Extra 1:Rung động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cũng đã 2 tháng kể từ ngày Hyunjin tỏ tình Yongbok. Trong suốt thời gian đó, em thực hiện nhiệm vụ né hắn một cách vật vã. Hwang Hyunjin đàn anh khối trên chẳng bao giờ xuất hiện ở cái chốn của học sinh khối dưới, nhưng bây giờ lại ngày nào cũng có mặt, khiến em nhỏ trốn hắn muốn tức điên lên.

Em không phải là ghét hắn cái gì, chỉ là sợ vẻ ngoài cục súc giang hồ kia sẽ đưa em về đất mẹ sớm nếu em làm gì sai trái. Hmmm..trừ điểm đó thì nhìn tổng quát hắn cũng rất đẹp trai, em nhận diện được bằng đôi mắt tinh tường của mình, và cả đám con gái cứ tấp nập đi theo hắn mà hò reo.

Những ngày ở trường chẳng bao giờ là dễ dàng với em, kể từ ngày hắn xuất hiện. Hai người sau cái ngày đó lại trở thành người xa lạ, kết bạn qua mạng cũng chẳng làm gì, thậm chí một lời chào còn chẳng có. Yongbok vẫn tiếp tục né tránh và Hyunjin chẳng quan tâm đến.

Rồi một khoảng thời gian sau, em cảm thấy hắn không động chạm gì đến mình nên quyết định trở lại một cách tự nhiên. Yongbok bình tĩnh lướt qua người hắn, thậm chí còn tự tin đối diện với hắn cơ mà. Nhưng cả hai vẫn nhất quyết không mở lời.

Hôm nay, có cậu bạn cùng lớp rủ em đi bar, vốn dĩ ban đầu em đã từ chối vì chưa đủ tuổi, nhưng cậu bạn đó bảo cả lớp sẽ cùng đi, còn bảo em yên tâm vì quán đó quen, không cần xét chứng minh, ở ngay trong hẻm sâu ít người biết lắm. Nghe thế, em nhỏ cũng gật gù hiếu kì muốn vào xem, vả lại cả lớp em đều đi. Đến tối, Yongbok mặc cho mình áo phông trắng cùng chiếc quần thun dài, chửi chuốt gọn gàng rồi lật đật chạy đến địa điểm mà cậu bạn kia đưa.

Đúng như câu bạn đó nói, quán không nhiều người, có nhạc xập xình và cả cách trang trí cũng cực kì lộng lẫy. Yongbok nhanh tìm thấy vị trí bàn của cả lớp, vui vẻ chào một câu rồi nhập tiệc. Dạo đầu, Yongbok bị mời rượu liên tục, nhưng mấy đợt sau thì kiên quyết từ chối vì cảm nhận được hơi men lâng lâng trong người. Em nhỏ nhìn đồng hồ, phát hiện đã trễ về nên lịch sự xin phép đứng dậy, bạn của Yongbok cũng vui vẻ mà đồng ý, còn bảo cậu về cẩn thận.

Yongbok bước ra ngoài, không khí yên tĩnh vội bao phủ lấy và dường như em chẳng thích ứng được khi 2 tiếng đồng hồ ở trong môi trường náo nhiệt. Liếc nhìn qua đám du côn đang rít thuốc bên góc kia, em rón rén chuồn đi. Thế nhưng xui xẻo thay lại bị một người trong đám đó nhìn thấy, quay qua thì thầm vào tai người kia, cuối cùng người dựa tường lại liếc nhìn sang em rồi chậm chạp đứng thẳng, nói với chất giọng khàn khàn.

" Này em trai."

Yongbok cứng cả người, não muốn chuồn nhưng thân lại từ từ quay ra theo cái gọi người kia.

" Đi đâu đấy? Không ở lại thêm chút à?"

" Liên quan cm gì đến anh."

" Nhìn em ngon vậy sao mỏ lại chửi bậy thế kia?"

Tên du côn đó tiến đến, đưa tay vuốt từ khuôn mặt em đi xuống đến tận eo. Yongbok hoàn toàn trong thế bị động, sự sợ hãi phủ kính cả người em, mạnh bạo hất tay đối phương ra, em giở giọng hâm dọa.

" Cút đi."

" Ha..em này đáng yêu quá, có muốn uống rượu với bọn anh không?"

Tên kia cười một cách tởm lợm, rồi hất cằm về phía bọn đàn em ở phía sau. Điều này khiến Yongbok muốn nôn lên từ đỉnh đầu của tên đó xuống.

" Uống cái gì mà uống? Nói nghe muốn nôn vô mặt ông ghê. Biến thái vừa thôi, tích đức cho con cháu."

"Ô em trai nhìn có vẻ trong trắng thuần khiết như thiên thần vậy mà mỏ lại hỗn quá nhỉ"

"Hỗn cái đầu nhà ông"

"Thích hợp để được hôn bằng miệng"

"Có cái quần đùi ấy, ông tin là tôi cho ông liệt dương không?"

Em nhỏ bị ngạc nhiên với cái miệng của mình, sao lại bạo thế kia. Hyunjin chẳng làm gì em, em lại trốn né, thế nhưng gặp tên cặn bã này chữ lại rơi không ngừng.

" Ha..Đm thằng khốn..."

Tên kia như bị chế giễu, giận dữ nắm chặt lấy cổ tay em, tay kia vung lên cao. Định cho em biết tay nhưng tay của tên kia lại bị cứng đơ. Yongbok mắt nhắm mắt mở liếc nhìn người anh hùng nghĩa hiệp kia ....oh Hwang Hyunjin?

" Thằng nào đây?"

Tên kia vùng tay ra khỏi cái siết chặt của hắn, tức giận chửi rủa.

" Thằng bố mày đấy."

Hwang Hyunjin cũng chẳng phải dạng vừa, đáp trả người trước mặt một cách nghiêm túc. Hắn nhìn em nhỏ đang tròn mắt đáng thương nhìn hắn, ánh mắt tha thiết không thôi, hắn trong lòng lại cười thầm, dang tay vòng ra sau vai em kéo về phía mình.

" Xin lỗi con trai, nhưng bạn nhỏ này là của bố mày rồi."

" Ranh con còn hôi sữa mà lên giọng với ông đấy à?"

" Còn hôi hay không thì biến lẹ vào đây mới biết."

Không hẹn không rằng, một cuộc chiến lộn xộn diễn ra. Hyunjin lần lượt xử lí 4 thằng một cách dễ dàng, chỉ là không may bị đánh trúng mặt, bây giờ lại sưng một cục cm rồi.

Qua lại nhìn người đằng sau, vẫn thấy em nhìn chằm chằm mình, hắn nhướn mày tỏ vẻ thắc mắc.

" C- cảm ơn anh nhé!"

" Sao cậu lại ở đây?"

" Bạn tôi rủ."

" Nghe này, em bé thì không nên xuất hiện ở đây đâu, đã thế còn là một bạn nhỏ chăm ngoan cơ đấy."

Hắn thở dài rồi ra tiếng nhắc nhở em. Thế nhưng Yongbok lại nhăn nhó, hắn nói khó nghe chết đi được, gì mà em bé gì mà bạn nhỏ chứ.

" Đừng gọi tôi kiểu như vậy."

" Huh? Sao không đúng à, nhìn như một cục thế này thì không phải em bé à?"

Hắn nhướn mày, nhấc khé môi lên tạo ra một nụ cười đểu.

" Đã nói là không phải rồi mà. Em bé gì chứ? Tôi đã 17 tuổi rồi đấy. "

Em giãy nãy cả người lên bảo hắn đừng gọi mình như vậy, nghe xấu hổ chết đi được.

" Tôi tên là Lee Yongbok, là Lee Yongbok đó! Nhớ cho kĩ vào."

Em nhỏ chu chu môi là dặn dò mà không nhận ra có con người đối diện đang mải mê nhìn môi em.

" Thế cũng nhớ cho kỹ, 1 tôi tên Hwang Hyunjin, 2 là nụ hôn này."

Hắn nhanh nhẹn chẳng để em phản ứng, cuối xuống gấp gáp hôn trọn lấy môi em. Yongbok bị cưỡng hôn mà trợn mắt kinh không thôi, tay không ngừng đập vào người kia, cả thân giãy nãy. Hyunjin thấy em chống đối, cũng không hề buông tha, đưa tay vòng ra sau eo kéo sát em vào người mình. Bị hắn dẫn dắt điên cuồng, em đã thôi cự quậy, nhắm mắt cho hắn hôn.

Nếu bây giờ em nói mình đã có chút rung động với hắn vì nụ hôn này có phải rất kỳ lạ. Yongbok bị chìm vào cơn đê mê mà Hyunjin tạo ra, lưỡi hắn càn quét hết tất cả mật ngọt khoang miệng em, còn đùa bỡn với chiếc lưỡi nhỏ nhắn đang xấu hổ trốn rút bên trong. Hyunjin buông em ra, nhẹ nhàng ôm lấy người em đang thở hổn hển.

" Bạn nhỏ lần đầu hôn? Hửm?"

Hắn hỏi như hắn đã từng hôn nhiều lắm rồi đấy, đều là lần đầu, kinh nghiệm hắn đều học hỏi từ phim.

" Anh biến thái."

Yongbok mặc kệ cánh tay đang vòng ra eo mình, em đổ người vào lòng ngực người đối diện, đưa tay che miệng, mặt đã đỏ lên như cà chua. Hyunjin bật cười, bé con có chút thú vị.

" Nào bạn nhỏ tôi dẫn em về nhà."

" Không thích đi với anh, tôi sẽ tự về nhà."

" Một là đi theo tôi hai là tôi chặt chân em."

Nghe đến đây Yongbok có chút sợ sệt, em quên nảy giờ mình đang đối diện với ai chớ. Thế là có em nhỏ ngoan ngoãn theo đuôi người lớn kia về nhà.

___END EXTRA 1___


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC