5. Giả nữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dương Thanh nhìn Bùi Uyển Uyển ngồi sụp xuống, tất nhiên là ngạc nhiên nhưng cũng rất nhanh đã trở lại như cũ, bình tĩnh mà hỏi cô một câu.

- cậu ổn chứ?

Bùi Uyển Uyển vẫn duy trì việc ôm mặt, vài giây trôi qua mới luống cuống với túi xách trên ghế xuống, lục ra một cái khẩu trang y tế, đeo khẩu trang xong mới hít một hơi sâu, đứng dậy.

- không ổn lắm, có thể vào nhà về sinh một chút không?

Tất nhiên, là được. Thứ người gì lại cản người ta không cho tới nhà vệ sinh chứ. Dĩ nhiên Dương Thanh chẳng cản, cậu ta gật đầu một cái rồi lôi điện thoại từ trong túi ra chơi trò chơi ngoại tuyến giết thời gian chờ đợi. Uyển Uyển nhanh nhanh chóng chóng vào nhà vệ sinh, Bùi Uyển Uyển nhìn mình trong gương than thở một tiếng rồi lại mắng thầm Dương Thanh một tiếng, trong túi ban nãy lôi ra cũng chỉ là thỏi son và kem che khuyết điểm, cộng thêm cả hộp phấn nước lúc nào cô cũng mang theo mình.

Dặm son đánh phấn, thật ra cũng là công việc bình thường của phái nữ, Uyển Uyển càng quá quen thuộc công việc này, nhưng chưa bao giờ cô cảm thấy run rẩy như hôm nay. Vì sao ư? Chẳng phải vì tiếp theo cô phải đối phó là Dương Thanh xinh đẹp hơn phái nữ dăm ba phần hay sao? Uyển Uyển không muốn mình làm "quá lố" cũng không muốn quá bình thường, vận dụng tất cả những gì cô học cùng với kĩ năng và tài nghệ mình thu thập được, cố gắng ra vẻ tự nhiên nhất có thể.

Năm phút sau, Bùi Uyển Uyển ra khỏi phòng vệ sinh, thẳng lưng ưỡn ngực, tràn đầy tự tin trở về vị trí của mình. Tự tin chẳng được bao nhiêu, Bùi Uyển Uyển ngay khi trở lại lập tức đưa mặt ra nhật một cái tát tới choáng váng cả đầu.

Tất nhiên, tát chỉ là nói ẩn dụ.

Uyển Uyển khi trở ra thì thấy một thợ trang điểm khác đang thử tóc giả nữ cho Dương Thanh, đứng bên cạnh là quản lý phụ trách đám người mẫu . Uyển Uyển mới vỡ lẽ, không phải là dùng mẫu nam để thế mẫu nữ mà là dùng mẫu nam hóa trang thành mẫu nữ để thế! Đúng như những gì Uyển Uyển nghĩ trong đầu, quản lý họ Trương thấy cô trở lại thì yêu cầu cô cùng thêm một thợ khác trang điểm cho Dương Thanh, còn nhấn mạnh "phải làm cho cậu ta trông diễm lệ dáng vẻ thanh thoát nhất!".

Bùi Uyển Uyển cảm thấy Dương Thanh này thật lạ lùng, là do cậu ta quá yêu thích công việc này, quá tâm huyết hay là thích tiền tới mức giả gái cũng đi làm? Vế sau ngay lập tức bị cô bác bỏ đi, nhớ lại bố của Dương Thanh là công nhân viên chức, mẹ thì là hiệu trưởng một trường đại học. Nhà không thể nói là giàu nứt đố đổ vách nhưng tài sản hiện có cũng đủ cho con cháu hai đời tiêu sài hoang phí. Gia thế như vậy còn thèm gì ít tiền ở đây mà bất chấp việc như thế này cũng làm. Uyển Uyển dùng mút đánh kem nền cho Dương Thanh, màu da của hắn không đen sạm tuy nhiên tâm lý của số đông người Châu Á đó là con gái sẽ phù hợp với một làn da trắng muốt hơn. Vì vậy, Uyển Uyển dùng kem tông trắng sáng hơn da thật Dương Thanh, đánh khắp mặt xong còn đánh xuống dưới thân.

Trang phục nữ không thể tránh hở da thịt, từ cổ tới trước ngực, cánh tay, chân đều lộ ra. Dĩ nhiên không thể khiến Dương Thanh mặt một màu người một màu rồi! Thế nên là, Uyển Uyển nhờ cô thợ kia tiếp tục tạo kiểu bộ tóc giả với cái đầu của ma nơ canh, đồng thời yêu cầu Dương Thanh thoát y!

Thoát y, ý chỉ nói đến cái áo ở phía trên mà thôi.

Thật r lúc đầu đưa ra yêu cầu này, Uyển Uyển cũng rất tự nhiên, đây là chuyện hoàn toàn bình thường, mẫu nữ đôi khi cũng phải trang điểm ở dưới thân, cô cũng sẽ yêu cầu cởi áo như thế. Đối với yêu cầu như thế của cô, các mẫu nữ cũng chẳng có ý kiến gì, bảo cởi thì cởi thôi, kể cả vẫn ngồi ở trong phòng phục trang đầy người, hoặc nếu có người cảm thấy ngại, cô (BUU) cũng sẵn sàng đi với họ vào phòng vệ sinh ngồi riêng.

Thế mà nghe đối phương nói xong, Dương Thanh lần đầu tiên trong cả ngày đơ ra như pho tượng.

- Sao vậy? Cậu cởi đi chứ.

Bùi Uyển Uyển thấy dáng vẻ chần chừ của Dương Thanh, hối cậu ta thao tác nhanh một chút. Họ Dương thấy người ta hối cũng bất đắc dĩ cởi áo sơ mi ra, toàn thân lộ ra ngoài không khí. Cởi xong, khuôn mặt ửng đỏ, ngại ngùng che che thân mình đi. Bùi Uyển Uyển nhìn bộ dạng này của hắn, trong lòng cười phá lên, họ Dương kia trông thế mà dễ ngại! Trong lòng thì thế , ngoài mặt vẫn phải điềm tĩnh, mở lời an ủi.

- không sao đâu, cậu cứ tự nhiên, ở đây ai cũng quen với việc này cả rồi, cậu cũng nên quen dần đi thôi.

Nói đến đây, Bùi Uyển Uyển không nén được phụt cười ra một tiếng cũng rất nhanh nén lại. Vừa mới tích tắc đây thôi, cô tưởng tượng tới cảnh dáng vẻ Dương Thanh mặc váy giả gái, ngại ngại ngùng ngùng đứng trước ống kính. Nhưng đáng buồn thay, Dương Thanh giả gái trong thực tế so với tưởng tượng của cô khác nhau hoàn toàn, còn khác theo hướng xấu hay hướng tốt thì đó sẽ là truyện của vài tiếng sau.

Sau khi lỡ phụt cười, Bùi Uyển Uyển cũng cảm thấy mình hơi thất lễ, ngồi chỉnh tề lại một chút, cô nhìn vẻ mặt hơi cứng của Dương Thanh, nói.

- e hèm, vậy chúng ta tiếp tục nhé.

Đánh nền xong thì lại đánh khối, ngoại trừ mũi và gò má, Uyển Uyển cảm thấy cũng nên làm một chút với xương quai xanh. Trong lúc làm, Uyển Uyển phát hiện mỗi lần tay cô vô tình chạm vào da của Dương Thanh hắn sẽ giật lên, co rúm một cái, lần nào cũng vậy nhưng vì hắn không hó hé gì nên cô cũng làm như không thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net