Gojo Satoru | Jujutsu Kaisen [2]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

title: hoa anh thảo [2]

warning: OOC
cre ảnh: cần tìm nguồn
_____

Đời người có mấy cái mùa hoa anh thảo nở?

Một năm, hai năm hoặc hàng chục năm. Một kiếp người, hai kiếp sống, vạn kiếp nhớ thương.

Nàng thơ năm ấy giống như hoa anh thảo, chỉ trổ bông vào mùa hè nóng nực rồi lại rời đi khi trời đã chuyển thu.

Nếu có kiếp sau, cho dù có là một bông hoa anh thảo, tôi vẫn nguyện yêu anh một lần nữa.

Đời đời kiếp kiếp.

Ánh nắng tràn vào căn phòng qua ô cửa sổ nhỏ, Y/n ngồi đếm từng chiếc lá theo làn gió nhẹ rơi xuống trước hiên cửa.

- Hai mươi tư.

Giống như cây cổ thụ, trái tim của bạn cứ héo mòn từng ngày mỗi khi trời trở đông. Gió thu luồn lách qua từng kẽ lá, xâm nhập căn phòng trống, thổi tắt cả trái tim đang cháy bỏng với tình yêu mãnh liệt của kẻ si tình. Tiếng lá xào xạt cùng đàn chim bay lượn đi tìm nơi trú cho mùa đông lạnh giá giao nhau, tạo nên một bản âm hưởng níu lại sự sống tồi tàn của người sắp chết.

Thả diều, nắm giữ một sợi dây mong manh, tưởng mình điều khiển nó, nhưng lúc gần lúc xa là điều mình khó kiểm soát được. (Mai táng tuổi 18) Sự sống, giữ cho một ngọn lửa không dập tắt, tưởng mình có thể giữ được nó nhưng lại dập tắt lúc nào chẳng hay.

- Hai mươi tư, hai mươi tư ngày...

Bịch!

Y/n bị ném xuống đất với một lực không hề nhỏ. Tiếng va chạm nghe rõ là đau, bạn nhăn mặt cảm nhận đau đớn từ phía sau lưng.

Chắc là gãy một cái xương nào đó rồi!

Tiếng giày thể thao rất nhẹ, không lộp cộp như giày da nhưng bạn có thể nghe rõ đang tiến lại gần. Một luồng sát khí từ phía đó toả ra khiến cho con nguyên hồn ban nãy chùn bước, và theo sau đó là cái bóng dáng cao cao ngả ngớn quen thuộc.

- Thảm hại thật! - Bạn bật cười rồi thả lỏng cơ thể mà nằm trên mặt đất.

Đến lúc chết mong là cơ thể của Y/n sẽ bị tan biến vào hư vô. Bóng tối đáng sợ lắm, bị chôn sâu vào mặt đất đáng sợ lắm! Và hơn hết, bạn muốn từng phần cơ thể mình hoà vào không khí để luôn bên cạnh Gojo bất cứ lúc nào, có thể theo chân hắn tới mọi nơi trên thế giới.

Y/n yêu sự tự do...

Megumi và Yuji thở một hơi dài, an tâm khi nhìn thấy sự xuất hiện của Gojo. Hắn vẫn luôn như vậy, Gojo ấy! Dù cho là không nghiêm túc hay có đùa bỡn thế nào đi nữa, mỗi khi Gojo xuất hiện sẽ khiến bầu không khí xung quanh như dịu đi, khiến người ta an tâm mà dựa dẫm.

Y/n cũng muốn dựa dẫm vào người ấy, muốn được nằm trong lòng của hắn chứ không phải nhìn thấy bóng lưng to lớn từ phía sau.

Bản chất của con người thì rất tham lam và nguyên hồn là Y/n đây thì chính là sự tham lam ấy. Giống như ăn cơm, cắn một miếng khi đói không làm cho người ta cảm thấy no mà chỉ khiến họ càng đói thêm. Tình yêu cũng thế, chỉ nhìn người ấy từ phía xa vẫn chưa đủ để thỏa mãn lòng tham của bản thân, Y/n muốn nhiều hơn nữa, nhiều hơn một chút, một chút nữa...

- Giao cho hai đứa.

Y/n có thể cảm nhận được vẻ mặt 'không thể tin nổi' kiểu 'ăn bơ lí vờ bồ' của hai đứa chú thuật sư năm nhất sau câu nói vô tình của Gojo dù rằng bản thân đang nhắm mắt. Tiếng giao chiến bùm bùm chíu chíu lại vang bên tai nhưng nhanh chóng bị át đi ngay sau đó bởi nhịp thở của Gojo như dí vào mặt bạn.

- Ể? Chú làm gì vậy? - Không thể phớt lờ hành động của hắn, bạn đành phải mở mí mắt đã mỏi nhừ ra, khó khăn trong từng tiếng nói.

- Cứu người. - Gojo 'tổng tài bá đạo' hất cằm, bế bổng bạn lên rồi nhẹ nhàng rời khỏi nơi chiến đấu hỗn loạn kia.

- Hai mươi ba ngày...

Bạn thẫn thờ nhìn ra cửa sổ. Dạo gần đây chẳng hiểu sao thú vui của Y/n càng ngày càng giống người già khi cứ rảnh rỗi lại nhìn ra cửa sổ đăm chiêu suy nghĩ gì đó, hay nhẹ nhàng đi dạo trong vườn hoa vào buổi chiều nắng hạ, hoặc tập dưỡng sinh cùng những ông bà ngoài quảng trường. Y/n cũng rất hay lấp liếm lí do về cách hành xử ấy, điều đó khiến Gojo cảm thấy nghi ngờ khá nhiều.

- Này dạo này em giống người già lắm nhé! Đang tập sống chậm hay gì?

- Cháu chưa lành vết thương mà, hoạt động nhẹ nhàng vài thứ coi như tiêu khiển thôi!

- Thật không đấy?

- Thật mà!

"Hai mươi hai ngày."

Bạn ngắm nghía bản thân trong bộ váy hoa nhí vừa nhặt ở đâu đó khi đi dạo trên đường. Nhìn vẻ uể oải của bản thân, Y/n lại từ bỏ rồi thay lại mấy cái áo rộng thùng thình che đi thân thể đã dần gầy gò của bạn.

- Dạo này trông gầy thế Y/n? - Gojo ngồi bên cạnh, nhìn vào cần cổ bạn.

- Cháu chắc là giảm cân hơi quá đà...

- Chú ý sức khoẻ đấy nhá, con bé này!

Gojo vẫn cứ dán mắt vào gáy bạn một hồi lâu rồi đưa tay lên vuốt nhẹ vào sau gáy. Bạn giật mình, nổi da gà.

- Chú làm gì vậy?

- Đập muỗi hộ em.

"Hai mươi mốt ngày."

- Chú Gojo, chú thích hoa không?

Bạn chú tâm vào cái vòng hoa đang tết dở trên tay, tỉ mỉ làm từng chi tiết một, lại vu vơ hỏi Gojo đang chăm chú nhìn bạn ở phía sau.

- Không hẳn.. Chắc là có? Y/n xinh đẹp như một bông hoa vậy. - Gojo cười cười, đôi mắt xanh sau băng bịt mắt híp lại. Hắn tiến lên vò đầu bạn.

- Nếu coi cháu là một bông hoa đẹp thì chẳng qua là chú đã đi ngang qua đúng lúc không phải mùa hoa nở. Một bông hoa đẹp nhất trong một rừng hoa chưa chắc đã đẹp hơn những bông hoa trong cánh đồng khác... Vả lại, cháu không muốn so sánh bản thân với hoa, sớm nở tối tàn..

Bạn cầm lấy bàn tay đang vò đầu mình kéo xuống, đeo lên ngón giữa một cái nhẫn được đan bằng cỏ. Khẽ cười, Y/n khẽ miết vị trí đeo nhẫn nơi ngón áp út.

Rồi một ngày Y/n biến mất, sẽ có một người đeo nhẫn vào ngón áp út của người bạn thương mà người đó không phải là bạn.

- Để tôi giúp em đeo vòng hoa.

"Hai mươi ngày."

Một lúc sau, ở một nơi nào đó vắng vẻ, Gojo đã lặng lẽ chuyển chiếc nhẫn cỏ sang ngón áp út.

- Một ngày...

Y/n đứng bên cạnh cái cây hoa anh thảo, ngóng nhìn bông hoa cuối cùng vẫn còn đang trụ trên cành cây mà đung đưa theo gió thổi. Đồng hồ điểm 11 giờ 55 phút, cánh hoa thứ tư của bông hoa ấy rơi xuống trên mái tóc của bạn. Tiếng gọi của Sukuna cứ vang vọng trong đầu, liên tục cảnh báo Y/n về cái chết ngay trước mắt.

"Con điên này, mày bị điên à. Tao đã bảo sự sống mày sẽ kết thúc nếu cố gắng quá mức cơ mà, mày lại còn đi cứu cái tên Gojo Satoru mà hắn đâu có biết. Mẹ nó chứ cái con dở này!"

- Cảm ơn ông nhé, Sukuna. Cảm ơn vì đã sinh ra tôi.

Đồng hồ điểm 11 giờ 57 phút, Y/n nhìn bàn tay mình đã dần hoà làm một với không khí, trở nên vô hình. Tiếng thở gấp vội vã kéo sự chú ý của Y/n, Gojo từ đâu ra vồ đến ôm lấy bạn.

- C-Chú Gojo?

- Đồ lừa đảo!

Hắn bất chấp siết chặt lấy bạn trong tầm tay của bản thân, gục mái tóc trắng không chải vuốt như thường ngày cho nó hoà cùng với mái tóc đen dài của đang xoã trên vai.

- Nếu đã vậy thì cháu sẽ gửi một lời chào đàng hoàng tới chú. Cảm ơn chú, vì đã cho một lời nguyền như cháu biết thế nào là tình yêu dù cho nó rất mơ hồ. Vậy nhé, Satoru phải sống tốt đấy!

Y/n chưa từng thấy Gojo hoảng sợ bao giờ cả, đây là lần đầu tiên. Hắn đẩy vai bạn, ép cho đôi mắt Y/n phải đối diện với một màu xanh đẹp đẽ như bầu trời của Gojo.

- Nói đi! Em sẽ không chết, đúng chứ? Chúng ta đã hứa sẽ đi sang nước ngoài để du lịch vào mùa hè năm sau mà! Làm ơn, đừng chết...

Y/n nâng mặt của Gojo lên, áp trán mình vào vầng trán của hắn, nhắm mắt khẽ thủ thỉ.

- Satoru của em, anh rất tuyệt, rất hoàn hảo và rất mạnh, nhớ sống tiếp thật tốt nhé. Sống thay cho cả phần của em nữa, em sẽ hoà vào không khí, trở thành bông hoa anh thảo vào mỗi mùa hè. Đừng yếu đuối, Satoru không thể yếu đuối!

Đồng hồ điểm số 12, cánh hồ cuối cùng của cây hoa anh thảo nhẹ rơi xuống. Gojo áp tay lên má bạn, khẽ đặt một nụ hôn lên mi mắt, lên chóp mũi rồi dừng lại ở đôi môi vẫn còn giữ hơi ấm trong sự tan biến của cơ thể. Từng mảnh thân thể Y/n hoá thành những hạt cát nhỏ bay theo cơn gió thổi ngược, đi theo cánh chim bay xa vời về nơi có nắng ấm phương xa, để lại là Gojo cùng những ảo ảnh ngỡ như vẫn còn đó.

Những xúc cảm ấm áp còn vương trên đầu ngón tay hắn, in sâu vào trí nhớ vô tận trở thành một phần của chấp niệm. Gojo cố giữ lại những ấm áp còn trong tay như nhìn thấy Y/n còn trước mặt. Một phút lại trôi qua, ngày mới đến mang theo tuyết đầu mùa nhẹ rơi xuống mái tóc trắng xoá của hắn, cướp đi hơi ấm cuối cùng đã dần tan biến cùng hư vô.

- Tạm biệt nhé, Y/n. Hẹn kiếp sau gặp lại...

Viléuma.

p/s: xin lỗi vì trễ hẹn, mai mình sẽ trả nốt rq của anh em nhà Haitani nhé.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net