XXXI ( Chương 851-900 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*1:09pm 19/11/20*

Chương 851: Nguyên nhân xâm lược (2)


Khí tức trên người tên thanh niên kia cũng không kém hơn so với Thích Vô Nhai, điều đó có thể cho thấy hắn cũng là một đại năng giả Thần Cảnh!

Thạch Mục gần như bất lực thở dài, nhưng sau đó tinh quang trong mắt hắn sáng lên rực rỡ, kim quang trên người phát ra mãnh liệt, chờ thời cơ chờ động thủ.

- Chờ chút.

Yên La đưa tay ngăn cản Thạch Mục, ánh mắt dừng lại hai người Thích Vô Nhai.

- Ngươi là... Bảo Hoa Thánh Tổ đại nhân?

Thích Vô Nhai nhìn về phía Yên La, ánh mắt chứa đầu thần sắc phức tạp.

Nghe vậy, Thạch Mục khẽ giật mình, Yên La không trả lời.

- Bọn ta thám thính được trong ba Đại Thánh Địa tại Di Dương Tinh Vực, tại Côn Luân Phế Khư có người sử dụng Thất Bảo Diệu Thụ, liền đoán được rất có thể là ngài, nhưng vẫn không ngờ ngài thật sự xuất hiện.

Tên thanh niên áo đen nhẹ nhàng nói.

- Thích Vô Nhai, Vân Lý, đã lâu không gặp.

Yên La nhàn nhạt mở miệng, chào hỏi.

Thạch Mục trông thấy cảnh này, ý niệm trong đầu xoay chuyển thật nhanh, nhưng vẫn không nói gì, hiển nhiên giờ không phải là lúc hắn có thể nói chuyện, chỉ đành yên lặng quan sát tình hình.

- Thì ra là Bảo Hoa đại nhân cũng biết chúng ta đã lâu không gặp. Nhiều năm trôi qua rồi, thất đại bộ Hắc Ma tộc ta ngày đêm cung phụng ngài, nhưng chỉ đổi lấy kết quả ngày chẳng thèm quan tâm đến tộc ta.

Thích Vô Nhai hừ nhẹ, giọng nói nhuốm đầy oán khí.

- Vọ Nhai, sao ngươi có thể nói chuyện với Bảo Hoa đại nhân như vậy? Hành tung Bảo Hoa đại nhân mấy năm nay không rõ ràng, hẳn là có nguyên nhân nào đó, hành cung của đại nhân ở Bí Cảnh Côn Luân đã bị vỡ tan, chắc chắn là có chuyện lớn, mới khiến cho Bảo Hoa đại nhân biến mất lâu đến vậy.

Vân Lý hơi trách cứ Thích Vô Nhai.

Thích Vô Nhau chỉ hầm hừ, không nói.

- Bảo Hoa đại nhân, xin ngài tha thứ cho sự vô lễ của Thích Vô Nhai, thật ra mấy năm nay tình cảnh của tộc Hắc Ma ta quá mức khốn khổ, Vô Nhai mới than phiền đôi câu.

Vân Lý thi lễ với Yên La, giải thích rõ ràng.

- Không sao, chuyện này là trách nhiệm của ta, không thể bảo vệ tốt Hắc Ma tộc.

Ánh mắt Yên La hiện ra một tia u buồn hiếm thấy, sau đó khôi phục lại bình tĩnh, nói.

- Bảo Hoa đại nhân, năm đó xảy ra chuyện gì, làm người biến mất lâu như vậy?

Vân Lý hỏi.

- Chuyện này hiện tại không thể nói rõ cho các ngươi biết được. Tình hình Hắc Ma Tinh Vực hiện tại thế nào?

Yên La bắt đầu hỏi.

- Bẩm Bảo Hoa đại nhân, năm đó sau khi người biến mất, thất đại bộ tộc Hắc Ma không có người thống lĩnh, ban đầu vẫn vui vẻ sống cùng nhau, nhưng thời gian dần trôi qua cũng dần bị chia rẽ, thậm chí công phạt lẫn nhau. Thiên Đình nhân cơ hội này nhúng tay can thiệp, liên tục bày ra âm mưu ly gián quan hệ của thất đại bộ tộc, sau đó phái ra rất nhiều Cổ Man tộc đi vào Hắc Ma Tinh Vực, tình thế hiện tại trong tộc đã thay đổi nghiêng trời lệch đất. Tộc Cửu Lê, Thượng Hùng, Cú Mang đã đầu hàng Thiên Đình, trở thành tay sai cho chúng. La Sát, Ô La bị Thiên Đình càn quét sạch, bộ tộc Ma Tôn bị Cổ Man tộc tàn sát hầu như sạch sẽ, chỉ sót lại rất ít tộc nhân kéo dài hơi tàn, một số tộc chỉ còn lại trên danh nghĩa...

Vân Lý thở dài, ngữ khí thống khổ trầm buồn.

Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, trước đó hắn gặp phải bộ lạc nhỏ tên Phùng Ly, dường như là bộ lạc Ô La, không ngờ lại là một trong thất đại bộ tộc Hắc Ma.

- Hiện tai chỉ còn hai đại tộc Hắc Yểm, Tu La chúng ta xem như vẫn còn nguyên vẹn, bọn ta không muốn đầu hàng Thiên Đình, nhưng bị Cổ Man tộc và ba đại tộc kia liên hợp chèn ép, không còn cách nào khác đành phải dời sang tinh vực khác, thông quang thông đạo không gian này đi vào Di Dương Tinh Vực.

Vân Lý tiếp tục nói.

Thạch Mục vừa nghe xong, lập tức giật mình, hóa ra Hắc Ma tộc đột nhiên tiến công Di Dương Tinh Vực quy mô lớn, là vì nguyên nhân này.

- Bây giờ toàn bộ Hắc Ma Tinh Vực đã nằm trong tay Thiên Đình, hai tộc của chúng ta không thể nào trở về. Thiên Đình phái người với ý đồ đi qua thông đạo đuổi giết chúng ta, ta cùng Thích Vô Nhai không còn cách nào khác, chỉ có thể bố trí phong ấn tại đây để cầm chân đám truy binh kéo đến.

Vân Lý giải thích sự tình rõ ràng.

- Những năm nay các ngươi thật vất vả. Sự việc do Thiên Đình gây ra, ta đã biết rõ, giờ ta đã trở về, thù mới nợ cũ cùng tính luôn một lượt đi.

Yên La nghe xong, nhẹ nhàng gật đầu, sắc mặt không biến dù chỉ một chút.

- Bảo Hoa đại nhân, xin tha thứ cho sự bất kính của ta, tuy rằng ngài đã trở về, nhưng thực lực bấy giờ đã rơi xuống Thánh giai, càng không đạt đến Thần Cảnh được như chúng ta, làm sao có thể lãnh đạo chúng ta đối kháng Thiên Đình?

Thích Vô Nhai nói thẳng.

Ánh mắt Yên La lóe lên, vẫn không nói thêm gì.

- Bảo Hoa đại nhân, lời nói của Thích Vô Nhai mặc dù vô lễ nhưng lại là sự thật, hơn nữa ta thám thính được tin tức Thiên Đình đang truy lùng tung tích ngày khắp nơi, nếu bây giờ ngài xuất hiện ở Hắc Ma Tinh Vực, chắc chắn Thiên Đình sẽ phái ra binh hùng tướng mạnh vây bắt, việc ngài quay về Hắc Ma Tinh Vực lúc này thực sự không ổn.

Vân Lý dự định thuyết phục Yên La tạm thời không cần trả thù.

- Các ngươi không cần lo lắng chuyện này, ta đã quyết định. Dùng ma nguyên của các ngươi giúp ta thắp sáng Bảo Thụ này đi.

Ánh mắt Yên La không gợn sóng, tay vừa nhấc lên, Thất Bảo Diệu Thụ liền xuất hiện.

Thích Vô Nha và Vân Lý nghe vậy, liếc nhìn nhau, hiểu rõ nàng đã quyết tâm.

Năm đó bọn họ đã từng hầu hạ Bảo Hoa đại nhân, làm sao không tường tận tính cách của nàng.

Sau đó hai người không do dự nữa, giơ tay phải lên, khép ngón trỏ và ngón giữa lại, điểm vào trán.

Sau một khắc, hai luồng sáng lớn chừng quả đấm một vàng một lục từ Thiên Linh Cái bay ra, tức thì lóe lên rồi dung nhập vào trong hai cành cây trên Thất Bảo Diệu Thụ.

Hai cành cây ấy lập tức có ánh sáng lưu chuyển, giống như vừa được thắp lên, tản mát sáng lục sắc cùng hoàng sắc, sau đó dung nhập lại tạo thành khí tức kỳ quái.

Thạch Mục đứng một bên hơi ngây người, đối với khái niệm "ma nguyên" vẫn không hiểu rõ lắm, nhưng lúc này không phải là thời điểm để hỏi rõ, chờ đến khi Yên La có thời gian rảnh hẳn tính.

Chương 852: Không chừa một tên! (1)


Yên La quan sát Thất Bảo Diệu Thụ, trong mắt không giấu được sự vui mừng, nhẹ nhàng gật đầu, giơ tay lây thu Bảo Thụ vào.

- Bảo Hoa đại nhân, nếu người đã hạ quyết tâm, chúng ta sẽ không khuyên can thêm nữa, Thế nhưng khi đi chuyến này, ngài nhất định phải dẫn theo ta hoặc Thích Vô Lai, vạch ra kế sách vẹn toàn.

Vân Lý thở dài, cố khuyên nhủ Yên La.

- Không cần, hai ngươi chỉ cần yên lặng đợi tin tức là được.

Yên La liếc mắt nhìn hai người bọn họ, không đồng ý.

- Vậy... được.

Thích Vô Nhai và Vân Lý liếc nhau, gật đầu nói.

- À đúng rồi, theo ta quan sát thấy, ba Đại Thánh Địa hiện tại đã bị Thiên Đình thẩm thấu vào rồi.

Yên La không biết nghĩ tới chuyện gì, bổ sung thêm.

- Theo ta được biết, Ly Trần Tông đã liên hệ với Thiên Đình rất nhiều lần, còn hai Đại Thánh Địa còn lại, không thấy manh mối rõ ràng.

Thích Vô Nhai vừa nghe Yên La nói xong, suy nghĩ một chút liền nói.

Thạch Mục đứng bên cạnh Yên La nghe được, ý niệm trong lòng chuyển động vài lần, nghĩ đến Triệu Tiển, trước kia chính tai hắn nghe được trưởng lão Thánh giai Mạc Lân Vũ của Ly Trần Tông gọi hắn là Thiếu chủ, trông có vẻ quan hệ của hai người không đơn giản như vẻ ngoài.

Nếu Ly Trần Tông quan hệ mật thiết với Thiên Đình, vậy thì thân phận Triệu Tiển đã làm hắn hoài nghi.

Thế nhưng hiện tai Triệu Tiển là đệ tử thân truyền của Thanh Lan Thánh Chủ Túc Thăng Chân Nhân, lại tự cho mình là truyền nhân của Bạch Viên lão tổ, địa vị trong tông lại không thấp, được nhiều người tôn sùng, hắn không có chứng cứ xác thực, nói ra cũng vô dụng.

- Được rồi, giải phong ấn nơi này đi. Ta có được sinh mạng lần nữa, một số việc đã suy nghĩ thông suốt.

Trên mặt Yên La hiện ra tia cười lạnh, nói.

- Dạ.

Hai người Vân Lý thấy thế, liền đáp ứng, sau đó đứng hai bên trái phải, liên tục đánh ra pháp quyết.

Vừa nghe thấy tiếng "xì...", hào quang của hắc sắc phong ấn càng ngày càng mờ, sau đó xuất hiện một vết rách.

- Bảo Hoa đại nhân, lần này đi phải thật cẩn thận. Nếu có gì không ổn, phải lập tức trở về đây.

Vân Lý chần chờ một lúc, sau đó mới nói.

Yên La gật nhẹ.

Ánh mắt Thích Vô Nhai hiện lên vẻ phức tạp, dừng lại trên người Thạch Mục một chút, sau đó tập trung ánh nhìn vào Cưu Thập La.

Hắn vung tay lên, bắn ra một tia hắc quang, chạm vào người Cưu Thập La, hiện ra một bộ chiến giáp đen kịt, ma văn sáng lập lòe, phát ra khí tức hùng mạnh.

- Bộ ma kim chiến giáp này cho ngươi, ngươi phải luôn đi theo sau Bảo Hoa đại nhân, cẩn thận hầu hạ, không được liên lụy ngài ấy.

Thích Vô Nhai dặn dò cặn kẽ.

- Cảm ơn Ma Tôn đại nhân, thuộc hạ sẽ tận lực, không làm ngài thất vọng!

Đôi mắt Cưu Thập La mừng như điên, mặc ma kim chiến giáp vào người, sau đó khom mình hành lễ.

Yên La liếc nhìn Thích Vô Nhai, phất tay tạo ra một luồng bạch quang bao phủ ba người.

Ánh sáng trắng vừa lóe lên, xuyên qua khe nứt giữa phong ấn, biến mất vô tung vô ảnh.

Sau khi đi qua phong ấn, Thạch Mục cảm thấy bạch quang vừa xuất hiện đã ảm đảm, cách phía trước không xa đã là cuối thông đạo, nơi đó xuất hiện một vòng xoáy không gian xoay tròn từ từ, mang theo lực hút khổng lồ tác động lên cả ba người.

Dưới lực hấp dẫn quá lớn, Yên La dường như cũng không thể chống lại.

Thạch Mục cảm thấy mất đi hoàn toàn lực khống chế cơ thể mình, bị lôi kéo về phía đó.

"Vèo", ba người bị vòng xoáy không gian hút vào.

Trước mắt Thạch Mục xoay tròn đảo chuyện một hồi, từng cỗ sức mạnh không gian xé rách tác dụng trên từng điểm từng điểm cơ thể hắn.

Lòng hắn âm thầm rùng mình, kim quang quanh thân sáng lên rực rỡ, thi triển bí thuật đồ đằng, cả người hiện ra vô số vảy vàng, tức khắc kiềm chế lực không gian.

Chẳng biết đã qua bao lâu, thân thể hắn trở nên nặng nề, bị một luồng sức mạnh khác lôi kéo ra ngoài.

Một khắc sau, hắn cảm thấy trước mắt mình sáng lên, bản thân xuất hiện trên không trung của một sa mạc khổng lồ, thân thể lảo đảo chốc lát mới có thể đứng vững.

Yên La và Cưu Thập La cũng xuất hiện bên cạnh hắn.

Thân thể Yên La hơi lắc lư, sau đó ổn định trở lại.

Ngược lại, Cưu Thập La lại vô cùng chật vật, cả người giống như bị ai vứt đi, ngã sấp xuống sa mạc, lúc lâu sau mới đứng lên.

Hắn đỏ mặt, vội vàng phủi bui đất dính trên người, bay trở về nơi Yên La đang đứng.

Thạch Mục quan sát cảnh vật chhung quanh.

Cả bầu trời bao phủ bởi một màu đen kịt, ngay cả phía trên sa mạc cũng là một tầng màu đen.

Hắn đã từng đến Hắc Ma Tinh Vực một lần, đối với hoàn cảnh hiện tại đã không còn bất ngờ nữa.

Chỗ đặc biệt duy nhất chính là không trung sau lưng ba người, có một vòng xoáy không gian màu đen, chính là cửa ra vào thông đạo không gian.

Lực không gian chấn động kịch liệt tạo thành từng đợt cuồng phong giày xéo cả một vùng sa mạc, tạo thành từng đợt bão cát

Thạch Mục vừa muốn mở miệng nói chuyện, sắc mặt chợt biến đổi, cả ba cùng nhìn về một phương hướng.

Hàng trăm vệt tối đen kịt từ đằng xa bay vụt lại đây, khí tức khổng lồ dày nặng phát ra.

- Hỏng rồi! Là người Cổ Man tộc! Bảo Hoa Thánh Tổ đại nhân, chúng ta có nên tạm lánh một bên hay không?

Cửu Thập La biến sắc, xin chỉ thị từ Yên La.

Chương 853: Không chừa một tên! (2)


- Không kịp đâu, bọn hắn đã phát hiện ra chúng ta.

Yên La nhác thấy từng đường độn quang đang bay đến, hàn quang trong mắt ngày càng dày đặc, lắc đầu.

Lời vừa nói xong không lâu, những độn quang kia đã bay đến nơi, hạ xuống dồn dập.

Kẻ đứng đầu là một tên Cổ Man tộc khổng lồ, thân cao chừng mười trượng, nửa người trên xăm đầy hoa văn, tản mát ra khí tức đạt tới Thánh giai sơ kỳ.

Phía sau hắn là mười mấy tên người Cổ Man, thực lực đều là cảnh giới Thiên Vị, theo sau đó là vài trăm người Hắc Ma, nhưng so với đám Cổ Man kia, thân hình thấp bé hơn không ít.

- Ba người các ngươi là ai? Làm sao đi qua được thông đạo không gian đến đây?

Tên cầm đầu nhìn về phía ba người, giọng điệu trầm trầm hỏi.

- Yên La, ngươi muốn xử lý đám này thế nào?

Thạch Mục liếc sang Yên La, hỏi ý kiến nàng.

- Giết chết toàn bộ, không chừa một ai!

Tròng mắt Yên La híp lại, lạnh lùng nói.

Vừa nói xong, cả người nàng giống như thuấn di, xuất hiện trên đỉnh đầu tên Thánh giai tộc Cổ Man, hào quang bảy màu chói lọi rực rỡ, hóa thành thất thải cự kiếm, mạnh mẽ chém xuống!

Khí tức Thánh giai hậu kỳ khổng lồ tán mát ra không hề giữ lại một chút nào!

Sắc mặt tên đó nhanh chóng biến đổi, muốn chạy trốn nhưng thất thải cự kiếm đã đến đỉnh đầu hắn.

Hắn hét lớn, hoa văn trên thân đồng thời sáng lên, sau lứng loáng cái xuất hiện hư ảnh ba con cự thú, một con Cự Tê, một con Cự Tượng và một Cự Lang, sau đó lấp lóe dung nhập vào cơ thể.

Làn da hắn trở nên sẫm màu u tối, thoạt nhìn vô cùng cứng rắn, bên ngoài hiện ra vô số tầng chất sừng màu xanh, giống như một chiến giáp vừa mặc lên, hai tay dài ra móng vuốt nhọn hoắt chừng hai thước, đen nhánh sắc biến, giống như lưỡi đao.

Hắn quát to, hai tay phát ra quang mang đen kịt, vung ra mười cái móng vuốt dài hơn một trượng bén nhọn, nghênh đón thất thải cự kiếm.

Ầm ầm!

Tiếng nổ mạnh đến kinh thiên động địa vang lên, vầng mặt trời bảy màu xuất hiện, nhanh chóng mở rộng, bao phủ cả Yên La cùng tên Cổ Man tộc kia vào trong đó!

Yên La đã ra tay, Thạch Mục và Cưu Thập La cũng không thể khoanh tay ngồi nhìn, hai người đánh về phía đám người tộc Cổ Man cùng Hắc Ma tộc.

Thạch Mục thi triển bí thuật đồ đằng, trực tiếp nhảy xổ vào trong đám người.

Hiện tại, những tên võ giả cảnh giới Thiên Vị trước mặt hắn đã không còn là vấn đề lớn.

Toàn thân hắn được kim sắc lân giáp bao phủ, không một chút để ý đến công kích của những người khác, Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn huyễn hóa thành hàng loạt côn ảnh.

Mỗi một côn ảnh hiện lên, liền có một tên Cổ Man tộc hay Hắc Ma tộc ngã xuống, thân thể nổ tung tóe, thần hồn của bọn chúng dung nhập vào trong Đồ Ma Lệnh.

Trong nháy mắt đã có hơn hai mươi tên Thiên Vị chết trên tay hắn.

Mà lúc này, Cưu Thập La bên kia khó khăn lắm mới giết chết hai người, nên nhìn hắn mà trợn mắt há hốc mồm.

So sánh với Thạch Mục, thực lực của hắn không đáng nhắc tới.

Nhưng hiện giờ hắn đang mặc trên người ma kim chiến giáp, chắc chắn sẽ không bị thương, tức khắc chém giết không kiềm chế nữa.

Mấy trăm tên tộc Cổ Man và tộc Hắc Ma hùng hổ đi đến, bỗng dưng kẻ cầm đầu tu vi Thánh giai không rõ sống chết, trận tuyến nhất thời bị rối loạn, chưa đầy nửa khắc đã bị giết hơn phân nửa.

Lúc này, thất thảo hào quang trước đó còn bao phủ Yên La cùng thủ lĩnh tộc Cổ Man, nhưng khi vừa tán đi, tên đó từ trên không trung rơi xuống, nện thật mạnh nền sa mạc, tầng chất sừng bên ngoài vỡ ra như mạng nhện, màu tươi chảy ào ào, máu thịt trên hai tay be bén, lộ ra xương trắng.

Hắn mở miệng phun ra một ngụm máu tưới, uể oải ngã trên mặt đất.

Thất thải cự kiếm theo cánh tay hắn xâm nhập vào trong thể tạng, tổn thương toàn bộ kinh mạch hắn, lúc này ngay cả nhúc nhích hắn cũng không làm được.

Một bóng người lập tức xuất hiện, thân ảnh Yên La dừng ở trước người hắn, bàn tay trắng nõn đặt trên đỉnh đều tên Cổ Man, từng luồng hắc quang tuôn ra, chui vào trong đầu hắn.

Hắn lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Yên La nâng tay lên, luồng hắc quang ấy bao trùm lấy đám thần hồn màu xanh đang bay ra từ đầu tên Cổ Man tộc.

Ngón tay nàng hơi khép lại, hắn quang quấn lấy đám thần hồn đó, thi triển bí thuật sưu hồn.

Đối mặt với Yên La, tên tộc Cổ Man hoàn toàn không có sức lực chống lại, tình cảnh trước mắt làm cho những tên Cổ Man và Hắc Ma còn sống vô cùng hoảng sợ kinh hãi.

Bọn hắn không dám ở lại đây nữa, bắt đầu tản ra chạy tứ tán.

- Muốn chạy? Hừ!

Thạch Mục hừ lạnh, một dải ánh sáng màu lam cực lớn tách ra từ cơ thể.

Miệng hắn lẩm bầm, hai tay phất lên, lam quang quanh thân lóe lên, khí lạnh đột ngột xuất hiện, vô số băng nhũ màu lam được tạo nên.

- Đi!

Ngón tay Thạch Mục chỉ ra.

Tiếng xé gió mãnh liệt tạo thành từng tiếng rít "xì xì" chói tai!

Vô số băng nhũ tức khắc bắn ra, nháy mắt đã xuyên thủ không ít tên Cổ Man, Hắc Ma đang tháo chạy.

Ầm ầm ầm!

Thân thể bọn chúng nổ tung, biến thành một đám mưa máu phiêu tán trong không trung.

Còn dư lại vài người cũng bị Thạch Mục và Cưu Thập La phi thân đến, đánh chết tại chỗ.

Ánh mắt Thạch Mục quét qua, lật tay lấy ra Đồ Ma Lệnh, tay còn lại vung lên, vô số ma hồn lập tức từ thi thể Hắc Ma tộc chung quanh bay vào trong lệnh bài.

Trong chớp mắt thu được nhiều ma hồn cảnh giới Thiên Vị như vậy làm hắn vô cùng mừng rỡ, sau đó thu Đồ Ma Lệnh vào.

Cưu Thập La thấy động tác của Thạch Mục, gương mặt lộ vẻ phức tạp, nhưng vẫn không nói điều gì.

Quan hệ giữa Yên La và Thạch Mục không cạn, hắn dĩ nhiên nhận ra, sẽ không nhiều chuyện xen vào.

Chương 854: Ta đi cùng ngươi! (1)


Thân ảnh Yên La hoa lên, xuất hiện bên cạnh hai người.

Một thân ảnh khác vô cùng cao lớn đứng phía sau nàng, chính là tên Cổ Man tộc kia, thế nhưng trong mắt hắn giờ chỉ có hồn hỏa màu vàng cháy sáng, quanh thân tản mát ra khí tức tử linh, không ngờ Yên La biến hắn thành tử linh để nàng sử dụng.

Người này tuy biến thành sinh vật tử linh, nhưng thực lực không hạ thấp, uy áp vẫn dừng lại ở đẳng cấp Thánh giai.

Thạch Mục liếc nhìn ma thi Cổ Man, trong lòng thầm cảm thán, kiếp trước Yên La là Bảo Hoa Tiên Tử, trời xuôi đất khiến được tiến vào giới diện Tử Linh, thu được tân sinh, hiện tại có được thêm một thủ đoạn lợi hại như thế này, mỗi một người bị giết, lại có thêm một thủ hạ, cứ thế mãi, muốn chống đối với Thiên Đình không phải là không có hi vọng gì.

- Yên La, ngươi tìm được tin tức có ích nào không? Chúng ta đi đâu tiếp theo đây?

- Đi Hắc Diễm Tinh.

Yên La ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, trả lời.

- Hắc Diễm Tinh!

Cưu Thập La đột nhiên biến đổi sắc mặt.

- Sao thế, nơi đó có gì không ổn?

Thạch Mục hỏi rõ.

- Hắc Diễm Tinh là chủ tinh của bộ tộc Thượng Hùng, tuy rằng Chuyên Vũ Ma Tôn tộc Thượng Hùng đã đầu hàng Thiên Đình, nhưng mấy năm qua vẫn không rời khỏi Hắc Diễm Tinh, trấn thủ tại đó.

Cưu Thập La trả lời.

- Cường giả Thần Cảnh!

Thạch Mục nghe xong, chỉ thì thầm một câu.

- Ta đang muốn tìm hắn đây. Ngươi không cần đi theo ta, cứ tìm một nơi bế quan cùng với thân ngoại hóa thân...

Yên La xoay người lại, nói với Thạch Mục.

- Ta cùng ngươi đi!

Yên La chưa dứt lời, Thạch Mục đã cắt ngang, giọng điều chất chứa quyết tâm.

Yên La lẳng lặng nhìn Thạch Mục, không nói gì.

- Ngươi đã giúp ta quá nhiều, giờ ngươi có việc, tất nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Đừng quên, không chỉ một mình ngươi có thù với Thiên Đình!

Thạch Mục bật cười lớn, sảng khoái nói.

- Được.

Yên La liếc nhìn Thạch Mục, ánh mắt đong đầy phức tạp, chỉ nói một chữ "được", sau đó phất tay tế ra Trụy Tiên Đài, hút ma thi Cổ Man vào, sau đó lại vung tay lên, chiếc thuyền màu trắng liền xuất hiện.

Nàng nhẹ nhàng bay lên, hai người Thạch Mục tất nhiên đi theo.

Bạch sắc phi chu tỏa sáng hào quang, phi độn thật nhanh, tức khắc biến mất ở phía chân trời.

...

Chỗ sâu trong một tinh cầu tại Hắc Ma Tinh Vực, Minh Ngục Tinh.

Danh tiếng Minh Ngục Tinh ở Hắc Ma Tinh Vực không ai không biết, giống như Đông Thánh Tinh ở Di Dương Tinh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net