XLIV ( Chương 1501-1550 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1501: Tinh vực hạo kiếp (1)


Bởi vì tường thành của Bắc Vũ thành vô cùng chắc chắn, hơn nữa cao tới trăm trượng, không có sụp đổ giống như nhà cửa bình thường trong thành, mà là tạm thời chống đỡ nước lũ trùng kích. Sở dĩ mọi người trong thành may mắn còn tồn tại, gần như toàn bộ đều tập trung trên thành tường.

Trên không trung tường thành, còn bay lơ lửng hơn mười người, tất cả đều thần sắc ngưng trọng nhìn chằm chằm nước lũ phía dưới, nỗ lực tìm tòi người sống sót trong đó.

"Xoạt..."

Một đợt sóng lớn đột nhiên đánh vào trên thành tường, phát ra tiếng vang cực lớn.

Trên bầu trời, một vị lão giả râu bạc trắng mặc áo bào xanh nghe tiếng, cau mày nhìn tường thành một cái, sắc mặt càng ngưng trọng hơn.

Chỉ thấy trên thành tường, đã nứt ra mấy khe hở chiều rộng hơn trượng, mà ngoài thành nước lũ vẫn còn không ngừng dâng trào, xem ra cũng nhanh chóng vượt qua lỗ châu mai trên thành rồi.

Lão giả râu bạc trắng lạt bàn tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một cục gạch màu đỏ, nhìn có vẻ rất tồi tàn, rất giống một khối bùn.

Ông ta cúi đầu nhìn khối bùn kia, trong thần sắc hơi có chút không nỡ, nhưng cũng không do dự nhiều, bàn tay vung lên, thuận lợi vứt nó ra ngoài.

Chỉ thấy khối bùn kia xẹt qua một đường vòng cung ở giữa không trung, "Đông" một tiếng vang nhỏ, rơi xuống trong nước lũ ngoài Bắc Vũ thành.

So sánh với nước lũ ngập trời, khối bùn kia thật sự là quá mức nhỏ nhoi, rơi vào trong nước cũng không có thể khơi dậy chút bọt nước nào.

Nhưng mà sau một lát, trong nước lũ ngoài thành lại vang lên tiếng động "Ầm ầm", giống như sôi trào bình thường lăn lộn.

"Hô" một thanh âm vang lên.

Một bức tường đất màu đỏ to lớn kéo dài mấy chục dặm đột nhiên từ trong nước dâng lên, tăng lên từng nấc, cho đến khi nổi trên mặt nước cao hơn trượng, mới ngừng lại.

Nhưng mà hồng thủy mãnh liệt, rất nhanh lại tăng lên vài thước.

"Rầm rầm ầm "

Lại một trận tiếng vang, tường đất màu đỏ to lớn đó cũng dâng lên, thủy chung cao hơn nước lũ hơn trượng.

Đúng lúc này, phía sau lưng lão giả râu bạc trắng, một đạo hoàng quang màu vàng đất chạy nhanh đến, đáp xuống bên cạnh ông ta.

- Lục Trầm trưởng lão, theo tộc nhân hồi báo, không chỉ có tộc địa của Bàn Quy tộc chúng ta, toàn bộ Vũ Nham tinh giờ này đều ở trong cơn dị động, chỗ nào cũng sơn băng địa liệt. Hơn nữa, tộc nhân còn phát hiện, không gian ngoài Vũ Nham tinh, tựa hồ bị một cổ lực lượng cổ quái phong tỏa lại rồi.

Người đến vừa đứng ổn, lập tức báo cáo.

- Sự tình nghiêm trọng, nhất định phải lập tức thông tri Minh Chủ và tộc trưởng bọn họ.

Lục Trầm trưởng lão sắc mặt ngưng trọng nói.

Dứt lời, lập tức ông ta lật cổ tay, lấy ra một mặt gương đồng lớn chừng bàn tay hình sáu cạnh, cắn phá ngón tay nhỏ một giọt máu tươi trên mặt kiếng.

Máu tươi mới vừa rơi xuống, phía trên mặt kiếng lập tức hiện lên một đạo bàn quy hư ảnh, nhoáng lên một cái, giống như vằn nước nhộn nhạo cả lên, ngay sau đó quang mang màu vàng đất sáng ngời, khuôn mặt Lục Quỳ Chung liền hiện lên trong đó.

- Lục Trầm trưởng lão, có phải trong tộc có chuyện?

Trong kính sắc mặt Lục Quỳ Chung ngưng trọng, thẳng thừng hỏi.

- Khải bẩm tộc trưởng...

Lục Trầm không dám chần chờ, lập tức đem trạng huống trên Vũ Nham tinh nhất ngũ nhất thập hồi báo lên.

Sau khi nói xong, ông ta liền im lặng chờ Lục Quỳ Chung chỉ thị.

Nhưng mà, Lục Quỳ Chung chưa lên tiếng, bên cạnh vang lên thanh âm của Thạch Mục:

- Xem ra biến cố lần này sẽ sinh ra ảnh hưởng không nhỏ đối với toàn bộ tinh vực thế giới, những thiên tai hàng thế này, xem ra là do tinh cầu chịu phải không gian chi lực xuất xứ từ Huyền Môn pháp tắc càn quét tạo thành.

Thạch Mục nói như thế, thần sắc trên mặt chẳng hề biến hóa quá nhiều, nhưng trong lòng thì ý nghĩ sôi trào sùng sục.

Lục Trầm nghe được lời ấy của Thạch Mục cũng sắc mặt kinh hãi. Ông ta chỉ nói là trên Vũ Nham tinh xảy ra biến cố, lại không ngờ là toàn bộ tinh vực Đại thế giới đều vào lúc nayỳ trải qua tai biến như vậy.

- Tộc trưởng, Minh Chủ, vậy bọn ta hiện tại nên ứng đối như thế nào?

Lục Trầm liền vội vàng hỏi.

Khuôn mặt Thạch Mục không có xuất hiện ở trong gương đồng, hơi dừng lại một chút, thanh âm lại tiếp tục truyền tới:

- Truyền lệnh xuống, lệnh ho tất cả tu sĩ lưu thủ từ Thánh giai trở lên, toàn lực gấp rút tiếp viện các nơi trên tinh cầu, bảo vệ sinh linh, chờ đợi không gian ổn định trở lại.

- Vâng.

Lục Trầm vội vàng lên tiếng.

Xoay người lại, hắn liền lập tức truyền đạt chỉ thị cho tộc nhân bên cạnh, tiếp đó đáp xuống trên thành tường của Bắc Vũ thành.

..

Hắc Ma tinh vực.

Trên Minh Ngục tinh, thao thiên ma khí không giống như ngày xưa ngưng tụ thành dạng bụi nước di động tĩnh lặng trong không khí, mà là giống như bị vô hình bàn tay khổng lồ lôi kéo xao động kịch liệt ở trong không khí.

Từng đoàn ma khí dày đặc vô cùng, hóa thành từng đạo lốc xoáy lớn, ma sát lẫn nhau, chạydọc theo vô tự quỹ tích hỗn loạn chồng lên nhau.

"Ầm ầm "

Từng tiếng sấm vang lên, trong lốc xoáy ma khí đen đặc, thỉnh thoảng sáng lên từng đạo ngân sắc quang mang hoa mỹ, lại có vô số lôi điện nổ vang ở trong đó, chiếu sáng rực phân nửa lốc xáy này.

Chương 1502: Tinh vực hạo kiếp (2)


"Rắc!"

Một luồng sấm sét vang lên.

Lôi điện quang trụ cự đại mấy trăm trượng ầm ầm nện xuống, đột nhiên bổ vào một trên ngọn núi cao ngất màu đen.

"Ầm ầm "

Ngân sắc điện quang đột nhiên nổ tung, vô số hắc sắc nham thạch cự đại nứt toác nổ tung tóe bung ra, nhanh chóng bắn vào vạn trượng trời cao, rồi sau đó giống như vẫn thạch rơi xuống khắp nơi, chấn động phạm vi trăm dặm chung quanh.

Một tiếng chấn động này vẫn còn chưa ngừng nghỉ, thì đạo lôi điện tiếp theo đã kéo tới.

Lại một trận tiếng nổ cực lớn, mưa đá bay tán loạn, tòa núi mới vừa rồi còn cao nghìn trượng, thời khắc này đã chỉ còn lại có một đoạn lùn lùn, cơ hồ bị san thành đất bằng phẳng.

..

Thiên Hà tinh vực.

Trên Đông Thánh tinh, từng đạo long quyển phong bạo cự đại tiếp thiên nối địa, tàn phá bừa bãi trên toàn bộ tinh cầu, cuốn vào trong đó hết thảy mọi thứ.

Rừng rậm nguyên thủy bị phong bạo cuốn qua, vô số kình thiên cự thụ trăm trượng cũng bị phong bạo nhổ tận gốc, ở trên không trung bị co xiết vỡ vụn.

Cổ thụ dầy đặc chi chít dưới những cơn cuồng phong giống như bão cát bao phủ bầu trời che lấp đại địa tập kích qua, vô số thôn trấn giấu ở trong rừng rậm, lúc này cũng không có cách nào may mắn thoát khỏi, đều chịu tai ương ngập đầu, biến thành từng phiến tường đổ vách xiêu, trong đó thỉnh thoảng có thể thấy được thi thể cả người lẫn vật.

Tu sĩ có chút đạo hạnh còn hơi có sức tự vệ, những cư dân bình thường thì chỉ có thể cầu khẩn trời xanh phù hộ. Chạy nhanh, nói không chừng thượng có thể tìm được sơn động chắc chắn tránh né được một kiếp, chạy chậm hơn chút có khả năng sẽ gặp bất trắc ngay.

Chỉ thấy chỗ long quyển phong bạo thưa thớt, những cuồng phong đi qua sau đó để lại trong rừng rậm từng đạo khe rãnh lớn vô cùng. Chỗ dày đặc, chỉ còn lại thổ thạch tung bay cây rừng hủy hết, chỉ toàn là một đống hỗn độn, dường như toàn bộ đất đai cây cối đều bị bóc trần ra, xem chẳng khác nào hoang mạc vậy.

Mà bên trên một mảnh rừng rậm nguyên thủy, mấy đạo long quyển phong bạo cự đại tranh nhau cuốn lên, từng mảng cổ thụ lớn bị cuốn vào trời cao, trong một khe hở bị tàn phá bừa bãi, lại có một vị nam nhân trung niên mặc thanh sắc bố y đứng rúc ở đó, sắc mặt có chút âm trầm, một vòm hộ tráo màu xanh che quanh thân khiến một giọt nước cũng không lọt.

Khí tức trên người y không yếu, rõ ràng là một vị tu sĩ bậc cao tu vi đạt đến Thánh Giai Hậu Kỳ, ở Đông Thánh tinh nơi này bế quan rất lâu, là một cường giả không xuất thế.

Nhưng mà trước đây không lâu, chỗ bế quan của y, lại bị vài đạo phong bạo mang theo lực xé rách không gian giáp công phá hủy đi.

Tuy rằng những long quyển sinh ra lực xé rách còn không có cách nào tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn, nhưng hắn phóng ra thần thức quét mắt phạm vi ngàn dặm chung quanh xong, phát hiện toàn bộ Đông Thánh tinh tựa hồ đều đang phát sinh loại dị biến này.

Hắn không nguyện dừng lại lâu thêm ở chỗ này nữa.

- Haây a...

Nam nhân trung niên quát khẽ một tiếng trong miệng, quanh thân quang mang nổi lên mãnh liệt, cả người hóa thành một đạo thanh hồng, từ trong long quyển to lớn đó xuyên vọt qua. Thân hình phóng lên cao, thẳng thừng xông vào Tinh Vân rất nặng bên trên.

Giây lát sau, sát làn ranh của Tinh Vân rốt cục xuất hiện ở trước mắt, nam nhân thấy được trong tinh không chấm chấm đầy sao, trên mặt lộ ra chút ít nụ cười, không mấy chốc sau, y đã có thể bay ra khỏi Đông Thánh tinh này, tìm một chỗ tinh cầu khác bế quan trùng kích bình cảnh rồi.

Nhưng mà, phân nửa canh giờ qua đi, nam nhân trung niên lại kinh hãi phát hiện, tự bản thân mình vẫn còn ở trong Đông Thánh tinh, căn bản không có thể ra ngoài.

- Đây là... Chuyện gì xảy ra?

Nam nhân trung niên có chút không thể tin dụi dụi con mắt, đã thấy trong tinh không đầy sao vẫn lóe sáng như cũ, cự ly so với mình cũng không có biến đổi mảy may.

Nam nhân lấy lại bình tĩnh, pháp lực trong cơ thể bỗng nhiên vận chuyển toàn bộ, quanh thân linh quang đại thịnh, tăng tốc phóng lên trên.

- Hô...

Một loạt tiếng gió từ bên tai y vang lên, nhanh chóng y bay ra ngoài mấy ngàn dặm.

Song khi thân hình chợt dừng lại, y lại ngạc nhiên phát hiện, tự bản thân mình vẫn như cũ không thể xông vào tinh không, tinh không bên trên vẫn như cũ lốm đốm sao trời, dường như tự bản thân mình căn bản không có bay ra ngoài vậy.

Y hơi biến sắc mặt, chỗ thái dương không khỏi nhỏ mồ hôi lạnh.

Y chỉ hơi trầm ngâm, quanh thân độn quang tăng vọt, một hơi bay sang một hướng khác mấy vạn dặm, kết quả lần thử này thực hiện xong, kết quả vẫn không có gì thay đổi.

Sau mấy lần làm thử như thế, y mới rốt cục tỉnh ngộ lại, tinh cầu này tựa hồ bị một loại không gian chi lực quỷ dị nào đó cấm cố bao phủ, tự bản thân mình không ngờ lại căn bản không thể nào xông phá tầng vách ngăn không gian này, tiến vào tinh vực thế giới rồi.

Từng cảnh từng màn giống như vậy cũng diễn ra một lượt trên các tinh vực.

Gần như trong cùng một lúc, các tinh cầu bắt đầu gặp phải thiên tai hạo kiếp trước nay chưa từng có, hư không chấn động mãnh liệt, nước lũ bất ngờ chảy ngược, thiên địa gần sắp sụp đổ đến nơi vậy.

May mà các tu sĩ bậc cao trên tinh cầu sau khi phát hiện tình huống không ổn, liên tiếp thi triển thủ đoạn, cuối cùng cũng trong phạm vi đủ khả năng, bảo vệ bộ phận thành trì của người phàm, giảm thấp trình độ ảnh hưởng của trường hạo kiếp này mang cho sinh linh trên tinh cầu. Nhưng vẫn còn có nhiều sinh linh chỉ biết nghe theo mệnh trời mà thôi.

Nhưng ngay sau đó, bọn họ liền phát hiện, toàn bộ tinh cầu trải qua trường hạo kiếp này xong, dường như đã xảy ra dị biến gì đó.

..

Thiên Đình.

Thời khắc này rung chuyển chung quanh tuy rằng còn chưa hoàn toàn ngừng nghỉ, nhưng được Thạch Mục cùng mọi người phòng hộ, cũng đã không có cách nào tạo thành uy hiếp gì lớn rồi.

Thạch Mục ánh mắt vẫn như cũ đang nhìn Huyền Giới Chi Môn trong bầu trời, trong mắt lại tràn đầy vẻ lo âu.

- Thạch Mục, ngươi cũng không nhất định quá mức lo lắng. Huyền Giới Chi Môn tuy rằng khai mở, nhưng trước mắt mà xét, đối với toàn bộ tinh vực đều có ảnh hưởng to lớn, nhưng vẫn không thể làm cho cả tinh vực thế giới sụp đổ. Đây cũng là vạn hạnh trong bất hạnh.

Lật Thăng thời khắc này vẫn còn mở lĩnh vực ra bảo vệ cho mọi người của liên minh ở một chỗ khác, thoáng thấy thần tình của Thạch Mục, lập tức truyền âm đến nói.

- Ngươi nếu đã hạ lệnh, liên hệ tất cả cường giả đóng ở các tộc quần trong liên minh, tin tưởng có nhiều tu sĩ Thánh giai trở lên như vậy xuất thủ, xem ra có thể phòng hộ một chút nào đó, giảm thấp xuống hậu quả tai nạn.

Yên La cự ly Thạch Mục không xa lắm, hiển nhiên cũng phát hiện Thạch Mục khác thường, truyền âm đến nói.

Thạch Mục nghe vậy, vẻ lo âu trên mặt chưa giảm nửa phần, trong đầu không khỏi hiện lên cái Tiểu Ngư Thôn mà tuổi thơ của tự bản thân mình sinh sống kia.

Hắn biết rõ, trên Lam Hải tinh, không hề có Thánh giai tu sĩ.

Chương 1503: Thượng giới khí tức (1)


Vào lúc mọi người ở đây lòng đầy sự lo lắng, giữa không trung, pháp tắc chi lực không ngừng phún ra ngoài từ Huyền Giới Chi Môn chợt giảm bớt, sau đó chậm rãi dừng lại.

Toàn bộ Thiên Đình, không gian ba động sôi trào sùng sục cũng theo đó đột nhiên dừng lại. Không gian chung quanh cũng dừng chấn động, nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.

Mọi người thấy vậy, không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Biến cố lần này, người có tu vi từ Thánh giai trở lên có thể năng ứng phó dễ dàng. Còn lại trong tu sĩ cấp thấp tuy có Thần cảnh thi triển lực lượng lĩnh vực bảo vệ, nhưng dù sao lĩnh vực phạm vi có hạn, vẫn có không ít người ở trong hạo kiếp chỗ này hoặc bị thương hoặc bỏ mình.

Thời khắc này, tất cả mọi người nhìn lẫn nhau, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hoàng và cảm thấy may mắn vì sống sót sau tai nạn.

Nhưng mà không chờ mọi người hơi khẽ thở phào một cái, biến cố lại xảy ra!

Giữa không trung, Huyền Giới Chi Môn cao vạn trượng chợt lần nữa chấn động kịch liệt, rồi sau đó từ trong môn toát ra bạch quang chói mắt vô cùng vô tận.

Một tiếng ầm ầm vang lên thật lớn!

Mảng quang mang lớn sáng bóng từ trong Huyền Giới Chi Môn phun ra, dường như là một đạo ngân hà cự đại, vô số điểm sáng trong suốt lóng lánh ở bên trong.

Ngân hà cự đại vừa bay ra, lập tức vỡ vụn phân tán, bay vụt phân tán ra bốn phương tám hướng.

Mọi người ban đầu thì kinh hãi, nghĩ rằng lại là cái gì công kích nữa, ai nấy tế ra các loại pháp bảo, quang mang vòm hộ tráo che toàn thân.

Nhưng mà ngay sau đó, ánh mắt bọn họ mở trừng trừng, lộ ra thần tình mừng như điên.

Những ánh sáng này rõ ràng là thiên địa nguyên khí tinh thuần vô cùng. Hoàn toàn khác biệt so với linh khí thiên địa, so sánh với bất kỳ linh khí thiên địa nào cũng đều thuần túy nồng đậm gấp trăm lần gấp ngàn lần.

Mấy vạn người cự ly Huyền Giới Chi Môn gần nhất, thân thể vừa đụng đến những bạch quang này, thương thế trên người bởi vì đại chiến lập tức nhanh chóng khôi phục với mắt thường có thể thấy được.

Không chỉ có vậy, những bạch quang này dung nhập vào trong cơ thể, tu vi của bọn họ không ngờ lại bắt đầu đề thăng. Một số bị bình cảnh vây khốn nhiều năm, được những bạch sắc nguyên khí tẩm bổ, đột nhiên quán thông.

Phốc!

Một vị Thánh Giai Điên Phong tu sĩ của Di Thiên liên minh bởi vì cự ly Huyền Môn hơi gần, cả người hấp thu mấy đạo bạch quang, trên người bỗng nhiên linh quang bùng lên dữ dội, trong nháy mắt đột phá bình cảnh.

Rầm rầm ầm!

Từng đạo quang mang nở rộ ở đám người lân cận huyền môn, liên tiếp có người đột phá bình cảnh.

Phương Trăn, An Hoa, Đại trưởng lão, Lục Khôi cùng với các Thần Cảnh Sơ Kỳ, Thần cảnh trung kỳ đại năng khác, tu vi cũng rục rịch có vẻ đề thăng.

Không chỉ có vậy, thượng giới tiên khí tràn ngập toàn bộ Thiên Đình. Các nơi trong Thiên Đình, kỳ trân cây lạ cũng nhanh chóng sinh trưởng cực tốt.

Trong dược phủ ở các nơi, linh thảo linh hoa nhanh chóng sinh trưởng, một cây Tử Nhị Cửu Tâm Lan có cánh hoa nhanh chóng từ màu tím nhạt biến thành tím đậm, sau mấy nhịp thở lại biến thành màu đỏ tím gần như màu đen, cành lá bên cạnh lại hé nở ra nhiều đóa hoa nữa.

Trong mấy nhịp thở, số năm tuổi của cây linh thảo này gần như gia tăng gấp mấy lần không ít.

Bên cạnh đó, một gốc Vân Dương băng liên ở trạng thái nụ hoa cũng thoáng cái nở ra, màu sắc nhanh chóng biến thành gần như trong suốt trắng như tuyết, tản ra một mùi thơm kỳ dị.

Những linh thảo khác cũng giống vậy, lục sắc nhanh chóng lan tràn khắp nơi trong tích, che đậy những dấu vết do chiến đấu tạo thành xuống phía dưới.

Trong mấy nhịp thở, khu vực cự ly Huyền Môn gần nhất lần nữa khôi phục sinh cơ bừng bừng vốn có, thậm chí so với trước càng thịnh vượng hơn.

Người cự ly Huyền Môn xa hơn một chút mắt thấy cảnh này, lập tức vừa sợ lại vừa hâm mộ.

Giờ khắc này, bất kể là Di Thiên liên minh, hay là người của Hắc Ma tinh vực, hoặc là Thanh Lan đệ tử, thậm chí bao gồm những kẻ bại tướng đầu hàng của Thiên Đình, ai ai cũng nhanh chóng vận chuyển công pháp, hấp thu những bạch sắc nguyên khí ấy.

Thậm chí còn có người vì có thể dùng hết khả năng hấp thu những khí tức để lộ ra từ trong Huyền Môn, đua nhau phóng tới phương hướng Huyền Môn, sợ mình chậm lại ở phía sau so sánh với người khác.

Theo tình hình mà bọn họ trước đây nhìn thấy, thời khắc này nếu có thể hấp thụ nhiều thêm một luồng bạch sắc nguyên khí, đủ có thể tương đương với mấy chục năm khổ tu của bọn họ xưa nay.

- Những nguyên khí này... Hoàn toàn không thuộc về giới diện này, điều này hoặc có thể gọi là... thượng giới tiên khí!

Thạch Mục cự ly Huyền Môn gần nhất, phất tay bắt được một tia sáng trắng, trong lòng có chút chấn kinh tự lẩm bẩm.

Chỉ thấy trong bạch quang có từng đạo tơ trong suốt cực kỳ nhỏ bé, tuyệt đối không giống với bất kỳ linh khí nào, tản ra khí tức vô cùng thần bí.

Những bạch quang tiên khí này đối với hắn cũng rất có ích lợi, hắn hơi vận chuyển công pháp, nguyên khí cuồn cuộn hội tụ đến trong cơ thể, thương thế lúc trước tạo thành khi đại chiến với Đế nhanh chóng khôi phục.

Nhưng ngay sau đó, chân mày của hắn hơi hơi cau lại.

- Nhưng mà, nếu như tu vi không đầy đủ, một lần hút vào loại này tiên khí quá nhiều, chỉ sợ...

Thạch Mục ánh mắt nhoáng lên một cái, dường như nghĩ tới điều gì, tự lẩm bẩm.

Đúng lúc này, giữa không trung bỗng nhiên bạo phát ra một trận tiếng quát mắng và đánh giết!

Thạch Mục nhíu mày, theo tiếng quát nhìn lại.

Trong vạn trượng hư không trước Huyền Môn, không ngờ đã bị mười mấy vạn người chiếm cứ một cách dầy đặc và chi chít.

Ngoại trừ Đại trưởng lão, Phương Trăn, Thư Hữu Kim cùng đám đệ tử dưới trướng hơi ở gần ra cứ đứng ở chỗ cũ hấp thu tiên khí bay ra từ trong Huyền Môn, còn dư lại vẫn có hơn mười vạn người, vẫn không ngừng vọt tới phương hướng Huyền Môn, trong đó không ít Thần Cảnh Sơ Kỳ.

Những người này mang trên mặt vẻ tham lam và điên cuồng, thậm chí vì chiếm giữ địa phương, không tiếc đánh nhau một trận dữ dội.

Những kẻ mới vừa rồi còn kề vai chiến đấu, đánh giết kịch đấu với địch quân, thời khắc này để có thể đến gần Huyền Môn hơn một chút, chiếm cứ một vị trí dễ dàng hấp thu tiên khí hơn, chỉ một lời không hợp, trở mặt thành thù cả lên, thậm chí không ai nhường ai bắt đầu chém giết đỏ cả mắt lên rồi.

Chẳng qua là một khắc thời gian, đã có ít nhất cả ngàn người hoặc bỏ mình hoặc bị trọng thương.

Ngay sau đó, cảnh tượng làm cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm đã xảy ra!

Theo vài tiếng tiếng nổ "Ầm!" "Ầm!" cực lớn vang lên, chỉ thấy vài vị Thánh giai tu sĩ ở phía trước nhất, sau khi hút vào trong cơ thể một mảng lớn bạch sắc nguyên khí xong, không ngờ lại toàn thân phồng lên, rồi sau đó cả người đột nhiên nổ tan xác mà chết, biến thành mảng huyết vụ lớn.

Chương 1504: Thượng giới khí tức (2)


Bạch sắc nguyên khí vốn bị những người này hút vào trong cơ thể, sau khi mấy người nổ tung cơ thể xong, lại bị phóng thích ra ngoài.

Không ít mắt người thấy cảnh như vậy, đều sắc mặt kinh hãi, dừng lại thế vọt tới trước, nhưng vẫn có không ít người đối với chút ít người nổ tan xác mà chết này nhìn như không thấy, khi nhìn đến bạch sắc nguyên khí từ trong cơ thể mấy người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net