24. [Joseph x Eli] Vì sao nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Couple: Joseph x Eli Clark (Photographer x Seer)

Summary: Tình ái chính là lời nguyền đáng sợ nhất đối với Apollo.

Request của bạn Mèo Múp trên Facebook. Tất cả chỉ là hư cấu và tưởng tượng, mình chủ yếu chỉ muốn viết ngọt để đời thêm màu hường thôi :3

---------------------------------------------------------

Apollo là một vị thần mặt trời đầy uy nghiêm, được người người kính phụng và tôn thờ, là đứa con trai xuất chúng nhất của thần Zeus. Hầu như mọi thứ tốt đẹp nhất đều hội tụ trên người y, tưởng chừng như y chính là sự tồn tại hoàn mỹ nhất trên thế gian.

Thế nhưng, ít ai biết, Apollo có một nỗi sợ hãi không phải ai cũng biết.

Đối với y, tình ái là lời nguyền đáng sợ nhất.

Quả nhiên là vậy, y có thể thiêu cháy mọi kẻ địch với ánh sáng mặt trời vĩnh hằng của mình, nhưng tuyệt nhiên lại không thể chống lại sự băng giá của một mối tình thất bại.

Đường tình ái của Apollo chỉ có thể dùng 1 từ bấp bênh để hình dung. Những nữ thần trên Olympus thì y cũng chẳng mặn mà gì, cùng lắm chỉ có làm tình một đêm vui vẻ, đơn giản bởi vì giữa thần với nhau khó có thể có một tình cảm một một lâu dài. Những vị thần Olympus tồn tại với mục đích chính là duy trì nòi giống cao quý và thu được sự tôn thờ của loài người, vì vậy muốn một tình yêu sâu đậm như Hades và Persephone gần như là không thể. Mấy tiên nữ Nymph thì họ quá tầm thường, họ thích vui chơi nhảy múa hơn là cố định với một người đàn ông.

So với những vị thần, Apollo tìm thấy sự chân thành và ấm áp nhiều hơn khi kết giao với phàm nhân, cảm giác yêu chân chính đều đặt hết lên người họ. Tuy nhiên, phàm nhân mỏng manh yếu ớt khi ở bên y đều gặp kết cục chẳng hề tốt đẹp. Nhiều người bị y vô tình hại chết, có người thì phản bội y sau khi giành được năng lực tiên tri, nói chung y trải nghiệm bi kịch vẫn nhiều hơn là sự ngọt ngào của tình yêu.

Như một lời nguyền không thể nào bị phá bỏ, những người tìm đến y đều rời bỏ y mà đi.

"Sao lại ủ dột thế Joseph? Hôm nay là lễ hội mà, thần mặt trời phải tươi tỉnh lên chứ?" Cô em gái Artemis tinh nghịch vỗ mạnh lưng y, rõ ràng nàng ta đã say bí tỉ.

Joseph là tên thân mật chỉ có hai anh em và người mẹ Leia mới dùng để gọi nhau, tên khác của Artemis là Vera.

"Năm nào cũng như vậy, có gì vui vẻ đâu chứ?"

"Trời ạ, vị thần sáng chói nhất đỉnh Olympus lại ngồi ủ dột ở đây, thật sự kéo sự sôi động của bữa tiệc xuống đó! Anh nhìn mấy nữ thần đằng kia kìa, đêm nay không định về phòng với ai hả?" Vera huých huých tay.

"Anh không có hứng, ăn nằm một đêm rồi ai về nhà nấy thôi, họ yêu thích cũng chỉ là cái mã ngoài và danh tiếng của anh."

Vera húp một hơi rượu, không biết làm gì để vực dậy tinh thần cho anh trai mình. Bất tử cả ngàn năm mà mọi thứ xung quanh vẫn vậy, sớm đã làm hứng thú của Joseph giảm dần. Điều y khao khát chính là một tình yêu chân thành và kéo dài cùng y đến trọn đời, nhưng từ đó tới giờ tổn thương y nhất vẫn chỉ là một chữ tình.

Một vị thần mặt trời ấm áp, nhưng lòng đã nguội lạnh, thật đáng buồn.

Đột nhiên, Vera chợt nhớ tới cái gì đó, đôi mắt tím tỏa sáng lấp lánh.

"Anh nè, dù gì đây cũng là lần đầu nữ thần Astraea đến tham dự mà, anh cũng nên chào đón nàng ta một chút chứ. Mà em nghe nói, con trai nàng, nam thần của những vì sao, Eli cũng theo chân nàng đến đây, lần đầu diện kiến các vị thần. Em có quen biết với cậu ấy, rất đáng yêu nha, chọc một tí đã đỏ mặt. Cái thú vị là trên người và mặt cậu ta có những chòm sao nhỏ, lúc cậu ta ngượng những vì sao đó lại tỏa sáng, rất xinh đẹp. Mới đó đã được nhiều người tán tỉnh rồi đó." Vera nhếch mép cười.

Joseph ngả lưng vào ghế, chán nản xua tay. "Hai đứa làm bạn thân với nhau là được chứ gì? Mặt trăng và sao quả nhiên hợp nhau đó, anh thì không rảnh đi làm thân."

Vera bực bội kéo anh trai mình dậy, hăm dọa mắng. "Dù có là gì, em không cho phép ông anh mình ngồi một mình ở đây tự kỷ. Đi gặp người mới đi, và anh cũng sẽ không hối hận đâu."

"Được rồi được rồi!"

Joseph giật áo mình ra khỏi đôi tay nắm chặt của Vera, em gái y đáng sợ nhất là khi nổi giận, lúc đó giết cả chục mạng người chỉ là chuyện thường thấy. Joseph thực sự không hiểu người mới kia có gì hay ho mà Vera muốn y gặp đến vậy, cậu ta chẳng phải chỉ là một vị thần nhỏ thôi sao?

Dù gì thì, gặp một tí chắc cũng không chết ai, y cũng không muốn đối diện với cơn phẫn nộ của Vera đâu.

Joseph men theo dòng người, muốn tìm hình bóng lạ lẫm mà Vera nhắc đến nhưng chẳng thấy đâu, thậm chí nữ thần Astraea cũng lo trò chuyện vui vẻ với mọi người, bên cạnh mất đi bóng hình của người con trai ấy. Xung quanh y giờ đây chỉ toàn những vị thần đã say ngất trong men rượu nectar ngọt ngào, những tiên nữ vui đùa và nhảy múa trong tiếng nhạc trầm bổng, tất cả mọi người đều vui vẻ trong không khí lễ hội nhưng tâm tình của Joseph không thể bay cao cùng họ được.

Đứng giữa sảnh điện rộng lớn tấp nập người, nhưng y chỉ cảm thấy lạc lõng và đơn độc.

Thật ồn ào, thật khó chịu...

Bỗng nhiên, từ khóe mắt nhạy bén Joseph liền bắt được một thân ảnh nhỏ bé ở ngoài vườn, khuất mình khỏi ánh đèn rực rỡ của lễ hội. Linh cảm của Joseph chắc chắn đó chính là người y đang tìm kiếm. 

Apollo nhanh chóng sải bước về phía người kia, vừa bước ra vườn liền được bao phủ bởi bầu không gian tĩnh lặng và yên bình của khu vườn, giữa bóng tối là ánh sáng từ các vì sao và những con đom đóm chập chờn giữa kẽ lá, tách biệt hoàn toàn với sự ồn ã trong chính điện.

Một sự tương phản dễ chịu.

Apollo liếc nhìn người nọ, không biết có phải do khí chất bẩm sinh của cậu không nhưng Apollo cảm thấy toàn thân mình được xoa dịu. Có khi vì nó mà Vera mới có hảo cảm với cậu ta nhanh đến vậy. Nhìn dữ dằn thế thôi nhưng Vera cũng là nữ thần mặt trăng, những người có khí chất dịu dàng như thế này rất dễ biến nàng ta thành một con mèo ngoan ngoãn.

Một sự hứng thú bắt đầu nhen nhóm trong lòng Apollo.

"Tôi biết ngài sẽ đến, thưa thần Apollo kính mến."

Dịu dàng như nước, thanh âm trong veo ấy gọi tên y.

Thật kỳ lạ, Apollo thích cái cách lưỡi cậu ấy uốn để gọi ra tên y.

"Ngươi biết ta sẽ tới sao?"

"Vâng, không chỉ có ngài mới có năng lực tiên tri đâu." Đối phương mỉm cười, chỉ về phía chỗ trống bên cạnh mình, rõ ràng đang mời Apollo ngồi cùng cậu.

"Chà chà, một vị thần nhỏ bé như ngươi đáng lẽ nên cúi mình trước sự hiện diện của ta chứ. Ngươi cũng đủ can đảm đấy, mời ta ngồi như thể chúng ta là bạn bè không bằng." Apollo khoanh tay, cảm thấy thú vị mà nói.

"Tôi biết, nhưng tôi có một linh cảm nho nhỏ rằng ngài Apollo cũng không muốn như vậy. Ngài không cần một tên chỉ chăm chăm cúi mình vâng lời, cái ngài cần là người muốn lắng nghe."

Đối phương nói vô cùng tự nhiên, đâm một phát vào tim đen của Apollo. Đúng như cậu ta nói, y đã quá chán ghét cái sự cung phụng kệch cỡm của những vị thần thấp cổ bé họng và những phàm nhân với cái lưỡi nịnh nọt lắm rồi.

"Ngươi thật thú vị. May cho ngươi, tối nay ta có tâm trạng tốt, chứ nếu bình thường ta đã trừng phạt cái mồm phật lòng của ngươi rồi đó."

Apollo ngang nhiên ngồi xuống bên cạnh, y thế nhưng vẫn cao hơn cậu ấy nửa cái đầu. Lần này Apollo ngắm nhìn đối phương rõ hơn, thu hết mọi diện mạo cơ thể của cậu. Cậu là một vị thần dưới lốt một thiếu niên nhỏ nhắn, khoác lên mình áo trắng tinh khá mỏng, hở một phần nhỏ của lưng, có một chiếc khăn xanh đậm vắt ngang người. Đôi mắt cậu được che kín bởi băng bịt mắt đơn giản nhưng khá cuốn hút, tăng thêm vẻ bí ẩn cho cậu. Mái tóc nâu ngắn rất gọn gàng, tuy nhiên vẫn hơi phồng lên khiến y có cảm giác xúc cảm khi sờ chắc chắn sẽ rất thoải mái. Da cậu ta trắng như sữa dê, đặc biệt là làn da của cậu ta lốm đốm nhưng chòm sao li ti rất xinh đẹp, ánh sáng xanh nhàn nhạt có như không vẫn đủ khiến Apollo nhìn không rời mắt.

Quả đúng như lời Vera nói, cậu ta trông rất đáng yêu.

"Ngươi tên là Eli, đúng chứ?"

"Thật vinh hạnh khi ngài Apollo nhớ tên của tôi." Eli mỉm cười, đôi môi cong lên hình bán nguyệt rất bắt mắt.

"Ta nghe em gái ta nói qua. Lúc đầu ta cũng không hiểu vì sao Artemis lại thân thiết với cậu nhanh vậy, nhưng nhìn cậu lúc này ta có thể hiểu."

"Nữ thần Artemis sao? Phải, nàng ấy là một nữ thần vô cùng quyền năng. Vào ban đêm, khi thần thả sao lên trời, cũng hay gặp nữ thần và trò chuyện cùng nàng. Nhiều người nói nàng ấy hung tàn, nhưng cá nhân tôi thấy nàng ấy rất đáng yêu và thân thiện."

Apollo cười khẩy. "Chà chà, nó mà nghe có người khen nó đáng yêu chắc thổ huyết quá. Ngươi lạ thật đấy, người người sự Artemis còn không hết, ngươi lại làm thân với nó được. Phải biết Artemis kỵ đàn ông đến mức nào." Apollo xích lại gần Eli, thỏ thẻ. "Hay là, ngươi và nó có quan hệ đó."

"Ngài nhầm rồi, chúng tôi chỉ là bạn. Nữ thần Artemis cao quý đến thế, tôi chỉ có thể thể hiện sự tôn trọng với nàng mà thôi."

Lúc này, Eli bối rối xua tay, Apollo để ý những chòm sao trên làn da trắng nõn kia bắt đầu tỏa sáng. Đồng tử ánh vàng của Apollo phản chiếu lại những đốm sáng xanh xinh đẹp ấy, cả người Eli trở nên lung linh và huyền ảo như một giấc mộng ngọt ngào.

Thình thịch... Thình thịch...

Apollo ôm ngực, cảm nhận con tim hóa đá của mình bắt đầu có sự sống.

Không thể, y không thể rơi vào lưới tình thêm lần nữa, mỗi lần sa ngã lại thêm một lần đau mà thôi.

Lúc này, một bàn tay ấm áp và thanh mảnh đặt lên tay của y, kéo y ra khỏi những ám ảnh đáng sợ.

"Ngài Apollo, xin đừng u sầu. Mọi đớn đau trong quá khứ, đừng để nó chi phối ngài."

Giọng nói dịu dàng của Eli văng vẳng bên tai, phần nào xoa dịu con tim hoảng hốt của Apollo.

"Ngươi... Đừng được bước lấn tới, việc của ta không đến lượt ngươi xen vào!"

Apollo hất tay Eli ra đứng bật dậy, cả người nóng ran. Một vị thần cao cao tại thượng như y, sao có thể để một vị thần yếu ớt này vạch mặt yếu điểm như vậy cơ chứ?

Eli bình tĩnh xoa xoa mu bàn tay của mình, nhìn Apollo mà dịu dàng mỉm cười. Băng bịt mắt của cậu được vén lên, để lộ đôi mắt thiên hà với hằng hà sa số vì tinh tú li ti huyền ảo, đẹp đẽ và kỳ vĩ không thể nói thành lời.

Apollo cả người khựng lại, bất ngờ trước phản ứng của Eli, cũng như bị đôi mắt kia quyến rũ.

Không ổn... Không ổn rồi...

Trái tim của y lại đập nhanh hơn nữa rồi.

"Ngài Apollo, tôi thực sự khâm phục ngài đó."

"Đừng nịnh hót, ta đã quá chán nản với những lời vô nghĩa đó rồi."

Eli nhìn thẳng vào Apollo khiến y khó có thể đối diện với cậu.

Đôi mắt thiên hà kia, như muốn thấu triệt mọi bí mật của y.

"Không phải. Thực sự, tôi khâm phục sự mạnh mẽ của ngài. Tôi không hiểu rõ, nên chỉ có thể nói lòng mình dựa trên những gì mình có thể nhìn thấy với đôi mắt này. Tôi chỉ biết, ngài là một người mạnh mẽ, có thể tự dẹp qua bất an và sợ hãi của bản thân để giữ vững ánh sáng mặt trời cho muôn loài, ban sự sống và hy vọng không ngừng nghỉ. Về điểm đó, không thể không nói ngài là vị thần mà tôi ngưỡng mộ nhất."

"Tuy nhiên, nếu có thể, đừng nên giữ bóng ma trong lòng. Ngài luôn có những người thân luôn bên cạnh và lo lắng thật tâm cho ngài. Như nữ thần Leia, và cả nữ thần Artemis."

Eli mỉm cười, khóe môi cong nhẹ đẹp tựa trăng rằm.

"Ngài không hề cô đơn."

Apollo á khẩu không nói nên lời, cuối cùng phì cười một tiếng rồi ngồi gục xuống.

"Haha, thật không ngờ, ta lại bị một kẻ thấp cổ bé họng như ngươi lên lớp."

"Nếu tôi có gì xúc phạm, xin ngài bỏ qua cho." Eli lúc này có chút bồn chồn, hai tay níu chặt áo.

"Kỳ lạ là, ta không hề cảm thấy khó chịu. Eli, được lắm, từ đó đến giờ chưa ai dám vạch trần ta như vậy đâu."

"A, tôi..."

Eli chưa kịp phản biện thì thấy Apollo tiến sát lại về phía mình, trên má cảm nhận rõ rệt cánh môi mềm của vị thần ánh dương áp lên gò má của mình. Không hề lường trước chuyện này, Eli theo phản xa lùi mông về phía sau, cả người hồng lên một mảng, đôi mắt ngân hà lúng liếng cùng ánh sao tỏa sáng mãnh liệt khiến trái tim của Apollo không ngừng đập kịch liệt.

Thật xinh đẹp, thật đáng yêu.

"Nếu vậy, ta cũng thích ánh sáng của ngươi. Dù không mạnh mẽ, nhưng nhờ những chòm sao lấp lánh của người mà nhân loại có thể tìm thấy đường ra khi lạc lối, giúp họ dự đoán thời tiết và thiên tai, còn những anh hùng tử trận được vinh danh muôn thuở."

Apollo mỉm cười, như si như mê mà ngắm nhìn cơ thể lấp lánh của Eli.

Có lẽ... Y nên gạt bỏ nỗi sợ của mình, tiến tới một lần nữa.

Và lần này, y nghĩ, bản thân sẽ có một cái kết tốt đẹp.

"Eli, từ nay hãy gọi ta là Joseph."


All I can say is, it was truly enchanted to meet you.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net