XLII ( Chương 1401-1450 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1401: Thiên Môn (1)


Trong miệng Yên La lẩm bẩm, mười ngón tay bắn ra liên tục. Mỗi lần ngón tay búng ra, liền có hơn mười đạo pháp quyết huyền ảo bay ra.

Trên dưới những pháp quyết này có phù văn tung bay, đan quấn vào nhau, ở trong hư không, dần dần tạo thành một phù trận.

Trong lúc nhất thời, không biết có bao nhiêu phù trận lần lượt xuất hiện, bay lượn vây quanh Thân Ngoại Hóa Thân, lập tức tiến vào trong đó.

Nhìn thủ đoạn chế luyện như vậy, Thạch Mục cảm thấy có chút hoa cả mắt.

Huyết quang xung quanh Thân Ngoại Hóa Thân lập tức ngưng tụ từng tầng, hình thành một quả cầu huyết sắc, bao trùm Thân Ngoại Hóa Thân ở bên trong.

Yên La lại vung tay lên. Một thi hài đỏ như máu bắn ra. Tuy rằng đã là một vật chết, nhưng nó vẫn đang tản ra khí tức vô cùng cường đại. Thi hài này khi còn sống, tuyệt đối là cường giả Thần Cảnh.

Một khắc trước khi thi hài huyết sắc bay vào quả cầu huyết sắc, bỗng nhiên vỡ ra, hóa thành một đoàn huyết vụ tiến vào trong quả cầu. Bên trong quả cầu lập tức có huyết quang tăng mạnh, giống như một mặt trời huyết sắc phóng ra.

Sau một khắc, khí tức cường đại cuồn cuộn chấn động lan ra, trên hồ nước lập tức dâng lên vô số sóng lớn.

Trên quả cầu huyết sắc có vô số ánh sáng đan xen điên cuồng phun ra, lập tức chậm rãi chìm vào trong hồ huyết sắc.

Ầm ầm ầm!

Toàn bộ hồ nước bắt đầu chậm rãi chuyển động, phát ra những âm thanh ầm ầm. Lấy quả cầu huyết sắc làm trung tâm, xuất hiện một vòng xoáy lớn vô cùng. Mơ hồ có một lực hút cường đại từ trong vòng xoáy truyền ra.

Tất cả năng lượng huyết sắc trong Minh Thủy đều hội tụ về phía vòng xoáy. Không chỉ có như vậy, ánh sáng huyết nguyệt trong phạm vi ngàn dặm cũng bị một lực lượng vô hình dẫn dắt, vọt về phía Thân Ngoại Hóa Thân.

Thạch Mục thấy vậy, trong lòng không ngừng tặc lưỡi.

Yên La không hổ danh là nhân vật ngang hàng cùng đám người Đế Quan, Tàng Huyền ngàn năm trước. Lúc này, sau khi tu vi khôi phục hơn phân nửa, thi triển ra bất kể thủ pháp chế luyện nào hay thủ đoạn điều khiển nguyên khí thiên địa, cũng làm cho hắn theo không kịp.

Thời gian trôi qua từng chút một. Trong nháy mắt đã có bảy tám ngày trôi qua.

Thạch Mục lẳng lặng đứng ở một bên, sắc mặt nghiêm túc và trang trọng. Hắn không nghĩ tới thời gian dài như vậy, chế luyện còn chưa kết thúc.

Chỉ có điều thời gian càng dài, Thân Ngoại Hóa Thân nhận được lợi ích lại càng nhiều, hắn cũng vui vẻ.

Lúc này toàn bộ năng lượng huyết sắc trong hồ giảm đi rất lớn. Chỉ có thể nhìn thấy được một tầng huyết sắc cực mỏng.

Chỉ có điều ở giữa hồ có thể thấy rõ huyết cầu kích thước chừng vài trượng đang không ngừng cuộn trào. Trong huyết cầu mơ hồ có một bóng người đứng thẳng.

Nhưng vào lúc này, hai tay Yên La đang bấm pháp quyết chợt dừng lại, ngừng thi pháp. Tiếp đó, trong miệng nàng nhanh chóng niệm liên tiếp chú ngữ. Ngón tay ngọc điểm ra một cái. Một điểm máu tươi từ đầu ngón tay nàng bay ra, hóa thành một đạo huyết quang, vô cùng nhanh chóng tiến vào trong huyết cầu ở đáy hồ.

Huyết cầu lập tức cuồn cuộn kịch liệt, ầm ầm vỡ ra được.

Vèo.

Một bóng người từ bên trong bắn ra, đứng ở giữa không trung.

Thạch Mục thấy vậy, hai mắt nhất thời sáng lên. Đó chính là Thân Ngoại Hóa Thân.

Chỉ có điều thời khắc này bên ngoài Thân Ngoại Hóa Thân đã đại biến. Trên da xuất hiện thêm từng đường vân huyết sắc, rất giống là ma văn. Hai mắt hiện ra màu đỏ như máu. Mười ngón cũng mọc ra lợi trảo sắc bén.

Biến hóa lớn nhất là trên lưng Thân Ngoại Hóa Thân, mọc ra hai cánh dơi huyết hồng.

Khí tức vô cùng cường đại từ Thân Ngoại Hóa Thân truyền ra, không ngờ đạt tới Thần Cảnh trung kỳ. Hơn nữa mơ hồ tới gần tầng cấp đỉnh phong.

Thạch Mục cảm nhận được lực lượng của Thân Ngoại Hóa Thân, trong lòng nhất thời vui vẻ.

Yên La chậm rãi đứng lên, sắc mặt mơ hồ có chút tái nhợt.

- Làm phiền nàng.

Thạch Mục nói cám ơn.

Yên La khoát tay áo, nói:

- Ta cũng không nghĩ tới, tiềm lực Thân Ngoại Hóa Thân này của n gươi lại lớn như thế. Ta vốn tưởng rằng thi pháp mới có thể kích phát ra tiềm năng trong cơ thể hắn. Chỉ có điều trong quá trình đó, Thân Ngoại Hóa Thân này của ngươi phát sinh biến đổi khác thường... Trong cơ thể hắn kế thừa lực lượng còn sót lại từ Hồng Lệ Ma Tổ, còn có lực huyết nguyệt, lại thêm một nguyên khí huyết đạo cổ quái khác. Ba thứ dung hợp, cho nên mới tốn thời gian lâu như vậy.

- Nguyên khí huyết đạo cổ quái?

Thạch Mục nghe vậy ngẩn ra.

- Đúng vậy. Là một lực huyết đạo tràn ngập sát khí, hơn nữa sắc bén vô cùng, giống như kiếm khí.

Yên La nói.

Thạch Mục nghe vậy ánh mắt nhất thời thoáng động. Trong đầu hắn hiện ra thanh tàn kiếm huyết sắc kia.

Thanh tàn kiếm huyết sắc kia hắn đã giao cho Thân Ngoại Hóa Thân quản lý từ lâu. Sau đó, hắn vẫn chưa từng hỏi tới.

Chỉ có điều đến lúc này, hắn mới hồi tưởng lại. Kể từ sau ngày đánh một trận với Hỏa Hồ, hắn lại g không có nhìn thấy thanh tàn kiếm này nữa.

Lẽ nào khí huyết đạo Yên La nói tới, chính là thanh tàn kiếm này?

Nói cách khác, thanh tàn kiếm này hóa thành nguyên khí, đã bị Thân Ngoại Hóa Thân hấp thu?

Những ý niệm này không ngừng xoay chuyển trong lòng Thạch Mục, đồng thời thông qua liên hệ cùng thần hồn của Thân Ngoại Hóa Thân, cẩn thận cảm ứng nguyên khí trong cơ thể hắn.

Trước đó, bởi vì lo lắng sẽ ảnh hưởng Yên La thi pháp, hắn vẫn không tra xét tình hình cụ thể của Thân Ngoại Hóa Thân.

Vừa cảm ứng một chút, sắc mặt hắn nhất thời khẽ biến.

Lúc này, trong cơ thể Thân Ngoại Hóa Thân ẩn chứa một lực lượng khổng lồ. Lực lượng này và ma khí trước đó có sự khác biệt rất lớn. Có chứa chính là một ít thuộc tính của ma khí. Chỉ có điều lúc này càng có khuynh hướng lực huyết đạo hơn.

Hơn nữa, lực huyết đạo này thật sự không thể coi thường được. Mơ hồ có cảm giác trở về Quy Nguyên ban đầu. Tuy rằng so sánh ra kém hơn bản nguyên ngũ hành trong cơ thể Thạch Mục. Nhưng chênh lệch lại không quá xa.

Thanh tàn kiếm huyết sắc này quả nhiên giống như hắn nói, đang ở bên trong linh hải của Thân Ngoại Hóa Thân, toả ra một khí tức sắc bén vô cùng, hình như càng thêm lợi hại hơn so với trước kia.

Trong lòng Thạch Mục hưng phấn vô cùng, tâm niệm thoáng kích phát.

Huyết quang trên toàn thân Thân Ngoại Hóa Thân tăng mạnh. Trong tay có huyết quang lóe lên, lấy ra thanh tàn kiếm huyết sắc này, bỗng nhiên rạch một cái.

Ầm ầm ầm!

Một đạo kiếm khí huyết sắc lớn vô cùng hiện ra, chém ở trên hồ nước.

Bộp.

Toàn bộ hồ nước bị phân ra thành hai nửa!

Minh Thủy gặp phải kiếm khí huyết sắc, lập tức phát ra âm thanh xì xì, trực tiếp bốc hơi lên ra.

Kiếm khí huyết sắc cực lớn hoàn toàn không ngừng lại, tiếp tục tiến vào đáy hồ, đồng thời chém vào nham thạch trong đáy hồ, giống như chém đậu hũ, hoàn toàn không có chút sức cản nào.

Ầm ầm!

Đỉnh núi bị một chém biến thành hai khúc. Nửa ngọn núi thình lình trực tiếp bị cắt đứt.

Chương 1402: Thiên Môn (2)


Ầm ầm ầm.

Nó rơi về phía dưới chân núi.

Nước trong toàn bộ hồ nước cũng ào ào chảy xuôi, rơi về phía dưới núi, hình thành một thác nước huyết sắc cực lớn. Chỉ có điều hồ nước rất nhanh liền cạn khô.

Một hồi lâu, dưới chân núi mới truyền ra một tiếng nổ lớn!

Ánh mắt Thạch Mục nhìn thấy cảnh này, nhất thời mừng như điên.

Uy lực của một chém này, không ngờ khổng lồ như vậy, có thể so với một đòn bản thể của hắn.

- Thực lực Thân Ngoại Hóa Thân này của n gươi đã tăng mạnh. So với người có thứ hạng cuối trong Thiên Đình Thập Nhị Tiên Tướng, cũng không chênh lệch là bao nhiêu. Ngươi tốt nhất nên sử dụng chiêu thần kỳ.

Yên La chậm rãi nói.

Thạch Mục liên tục gật đầu, một tay ra một chiêu.

Thân Ngoại Hóa Thân từ giữa không trung hạ xuống, bay trở về bên cạnh hắn, bị hắn thu vào túi linh thú.

- Tu bổ hóa thân tốn không ít thời gian. Tiếp theo ta phải chuyên tâm chế luyện pháp bảo. Để ta đưa ngươi trở về đi.

Yên La nói.

- Xin lỗi, đã chiếm dụng thời gian của nàng lâu như vậy. Chỉ có điều ta còn có chuyện muốn hỏi nàng.

Ánh mắt Thạch Mục có chút áy náy, nhưng vẫn nói.

- Còn có chuyện gì nữa?

Ánh mắt Yên La thoáng động.

- Thiên Đình rốt cuộc ở nơi nào?

Thần sắc Thạch Mục ngưng trọng nói.

Về Thiên Đình, đến nay hắn vẫn chỉ nghe kỳ danh. Nhưng kỳ cụ thể ở nơi nào, hắn vẫn hoàn toàn không biết.

Mắt Yên La nhìn về phía trước, ánh mắt lộ ra một phần thần sắc khác thường.

- Tiên vực chỗ Thiên Đình chính là một chỗ thần bí. Tuy nói nơi đó và Ma Vực, Minh Vực được gọi là ba thánh tinh vực. Nhưng Tiên Vực bất luận là tài nguyên, hay linh khí thiên địa đều hơn xa so với Ma Vực và Minh Vực. Hơn nữa toàn bộ Tiên Vực bị một tầng lực lượng cổ quái bao phủ. Cho nên muốn muốn đi tới nơi đó đặc biệt khó khăn.

Nàng trầm mặc một lát, chậm rãi nói.

- Mặc dù khó khăn, nhưng khẳng định cũng có biện pháp đi tới.

Thạch Mục hỏi.

Yên La ấn vào mi tâm, tùy tiện nói:

- Đúng là có biện pháp. Chỉ có điều ký ức của ta về Thiên Đình vẫn có chút mơ hồ. Hình như muốn đi tới Tiên Vực, cần phải tìm được Thiên Môn phân bố ở các tinh vực lớn.

- Thiên Môn?

Thạch Mục ngẩn ra.

- Cụ thể ta cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều tổng cộng có bốn tòa Thiên Môn, đều có thể nối liền đến Thiên Đình. Nhưng cụ thể chúng ở nơi nào, ta nhất thời vẫn nghĩ không ra.

Trên mặt Yên La lộ ra một tia hồi ức, nói.

- Nghĩ không ra cũng không sao. Sau này, sau khi trở về sẽ cố gắng hết mức điều tra chuyện này.

Thạch Mục nói.

Yên La ừ một tiếng, trong miệng lẩm bẩm. Một tay nàng phất lên. Hư không phía trước người Thạch Mục chấn động một hồi, hiện ra một thông đạo không gian.

- Ngươi trở lại, sau đó tạm thời tập hợp tất cả lực lượng có thể thuyên chuyển. Sau khi chuyện chỗ của ta được xử lý xong, sẽ lại đi tìm ngươi. Chỉ có điều trong lúc này ta cần toàn lực chế luyện pháp bảo. Liên hệ với thần thức của ngươi sẽ gián đoạn.

Yên La nói.

- Được, ta hiểu được. Trong thời gian này nếu như ta có thể phát huy tác dụng, cứ việc triệu hoán ta qua.

Thạch Mục nhìn Yên La cười, bay vào thông đạo không gian. Thông đạo không gian cũng chậm rãi biến mất.

Yên La đứng lẳng lặng ở tại chỗ một lát. Sau đó thân hình nàng lắc một cái, lập tức bay nhanh về phía xa.

Không gian trước mắt Thạch Mục biến hóa một hồi, lập tức nhất thời sáng lên. Hắn xuất hiện ở trong không gian thiên cấp của thánh địa Thanh Lan.

- Lại trở về ở đây...

Hắn nhướng mày. Địa phương nơi này nhìn như còn chưa thấy rõ ràng lối ra vào. Muốn đi ra ngoài chắc hẳn phải phí chút công sức.

Chỉ có điều, hiện tại không làm khó được hắn.

Thân hình Thạch Mục thoáng động, bay về phía xa.

...

Sau nửa canh giờ, một luồng ánh sáng màu xám từ Đông Thánh Tinh bắn ra, dần hiện ra bóng dáng Thạch Mục.

Hắn quay đầu liếc mắt nhìn về phía Đông Thánh Tinh, ánh mắt lộ ra một tia phức tạp.

Đông Thánh Tinh có thể nói là nơi hắn từng ở lại lâu nhất. Lại tới đây, trong lòng hắn không nhịn được thở dài.

Chỉ có điều hắn rất nhanh liền lắc đầu, loại bỏ tâm tình trong lòng. Hắn muốn rời khỏi nơi này, quay về tinh vực Thiên Hà.

Vào thời khắc này, ánh mắt hắn chợt thoáng động, nhìn về phía một phương hướng khác.

Nơi đó là phương hướng của Bắc Vực tinh vực Di Dương.

Trong đầu Thạch Mục hiện ra Ẩn Liên Tinh trước đây đã từng đi qua. Thủ hạ cũ của Bạch Viên Lão Tổ năm đó vẫn ẩn nấp ở nơi đó.

Lúc này còn cách cuộc quyết chiến với Thiên Đình đã không xa. Thủ hạ cũ của Bạch Viên Lão Tổ năm đó cũng coi như là một lực lượng không nhỏ.

Thạch Mục hơi trầm ngâm một lát, lập tức đưa ra quyết định. Thân hình hắn thoáng động, bay về phía nơi đó.

Lấy thực lực của hắn thời khắc này, gọi ra truyền tống trận lại thêm bay nhanh, chỉ sau bảy tám ngày, hắn đã đi tới Ẩn Liên Tinh.

- A!

Chân mày hắn rướn lên. Ẩn Liên Tinh lần trước có sương trắng tràn ngập, không ngờ hiện tại đã bao phủ cả tinh cầu vào bên trong. So với thời điểm lần trước hắn tới đây, tình hình có sự khác biệt rất lớn.

- Lẽ nào ở đây xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Thạch Mục thoáng động. Hắn lập tức bay thẳng vào trong Ẩn Liên Tinh, thần thức khuếch tán ra, tra xét động tĩnh chung quanh.

Chương 1403: Lịch Thăng đưa tin (1)


Kết quả Thạch Mục bay vào trong khu vực sương mù trắng không bao lâu, trong lòng thoáng động.

Hắn cảm thấy một sức cản từ trong sương mù truyền ra. Lại có người ở trong sương mù bày ra các loại trận pháp cấm chế. Xem ra bên trong Ẩn Liên Tinh này đã xảy ra biến cố gì.

Hắn làm ra tư thế đề phòng, nhưng tốc độ không chậm lại, tiếp tục bay về phía sâu bên trong sương mù.

Càng tiến vào sâu, trong sương mù truyền ra sức cản càng lúc càng lớn.

Chỉ có điều, hiện tại những lực cấm chế này tất nhiên không làm khó được hắn. Ngay cả làm chậm lại tốc độ bay của hắn cũng làm không được.

Tốc độ hắn bay về phía trước, sương mù màu trắng dần dần trở nên loãng hơn. Mắt thấy đã sắp đến mặt đất.

Vù.

Vào thời khắc này, một tiếng động vang lên. Một bóng đen thật dài từ trong sương mù gần đó bắn ra, giống như là một cái đuôi, vô cùng nhanh chóng đạm về phía Thạch Mục.

Thạch Mục không chút nghĩ ngợi một tay phất lên, đánh ra một quyền.

Oong!

Một quyền ảnh cực lớn xuất hiện ở bên cạnh thân, đánh vào phía trên cái đuôi kia, dễ dàng đánh bay nó. Đồng thời quyền ảnh hoàn toàn không ngừng lại, tiến vào trong sương mù gần đó, phát ra một tiếng động khẽ.

Một tiếng rên thảm từ nơi đó truyền ra, giống như lưu tinh rơi xuống đất. Hóa ra đó lại là một con yêu thú giao long màu xanh dài chừng mười trượng, hung hăng đập trên mặt đất, phát ra một tiếng động rất lớn, khiến mặt đất đập thành một cái hố to.

Thân hình Thạch Mục thoáng động, cũng phi thân hạ xuống phía trên mặt đất, đưa mắt nhìn về bốn phía xung quanh.

Ngoại trừ sương mù màu trắng và cấm chế giữa không trung ra, hoàn cảnh trên mặt đất thật ra so với trước đây không có gì thay đổi.

Tuy rằng con yêu thú giao long màu xanh này bị đánh rơi từ giữa không trung xuống, nhưng Thạch Mục chưa dùng tới bao nhiêu lực lượng. Cho nên hắn cũng không có bị thương quá nặng. Rất nhanh nó đã bò dậy.

- Ngươi là ai? Lại dám lớn mật xông vào Ẩn Liên Tinh. Là nghiệp chướng Thiên Đình sao?

Giao long màu xanh nhìn Thạch Mục, trong mắt có vẻ sợ hãi, mở miệng thốt ra tiếng người hỏi.

Thạch Mục liếc mắt nhìn giao long màu xanh, ánh mắt lộ ra một tia vô cùng kinh ngạc.

Con giao long màu xanh là một con yêu thú nắm giữ tu vi Thần Cảnh sơ kỳ.

Năm đó, thời điểm tới Ẩn Liên Tinh, Ẩn Liên Tinh ngoại trừ Sùng Ngô ra, còn lại đều là tu vi Thánh Giai. Con giao long màu xanh này chắc là mới thăng cấp Thần Cảnh mấy năm nay gần đây.

Chỉ có điều, trong miệng của giao long màu xanh vừa nhắc tới Thiên Đình. Lẽ nào biến cố của Ẩn Liên Tinh có liên quan đến Thiên Đình?

- Thanh Hồng đại nhân!

Lúc này, một đám Yêu tộc từ phía xa bay vụt đến. Tất cả đều là tu vi Thánh Giai.

Chỉ có điều trong lúc bọn họ bay tới, xếp hàng thành đội, kỷ luật có chút nghiêm minh.

- Các ngươi không nên tới đây! Người này vô cùng lợi hại. Lập tức thông báo với Sùng Ngô đại nhân!

Con giao long màu xanh này có chút lo lắng, nhìn đám Yêu tộc kia hét lớn. Hơn phân nửa tâm thần lại đề phòng nghiêm ngặt Thạch Mục.

Những Yêu tộc kia nghe được lời nói này, lập tức ngừng lại. Bọn họ từ phía xa nhìn Thạch Mục. Bọn họ muốn rời khỏi, chỉ có điều lại có chút do dự.

- Các ngươi là thủ hạ của Sùng Ngô? Không cần sợ hãi. Ta không phải là người của Thiên Đình.

Thạch Mục cười khẽ, mở miệng nói.

- Vậy ngươi là ai?

Giao long màu xanh nghe vậy ngẩn ra, trầm giọng hỏi.

- Ta là Thạch Mục. Trước đây ta đã tới Ẩn Liên Tinh này. Sùng Ngô ở đâu? Ngươi dẫn ta qua sẽ biết.

Thạch Mục bình thản nói.

Trong khi nói chuyện, thần thức của hắn triển khai mở rộng ra. Chỉ có điều hắn chỉ cảm ứng được một ít yêu thú Thánh Giai, Thiên Vị ở trên Ẩn Liên Tinh, lại không cảm ứng được sự tồn tại của Sùng Ngô.

Trên Ẩn Liên Tinh, thực lực của một lũ yêu thú so với năm đó hình như đã mạnh mẽ không ít.

Trong phạm vi thần thức Thạch Mục bao phủ, đã phát hiện không ít yêu thú Thánh Giai. Yêu thú Thiên Vị lại càng nhiều.

- Thạch Mục?

Giao long màu xanh ngẩn người ra. Hình như hắn chưa từng nghe qua tên này.

- A... Ngươi là Thạch Mục tôn thượng! Năm đó đã từng tới một lần, truyền nhân của Bạch Viên Lão Tổ!

Phía xa một xà yêu Thánh Giai bay tới, ngạc nhiên nói.

Thạch Mục liếc mắt nhìn yêu xa này, ánh mắt lộ ra một tia nghi ngờ.

- Bái kiến Thạch Mục tôn thượng. Năm đó thời điểm ngài qua, ta từng đi theo ở phía sau Sùng Ngô đại nhân, đã từng nhìn thấy mặt ngài một lần.

Xà yêu kia khom người làm một đại lễ, nói.

- Không cần đa lễ. Dẫn ta đi gặp Sùng Ngô.

Chân mày Thạch Mục thoáng động, bình tĩnh nói.

- Vâng!

Xà yêu kia vội vàng đáp ứng một tiếng. Sau đó hắn lập tức nhìn về phía giao long màu xanh, môi thoáng động. Hiển nhiên là đang truyền tin.

Sắc mặt của giao long màu xanh thoáng đổi. Ngay lập tức trên người hắn có ánh sáng màu xanh lóe lên. Hắn hóa thành một đại hán áo xanh cường tráng, trên đầu có một đôi sừng rồng màu xanh.

- Hóa ra là Thạch Mục tôn thượng. Vừa rồi đã đắc tội nhiều, vẫn mong ngài thứ lỗi.

Đại hán áo xanh nói. Ánh mắt hắn nhìn Thạch Mục đầy tôn sùng.

Năm đó, thời điểm Thạch Mục tới Ẩn Liên Tinh, hắn vừa lúc đang bế quan tu luyện, không có thể nhìn thấy Thạch Mục.

Chỉ có điều, vừa rồi mặc dù chỉ là giao đấu đơn giản, đại hán áo xanh cũng cảm giác được thực lực của Thạch Mục vô cùng cường đại.

Trong Yêu tộc lấy thực lực vi tôn. Thực lực của Thạch Mục đã thắng được sự tôn kính của hắn.

- Không sao.

Thạch Mục cười khẽ, nói.

Trong khi nói chuyện, mấy người bay về phía trước.

- Trong lời ngươi vừa nói lúc này, có đề cập tới Thiên Đình. Chẳng lẽ trong những năm qua, Thiên Đình đã từng phái người tới quấy nhiễu nơi đây sao?

Trong lúc bay, Thạch Mục hỏi thăm đại hán áo xanh nói.

- Mấy năm nay, Thiên Đình càng thêm tăng cường tấn công đối với các tinh cầu lớn trong tinh vực Di Dương. Ẩn Liên Tinh chúng ta ở đây cũng bị đánh qua nhiều lần.

Đại hán áo xanh có chút sầu khổ nói.

Thạch Mục nghe vậy gật đầu.

Tuy rằng Ẩn Liên Tinh ở chỗ hẻo lánh, nhưng linh khí thiên địa ở đây nồng đậm, tài nguyên linh khoáng dày. Nếu như người của Thiên Đình phát hiện ra nơi đây, tất nhiên cũng muốn đào linh thạch ở đây.

Mặc dù đám người đại hán áo xanh muốn hỏi Thạch Mục về nguyên nhân hắn tới đây. Chỉ có điều Thạch Mục không mở miệng, bọn họ cũng không dám hỏi. Bọn họ không thể làm gì khác hơn là cắm đầu bay nhanh.

Tốc độ bay của mấy người đều khá nhanh. Rất nhanh bọn họ đã bay qua mấy vạn dặm, đi tới hồ sen cực lớn trước đây.

Mấy người hạ xuống một đảo nhỏ ở ngay giữa hồ. Trên đảo nhỏ thành lập một khu nhà. Không ít Yêu tộc ra vào ở chỗ này. Vừa nhìn thấy đại hán áo xanh, tất cả đều khom mình hành lễ.

Chương 1404: Lịch Thăng đưa tin (2)


- Thạch Mục tôn thượng, ngài ở chỗ này chờ một lát. Để ta đi ngay mời Sùng Ngô đại nhân.

Đại hán áo xanh dẫn Thạch Mục vào một đại điện ngồi xuống, xoay người liền muốn đi ra ngoài.

- Không cần.

Thạch Mục cười nói, ánh mắt chuyển hướng, hơi chếch lên hư không.

Đại hán áo xanh nghe vậy ngẩn người ra, theo ánh mắt Thạch Mục nhìn lại.

Nhưng hắn chỉ thấy hư không chỗ này lóe lên. Một nam tử trung niên mặc áo bào đen đột nhiên xuất hiện.

- Thạch Mục tôn thượng! Ngài rốt cuộc đã tới!

Vẻ mặt của

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net