6. Thâm ý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thợ trang điểm kia sau khi tạo kiểu và chỉnh tóc giả cho Dương Thanh thì quay lại giúp Uyển Uyển, công việc có hai người làm rất nhanh hoàn thành. Uyển Uyển trang điểm nốt phần mắt để kết thúc, Dương Thanh không thích mi giả nên bảo cô không dùng tới, Uyển Uyển cũng đồng ý vì cũng chẳng ảnh hưởng nhiều, dẫu sao mi của hắn khá dày nên cô chỉ cần chuốt lại rồi kẹp cong là được.

Tới lúc làm xong, Dương Thanh thực sự đội tóc giả lên, tóc giả màu than chì  ép thẳng  bóng mượt, cắt lớp, hai mái dài rủ xuống che bớt đi đường nét góc cạnh của gương mặt. Da thịt mềm mại trắng muốt, môi tô son căng mọng, hai má hây hây ửng hồng.

Uyển Uyển nhìn Dương Thanh, miệng há hốc ra, bản thân cô là người trang điểm nhưng đối diện thế này vẫn không thể không ngỡ ngàng. Đùa à? Thứ đàn ông con trai gì giả nữ còn đẹp hơn đám con gái bọn cô? Mấy thợ trang điểm ở xung quanh cũng xúm vào xum xoe, mẫu "nữ" Dương Thanh quá là xinh đẹp đi! Người mẫu kiều diễm, thợ trang điểm cũng được thơm lây, vì vậy Uyển Uyển cùng thợ trang điểm kia được đánh giá tay nghề rất tốt.

Dương Thanh ngoài việc được trang điểm sao cho diễm lệ thanh thoát nhất thì phải tuân theo chủ đề cũ. Tông màu được chọn làm màu chủ đạo cho phần trang điểm của mẫu "nữ" Dương Thanh là đỏ, trang phục được đem ra khác với tưởng tượng của Uyển Uyển - một chiếc váy bèo nhún nữ tính mà là bộ váy liền màu tối, hở vai, ống tay dài, qua bắp tay trở xuống phía dưới  xòe ra tạo bèo nhún dài che cả mu bàn tay chỉ lộ ra mấy ngón tay, thân dưới, váy có phần giống chiếc váy cũ, váy dài tới qua đầu gối, từ đầu đến cuối đều ôm sát lấy thân thể.

Mẫu "nữ" Dương Thanh là đại diện cho thời trang hiện đại tân thời, lần này sẽ chụp cùng một mẫu nữ khác tên là Yên Chi đại diện cho thời trang cổ điển thập niên 80. Phong cách thập niên 80 đặc trưng cho một thế hệ thời trang phá cách và có phần hoang dại, vì vậy đối lập với mái tóc dài đen thẳng của Dương Thanh, mẫu nữ kia xuất hiện với mái tóc đỏ, tóc uốn xoăn xù dùng mảnh vải bé họa tiết thổ cẩm búm buộc ở phía sau, tóc mái cũng được uốn xoăn buông lả ở trước trán, chân tóc hơi chạm tới lông mày. Yên Chi được yêu cầu mặc một cái áo sơ mi kiểu trắng trơn, tay áo phồng to bồng bềnh, trước ngực trang trí cách điệu bằng họa tiết và bèo nhún. Mặc cùng với chân váy phồng dài ngang đầu gối, phía dưới chân đeo giày da và tất trơn dài ngang bắp chân.

Bắt đầu bấm máy, đầu tiên bao giờ cũng để hai mẫu chụp đơn trước sau đó mới vào chụp chung. Hai bộ đầu tiên chụp đều rất bình thường, cho tới khi bên phía chỉ đạo xin dừng năm phút cho mọi người nghỉ ngơi đồng thời bàn bạc lại với bên chụp ảnh. Tới lúc trở lại, Uyển Uyển đứng ngoài nhìn vào bắt đầu cảm thấy có gì rất lạ.

Bên chỉ đạo bắt đầu chỉnh dáng và yêu cầu tư thế của hai mẫu nhiều hơn. Từ việc ánh mắt phải đăm chiêu, gay gắt hơn, đến việc hai mẫu phải kết hợp, gắn bó.

Mà biểu hiện rõ nhất của sự kết hợp gắn bó, đó là tư thế của hai mẫu càng ngày càng trở nên thân mật đầy thâm ý mà ý tứ thông qua chỉ đạo ngày một lộ rõ hơn.

Tư thế thứ nhất, Dương Thanh ngồi trái trên ghế sô pha đôi, chân vắt chéo, một tay đặt lên bệ đỡ của ghế, tay còn lại quàng lên vai mẫu nữ cổ điển. Kết hợp cùng với  Dương Thanh, Yên Chi nằm ngang ghế, chiều dài ghế không lớn nên hai chân vắt lên bện đỡ, cả người phía trên dựa vào Dương Thanh.

Tư thế thứ hai, mẫu "nữ" Dương Thanh cúi đầu, tay đưa ra nâng cằm mẫu nữ Yên Chi lên, mặt kề sát. Mẫu nữ Yên Chi nằm trên ghế, hai tay bám vào bệ đỡ nâng thân mình nhướng cao lên. Để phối hợp một cách hoàn hảo nhất với Dương Thanh, bức ảnh cuối của tư thế thứ hai, Yên Chi nửa nằm nửa ngồi, hai tay vươn ra ôm lấy cổ Dương Thanh mặt càng sát thêm, đầu ngẩng cao tự hồ khoảng cách giữa hai người họ chỉ mỏng manh như tơ sợi.

Tư thế thứ ba càng trở nên bất thường, Uyển Uyển nhăn mặt nhìn Yên Chi chồm hẳn lên người Dương Thanh, giống như đẩy đối phương ngả ra sau, Dương Thanh một tay chống lên mặt ghế sô pha để đỡ, tay còn lại luồn vào tóc đỏ xoăn bấy giờ đã xõa dài của Yên Chi,  đưa tay ra sau đầu trông giống như đang ghì giữ lại. Theo sự hướng dân của bên chỉ đạo, Yên Chi  sát gần chạm chóp mũi của mình lên chóp mũi của Dương Thanh, dùng ánh mắt để bộc lộ ý tứ, dùng ánh mắt biểu cảm.

Từ đầu đến cuối, Uyển Uyển dấy lên một cảm giác nôn nao trong lòng, đừng nói là lượng tiêu thụ sản phẩm của chúng ta ít đến mức mà giờ cần tạo kĩ xảo gây ấn tượng thế này sao. Uyển Uyển vẫn thấy khó chịu như lúc đầu, đứng đây từ đâu buổi không biết là đang quan sát công việc hay là xem phim tình cảm đồng tính luyến ái nữ nữa. Nhìn bộ dáng hét xoay cái này chỉnh các kia của ông đạo diễn với mấy ông sếp chỉ đạo, Uyển Uyển hiểu đó là chiêu trò muốn gây ẩn tượng của họ.

Dương Thanh rõ ràng là nam nhưng trang điểm xong thì còn xinh đẹp hơn phái nữ đôi ba phần, vóc dáng lại không quá thô to mà cao gầy dong dỏng, người ngoài nhìn vào sẽ chỉ cảm thấy cô gái này dáng người quá cao chứ không nghi ngờ gì về giới tính thật của hắn. Mà mẫu Yên Chi lại  nhỏ bé và thấp hơn chút đỉnh, đứng sát nhau thì cô ta cũng chỉ cao đến cổ hắn. Thoạt nhìn hai người họ có chút đối lập, Dương Thanh giống mẫu hình phụ nữ hiện đại trưởng thành, tự chủ, thành đạt, còn Yên Chi giống kiểu con gái truyền thống, hiền lành, ngây ngô tuy nhiên vẫn hoạt bát, lanh lợi.

Chả hiểu ông nào lại nghĩ ra cái ý tưởng như này, để mẫu nam hóa trang thành nữ rồi để hai mẫu nữ biểu hiện thật mật tình ý với nhau. Mấy sếp lớn của đoàn, tâm tư cũng quá thâm sâu rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net