17. [Naib x Eli] Flesh (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Couple: Naib Subedar x Eli Clark (Mercenary x Seer)

Summary: Chúng ta đều biết Apophis và Ra là hai vị thần không đội trời chung, nhưng sự thật có đúng như chúng ta nghĩ?

Naib skin Ai Cập là Apophis, còn Eli skin Judge là Ra nhé (Judge hay Sheperd mấy bạn muốn cái nào cũng được, tùy trí tưởng tượng). Nói thực là bạn nào request cặp này mình quên luôn òi :))))

---------------------------------------------------------

Ra và Apophis là hai kẻ thù không đội trời chung.

Một kẻ là vị thần mặt trời tối cao, là người cai trị thông minh và dũng cảm, là một sự hiện diện đáng kính mà hàng vạn người tôn thờ. Chưa ai từng nhìn thấy hình dạng thực sự của thần Ra vì mặt trời vĩnh cửu sau đầu của y quá chói sáng, chỉ cần dám nhìn trực tiếp hai đôi mắt sẽ bị thiêu đốt.

Kẻ còn lại, chính là kẻ thù của nhân loại, con rắn hỗn mang độc ác Apophis. Hắn là kẻ hủy diệt đáng kinh tởm, là kẻ nuốt linh hồn, là thần thống trị cõi âm ty, là quái vật tượng trưng cho mọi điều xấu xa nhất trên đời. Nghe đồn dạng rắn của Apophis lớn đến mức cơ thể của hắn có thể quấn quanh trái đất.

Apophis và Ra luôn đánh nhau vào lúc chập tối đến gần sáng. Apophis sẽ làm mọi cách để phá đám con thuyền du hành barque của thần Ra mỗi đêm, để rồi bị y đánh bại. Thế nhưng, giống như Ra là vị thần của sự tái sinh, Apophis cũng mang khả năng bất tử, Ra chỉ có thể đánh bại hắn tạm thời và hắn sẽ hồi phục nguyên vẹn vào lần gặp mặt tới.

Hai người họ, vĩnh viễn mắc kẹt trong trận chiến không có hồi kết này.

---------------------------------------------------------

Chiếc thuyền barque xinh đẹp của thần Ra lướt qua đám mây đen dày đặc, tiếng sấm sét đáng sợ cũng không làm vị thần tối cao này chùn bước. Tiến gần hơn, có thể thấy một người thanh niên trẻ tuổi đứng ngay mũi tàu, trên người khoác tấm áo choàng với mũ đội kín mít nhưng cơ thể có thể miêu tả là thon gọn. Thiếu niên cầm vương trượng mạ vàng, tấm băng với hoa văn lấp lánh vàng che đi đôi mắt của y, làm nổi bật nước da trắng muốt động nhân.

Người thanh niên ấy, không ai khác chính là thần mặt trời Ra.

"Naib, ta đã đến."

Thanh âm trong trẻo vang lên chậm rãi, ngay lập tức sấm chớp lại giật kinh hoàng hơn nữa, tuy là đang đứng giữa không trung nhưng có thể cảm nhận được dư chấn động đất ở dưới. Chỉ trong chốc lát, một con rắn khổng lồ với đôi mắt đỏ khát máu xuất hiện, tiếng rít vang lên lạnh cả sống lưng. Con rắn khổng lồ ấy trườn lên trên tàu, tan biến thành đống cát khổng lồ, để lại một người đàn ông cao lớn và vạm vỡ trong y phục của một vị pharaoh hùng dũng.

Apophis đứng đối diện với kẻ được coi là kẻ thù không đợi trời chung với mình, đôi mắt đỏ như máu lóe lên tia sáng trông chờ, trên môi xuất hiện nụ cười kiêu ngạo để lộ răng nanh bén nhọn.

"Eli, ta chờ ngươi đã lâu. Ngươi đã sớm không chịu nổi, đúng chứ?"

Eli và Naib là hai tên gọi khác của Ra và Apophis, và chỉ hai người họ mới có thể gọi nhau thế này.

Naib ngả ngớn tiến lại gần Eli, cánh tay chắc nịch vòng qua vòng eo thon gọn của y. Tay còn lại mơn trớn gò má nhẵn nhụi của đối phương, ngón tay len vào băng bịt mắt rồi giật phăng nó ra. Đôi mắt tuyệt đẹp xuất hiện, một bên đỏ sáng như mặt trời, một bên xanh mướt tựa ánh trăng rằm. Khóe mắt tô điểm bằng đường kẻ mắt mèo uốn lượn, tăng thêm nét quyến rũ cho vị thần mặt trời.

Chính là người này, vừa khiến hắn điên cuồng hận vừa khiến hắn si mê không lối thoát.

"Chúng ta nên bắt đầu chứ?"

Đôi mắt mèo kiều diễm cong lên hình trăng lưỡi liềm đầy tính mời gọi, thành công khơi dậy dục vọng bên trong vị thần chết chóc. Naib lập tức bế bổng Eli lên, thô bạo đá cửa bay vào phòng ngủ lớn trên chiếc thuyền, chưa kịp đến giường thì đẩy Eli áp lên tường, miệng há to ngấu nghiến đôi môi mọng nước của Eli, hai cánh tay làm chỗ dựa nâng chân của Eli lên, hai tay suồng sã bóp lấy cánh mông mê người.

"Ha Naib... Ngươi nhớ ta đến vậy ư? Ha..." Eli thở hổn hển, đầu lưỡi muốn đuổi kịp tiết tấu của Naib, môi đã sớm bị cắn đến bật máu.

"Nhớ chứ? Ta nhớ cái miệng thiếu thao của ngươi, cả hai miệng!" 

Đôi mắt đỏ của Naib lóe lên tia sáng điên cuồng, lao vào cấu xé đối phương như con thú cuồng dại, tiếng nước dâm mỹ vang vọng cả căn phòng kính, nước miếng hòa cùng máu tí tách nhỏ xuống từ vòm miệng của cả hai. Naib tham lam liếm hết thứ chất lỏng thơm ngon của đối phương, tròng mắt lay động như thể vừa uống phải chất gây nghiện háp dẫn nhất. Không hề báo trước, Naib một tay xé toang cái áo choàng vướng víu kia, phô bày phần thịt trắng nõn ngon mắt kia, đập vào mắt là hai khỏa anh đào đã sớm vươn cao.

Naib ác ý búng lên đầu ti mẫn cảm ấy, nhận lại là tiếng rên mị nhân của đối phương.

"Ngươi quả nhiên cơ khát đến vậy, chưa gì đã cứng đến thế này rồi."

Nói xong liền véo mạnh đầu ti đến đỏ ửng, Eli ngửa cổ rên lên, phần eo vô thức ép sát hạ thân trướng căng của Naib, hai chân thon dài quắp qua vòng eo hữu lực của hắn.

"C... Còn ngươi thì sao? Mới đó đã cứng như vậy rồi, thèm muốn ta đến thế sao?"

Eli cười đến là ngứa đòn, còn đâu hình tượng uy nghi cấm dục của vị thần mặt trời tối cao. Naib mê chết cái biểu cảm này của Eli, chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy một mặt gợi dục thế này của Eli. 

Của hắn, tất cả của người này đều là của hắn.

Nếu vẻ mặt mê người này bị kẻ khác nhìn thấy, Naib nhất định phải phanh thây kẻ đó hàng trăm hàng triệu lần, chịu dày vò nghìn kiếp không thể siêu sinh.

Nghĩ đến đây, răng nanh sắc bén nhanh chuẩn cắn phập lên bờ vai không chút tì vết kia, hưởng thụ cơn run rẩy của đối phương.

"Ngươi nổi điên cái gì?"

"Chẳng phải ngươi thích được đối xử thế này sao, thần Ra tối cao? Ngươi thèm khát bị ta hành hạ mà. Nhìn xem, cái lỗ nhỏ dâm đãng của ngươi đang thít chặt lại này."

Naib thoát xiêm y, phô ra "con quái vật" khổng lồ của hắn. Dương vật gân guốc với độ to kinh người mấp mé nơi cửa huyệt của Eli, không chút lưu tình đâm thẳng vào.

"A!"

Eli ôm chặt lấy Naib, ngón tay bấu vào bờ lưng dày rộng của đối phương. Dù đã làm biết bao nhiêu lần rồi nhưng y vẫn gặp khó khăn để thích ứng mỗi lần cây côn kia đâm vào, đau đớn nhanh chóng biến thành khoái cảm khiến y thoát ra những tiếng kêu đê mê. Dưới hậu huyệt chật hẹp thu hết dương vật kia vào bên trong, máu đỏ rỉ ra trông rất bắt mắt. Vốn là sinh vật của sự hủy diệt, vị tanh của máu càng khiến Naib thêm hưng phấn, hông bắt đầu đẩy nhanh tốc độ. Hai bàn tay to lớn bấu chặt vào hai cánh mông vểnh, ép chúng chà sát cùng với dương vật của hắn.

"Sao nào? Ngươi yêu chết nó đúng không? Ngươi muốn nó thao chết luôn cái lỗ nhỏ dâm đãng của ngươi đúng không? Mau trả lời ta nào, Eli ~"

"Phải phải, mau đến thao chết ta, nhanh nữa đi!"

Tiếng mời gọi của Eli tựa như tiếng nấc nghẹn ngào, làn da trắng nõn nhuốm một tầng hồng nhạt bắt mắt. Naib như được bơm máu gà, điên cuồng thúc vào sâu đến tận cùng, tràng thịt non mềm bao lấy dương vật thoải mái đến độ hắn muốn chết chìm trong nó. Mỗi lần đỉnh nhập lại đỉnh đến tuyến tiền liệt, Eli bị côn thịt thô to hành hạ đến thần trí mơ hồ, hai mắt lấp lánh nước có chút dại đi. 

Bên dưới kịch liệt va chạm, Naib cũng không quên chăm sóc phần trên của Eli. Đầu nhũ hồng hào oánh nhuận bị hắn liếm lộng, giật giật trông thật ngon mắt. Nghĩ là làm, răng nanh của Naib cắn xuyên qua nhũ hoa mẫn cảm kia, những giọt máu ứa ra đều bị hắn nuốt gọn vào bụng, đầu nhũ còn lại cũng không thoát khỏi số phận tương tự. 

Eli bị đau thét lên, đến cả hơi thở cũng chưa kịp bình thản lại vì những cú thúc đầy tàn bạo của Naib, tiếng va chạm "phạch phạch" vang vọng đến đỏ mặt.

"Ư... A... Naib... Hư... A..."

"Chuẩn bị chưa Eli? Mau nuốt lấy tinh dịch của ta đi!"

Nói rồi, Naib bắn sâu vào trong hậu huyệt ấm nóng của Eli, cảm giác bên trong ứ nghẹn bởi thứ chất lỏng đặc sệt kia khiến tim y như treo lên mây. Naib phết một ít tinh dịch của mình lên hai đầu ngón tay, cường ngạnh thọc sâu vào cổ họng Eli, hưởng thụ gương mặt đỏ lựng đầy nước mắt của đối phương. Hai ngón tay Naib đưa tinh dịch vào ép Eli nuốt xuống, đầu lưỡi của y cũng bị hắn trêu đùa đến là thích thú, nước miếng ướt đẫm cả bàn tay.

"Ưm... N-Naib..."

Đôi mắt mèo mê người cùng tiếng rên rỉ mị nhân kia luôn là thứ gây nghiện bậc nhất đối với Naib, chỉ muốn đem mỹ nhân trước mắt này chà đạp đến nát, đánh dấu chủ quyền lên người y, để y phải khóc lóc cầu xin tha thứ.

Nhưng hắn có mủi lòng mà tha không?

Dĩ nhiên, không đời nào.

"Đừng ngất, chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu."

Naib thả Eli xuống nệm, ấn đầu y xuống gối, nâng cánh mông in hằn dấu tay của hắn lên, lần thứ hai tiến nhập. Tư thế này hắn cực kỳ thích, vừa có thể nhìn thấy Eli vặn vẹo dưới thân mình vừa có thể vào trong rất sâu.

"Á... Ưm... Nhiều quá, ta chết mất..."

Bên trong vẫn còn tinh dịch đặc sệt từ hiệp trước, thế nhưng Naib không thèm thương hoa tiếc ngọc mà chen vào, Eli cảm thấy mình bị lấp đầy như muốn nổ tung. Không dừng ở đó, Naib ác ý bóp chặt lấy phân thân của y, vuốt mạnh như muốn vắt khô y. Đợi đến khi Eli cảm thấy mình sắp bắn, Naib lại bít kín niệu đạo của y lại, nghẹn tới mức y phải khóc thét lên.

"N-Naib, để ta bắn, cầu ngươi!"

"Haha, thần mặt trời vĩ đại sao lại hạ mình đi cầu xin con quái vật kinh tởm như thế này? Ngươi bây giờ thật giống một con điếm, kêu lớn lên nữa cho ta!"

Lời nói ô uế của Naib càng kích thích Eli, y thực sự nghẹn lắm rồi. Nhưng đối phương không có ý định buông tha cho y, khỏi phải nói hắn thích nhìn y thảm hại như thế nào. Eli bị động tiếp nhận những cơn thúc đẩy mãnh liệt từ đằng sau. Đầu lưỡi rắn dài của Naib luồn vào trong khoang miệng mở rộng của Eli, lần này thì cả ba "lỗ" của y đều bị lấp kín.

Eli cảm tưởng, mình sắp chết đến nơi.

"Hư... A... Naib... Cầu ngươi... Làm ơn, cho ta bắn..."

Tiếng van xin của Eli như lông vũ gảy lên tim của Naib, mang đến cảm giác vừa thỏa mãn vừa tràn đầy chiếm hữu. 

Người này, mỗi tấc trên người y đều khiến hắn cuồng dại trong mê say.

Naib lặng lẽ sờ cần cổ thướt tha của y, cảm nhận động mạch tràn trề sức sống dưới lớp da mỏng manh. Hai chiếc răng nanh cắn phập vào cần cổ ấy, uống lấy thứ chất lỏng đỏ tươi mà không mỹ vị có thể nào sánh bằng. Ngay khoảnh khắc đầu răng cắm xuyên qua làn da, Naib liền thả tự do cho phân thân của Eli, cả hai cùng bắn một lúc. Eli vô lực mặc cho Naib ôm chặt vào lòng, cảm giác rõ rệt máu mình bị đối phương uống túy lúy.

Sự thèm khát với cơ thể y của con rắn này, vĩnh viễn không có điểm dừng.

Dục vọng trướng to của Naib vẫn không có dấu hiệu mềm xuống. Eli bị Naib lật lại, hơi thở thiếu hụt như cá mắc cạn, đẹp như một thiên thần bị bẻ đứt đôi cánh bị hắn đặt dưới thân làm nhục. Hai cánh tay thon dài chống đỡ lại hắn trong vô vọng, hai chần một lần nữa tách rộng ra để đối phương chen vào.

"Eli, ngươi là của ta, ngươi chỉ thuộc về ta!"

"Ta sẽ không bao giờ để ngươi thoát khỏi ta, không bao giờ!"

---------------------------------------------------------

"Thần Ra, người hôm nay trông có vẻ mệt mỏi."

Bastet lo lắng hỏi han, nhưng nhận lại chỉ là cái xua tay của đối phương. Nàng biết mỗi đêm thần Ra đều phải chiến đấu với con rắn Apophis đáng sợ kia, muốn giúp đỡ ngài ấy nhưng đều bị từ chối. Dù là thần tối cao đi chăng nữa, nhưng nhìn ngài ấy mệt mỏi thế này nàng cũng không yên lòng.

Thấy chưa, mệt đến độ nói không ra hơi nữa kìa.

"Ngươi về đi Bastet, ta chỉ cần nghỉ ngơi một chút sẽ khỏe ngay."

Không đợi Bastet nói thêm câu nữa, Eli đóng cửa lại, khóa trái. Y lặng lẽ đi đến trước gương, trút bỏ xiêm y trên người, để lộ cơ thể chi chít những dấu hôn đỏ chót cùng dấu răng đáng sợ vô cùng, đôi chỗ thậm chí còn vệt máu khô, nước da trắng nõn bị tàn phá không thương tiếc. Ở eo, đùi và mông còn in đỏ dấu tay của Naib, đủ biết đối phương bạo lực cỡ nào.

Đây chính là dục vọng của Naib dành cho y.

Eli thực sự không nhớ hai người bọn y đã xung đột với nhau bao lâu, sau đó lại duy trì mối quan hệ bí mật này tự lúc nào, y chỉ biết bản thân từ trong ra ngoài chính là mỹ vị thượng hạng cho Naib, là cơn ám ảnh nhuốm đẫm tình dục của hắn.

Thật may mắn, sự thô bạo không kiểm soát của Naib, cũng là chất gây nghiện tương tự đối với y.

Ai có thể ngờ y, một vị thần mặt trời ngời ngời lại thích được hành hạ, thích rên rỉ dưới thân một kẻ hung tàn, mà kẻ đó không ai khác chính là địch nhân không đội trời chung với mình. Bọn y cứ mỗi đêm lại hoan ái cùng nhau, đến bình minh lại tách ra, một vòng tuần hoàn cứ lặp đi lặp lại.

Không những thế, Apophis là một con quái vật khát máu và yêu thích sự hỗn loạn, nhưng y lại chính là nguồn nước mát xoa dịu cơn khát của hắn, từ đó hắn cũng ít làm loạn hơn, thiên hạ yên bình.

Một mũi tên trúng hai con chim.

Eli nở nụ cười, tay ôm lấy cơ thể chi chít vết đánh dấu chủ quyền của Naib.

"Ha ~ Thật trông đợi đến đêm nay ~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net