Edogawa Ranpo | Bungou Stray Dogs

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đơn hàng của nàng đã được giao tới, phiền kiểm tra hàng cẩn thận và kí tên nhận hàng nhé. Chúc quý khách có một trải nghiệm tốt đẹp.

hatsunoharu

warning: OOC
cre ảnh: cần tìm nguồn

_____

- Ranpo, tìm hộ em cái điện thoại đi.

Bạn ngó đầu từ trong phòng bếp ra, nhìn tên người yêu đang nằm ỳ trên ghế sofa.

- Này nhé, anh là thám tử giỏi nhất thế giới không có nghĩa là anh tùy ý để em sai bảo tìm này tìm kia đâu. Anh cũng có lòng tự trọng của riêng mình.

Edogawa Ranpo cầm lấy cái gối che mặt mình lại, hùng hổ nói. Bạn thở dài, từ phòng bếp đi ra, quàng tay qua cổ anh rồi ngon ngọt nịnh.

- Cái này có liên quan gì đến lòng tự trọng đâu. Mau nào, tìm giúp em rồi tối nay em sẽ nấu món anh thích.

- Em có bao giờ nấu ăn thành công đâu, chúng ta toàn phải ra ngoài tiệm. - Ranpo đánh gãy lời bạn.

Bạn nhịn cái ham muốn cầm dao ra đuổi anh, tự dặn lòng rằng bản thân chưa tìm thấy điện thoại thì không được nổi điên với anh người yêu. Bạn nhoẻn miệng cười rồi nói.

- Vậy em sẽ bao anh một bữa nhé, thôi nào, tìm giúp điện thoại đi. Lần cuối, em hứa đấy.

Rampo bỏ gối xuống ghế, kéo tay bạn rồi nhìn vào mắt bạn mà nói.

- Rốt cuộc là em yêu anh hay yêu cái điện thoại thế?

- Anh đang thách thức sự kiên nhẫn của em hả, Ranpo-san?

Đạt đến giới hạn của sự kiên nhẫn, bạn chịu không nổi với cái tính đùa dai của anh ta bèn dùng bộ nails mới làm hôm qua bấu mạnh vào vai anh.

Ranpo nhắn nhó mặt mày một hồi mới dơ tay đầu hàng. Anh lấy từ dưới cái gối một cái điện thoại.

- Tha anh, đây của em.

- Á à, anh giữ điện thoại của em mà còn nhây này. Cái tên khốn nhà anh.

Bạn cười cười đập mạnh vào vai anh vài cái rồi quàng tay qua siết nhẹ cổ anh lại.

- Bỏ ra, anh ngạt thở chết mất. Em định sát hại thám tử đẹp trai giỏi giang nhất thế giới đấy à? Em định sát hại chồng mình à? Cẩn thận mai đi đăng kí kết hôn với xác chết nhé!

Edogawa Ranpo tự dưng lôi đâu ra một cái nhẫn kim cương lấp lánh blink blink đeo vào ngón tay áp út của bạn. Anh khẽ kéo tay bạn ra khỏi cổ, đặt một nụ hôn chuồn chuồn lướt lên tay bạn, cười nói:

- Quả nhiên là mắt thẩm mĩ của anh tốt nhất, quá là đẹp luôn. Vừa như in!

Cầm tấm ảnh cưới lên tay, bạn nở một nụ cười nhẹ. Bạn lau đi bụi bặm trên tấm ảnh rồi để nó lại chỗ cũ, tiếp tục công việc dọn dẹp nhà của mình. Bỗng cánh cửa phòng ngủ của bạn mở toang, một đứa nhóc tầm 4-5 tuổi khóc lóc chạy vào ôm chân bạn.

- Mẹ ơi! Baba đánh con.

Và ngay lúc này, một đứa trẻ to xác nữa cũng nối đuôi chạy vào ôm eo bạn.

- Sao anh đánh con?

Bạn ngoảnh mặt nhìn người đàn ông đang dụi dụi mặt vào vai bạn.

- Thằng bé... nó bảo là nó là thám tử giỏi nhất. Nhưng rõ ràng anh mới là thám tử giỏi nhất.

- Và thế là anh đánh con? - Bạn đỡ trán.

Edogawa lớn không nói gì, Edogawa nhỏ thì cứ khóc. Bạn thở dài, đẩy Ranpo ra, bế đứa con trai bé bỏng lên đi ra khỏi phòng dỗ dành một hồi rồi mới để thằng bé chơi đồ chơi ngoài đó đi vào phòng tiếp tục công cuộc dỗ trẻ con.

- Thôi nào, anh đâu cần phải ganh đua với con như thế?

- Nhưng mà...

Bạn ôm mặt anh, hôn chụt một cái vào môi Ranpo.

- Anh luôn là thám tử giỏi nhất trong lòng em mà!

- Ba mẹ làm cái gì vậy?

Khi Ranpo đang thoả mãn ôm gối lăn lăn trên giường, đứa con trai của bạn từ đâu đứng ngoài cửa, dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn về phía ba mẹ nó.

-Ê từ từ con trai, mẹ sẽ giải thích chuyện này...

- Baba lớn rồi mà còn cần dỗ, thì ra con được nhặt từ thùng rác là thật.

Bé con lắc lắc đầu, làm bộ như ông cụ non chống nạnh rời đi trong thất vọng.

Chẳng biết đứa con này giống ai nữa. Nhưng có vẻ chắc trong vài tuần nữa bạn sẽ liên tục bị thằng bé trêu đùa về cái vấn đề này đây. Xấu hổ lắm nhé?

Ét o ét Y/n!!!

Viléuma

P/s: ban đầu viết nó kiểu gia đình nhỏ hạnh phúc to mà tự dưng bí văn nên Viléuma quyết định bẻ lái nó như vầy đây. nếu nàng không ưng thì báo lại để Viléuma trả cho nàng bằng một chương khác nhé?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net