27. [Aesop x Eli] Điều giáo (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Couple: Aesop Carl x Eli Clark (Embalmer x Seer)

Summary: Eli vốn dĩ là một kẻ ngang tàng đầy yêu nghiệt với sở thích bày trò phá phách khắp nơi hòng chiếm được sự chú ý của em trai mình. Thế nhưng, những ngày tháng bông đùa của y cuối cùng chấm dứt kể từ ngày đầu tiên y gặp tên khốn đó...

Xin phép được tế cô Lac Vi vì đã để cái plot này lọt vô đầu tui và cô Ytran Ytran vì đã làm tui quá hưng phấn mà triển luôn cái fic này.

Cứu tác giả với, nhiều plot hay thế này tác giả chết mất :))))))

P/S: Tất cả những thứ diễn ra trong fic này đều là hư cấu, thỉnh đừng hỏi logic với tác giả :)))))

---------------------------------------------------------

Eli buồn chán nằm dài trên nhánh cây, nhìn em trai mình hú hí với cái tên đại bàng ngu đần kia.

Thật đáng ghét! Kể từ ngày Night Owl quen với tên Eagle, người anh trai là y đều bị cậu cho ra rìa, suốt ngày một câu Eagle, hai câu Eagle, thật khiến y cáu tiết đến độ muốn vặt hết lông chim của con đại bàng ngu đó. Thậm chí khi y hết lần này đến lần khác bày trò phá hoại đôi trẻ, hai đứa chúng nó chẳng những thân thiết hơn, mà y lại bị Night Owl giáo huấn hết lần này đến lần khác.

Làm một người anh trai, như vậy nhục lắm có biết không?

Thế nhưng, ai bảo y yêu thương Night Owl quá làm chi, cãi cũng không dám cãi lại, đành phải bày trò tiêu khiển giết thời gian để tránh nhìn đôi chim cu kia làm mấy trò lãng mạn buồn nôn. Nghĩ là làm, xung quanh Eli liền xuất hiện vầng hào quang màu tím, trong nháy mắt đã biến mất vào khoảng không.

Nhà của bọn y, khu rừng ma thuật Oletus là nơi quy tụ rất nhiều sinh vật thần thoại như tinh linh, rồng và hằng ha sa số yêu quái đủ thể loại. Y và Night Owl là song sinh khác trứng, được thai nghén bởi cây linh hồn huyền thoại nằm ngay trung tâm của khu rừng. Không nói đến tinh linh và rồng, yêu quái ở đây rất đặc biệt, không được sinh ra bởi quy tắc truyền thống nên không có ba mẹ, cây linh hồn mỗi lần thai nghén sự sống đều cho ra đời những cá thể yêu quái khác nhau nên mới có sự đa dạng về ngoại hình đến như vậy. Ngày cây sinh linh sinh ra hai anh em bọn y, y phá trứng ra trước nên tất nhiên là anh, chỉ là lúc đó mới ra đã bắt đầu nghịch phá khắp nên mất một cái sừng. Y cũng chẳng để tâm, như vậy cũng là một phong cách mới lạ, là dấu ấn riêng của mình. Night Owl thì nhẹ nhàng hơn, mới ra đời liền tỏa một khí tức ôn nhu và sang trọng, trái ngược hoàn toàn với y.

Sự khác nhau đó không khiến y ghét bỏ người em này, trái lại càng yêu thương Night Owl nhiều hơn, cuối cùng lại nhìn em trai sà vào lòng của một con chim cơ bắp ngu ngốc.

Haizzz, y chẳng thể hiểu nổi sao người ta lại thích có đôi có cặp như vậy, dù giống đực hay cái ở đây cũng không thể sinh sản được, chấp nhận trói buộc như vậy để làm gì? Tự do khoái hoạt không phải tốt hơn sao?

Eli không thể hiểu, cũng không muốn hiểu. Tính cách y từ bé tới giờ đều vậy, chọn chọc phá làm niềm vui, càng lớn thì cách thức càng đa dạng hơn. Lần trước y quyến rũ tên bò mộng kia làm bé gấu nhà gã đánh nhau với gã một trận, không biết bây giờ đã làm lành chưa nhỉ? Nhìn bộ mặt ngáo ngơ tội nghiệp của gã, nhìn bộ dạng to bự ấy khuất phục trước bé gấu tinh khiến y buồn cười vô cùng.

Chao lượn một vòng giữa các nhành cây, Eli di chuyển thoăn thoắt như một cơn gió, ánh sáng màu tím tỏa ra một đường trông mị hoặc vô cùng. Mọi sinh vật trong khu rừng đều biết đến hai anh em song sinh mỹ nhân này, trong đó người anh trai mang một vẻ đẹp yêu nghiệt vô cùng, mang theo mỹ cảm khiến người người muốn chinh phục, thế nhưng họ rất biết điều không tiếp cận vì vị gia hỏa này không dễ chọc. 

Họ đều nín nhịn những trò đùa giỡn của Eli, nhưng trong thâm tâm họ cầu mong một ai đó mau thu thập tên hồ ly kia đi cho đỡ loạn!

Eli nào biết đám yêu quái kia suy nghĩ cái gì, chỉ muốn tìm trò tiêu khiển mới. Bỗng nhiên, một luồng khí tức ma quái đánh vào ý thức của y, khiến dòng suy nghĩ của y bị đứt quãng. Eli tò mò chuyển hướng, lần theo mùi của khí tức đó mà tìm đến nguồn cơn.

"Là ở đây sao?"

Eli dừng lại, nơi y tìm được đến ở ngay bìa rừng, không phải lãnh địa của mình. Y nhìn thấy một người cao lớn đang đứng giữa mảnh đất trống, sống lưng cao gầy mà thẳng tắp mơ hồ tỏa ra khí tức áp đảo. Người nọ có mái tóc màu trắng tinh, cơ thể thon dài khoác lên mình bộ quần áo màu đỏ tươi. Bên cạnh hắn là một chiếc quan tài màu đen cao bằng một người trưởng thành, từ nó tỏa ra cái khí tức ma quái mà y đã ngửi thấy. 

"Ré!!!"

Một tiếng kêu chói tai vang lên, Eli nhận ra đó là tiếng kêu của ác linh. Ác linh là những linh hồn u oán sau khi chết vẫn không siêu sinh, oán khí tích tụ lên phần hồn khiến chúng bị nhiễm đen, biến thành những ác linh độc ác luôn muốn làm hại những sinh vật sống. Rừng Oletus không phải không có, chỉ là rất ít, phần lớn những ác linh mà y phải đối mặt đều đến từ những khu vực khác.

Và nhìn kích thước của con ác linh kia, chứng tỏ oán khí nó hấp thu rất nhiều, không thể nghi ngờ nó rất mạnh.

"Thật không biết lượng sức."

Thanh âm phát ra từ người kia trầm thấp mà đáng sợ, nhưng không hiểu sao lại có chút gì đó quyến rũ lạ thường, êm ả như bơ nung chảy vậy. Eli không tự chủ mà bị thu hút bởi giọng nói ấy, muốn nghe thêm thì rất đúng lúc thoát khỏi cơn mê, đỏ mặt tự kiểm điểm mình một phen.

Ác linh kia không chờ đợi nữa, cỗ ác ý đen thui kia lao về phía đối phương như muốn nhấn chìm hắn.

"Iudico excitandus mors.(1)" 

Dưới mệnh lệnh của hắn, chiếc quan tài rung lên và mở lớn ra. Từ trong chiếc quan tài ấy, hàng chục dây leo gai màu đỏ lao ra, quấn lấy cơ thể khổng lồ của ác linh. Ác linh bị đám dây thừng trói chặt vào cơ thể, gào thét um trời khiến yêu quái gần đó bỏ chạy toán loạn. Dây trói kia vẫn túm chặt lấy ác linh, không cho nó có đường chạy trốn, dần dần kéo nó vào bên trong quan tài. Ác linh có giãy dụa thế nào cũng không thể trốn thoát, càng cử động dây thừng quấn càng chặt, dần dần cơ thể nó bị quan tài nuốt vào. Thân hình khổng lồ của ác linh thế nhưng dễ dàng bị quan tài kia thu gọn vào bên trong, tiếng la hét inh tai của nó cũng bị dập tắt ngay khi cửa quan tài đóng vào. Quả nhiên, con ác linh kia vẫn chưa chết tâm mà phản kháng, quan tài đen rung lên dữ dội.

"Aeternum vale. (2)" (Farewell forever)

Cuối cùng, cái quan tài kia cũng ngừng hẳn rung động, mọi thứ đều trở nên im lìm như chưa có gì xảy ra, có vẻ như con ác linh đó đã bị đánh bại. 

Eli không tự chủ đổ mồ hôi lạnh. Con ác linh lớn như vậy khẳng định rất mạnh, nếu là y thì cũng phải trầy trật lắm mới đả bại được nó. Thế nhưng người kia lại có thể dễ dàng bắt nó lại như vậy, khẳng định đối phương ở một cảnh giới khác rồi. 

Lúc này người kia quay mặt hướng về phía hắn khiến Eli giật thót.

Hàng này đẹp trai!

Dù nửa dưới của đối phương đeo cái mặt nạ gai nhịn lởm chởm trông rất hầm hồ, đồng tử đỏ tươi giữa lòng đen kia trông rất đáng sợ, nhưng nếu nhìn theo tổng thể thì không thể ngờ là một sinh vật vô cùng xinh đẹp, tông màu đỏ tươi trên người hắn cũng rất có ý vị.

Eli cảm thấy sợ, nhưng cũng rất hưng phấn.

Một kẻ mạnh như vậy, thực sự là một người rất thú vị nha. Y nghĩ mình tìm được thú tiêu khiển mới rồi.

Liếm liếm môi, Eli bước ra khỏi chỗ nấp mà tiếp cận mục tiêu của mình.

"Không phải ngày nào cũng có thể gặp cường giả ở đây nha."

Aesop không bị bất ngờ trước sự xuất hiện của Eli vì hắn đã cảm nhận được sự tồn tại của y từ lúc nãy rồi. Do y không có ý định uy hiếp gì đến hắn nên Aesop ngoảnh mặt làm ngơ, chờ động thái tiếp theo của đối phương.

"Xin lỗi đã xâm nhập địa bàn của ngươi, ta chỉ muốn bắt con ác linh này mà thôi."

Aesop thực bình tĩnh trả lời, âm thầm đảo mắt đánh giá con chuột nhỏ theo dõi hắn. Đó là một con yêu quái xinh đẹp, thân hình thon thả mang theo những vết xăm của những kí tự Rune cổ, làn da không trắng hồng mà tối màu, càng làm nổi bật khí tức hoang dã của y. Chân y rất dài, bắp đùi khỏe khoắn và có lực, hẳn nhiên sức mạnh của y tập trung nhiều ở đôi chân. Khuôn mặt của y được che lại bởi mặt nạ, từ khe mắt có ánh sáng tím tỏa ra trông rất ma mị, đôi môi nhếch thành nụ cười nghênh ngang kia trông vừa ngứa đòn vừa dụ dỗ. Đầu y chỉ có một cái sừng, trang phục như được chắp vá bởi nhiều miếng vải khác nhau càng tăng hương vị tùy ý.

Dưới lớp mặt nạ, khóe môi Aesop khẽ cong lên.

Chỉ là con yêu quái trẻ háu đá không được dạy dỗ kĩ lưỡng.

"Hừm, dù rất biết ơn, nhưng đã bước vào địa phận của ta khi không có sự cho phép thì phải có sự trừng phạt." Eli thoắt cái đã đến trước mặt Aesop, ngón tay thon dài bước mấy bước lên bờ ngực của Aesop. "Thế này đi, ta đang rất buồn chán, ngươi dắt ta đi cùng ngươi được chứ? Ta là một người bạn đồng hành rất tốt đó ~"

Eli muốn khám phá thế giới bên ngoài, muốn thoát khỏi cuộc sống nhàm chán thiếu thú vị ở rừng Oletus này. Thế nhưng, một mình tùy ý chạy ra ngoài thì không tốt lắm, dù y quậy nhưng cũng hiểu được điều này. 

Có người này dẫn y đi có lẽ sẽ tốt hơn, cơ hội này sao y có thể bỏ lỡ?

Aesop để yên cho Eli tiếp cận mình. Hắn có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Eli bên tai, không thể nghi ngờ tên này rất có kinh nghiệm trong việc quyến rũ người khác. Đến cả hắn mấy chục năm qua vẫn luôn thờ ơ với mọi thứ, giờ lại cảm thấy lông tơ sau cổ run run.

"Thế giới bên ngoài rất rộng lớn, ta thấy ngươi có vẻ chưa từng rời khỏi khu rừng an toàn này. Ngươi liệu có chịu được? Ta cũng không phải là người trông trẻ."

Eli nhăn mi. "Đừng coi thường ta, ta cũng là một yêu quái rất mạnh!"

Tên này dám coi thường y, thật đáng ghét!

Aesop nhướn mi, quả nhiên con yêu này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Thôi kệ đi, dù gì hắn cũng vô cùng chán, coi như có một luồng gió mới cũng không lỗ gì.

"Được."

---------------------------------------------------------

Sau khi để lại thư cho Night Owl, Eli hưng phấn bắt đầu một hành trình mới, cùng Aesop đi săn ác linh.

Mỗi khu vực mà y đến vô cùng mới lạ, đều có những thứ thú vị để khám phá khiến y yêu thích không thôi, hận không thể mua tất cả những thứ hay ho về cho em trai nhà mình.

Về phần Aesop, có một nguồn năng lượng tràn đầy sức sống bên cạnh cũng là một điều mới mẻ. Bất quá, hắn không chán ghét nó. Bao nhiêu năm qua hắn vẫn luôn làm bạn với bóng tối, luôn phải đối diện với những ác linh tàn độc nên trái tim dần dần trở nên lạnh như băng. Eli dù ngoại hình có ngầu hay mạnh mẽ đến đâu, tâm hồn vẫn là một đứa nhỏ ngỗ nghịch ương bướng khiến hắn không khỏi nảy sinh ác ý muốn bắt nạt, mỗi lần nhìn thấy y bị hắn làm cho cứng họng khiến hắn cảm thấy rất hưng phấn, cảm thấy rất vui. Eli vốn rất ương ngạnh, vẫn thích cà khịa chọc tức hắn, dần dần tạo thành một hoạt động không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày của hai người.

Thế nhưng, thói quen là một thứ khó có thể bỏ, và Eli cũng không phải là trường hợp ngoại lệ. Cái thói trêu hoa ghẹo nguyệt gần như kích phát mỗi khi y gặp một người ưa nhìn nào đó, kéo theo đó là một hồi gà bay chó sủa mà hắn cũng không khỏi đau đầu. Lúc đầu hắn cũng không để tâm, dù gì hắn có vô số cách để phủi hết mọi liên quan của mình với nghiệp mà Eli tạo ra. Nhưng càng gần gũi với Eli, hắn càng thấy khó chịu khi thấy Eli thân mật với người khác, ở lồng ngực như có cái gì đó gặm nhấm khiến hắn trằn trọc không thôi.

Đây là cảm giác gì chứ?

"Haha, ngươi không nhìn thấy vẻ mặt của tên đó đâu. Cứ tưởng ta là trai bán dâm mà dám mồi chài, bị ta đùa đến không cứng lên được nữa!" 

Eli ha hả cười, để lộ cần cổ xinh đẹp. Aesop nhìn nó mà cảm thấy cổ họng có chút khô, thực sự muốn cắn lên một miếng.

"Này lão yêu quái, ngươi ngẩn ngơ cái gì thế? Có nghe thấy ta nói không hả?"

Đúng, Eli đã biết Aesop sống lâu hơn mình rất nhiều. Y mới ra đời được gần 20 năm, đối phương thế nhưng đã sống gần 60 năm rồi. Tuy nhiên, có lẽ hắn là loại lão hóa chậm, cơ thể hiện tại cũng mang hình hài của người đàn ông trẻ tuổi, thế nhưng nó cũng không ngăn Eli gọi hắn là "lão yêu quái".

"Này, ngươi giận ta không để ý tới ngươi hả?" Eli cố tình áp sát lại gần Aesop, phần ngực trần dụi lên người đối phương, hai tay ôm chầm lấy cổ, đùa cợt làm mấy tiếng hôn "chụt chụt". "Ta xin lỗi nè, mai ta bồi ngươi nhé?"

"Ngươi lúc nào cũng quyến rũ người khác như thế này sao? Gặp ai cũng vậy, không quan trọng đối phương là ai sao?"

Eli khựng lại, cảm giác có gì đó không ổn. Vừa mới buông tay thì bị Aesop bắt lại, nắm tay cứng như gọng kiềm khiến y không thể giãy ra được.

"Này, lão yêu quái! Ngươi nổi điên gì vậy?"

Aesop nhìn Eli, quang mang độc chiếm ẩn hiện trong đôi ngươi của hắn dọa Eli sợ mất mật.

Không thể nào, này là lão yêu quái chục năm cấm dục mà hắn biết đây sao? Cái vẻ độc chiếm quái dị mà y đang nhìn thấy là cái quái gì?

"Sự kiên nhẫn của ta có hạn. Ngươi đã không biết điều, vậy hãy để ta dạy dỗ lại."

Ngay lập tức, quan tài đen kia mở ra, những chiếc dây thừng màu đỏ như rắn trườn về phía y. Aesop mạnh mẽ bẻ hai tay y ra sau lưng, dây thừng đỏ nghe theo lệnh chủ nhân trói chặt hai tay của y lại, hai chân của y cũng không thoát khỏi số phận tương tự.

"Này này, đừng đùa nữa. Ta xin lỗi được chưa?"

Thế nhưng Aesop không nói hai lời liền đặt Eli nằm sấp lên đùi mình, mặt nạ cũng được tháo xuống. Eli ngỡ ngàng nhìn vết sẹo cắt qua miệng của hắn, muốn hỏi lại bị đánh lạc hướng bởi bàn tay tiếp cận đến hạ thân của y.

"Này này, Aesop, ngươi đừng giỡn nữa, ta tức giận thật đó!"

Eli quẫn bách giãy dụa, nhưng dây thừng vẫn trói chặt y như cũ. Y bây giờ trông chẳng khác gì con cá nằm trên thớt cả. Aesop cười tà mị, một phen vén tà áo của Eli lên, tháo lớp băng bao bọc hạ thân của y, để lộ bờ mông căng nẩy kia, cơn khô nóng một lần nữa không tự chủ bùng lên.

Eli cảm thấy phía sau bị gió lạnh thổi vào, toàn thân run rẩy. "Quỷ biến thái! Mau thả ta ra!"

"Ta đã nói rồi, ngươi nếu không nhận giáo huấn thì vĩnh viễn không biết kiềm chế. Đây chính là hình phạt giúp ngươi nhớ kỹ."

Aesop dùng răng tháo găng tay ra, lớp da trần trụi áp lên bờ mông trần của Eli. Eli ngượng chín mặt, mông y thì nóng còn tay Aesop thì lạnh như băng không khác gì người chết, kích thích đem lại không hề nhỏ tí nào.

"Khốn kiếp! Aesop mau thả ta ra! Ta liều mạng với ngươi!"

"Amica mea (3), ngươi nói vậy thì ta càng không có lý do để thả ngươi ra a."

Eli chưa kịp hiểu thông Aesop đang nói gì thì ở hạ thân truyền đến một trận đau buốt.

"Á!"

"Ngươi... Ngươi... Ngươi dám đánh ta ở... ở... đó!"

Aesop cười cười nhìn khuôn mặt đỏ lựng đến tích huyết của Eli, tay lại giáng xuống một đòn lên phần thịt bóng bẩy kia. Cánh mông vểnh gặp tác động mạnh mang theo độ đàn hồi mà rung lên, một vệt đỏ ửng xuất hiện giữa nền da màu đồng, hình ảnh kích thích đến độ làm Aesop hưng phấn không thôi.

"Trẻ hư phải bị phạt. Đánh mông chỉ là một phương pháp bình thường để dạy dỗ mà thôi."

Aesop không chút lưu tình vung tay liên tục lên hai cánh mông của Eli, tiếng "chát chát" giòn giã vang vọng khắp phòng nghỉ. Eli run lẩy bẩy, không dám kêu to vì sợ người ở cách vách nghe thấy, cơ thể bị Aesop cùng dây thừng cố định nên không thể chạy thoát. Tồi tệ hơn, y ngoại trừ đau đớn ra lại thấy hạ thân ở đằng trước của mình trở nên khô nóng, vị huynh đệ kia thậm chí còn run rẩy cứng lên.

Khốn kiếp! Chuyện quái gì đang xảy ra? Sao y có thể có khoái cảm khi bị làm nhục đến thế này cơ chứ?

Mông Eli bị Aesop đánh đến đỏ ửng như táo chính, tròn tròn mẩy mẩy trông ngon vô cùng khiến Aesop không tự chủ liếm môi. Đợi đến khi đánh đủ, hắn mới lật người Eli lại, từ tốn gỡ mặt nạ của Eli ra. Hiện ra trước mắt hắn là gương mắt đẫm nước mắt của Eli, đôi mắt tím yêu mị kia giờ thấm đẫm hơi nước cùng nỗi sợ sệt pha lẫn khoái cảm.

Khoan đã, khoái cảm sao?

Aesop chuyển mặt xuống, phát hiện có thứ gì đó đứng lên dưới lớp vải thô kia, tim lỡ mất một nhịp.

"Này, ngươi thế nhưng lại thích bị đánh như vậy sao? Ta thật không ngờ đó!"

"Ngươi... Đó là sinh lí bình thường! Mau thả ta ra tên khốn kiếp này!"

Eli giãy dụa nghiến răng, giờ phút này y chỉ còn cái miệng để phản kháng. Aesop nhìn đôi môi căng mọng kia không ngừng chửi rủa mình, đắm đuối dùng ngón tay ấn lên môi y, cảm nhận độ mềm mại của nó. Eli thấy hành động kì lạ của Aesop, lực ngón tay vừa mạnh vừa nhẹ kia dọa y không ít, đem đến cảm giác nguy cơ nên nằm yên.

"Eli, te amo, te amo (4)." Aesop như rơi vào cơn mê hoặc, thanh âm trầm bổng quyến rũ kia thủ thỉ những lời yêu thương vào tai y. "Ta yêu em."

Eli như bị sét đánh, trái tim không tự chủ mà đập mãnh liệt, toàn thân nhuộm một màu đỏ chín. Aesop tỏ tình quá bất ngờ làm y chấn kinh không thôi, thế nhưng kỳ lạ thay y lại chẳng thấy phản cảm tí nào. Thế nhưng, xúc cảm lành lạnh truyền từ bàn tay của Aesop đến phân thân nóng hổi của y đã cắt đứt dòng suy nghĩ của y, khiến y nhận ra tình trạng quẫn bách của mình hiện tại.

"Ta giúp em được chứ?"

"Này, khoan đã, ưm..."

Aesop bao bọc phân thân tinh tế kia bằng đôi tay trần của mình, cảm thụ sự tương phản về nhiệt độ giữa cả hai. Hắn không thể phủ nhận, nhìn Eli bị trói lại mang đến kích thích không hề nhỏ cho hắn, trong cả cuộc đời hắn chưa từng có thời khắc nào hưng phấn hơn hiện tại.

Quả nhiên, tình cảm của hắn dành cho Eli đã trở nên sâu đậm lúc nào không hay.

Aesop chưa từng yêu, nên hắn hiện giờ dùng cách thức thân mật nhất mà hắn biết để thỏa mãn Eli về mặt tình dục. Nhìn yêu nghiệt kia thở hổn hển mà ưỡn cần cổ lên, Aesop càng ham muốn mãnh liệt, tay lên xuống nơi phân thân của đối phương trừu sáp liên tục. Aesop nhịn không được nữa, nâng Eli lên mà hôn lên đôi môi quyến rũ ấy, đầu lưỡi hấp duyện tư vị nóng bỏng của Eli. Eli quẫn bách không thôi, nhanh chóng bị Aesop kéo vào bể dục mê man. 

Đừng nhìn y thích trêu hoa ghẹo nguyệt mà hiểu lầm, y thực chất vẫn còn là trai tân trong vấn đề này. Trước giờ đi trêu chọc chủ yếu y cũng dùng cái miệng đi ghẹo cùng với mấy hành động sờ mó ám muội, chứ thực sự làm nhiều như thế này với ai đó là lần đầu tiên.

Aesop yêu thích cái hơi ấm mà Eli đem lại, thân nhiệt của hắn mấy chục năm qua vẫn luôn lạnh lẽo nên lúc này không khỏi tự chủ dán sát vào cơ thể Eli, lưu luyến cùng y miệng lưỡi dây dưa. Cuối cùng, Eli bắn ra, tinh dịch vấy đầy lên tay hắn.

"Ha... Ha..." 

Hơi thở của Eli trở nên toán loạn, hai mắt tím rối loạn vì khoái cảm mới mẻ này. Chưa hết kích thích, y đã nhìn thấy Aesop nhìn chằm chằm vào thứ trắng đục mà y tiết ra, không hề cố kỵ mà liếm.

Đầu Eli như nổ cái bùm.

"Ngươi... Ngươi... Ngươi vừa..."

"Amica mea, ta sẽ chịu trách nhiệm với em." Aesop âu yếm hôn lên trán của Eli.

"Ai... Ai cần ngươi chịu trách nhiệm chứ? Tên biến thái!"

"Ân, ta chỉ biến thái với em."

Eli há mồm, tên này có còn liêm sỉ không cơ chứ?

Nhìn Eli ngơ ngác như thế này khiến Aesop lại thêm ngứa ngáy, cuối cùng nhịn không được hôn xuống thêm lần nữa.

Tối đó chính là vết nhơ lớn nhất cuộc đời Eli.

---------------------------------------------------------

Sau cái sự kiện định mệnh đó, Eli việc đầu tiên khi được cởi trói chính là chờ Aesop ngủ say liền bỏ chạy, trước khi đi còn không quên ném vào phòng một tổ ong vò vẽ.

Thế nhưng Eli đánh giá quá thấp lão yêu quái Aesop này, mấy trò trẻ con y dùng để trả thù chẳng đủ để dọa nạt hắn. Thế nên, Eli chưa chạy trốn được bao xa lại bị Aesop dùng dây thừng trói lại, lại bị Aesop đè dưới thân mà điều giáo một hồi. Thật đáng tiếc Eli không phải là người dễ dàng bỏ cuộc, thế là hai người cứ một hồi ngươi đuổi ta chạy, với kết quả là Aesop vẫn luôn là kẻ thắng cuộc. Aesop rất thích cái trò chơi săn đuổi này, bản năng của một kẻ đi săn của hắn luôn làm huyết quản sôi trào mỗi khi hắn đi lùng Eli trở về.

Mỗi lần Eli dám bỏ trốn, hắn đều gia tăng hình phạt của

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net