18. [Jack x Eli] Tìm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Couple: Jack x Eli Clark (Ripper x Seer)

Summary: Dù là kiếp này hay kiếp sau, anh cũng sẽ tìm được em.

Hình tượng của Eli lấy cảm hứng từ hình ảnh mỹ miều từ Kimono cosshop trong group cú dân :3

Cre tranh: Duyên Vũ

Link: https://www.facebook.com/Obkb.rrrhghbbbFF.19

Request của bạn MinYoung2808

---------------------------------------------------------

Máu.

Chỉ đặc một màu đỏ của máu.

Dưới chân hắn chính xác của ba con người xa lạ nằm bất động trên vũng máu của chính mình.

Trước mắt hắn chính là một thân thể nhỏ bé, hai tay ôm chặt lấy cổ tay hắn, vô lực kháng cự lại những móng vuốt sắc bén đâm xuyên qua lồng ngực cậu, chân buông thõng trong không trung.

Và hắn đã khóc.

"Xin lỗi, xin lỗi, anh không thể chống lại được..."

Hắn chính là người nắm giữ quyền sinh sát trong tay, bây giờ lại run rẩy hệt như con thú bị bỏ rơi.

Chỉ thấy đối phương nhẹ nhàng mỉm cười, hai tay đặt lên mặt hắn.

Cậu ấy có nói cái gì đó, nhưng hắn không tài nào nghe thấy rõ, trừ nụ cười như gió xuân kia thì toàn bộ gương mặt của cậu chỉ là lớp sương mù dày đặc.

...

...

Jack hoảng hốt choàng tỉnh dậy, mồ hôi túa ra như tắm. Hắn không chần chừ vội lao xuống giường, cầm bút vẽ lên vẽ điên cuồng lên một bức tranh. Sau khi hoàn thành thành phẩm, trái tim của Jack mới có thể trầm tĩnh trở lại, mang theo sự mãn nguyện nhưng cũng thất vọng không kém.

Trên bức tranh vẽ một người con trai khoác một tấm áo choàng xanh như tu sĩ, mái tóc nâu ngắn ẩn hiện dưới lớp áo, trên vai đậu một con cú mèo lông vũ màu nâu bị chột một bên mắt. Tuy nhiên, khác với những bức vẽ hắn đã họa trước đây, người con trai này đã có thêm một nụ cười.

"Rốt cuộc em là ai?"

Jack đảo mắt nhìn quanh phòng, khắp nơi đều là bức họa về người con trai luôn ám ảnh hắn trong những giấc mơ. Tất cả đều giống nhau, đều là một người bận áo choàng xanh, tóc nâu, trên vai có con cú chột, chỉ có gương mặt vĩnh viễn là một khoảng trống.

Mặc dù không biết người này là ai, nhưng Jack không thể ngừng việc mê luyến cậu ấy, khao khát được biết danh tính, thậm chí là phải gặp mặt cậu ấy. Niềm mong mỏi này sắp bức hắn đến điên rồi.

Jack ôm đầu, nhẹ hôn lên nụ cười dịu dàng của nhân ảnh trong bức tranh, trong lòng chua xót xen lẫn ngọt ngào. Hắn thực sự không biết mình có thể tìm ra người thanh niên này không, thậm chí hắn còn không biết cậu ấy liệu có tồn tại trên đời, nhưng sự tham luyến này vẫn như ngọn lửa âm ỉ trong lòng hắn.

Đúng lúc này, một tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của Jack.

"Mới sáng sớm cậu đến đây làm gì?"

Người trước mặt không ai khác chính là bạn thân của hắn, Joseph. Hai người quen biết nhau do cùng làm trong giới nghệ thuật, điều khác biệt là hắn là họa sĩ, còn y là thợ chụp ảnh.

Joseph liếc nhìn căn phòng, không ngoài dự đoán là một bức tranh mới về người bí ẩn trong giấc mơ của Jack. Chuyện này bắt đầu được gần nửa năm, Jack đêm nào cũng mơ về cậu ta, mơ đến mức cả người tiều tụy, trừ cậu ta ra hắn tuyệt đối không vẽ gì khác, suốt ngày nhốt mình trong phòng nói chuyện yêu đương với bức tranh không mặt như một gã tâm thần, tiều tụy hốc hác đến đáng thương, nhìn không ra quý ông trang nhã cướp lấy trái tim hàng triệu thiếu nữ nửa năm trước nữa.

Nói thế nào cũng không nghe, nhưng Joseph đâu phải loại nhìn Jack tự hủy hoại bản thân như thế. Y quen biết nhiều người, hỏi han khắp chốn chỉ mong tìm được người có đặc điểm như trong bức vẽ. Nhưng người tóc nâu ở Luân Đôn nhiều vô số kể, y cứ đi tìm trong mơ hồ thế này chẳng khác gì mò kim đáy biển. Y không biết Jack làm sao biết họ không phải người hắn muốn, nhưng tất cả những người y dẫn đến đều bị hắn đuổi đi.

Y đã định từ bỏ, thế nhưng...

... Y đã tìm được người đó.

Âu cũng là tình cờ, và lúc đầu y cũng nghĩ cậu ta không thể nào là người mà y tìm kiếm, thế nhưng gạt bỏ những thứ khác ra, người ấy đem lại cho Joseph cảm giác vô cùng quen thuộc, đến mức y cảm thấy sợ hãi. Vì vậy, y quyết định đi theo linh cảm của mình, nói cho Jack biết.

"Sao lần này anh không đem người tới tận chỗ?"

"Vì chỗ này khá là nhạy cảm, và cậu ta cũng không phải nhân vật muốn mời là được." 

Joseph thiếu điều muốn táng chết thằng bạn này. Ông đây bán mạng tìm người giúp mà còn đòi hỏi vậy hả?

"Rốt cuộc là cậu muốn tìm người hay không? Tôi bỏ cuộc rồi đấy, người này mà không đúng nữa tôi mặc xác anh!"

Jack xoa đôi mắt thâm quầng, cuối cùng chấp nhận đi theo Joseph. Hắn quả thực may mắn khi có người bạn như Joseph, không ngừng giúp hắn tìm người dù có khó khăn đến thế nào. 

Hắn có linh cảm tốt về lần này... 

Nhất định, hắn sẽ gặp được người ấy.

---------------------------------------------------------

"Anh đang đùa tôi đấy à?"

"Tôi đã bảo rồi còn gì, tôi tìm thấy cậu ta ở một nơi khá nhạy cảm. Tối nay là buổi trình diễn của cậu ta, muốn kiểm chứng hay không tùy anh." Joseph ôm đầu, thở dài ngao ngán.

Jack đứng đực ra nhìn cái club trước mặt. Đây là câu lạc bộ thoát y cho gay, nằm sâu tít trong hẻm, rất được yêu thích và được đánh giá cao về chất lượng. Nổi tiếng nhất chính là vũ công thoát y mang biệt danh Sheperd, nghe giới thiệu thì là người chăn dắt những chú cừu là khách hàng hắn vào sự dục vọng.

Đó cũng chính là người, theo như linh cảm của Joseph, mà hắn đang tìm kiếm.

Jack nhìn biển hiệu neon sặc sỡ mà có chút hụt hẫng, nhưng không thử không được, Joseph nói người này mà không đúng nữa thì y bỏ cuộc, hắn chẳng phải sẽ chật vật hơn sao?

Nghĩ là làm, Jack cố gắng bỏ qua những định kiến của mình về nơi này trước đây, hùng dũng bước vào, đập lên quầy thu ngân một cọc tiền lớn nhằm chiếm lấy vị trí V.I.P sát sân khấu. Dưới ánh đèn mập mờ của club, Jack tinh mắt có thể nhìn thấy những gương mặt quen thuộc trong giới nhà giàu Luân Đôn, thậm chí có người đã có vợ và cả những khách hàng cũ của hắn. Jack kiềm nén sự kinh tởm trong lòng, kiên nhẫn chờ đợi chàng vũ công kia lên sân khấu.

Cuối cùng thời khắc cũng đến, không gian xung quanh chợt như lắng đọng lại. Từ sau bức màn màu đỏ thẫm bước ra một thân ảnh nhỏ nhắn, ẩn mình dưới lớp áo choàng tu sĩ màu trắng ánh vàng cùng với băng bịt mắt với hoa văn độc đáo. Người đó đứng ngay bên cạnh chiếc cột đã được chuẩn bị sẵn, nở một nụ cười đến những khán giả bên dưới.

"Hỡi những con cừu đi lạc, hãy để ta dẫn lối các ngươi vào mê cung của sự khoái lạc!"

Jack hoàn toàn bất động, trái tim đập nhanh như muốn vỡ toang ra, nghẹn đến không thốt thành lời.

Chính là nụ cười đó.

Chính là giọng nói đó.

Chính là thân thể nhỏ nhắn dưới lớp áo choàng, không sai một li nào.

Cả cái cảm giác thân thuộc mãnh liệt này nữa, hắn thực sự hận không thể nhào lên sân khấu mà ôm cậu ta vào lòng.

Là của hắn, hắn đã tìm được cơn ám ảnh của mình rồi!

Jack như bị mê hoặc, hai đôi mắt dán chặt vào từng động tác của Sheperd. Cậu ta nhẹ nhàng cởi bỏ lớp áo của mình, từng lớp từng lớp chậm rãi như câu lên trái tim của mọi người, cho bọn họ sự trông chờ đầy kích thích. Cuối cùng, khi lớp áo cuối cùng được cởi bỏ, thân hình tuyệt mĩ kia được phô ra trước mặt những con mắt đói khát, bộ đồ dây màu đen mặc cũng như không ôm sát cơ thể gợi cảm của cậu, phía bên hai đùi thon còn kết thành hình ngôi sao độc đáo, hạ bộ chỉ được che lại bởi chiếc quần lót đen bó sát lọt khe, những gì đẹp đẽ nhất của cậu đều được thể hiện hết thảy.

Không dừng ở đó, những động tác quyến rũ và thuần thục của Sheperd khi cậu ta múa trên cái cột thực sự là một tác phẩm nghệ thuật không ngôn từ nào có thể diễn tả được, làm Jack quên đi bản thân trước đây từng cho múa cột là một hành động thô thiển. Nhìn Sheperd khiêu khích liếm lên cột, cả thân thể dẻo dai tiếp xúc thân mật với nó khiến Jack không khỏi ghen tị, nhưng cũng bị thu hút đến ngây người. Sheperd vẫn còn đeo bịt mắt nhưng động tác lại vô cùng trơn tru, quả nhiên là dân pro.

"Giờ muốn tiếp xúc gần hơn không?" Joseph ghé tai hắn nói nhỏ. "Cho càng nhiều tiền cậu ta càng phục vụ tận tình đó."

Jack nghe vậy không ngần ngại rút ra cọc tiền, hai mắt sáng trưng nhìn Sheperd như con cún cầu sự chú ý. Nụ cười câu nhân ấy xuất hiện trên đôi môi mê người của cậu, tạo vật xinh đẹp ấy như con chim khổng tước kiều diễm lướt đến bên hắn, ngồi lên đùi hắn mà táo bạo cạ mông với hạ bộ của hắn. Jack cảm thấy mình muốn cứng lên, cảm giác ấy còn rõ ràng hơn nữa khi đầu lưỡi của Sheperd lướt nhẹ qua tai hắn.

"Quý ngài hào phóng, vì anh đã cho em nhiều tiền vậy, em xin được đáp lễ cho anh."

Giọng nói thánh thót như chim họa mi khiến cả tâm can hắn ngứa ngáy. Sheperd áp sát mặt với hắn, vén băng bịt mắt lên, để lộ đôi đồng tử xanh biếc, lấp lánh đến vô thực. Đôi ngươi lộng lẫy ấy như nước hồ thu sâu thẳm, hút hắn vào bên trong như một kẻ bị thôi miên không đường về.

"Em tên Eli, anh tên gì, quý ngài đẹp trai?"

"J-Jack, là Jack..."

"Được rồi Jack, rất vui được gặp anh."

Đôi môi mềm mại đặt lên môi hắn, nhanh chóng hắn đưa lưỡi vào bên trong như con sói đói khát, tay cũng ghìm lại gáy của Eli không cho cậu chạy thoát. Hai người hôn nhau khiến Joseph ngồi cạnh cảm thấy mình như bóng đèn cỡ bự, đồng thời cũng sốc vì quý ông hào hoa phong nhã như Jack mà cũng phóng đãng như thế này. Thậm chí, người đầu tiên không chịu nổi phải dứt ra chính là Eli, cậu ta quả nhiên cũng bất ngờ với sự nồng nhiệt của Jack.

Đợi đến khi Eli chuyển sang người khác, Joseph mới bần thần chọt người bạn của mình.

"Jack, tôi không ngờ cậu cũng táo bạo như vậy đó."

Nhưng y không nhận được câu trả lời nào từ hắn. Joseph nhíu mày khó hiểu, nhìn Jack dán chặt vào thân ảnh của Eli không rời, trong đôi ngươi là một đám mây u ám và dữ tợn khiến y giật nảy mình. Joseph xoa xoa mắt, nhìn lại thì không thấy sự khát máu vừa nãy nữa, chắc là y nhìn nhầm rồi.

---------------------------------------------------------

Jack vừa vẽ tranh vừa ngâm nga, đôi má hồng hào cùng ánh mắt tràn đầy sức sống của hắn khiến cả người hắn như bừng sáng. 

Từ cái ngày định mệnh đó, hắn đã tìm được người của mình, và sau bao cố gắng không ngừng nghỉ hắn rốt cuộc đã thu người về tay, thề nguyện một đời chăm sóc Eli, cậu ấy không cần phải bán thân trong chốn nhục dục ấy nữa. Giờ đây, hắn và cậu đang sống vô cùng hạnh phúc trên ngọn đồi hẻo lánh mà xinh đẹp phía Tây nước Pháp, cùng bên nhau trọn đời.

"Eli, anh vẽ đẹp không?"

Cậu trai được gọi tên chỉ biết khóc, đôi mắt xanh long lanh sưng húp nhưng không làm vẻ đẹp của cậu lu mờ đi chút nào. 

Eli thực sự ước gì tối hôm đó cậu không gặp phải hắn, nếu không cậu đã không rớt xuống địa ngục như thế này. 

Tên này, chính là con quái vật biến thái.

"Làm ơn, thả tôi ra..."

"Em đang nói nhăng cuội gì thế Eli? Em là của anh, muốn thả em đi đâu được chứ?"

Jack si mê nhìn người trên giường, trong mắt toàn là nhu tình, nâng cằm cậu lên hôn sâu. 

Màu ga giường đỏ rực quả nhiên rất hợp với nước da trắng tuyết của Eli, cái vòng cổ trên cổ cậu trông cũng thật đẹp mắt. 

Jack âu yếm sờ lên tứ chi đã bị cắt đứt hoàn toàn của cậu, mân mê những đường khâu mà hắn vô cùng cẩn thận làm ra. Đối với Eli, mọi thứ đều phải hoàn hảo mới xứng đáng được với vẻ đẹp của cậu ấy.

Từ giờ, Eli không thể chạy đi đâu được nữa, không thể tiếp xúc với bất cứ ai nữa, sẽ cùng sống hạnh phúc với hắn vĩnh viễn.

"Dù là kiếp này hay kiếp sau, anh cũng sẽ tìm được em."

"Vĩnh viễn, em không thể trốn thoát khỏi anh, Eli yêu dấu ạ."

---------------------------------------------------------

Lời tác giả: Mọi người đã cài mũ bảo hiểm an toàn rồi chứ? :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net