Kibutsuji Muzan | Kimetsu no Yaiba [1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

title: bỉ ngạn xanh.

warning: OOC, không liên quan đến cốt chuyện chính.
cre ảnh: Kimetsu no Yaiba.
_____

Một thời gian trước đó...

Cuộc tập hợp các Thượng Huyền Quỷ sau khi Muzan giải tán đội Hạ Huyền (mà hắn cho là vô dụng) diễn ra, với mục đích lớn lao chính là bàn bạc hướng đi mới cho con đường truy tìm hoa bỉ ngạn xanh.

Nhận thấy việc để cho đội quân quỷ của mình đi tìm loài hoa dường như đã không tồn tại từ lâu ấy là khó khăn, nhất là khi quỷ chỉ có thể ra ngoài trong đêm tối nên Muzan đã quyết định dùng con người làm công cụ để hoàn thành ước mơ sớm hơn.

Và Sanaki Hima chính là con người đáp ứng đủ yêu cầu của Muzan.

Tiếng đàn tỳ bà của Nakime vang lên, thoáng chốc, sáu con quỷ cùng một người đang cầm ống nghiệm ngơ ngác nhìn không gian trong toà nhà cao tầng trước mắt. Tiếng tỳ bà lại vang lên lần nữa, vị trí của những người họ lại chuyển. Đổi đi đổi lại, khi tiếng đàn dừng lại, cả bảy sinh vật gồm người và quỷ kia quay đầu nhìn lại thì đã thấy họ ở chung một chỗ tự bao giờ.

Đơ một lúc lâu, Douma không hổ danh là con quỷ náo nhiệt thích cà khịa là người đầu tiên lên tiếng làm nóng bầu không khí. Đương nhiên, đối tượng trêu đùa lần này vẫn là Sanaki Hima.

- Này này này, có một con người ở đây này. Cô em đây là đến tự dâng mình cho tôi sao?

Nụ cười xảo quyệt hiện rõ trên gương mặt đẹp trai của Douma.

Sanaki Hima rụt cổ.

- Tại sao ta lại ở đây? Và đây là con ả nào vậy? - Daki vẫn đang mặc bộ kimono truyền thống lộng lẫy, gương mặt trang điểm xinh đẹp, thanh lịch tiến lại gần, dùng bàn tay với bộ móng dài nhọn được chăm chút nâng khuôn mặt của Hima lên.

Quý ông lịch thiệp - Akaza rất nhanh đã tham gia náo nhiệt, giải vây cho con người mang họ Sanaki kia.

- Nó là con người được Chúa Quỷ mang về, đừng động vào nó.

Daki hừ một tiếng, đưa đôi mắt lườm Hima một cái rồi lại thôi, ý định hủy dung cô cũng bỏ qua.

Vẫn chưa khỏi hoàn hồn bởi sắc đẹp mĩ miều của Thượng Huyền Lục, Muzan xuất hiện ngay trước mắt không tiếng động, cả đàn quỷ lập tức quỳ sụp xuống mặc cho Hima đang hoang mang chả hiểu gì.

Không phải dưới bộ dạng một người phụ nữ trong bộ kimono đen huyền, lần này Muzan xuất hiện với hình dạng quen thuộc của hắn. Hima nhìn hình ảnh người đàn ông môi đỏ da trắng, khuôn mặt đẹp như tạc tượng, trong lòng cảm thán: Làm quỷ mà đẹp vậy chắc mình cũng đi làm quỷ.

Đôi mắt đỏ như máu quét qua một lượt những quỷ đang quỳ sụp trước mặt, Muzan chú ý tới người con gái đang đứng kia, lơ đãng suy nghĩ về một cái gì đó.

Nhận thấy được ánh mắt của Muzan, Hima chả đoán được cũng lười đoán, chỉ là cái cảm giác sợ hãi phát ra từ đôi mắt đỏ tươi ấy khiến cô run lẩy bẩy, bỗng chợt quỳ xuống mà không thèm suy nghĩ thêm cái gì nữa.

Đáng sợ quá trời!!!

Lần trước Hima gặp Muzan, hắn cũng rất đáng sợ nhưng đâu có như lần này. Với lại mọi lần hắn đâu có bắt Hima phải quỳ như vậy đâu?

Thì ra, cô đã đánh giá thấp sự tàn nhẫn của Chúa Quỷ.

- Về việc của Sanaki Hima, ta đã nói trước đó cho Kokushibo, Douma và Akaza. Nay tập hợp, ta nói lại một lần nữa và cũng là giao nhiệm vụ cho các ngươi.

Mặc dù ánh mắt của tất cả mọi người đều ở dưới đất, thế nhưng Hima vẫn cảm thấy sự chú ý của họ đều đặt lên người cô. Muzan lên tiếng, Hima lóng ngóng ngẩng đầu lên chút rồi lại cúi xuống, cảm nhận phần chân tê mỏi.

- Sanaki Hima, được ta chiêu mộ về làm nghiên cứu và chỉ huy đầu trong việc tìm hoa bỉ ngạn. Từ sau này trở đi, mọi việc liên quan đến hoa bỉ ngạn xanh, trừ khi các ngươi đang làm nhiệm vụ, giao chiến hay nhận lệnh từ ta thì tuyệt đối nghe theo cô ta, hiểu chứ?

- Vâng chưa Chúa Quỷ.

Mấy con quỷ đồng thanh hô, Hima giật cả mình. Ý là, Kibutsuji Muzan dường như giao toàn quyền chỉ huy cho Hima mặc kệ cô mới chỉ là cô bé 17 tuổi và là con người.

Sợ quá đi!!!

Chẳng lẽ giờ Hima lúc nào cũng phải nghiên cứu trong nơm nớp lo sợ khi buộc mình phải sai bảo mấy con quỷ đáng sợ này sao?

- Ngoại trừ Kokushibo và Daki, còn lại nếu không có chuyện gì thì để ý tới Sanaki Hima một chút. Mấy con quỷ còn lại thì không có ngoại lệ, đều đặt việc tìm bỉ ngạn xanh lên đầu.

Lại còn bị bọn họ theo dõi nhất cử nhất động nữa!

- T-Thưa ngài, c-có thể gọi tôi là Hima là được...

Sau câu nói lắp bắp mà Hima cho là mình đã dùng hết dũng cảm để nói, bầu không khí trở nên im lặng quỷ dị. Mà cũng chẳng phải nhờ Hima, vốn từ ban đầu cô xuất hiện, ở đây đã quỷ dị sẵn rồi, có tới tận bảy con quỷ cộng thêm Vua Quỷ nữa mà.

Biểu cảm trên mặt Muzan không biến hoá đa dạng là mấy, chỉ là đôi lông mày không một cọng thừa kia di chuyển, nhíu lại. Thôi được rồi, đủ rồi đấy! Hima sợ, rụt cổ.

- Hima, ta có cho ngươi xen vào khi ta nói chưa?

Giọng nói êm dịu nhẹ nhàng như chứa ngàn con dao bên trong, kề sát từng điểm chí mạng của Hima, sẵn sàng đâm vào nếu như cô tiếp tục nói sai điều gì khác.

Hima có chút ngơ, nhưng cô vẫn kịp hiểu một điều rằng: Chúa Quỷ muốn người trung thành và biết điều.

- Xin Chúa Quỷ tha lỗi, tôi...tôi...

Hima dập đầu xuống đất, trong câu đáp vờ như bản thân ngốc nghếch không biết trả lời ra sao khiến cho Muzan trông như hoà hoãn một chút, cũng không muốn bắt tội thêm.

Thế nhưng, cái sự hoà hoãn ấy cũng chỉ là "trông như". Hima biết Muzan đã sống ngần ấy năm, trải qua bao nhiêu kiếp người, giết hại cơ ngơi là người và thợ săn quỷ, hắn ta không ngu, ngược lại người ở thế dưới chính là cô đây - Sanaki Hima.

Là truyền nhân của Sanaki - gia tộc từng tạo ra con quỷ Kibutsuji Muzan, Hima chắc chắn hắn sẽ để mình yên cho đến lúc làm ra thứ thuốc hắn cần. Còn khi mà Hima đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, cô không dám chắc Muzan sẽ để yên cho cái mạng này...

Và cô cũng không dám chắc kế hoạch giả ngu ngơ này sẽ thành công qua mắt Muzan.

- Các ngươi đã hiểu hết rồi chứ? - Muzan bỏ qua Hima, chú ý vào đám quỷ Thượng Huyền giỏi nhất của hắn.

- Vâng, thưa Chúa Quỷ.

- Giải tán đi.

Muzan chấm câu xong liền rời đi không tạm biệt, đám quỷ còn quỳ thêm lát nữa, một lúc sau mới đứng dậy cả đám. Hima mặt trắng bệch, ngồi bệt xuống đất, sợ hãi, thờ thẫn nhìn sàn nhà.

- Trông đáng thương chưa kìa. - Daki mỉa mai, là quỷ đầu tiên rời đi sau khi Muzan đi mất.

Kokushibo không phải chịu lệnh của Muzan thì Hima còn có thể hiểu được nhưng Daki cũng không dính phải chuyện này là vì sao nhỉ? Nhưng dù sao thì cũng không phải chuyện của cô.

- Nào nào Hima, đứng dậy nào, ngồi lên đất lạnh lắm đấy!

Douma cười cười, đưa tay ra trước mặt cô.

Cụ Nhất - Thượng Huyền Nhất Kokushibo cũng không muốn ở lại tán gẫu với đám người này. Ba đôi mắt trên mặt hắn liếc qua nhìn Hima một cái rồi nói một tiếng mới rời khỏi.

- Ta đi trước.

Hime đưa tay lên với gần tới bàn tay tốt bụng của Douma, định chạm vào. Thế nhưng, cô lại va phải ánh mắt ánh bảy sắc cầu vồng của con quỷ đó, tự dưng rụt tay lại, nhanh chóng đứng dậy.

- C-Cảm ơn.

Viléuma.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net