Tsukishima Kei | Haikyuu!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

title: hoàng tử và phù thủy.
warning: OOC

cre ảnh: cần tìm nguồn.
_____

Được rồi, là một motip quen thuộc.

Ngày xửa ngày xưa, có một nàng công chúa Bạch Tuyết Sugawara. Nàng Sugawara xinh đẹp tuyệt trần, có tấm lòng từ bi và nhân ái nên loài vật nào cũng ưa thích nàng. Một hôm, mẹ của nàng công chúa qua đời, Đức Vua Yachi lấy vợ mới, là một người phụ nữ rất đẹp. Nhưng ai mà ngờ, mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ kế chịu xấu hơn con chồng. Bà Hoàng Hậu Y/n là một phù thủy xinh đẹp nhưng độc ác. Vì không muốn Bạch Tuyết xinh đẹp hơn mình nên đã hãm hại nàng, muốn giết chết nàng Sugawara để mụ trở thành người đẹp nhất. Hoàng hậu Y/n đã sai một gã thợ săn Azumane tới để giết công chúa Sugawara nhưng không thành công, và sau đó công chúa Sugawara đã tới ở tại nhà bảy chú lùn.

Bẫng đi một thời gian lánh nạn ở nhà của chú lùn: Nishinoya, Yamaguchi, Daichi, Tanaka, Kageyama, Kinoshita, Ennoshita và người làng B Hinata, công chúa Sugawara lại một lần nữa bị mụ phù thủy Y/n hãm hại, nàng đã ăn phải quả táo độc và chết. Các chú lùn và người làng B vì quá thương xót cho nàng công chúa nên đã để nàng vào trong quan tài và đau lòng ngồi xung quanh.

Lúc này hoàng tử Tsukishima đi qua, trao cho công chúa một nụ hôn và sau đó hai người họ sống hạnh phúc bên nhau trọn đời.

- Tại sao tôi phải làm cái trò quái quỷ này? - Tsukishima nhăn mặt, trong bộ trang phục hoàng tử. Cậu ta nhìn đàn anh Sugawara đang nằm trong quan tài, lại lần nữa nhíu mày.

- Thôi mà, chúng ta phải làm cái này trong lễ hội sắp tới của trường, hay cậu muốn mặc bộ đồ hầu gái rồi tớ sẽ lên kế hoạch mở quán cà phê?

Bạn trong bộ váy đen loè xoè chạm đất, khó khăn bê váy chạy xung quanh chỉ đạo mọi người diễn.

- Tôi thấy cậu phân vai sai quá sai rồi. Tại sao tôi phải làm hoàng tử? - Tsukishima khó chịu bỏ cái vương miện giả trên đầu xuống, hỏi bạn.

- Tại vì cậu cao. Tớ không thể nào cho cậu làm chú lùn được. - Bạn nhún vai, thản nhiên trả lời.

- Anh Azumane cũng cao mà?

- Nhưng anh ấy có râu, có râu đó! Rất hợp làm thợ săn.

- Tại sao anh Sugawara lại làm công chúa?

- Vì anh ấy tóc trắng?

- Tóc trắng thì liên quan gì?

- Thôi được rồi, tôi không muốn để chị Kyoko làm công chúa, ai biết cái vở kịch này sẽ loạn thế nào nếu chị ấy làm công chúa chứ, Tanaka- san và Nishinoya-san sẽ tranh nhau làm hoàng tử mất. Và nó không hợp với hình tượng tôi xây dựng.

- Tại sao cậu lại là phù thủy? - Tsukishima khom lưng, cúi người xuống để mặt đối mặt với bạn.

- Cậu hỏi lắm quá!

Cảm thấy bản thân bị cậu bạn tóc vàng "vô tình" sỉ nhục chiều cao dù bản thân cao theo đúng chuẩn mực chiều cao, bạn cáu gắt rồi tiếp tục công việc của mình.

- Thôi nào, tớ cầu xin các cậu đấy Kageyama, Hinata. Làm ơn, đây là câu chuyện của công chúa và hoàng tử, chứ không phải của chú lùn và người làng B, đừng chiếm spotlight nữa và rải cẩu lương nữa. Và Tanaka-senpai và Nishinoya-senpai, đừng vây quanh chị Kyoko nữa, để chị ấy làm cái cây an tĩnh đi trời ơi...

Kết thúc một ngày mệt mỏi với việc tập kịch cho lễ hội của trường và tập bóng cho mùa giải sắp tới, tổng tham mưu là bạn đây cứ như vừa dạo qua Địa Đàng chơi một buổi, cứ như từng bộ phận trên người bạn đã tách ra riêng như trò chơi xếp hình.

Tiếng bóng đập mạnh xuống sàn, Hinata cùng Tanaka hò hét ầm ĩ rồi chả hiểu sao cậu mặt trời kia lại chạy đến chỗ của bạn, hào hứng nhảy lên nhảy xuống rồi lắc lắc bạn cứ như vừa nhặt được kim cương.

- L/n-sannnnn, cậu thấy pha bóng vừa rồi của tớ sao?

- À, ừ, ổn lắm... Nhưng mà pha bóng đó rất dễ bị chặn, cậu nên thử....

Thì đó, ngoài một bạn quản lí năm nhất rất dễ thương, đội bóng chuyền Karasuno cũng mới nhặt được một cô bé năm nhất rất tài giỏi trong việc quan sát và bày kế chơi bóng, và thế là từ đó, L/n Y/n xuất hiện ở câu lạc bộ bóng chuyền với thân phận tổng tham mưu.

Khi quả bóng với ba màu vàng, xanh, trắng va chạm mạnh với sàn nhà, đầu bạn như có mấy cái trống lớn đang kêu, bạn thấy chóng mặt rồi không chịu được mà ngã khuỵu xuống đất trước sự hoang mang của các thành viên câu lạc bộ. Tsukishima phản ứng nhanh, mau chóng chạy đến đỡ bạn, hỏi han.

- Oya, cậu sao vậy?

- Con bé chắc là kiệt sức rồi, sáng nay còn dầm mưa đến trường nữa. - Huấn luyện viên thở dài, nhìn bạn.

- Bây giờ em về nghỉ sớm đi. Cẩn thận tối bị sốt cao, để lại mọi thứ cho bọn anh lo là được. - Đàn anh Sugawara mẫu mực lo lắng nói, sờ tay lên trán bạn xem nhiệt độ.

- Vậy em đưa con bé về đi Tsukishima, nhà em gần nhà L/n mà nhỉ? - Daichi nhìn Tsukishima.

- Vâng, vậy bọn em xin phép về trước. - Tsukishima đỡ bạn đứng dậy, cúi chào huấn luyện viên và các đàn anh.

- Xin phép ạ. - Bạn mệt mỏi vịn vào tay của Tsukishima, cúi đầu chào rồi cùng cậu rời khỏi trường.

Tsukishima đeo cặp của cậu trên vai, tay cầm thêm cặp sách của bạn, nhìn bạn mệt mỏi lết từng bước trên đường về nhà. Trời vừa trở tối, phố xá lên đèn, hai bóng dáng một cao một thấp đi trên đường, im lặng. Bỗng dưng, cậu bạn đi bên cạnh bạn lên tiếng.

- Cậu đi chậm quá đồ lùn.

- Hiện tại tớ đang là người bệnh, cậu không có quyền chỉ trích người bệnh đâu. Và tớ không hề lùn, chiều cao của tớ đạt chuẩn đấy nhé. Chỉ có cậu cao quá rồi "cằn nhằn-shima". Tớ thấy cậu càng ngày càng giống bác hàng xóm bán cá rồi đấy!

- Tôi thấy cậu chẳng giống là bị bệnh đâu, còn nói được nhiều vậy cơ mà!?

- Cái đồ độc ác, tớ bị bệnh mà cậu còn chọc kháy tớ cho bằng được. - Bạn xụ mặt.

- Lên đi, tôi cõng cậu về.

Tsukishima quỳ xuống trước bạn, đưa lưng về phía bạn. Bạn cười cười, leo lên lưng cậu rồi gục đầu vào vai Tsukishima.

- Chuki là đồ tsundere. - Bạn khúc khích.

- Im đi đồ lùn.

Dưới ánh trắng, có đôi bạn trẻ đưa nhau về nhà...

- Ta sẽ giết ngươi, đồ nghiệt chủng.

Trên sân khấu của trường, trước hàng nghìn con mắt đang theo dõi, bạn trong bộ váy và áo choàng đen, đầu đội vương miện hoàng hậu, hoá trang xinh đẹp chỉ tay vào đàn anh Sugawara trong bộ váy công chúa và bộ tóc giả.

Bảy chú lùn đứng trước nàng công chúa Suga, cầm các vận dụng như cuốc rồi dao các thứ chĩa về phía bạn. Dù nếu nhìn kĩ thì có thể thấy là chú lùn Kageyama đang nắm tay người làng B là Hinata, hai chú lùn Tanaka và Nishinoya đang đắm đuối nhìn về phía cái cây đứng bên cạnh.

Tsukishima mặt có vẻ không đồng tình cho lắm từ cánh gà đi ra, tay cầm kiếm, dùng cái giọng bằng bằng nhìn về phía bạn.

- Mụ phù thủy độc ác kia, đừng có làm hại công chúa. Công chúa, ta sẽ bảo vệ nàng.

Đừng hỏi tại sao cái kịch bản nó lại loạn thế này, bạn trong vai trò biên kịch đã sửa lại câu chuyện thành một màn đánh nhau giải cứu công chúa, tất cả vì Tsukishima cự tuyệt việc hôn hít với đàn anh.

Bạn tranh thủ lườm Tsukishima một cái, ý bảo cậu diễn cho cẩn thận. Y/n cầm cây quyền trượng trong tay, diễn tròn vai hoàng hậu độc ác.

- Ta sẽ giết hết tất cả các ngươi. Nếu Bạch Tuyết chết, ta sẽ là người đẹp nhất, hahahaha....

- Không cần, cậu không cần phải giết công chúa, cậu là người đẹp nhất
rồi đồ lùn. Còn xấu quá thì vẫn còn tôi nhắm mắt chấp nhận thôi.

Tsukishima tiến lên, cầm tay bạn, nói một tràng lời sến súa rồi nhìn vào mắt bạn. Nhất thời đứng hình, bạn ngỡ ngàng nhìn cậu bạn thân. Bạn nói nhỏ với cậu.

- Cậu có biết mình đang nói cái gì không Tsuki? Diễn kịch cho cẩn thận đi trời ơi, nhầm lời thoại rồi.

- Không, tôi biết mình đang nói gì. Nếu cậu là phù thủy, vậy thì tôi sẽ không yêu công chúa. Cùng lắm tôi giết vua rồi chiếm quyền, phong cậu làm hoàng hậu là được chứ gì?

- Cậu đang nói cái gì vậy?

Tsukishima cầm tay bạn, quỳ một chân, khẽ đặt lên mu bàn tay bạn một nụ hôn. Cậu nói.

- Tôi chỉ nói lần duy nhất thôi, tôi thích cậu đồ lùn. Làm gì có cái luật nào bắt hoàng tử không được yêu phù thủy đâu nhỉ?

Vậy đó, hoàng tử và công chúa yêu nhau, hạnh phúc mãi mãi về sau nhưng mọi người vẫn luôn quên một vai phản diện xinh đẹp còn ở đó. Giờ đây, công chúa xinh đẹp tài giỏi chẳng còn cần hoàng tử, hoàng tử lại yêu thích vai phản diện đáng thương. Đây mới là kết thúc có hậu, hạnh phúc mãi mãi về sau.

Viléuma.

p/s: mọi người ơi, mình bị bí ý tưởng. giờ hàng hoá ế ẩm quá, mọi người qua đặt hàng ủng hộ mình đi trời, không chắc mình cạp đất ăn sống qua ngày quá


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net