hôn,chuyện này là thật ư?
_Hả?Nguyệt gì cơ?(Tên mình ngộ nhỉ,Huyết Mộ Long là ''con rồng phụt máu đem chôn'' sao?)
_Công chúa Nguyệt Linh Lung!
_Tên ngược đời,người ta lung linh đằng này linh lung,méo hiểu!
_Huynh đang nói sằng bậy gì vậy?
_Đừng nóng,cưng...à..nếu không lầm thì người là thái tử hay hoàng tử nhỉ?
_Hoàng tử Nhật Tử!
_Mặt Trời con!
_Gì?Huynh dám loạn ngôn!!!!!
_Ễ,bình tĩnh đi!Ta chỉ đùa thôi mà!Hi,nè!Người là người yêu..à..là tình nhân của ta phải không?
_Huynh còn muốn chối?
_Đâu có,ta đâu có chối!Thế ai Công ai Thụ vậy?
_Ý huynh là?
_À,ai là..gì ta..à..ai thượng quân,ai hạ quân vậy?
_Huynh xấu xa,dĩ nhiên huynh là thượng quân rồi!! *ngượng ngùng*
_Hô hô hô!Cuối cùng mình cũng được làm Công rồi,zui quá đê!!!!!!!
_Huynh lại loạn ngôn nữa rồi!
_À,chỉ là ta vui quá thôi! ^_^''
_Huynh xấu xa,lúc nào cũng thượng thượng thao ta đau a~ >///<
_Hi!Xin lỗi!!!(Cái thằng hoàng tử này nhiều lúc cũng đáng yêu quá chứ,lúc này trông dễ thương không chịu nổi,cái mặt đỏ lên ngại ngùng,e thẹn...ôi tim mình..sao tự nhiên muốn nhảy bổ vào nuốt trọng nó quá,giống cái bánh bao ngon ngon thơm thơm mà mình hay mua ăn khi Trời lạnh vậy,sướng run!)
_Huynh mau nói đi,huynh không còn thương ta sao?
_Thương chứ,bánh bao..à..hoàng tử đáng yêu như vậy sao mà không thương được!
_Đáng yêu?
_À,hoàng tử mĩ miều,đáng quý!Ta rất thương..thật sự thương người lắm luôn!
_Vậy tại sao lại muốn thành hôn với Nguyệt Linh Lung?
_Ta đâu có muốn,tự nhiên đâu hoàng thượng bảo công chúa đòi cưới ta đó chứ,ta ngạc nhiên há hốc mồm luôn á!
_Vậy ra mụi mụi muốn tranh giành với ta,thật không thể tha thứ!
_Đừng nóng,để bữa nào ta hỏi công chúa thử xem sao!
_Bữa nào?
_À,để khi thích hợp ta diện kiến công chúa hỏi rõ!
_Vậy,huynh vẫn thương ta?
_Dĩ nhiên,dễ thương như vậy không thương sao được chứ!Hihi! *nựng má*
_Huynh thật xấu xa a~ >///<
_Đừng làm vẻ mặt đó,Trời ơi...không lẽ nhào vô cắn nhai nuốt luôn sao Trời!!
_Huynh muốn ăn ta?
_À,không phải là ăn như thức ăn,lương thực đâu nha!Chỉ là thấy cưng quá thôi,cứ như cún bông vậy!
_Cún bông?
_Là..cẩu...cẩu đồ chơi á!
_Huynh thật lạ,nói năng loạn hết cả lên!
_À,tại...tại..ta đi chinh chiến có gặp vài kẻ ở vương quốc khác,bọn chúng nói chuyện như thế nên ta bị ám ảnh!
_Có sao không?Có tệ?
_Không sao,ta thấy cũng thú vị lắm!
_Thú vị?
_À,rất là vui thú!
_Huynh..có muốn sủng ta bây giờ không?
_Sủng...sủng ái hả??À..ờ...chắc là nên để lúc khác!
_Huynh không thương ta!!! *dỗi*
_Thôi nào bé con,à...hoàng tử đáng quý!Chỉ là..ta hơi mệt!!(Nghĩ sao mình đi làm''chuyện ấy'' với nó hả Trời,không thể nào!)
_Huynh không muốn ta?
Nó vừa nói vừa cởi đồ rồi lướt tới vuốt ve cơ thể tôi,ôi moẹ ơi đáng sợ quá đi mất.Cái cảm giác kì lạ này khiến tôi không biết phản ứng kiểu gì nữa,bàn tay mềm mịn,trắng nõn của nó khiến da tôi ấm dần lên khi lướt qua.Cảm giác không biết diễn tả thế nào nhưng cơ thể tôi như bị kích thích muốn hoà theo nó vậy,không biết sẽ xảy ra chuyện động Trời gì tôi chỉ cố tránh né nó thôi.Cứ bị cuốn hút mà nghĩ rằng đây là cơ thể của người khác nếu mình có làm gì cũng đâu có sao,nhưng mà cũng có cảm giác giống với bản thân thì sao có thể chứ,không lẽ mình..vào trong nó sao?Đáng sợ quá,mình chắc chắn sẽ không làm được đâu,không thể đâu!
_Không phải là ta không muốn,có lẽ để hôm khác vậy!Ta muốn nghỉ ngơi!
_Nếu huynh đã nói thế thì ta cũng không cưỡng cầu,huynh an!Ta lui vậy!
_Nhật Tử!!!!!
_Huynh gọi ta?
_Ta thương người nhiều lắm! *hôn má*
_Ơ...huynh xấu xa! *che mặt ngượng ngùng* >///<
Không biết sao tôi lại hôn nó nữa,không lẽ tôi yêu nó thật sao?Tệ quá mức quy định,nếu yêu nó rồi thì mình sẽ lại tương tư mất ăn mất ngủ cho coi.Giống như hồi trước yêu thầm thằng kia cùng lớp mà nó bơ mình dữ dội khiến mình tương tư nó mà lao đao suốt mấy tháng Trời,học hành xa xút,ăn không ngon ngủ không yên cứ như đứa mất hồn.Để tránh tình trạng này lập lại mình đã mang hết tình yêu cho truyện tranh đam mĩ không thèm quan tâm đến bất kì ai nữa để đỡ khổ trái tim.Giờ lại rung động trước Tiểu Mĩ Thụ này sao,mình dễ dãi quá thế này là không được.Rồi lỡ tên tướng quân thật sự quay lại sẽ bóp cổ mình chết cho xem vì dám yêu vợ hắn,mình phải giữ vững ý chí của một Hủ Nữ không bị khuất phục bởi các mĩ nam cổ trang thế này,họ là để ngắm chứ không được sài,họ là để nâng trí tưởng tượng của mình chứ không phải để trí tưởng tượng của mình biến nó thành của riêng.Nhất định là thế...
_Tướng quân!!!!
_Hả?Gì???
_Người đang nghĩ gì mà thơ thẫn vậy?
_Ta..ta chỉ...!!
_Thần xin mạng phép làm phiền sự an tĩnh của người!Thái tử điện hạ cho triệu người về cung kiến giá!
_Là..Nhật Tử sao,ủa..có chuyện gì nhỉ?
_Thần xin nhắc nhở người nếu gọi hoàng tử điện hạ thẳng thừng như thế là phạm tội,mà..người muốn gặp tướng quân là thái tử điện hạ!
_Ủa...vậy là có 2 người lận sao,tưởng có mỗi hoàng tử thôi chứ?
_Tướng quân,người....!!
_À,ta hơi mệt nên mới vậy đó mà,chờ chút ta đi chuẩn bị rồi kiến giá kiến chúa gì đó thái tử ngay!
_Vậy thần xin cáo lui để chuẩn bị tư trang cho người!
_Ê!Có kiệu không?Ta không thích cưỡi ngựa đâu,cái lưng muốn gãy từng khúc rồi nè!
_Kì lạ,tướng quân luôn cưỡi ngựa khi chiến đấu xa trường?
_Rồi giờ bắt ta cưỡi ngựa hoài luôn chắc,ta đâu phải thần thánh mà bắt nạt dữ vậy!Cho ta đi kiệu hay xe ngựa gì đi,đau lưng quá!!!!!
_Tuân lệnh,thần sẽ chuẩn bị kiệu cho tướng quân!
_Ừ,thế phải tốt hơn không!
Bây giờ còn chưa được ngủ nữa mới đau,hết hoàng tử giờ tới thái tử.Rốt cuộc là có chuyện gì mà đòi gặp mình miết vậy không biết,mong là thái tử đừng có sàm sỡ như hoàng tử nha Trời,mắc công mình lại rung động gì nữa thì mệt.Mà giờ không biết ở nhà ra sao rồi,có sốt vó đi kiếm mình không nữa hay vô tâm không thèm biết mình đang mất tích,nghi quá!Có khi nào mình phải ở đây vĩnh viễn không?Làm ơn đừng bắt mình ở đây luôn nha Trời,mặc dù mình là đứa Hủ Nữ vô dụng chẳng có tài cáng gì cả nhưng mình yêu cuộc sống đó,muốn trở lại là mình mà thôi.Muốn mỗi ngày đi học về đọc truyện đam mĩ,xem phim hoạt hình và ăn cơm với mẹ và em trai,lâu lâu đi thăm ba hoặc ba về ba mua quà cho.Một cuộc sống không gọi là hoàn hảo nhưng rất êm ấm hạnh phúc,mình muốn về nhà quá!Hix!
To be continued...  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net