Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã gặp hoàng thượng,ổng có vẻ hiền lành tốt tính,đã gặp hoàng tử,nhóc có vẻ dễ thương,yếu mềm.Nay gặp thái tử thì chắc không có gì phải lo cả,chỉ lo mỗi bà công chúa không biết có giống sư tử hà đông không nữa lỡ làm phật ý nàng là nàng đòi chém đầu mình ngay,sợ thật.Đang rất là mệt mỏi vì chưa được nghỉ ngơi nên mắt nhắm mắt mở tôi ráng lết vô trong hậu phòng coi thái tử kiếm tôi làm gì...

_Thần,Huyết Mộ Long xin ra mắt thái tử điện hạ!
_Tướng quân,ngươi tới trễ!
_Ủa,vậy hả?Tại...!!
_Ta không thể chấp nhận việc ngươi dám xem thường ta,nhất là lúc ta muốn ra biên ải với ngươi thì ngươi khăng khăng nhất quyết không để ta đi!Ngươi nghĩ ta dễ tử chiến lắm phải không???
_Thần đâu dám!Thần...!!
_Đừng tưởng là một thiên tướng oai phong lẫm liệt thì có thể xem thường kẻ khác!Ta có thể giết ngươi bất cứ lúc nào ta muốn,ngươi hiểu chứ?
Ôi moẹ ơi sợ quá đi mất,cái tên này hung hăng vãi chưởng.Bộ có thù oán với mình dữ lắm chắc sao mà sát khí ngút Trời vậy không biết,nghi chuyến này mạng sống khó bảo toàn quá...
_Ngươi câm rồi sao?
_Thần...thần đâu có ý khinh thường ai đâu!Thần chỉ...!!
_Chỉ gì hả?Ngươi mau xem cái gì đây!! *ném xuống*
_Ủa,cái này là...!!
_Ngươi ngang nhiên viết thư tỏ bày với hoàng tử!Thật to gan,ngươi không còn muốn sống?
_Ễ,có vụ này nữa hả?Viết thư tình...đệt...tướng quân cũng lãng mạn gớm!
_Ngươi dám cuồng ngôn?????
_Hả?Ơ...xin lỗi...à..thần đắc tội!Thần nghĩ là...là...có kẻ hãm hại thần!
_Chữ của ngươi rõ rành rành,ngươi còn dám chối?
_Ủa,chữ thần đây hả?Đẹp vậy!
_Ngươi to gan!!!!!!!!!!!
_Ý...xin lỗi mà!Thần chỉ...chỉ....!
_Uổng công ta dành cả tâm trí vì ngươi,vậy mà ngươi nỡ lòng đem tình cảm của ta ra đùa giỡn!Ta sẽ cho ngươi rơi đầu!
_Á!!!Đừng thế mà,người bớt nóng thái tử điện hạ!Thần...thần đâu có ý đùa giỡn gì đâu,chỉ là...là..nếu bên người thì thật không ổn chút nào!Người sắp trở thành hoàng đế sau này,nếu thần với người thì thiên hạ nhìn chúng ta thế nào đây?
_Ngươi...nói có lí!
_Phù...mém chết! =_=
_Nhưng ta không thể chấp nhận ngươi với đệ đệ ta được,ta không thể...ta ghét...ta ghét thấy cảnh đó..chẳng lẽ ngươi không hiểu thật sao????
_Thần hiểu...nhưng mà...thần chỉ là một kẻ hèn mọn không dám sánh với người cũng như hoàng tử,thần sẽ từ từ trút bỏ tình cảm này!Xin thái tử tha thứ!
_Nói thì dễ lắm,ngươi nghĩ ta sẽ làm được sao?
_Cuối cùng thì người muốn thế nào?
_Ta muốn...ngươi thương ta..dù cho ta chỉ...là tình nhân phía sau của ngươi! *buồn*
_Xin thái tử dưỡng an thi thể..à..long thể!Giờ người muốn sao thần cũng nghe hết,đừng khóc!
_Ta không khóc,ta không yếu đuối như ngươi tưởng!Ngươi bảo sẽ chiều ý ta?
_Phải,nhất nhất tuân mệnh!
_Là ngươi nói đấy,thế thì cởi y phục ra đi!
_Hả????????????? O_O
_Ngươi cởi y phục ra đi,ta muốn ngắm xem bao lâu ở chiến trường có khác đi không!
_Kêu thần..cởi???
_Chứ không lẽ ta kêu ta cởi?
_Đừng có điên,ngại lắm!!!!!!
_Ngươi vừa nói gì?
_À,ý thần là...thần nhiễm virus..à..phong hàn!!Không thể cởi được! *giả bộ ho*
_Thật thế sao?
_Thật!
_Người đâu,mau cho truyền thái y!
_WTF O_O??!!Khỏi,thưa thái tử điện hạ..thần ổn..thần ổn rồi!!
_Thật không?
_Thật!
_Vậy...cởi đi!
_Đệt,mắc giống gì bắt cởi quài vậy pa? =_=
_Ngươi ngông cuồng!!!!!!!!!!
_Thần mệt nãy giờ rồi đó nha,sao cứ ỷ là thái tử bắt nạt người ta hoài vậy?Thương người ta thì phải hiểu cho người ta mới phải chớ????
_Ngươi...ngươi...!!
_Ngươi cái gì mà ngươi!Thái tử rảnh không,đi chơi với dế đi!Thần về ngủ cái,mệt méo chịu nổi!
_Tướng quân,sao ngươi dám!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! *nổi giận*
_Nói nghe nè,thái tử ganh tị với đệ đệ của mình vì thần viết thư tình chứ gì!OK,mai thần viết cho thái tử vậy,thái tử đừng có nóng giận mà long thể bất an!Thần ngủ dậy rồi thần dắt thái tử đi dạo ha!Quyết định vậy đi!!!!! *đi ra*
_Tướng quân,ngươi đứng lại cho ta!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Thật không thể ngờ tôi lại có thể to gan không màng đến tính mạng của mình mà trả lời ngon lành như vậy,bình thường tôi chỉ nói được như thế với mỗi em trai mình thôi vì nó nhỏ hơn tôi mà tôi cũng quen với nó rồi,nó toàn chọc điên tôi không à.Mà tên thái tử cũng trẻ trâu kinh khủng,nghĩ sao đi ghen tuông vô lí với em trai như vậy,hèn chi mình thích hoàng tử hơn dù sao nó cũng dễ thương,hiền lành không có cáu gắt,nổi nóng với mình như tên này.Cơ mà công nhận tướng quân đào hoa vãi chưởng,nhà người ta có ba anh em hốt hết không chừa một mống.Không biết có hốt cả hoàng thượng,hoàng hậu gì không chắc mình chết luôn quá.Làm bây giờ mình lao đao khổ sở đến như thế này,không biết làm sao đây nữa.Làm ơn cho tôi ngủ cái đi mệt muốn chết rồi đừng bắt tôi gặp ai nữa nha Trời,có gì để mai tính đi.
To be continued...  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net