29. [Naib x Eli] Cuộc sống hai người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Couple: Naib Subedar x Eli Clark (Mercenary x Seer)

Summary: Just some sweet domestic shits because I'm a lazy ass and still want to get diabetes. Eat more sugar, my lovely bitches!

---------------------------------------------------------

8 giờ sáng.

Chiếc đồng hồ điện tử reo lên những tiếng chuông vui tươi mà nhẹ nhàng, thanh âm lan tỏa khắp căn phòng ấm áp. Từ ô cửa sổ xuyên qua chiếc rèm màu kem là những tia nắng ban mai len lỏi vào trong phòng, mang theo hơi ấm dễ chịu của bầu trời mùa xuân.

"Tách!"

Một bàn tay thon dài đập lên nút tắt của chiếc đồng hồ, tiếng chuông cũng theo đó mà biến mất.

Eli ôm đầu ngồi dậy, chỉ mới rướn người lên một chút đã cảm thấy ê ẩm từ vòng eo đổ xuống. Trên người cậu chi chít những vết liếm hôn sau trận làm tình nồng nhiệt đêm qua, Naib sung sức tới mức cậu nghĩ sáng nay cậu còn không có sức để dậy được. Eli xoa xoa mắt, tính ngồi dậy thì người bên gối liền xoay người qua, hai cánh tay cơ bắp hữu lực ôm lấy cái eo trần trụi của cậu. Hắn có vẻ vẫn còn mơ màng, đầu dụi dụi vào da thịt cậu mà làm nũng như một con chó lớn, mái tóc nâu dài của hắn cạ lên người cậu mang đến từng cơn ngứa ngáy. Eli mỉm cười nhìn người yêu nhà cậu, nhìn đến mấy vết cào nông trên tấm lưng rộng của hắn liền không khỏi nhớ đến tối qua, mặt nháy mắt liền đỏ ửng.

"Naib, bỏ em ra. Sáng rồi, hôm nay em có buổi họp cần đi." Eli véo lên cánh tay của Naib nhưng đối phương thịt quá thô, tựa hồ không biết đau là gì, tay thậm chí còn ôm chặt hơn không muốn buông, thanh âm rên rỉ trầm thấp phát ra từ cổ họng cho thấy Naib đang rất bất mãn vì cậu phải đi.

"Ở nhà đi Eli..." 

Nhìn người đàn ông lớn xác vẫn còn làm nũng, Eli lắc đầu cười khổ.

"Không được, em phải đi họp. Em mà bị đuổi việc thì ai chăm anh đây?"

Naib gầm gừ cù cưa thêm một hồi mới bất mãn buông ra, ngồi dậy duỗi cơ một cách uể oải như một con hùng sư vừa mới thức tỉnh. Eli rất không có tiền đồ quét mắt một vòng khắp cơ thể cơ bắp nhưng đầy sẹo kia, nhớ đến xúc cảm đêm qua khi những vết sẹo đó cạ khắp người mình mà cả người nóng ran.

Đàn ông vào buổi sáng quả nhiên rất dễ hưng phấn.

"Biết thế tối qua làm thêm mấy tăng nữa, cho em khỏi xuống giường được luôn." Naib cười hạ lưu nhìn chằm chằm vào Eli, trong đôi mắt nâu ấy vẫn còn vương khí tức nhục dục. 

"Không biết liêm sỉ!" Eli mím môi đánh vào đầu hắn, đứng dậy bỏ vào phòng tắm.

Naib ngả người cười lớn, trần đời hắn thích nhất là chọc Eli đỏ mặt. 

Đã mấy năm kể từ khi họ được giải thoát khỏi trò chơi đẫm máu tại trang viên Oletus nhưng kí ức về những trận giết chóc không hồi kết ấy vẫn không thể xóa nhòa khỏi tâm trí của họ. Sau khi được giải thoát, linh hồn họ đã được đầu thai vào thế giới mới, một thế giới hiện đại thuộc thế kỉ 21. Và thật bất ngờ, phần lớn những kẻ sống sót bọn họ vẫn tìm được nhau và làm bạn tới giờ.

May mắn thay, hắn vẫn có thể tìm được Eli, và cuối cùng có thể trở thành bạn đời của cậu ấy.

Eli vẫn như cũ trẻ hơn hắn những mười tuổi, thậm chí con cú Blue vẫn còn đồng hành với cậu, thế nhưng trong mối quan hệ này hắn vẫn luôn được cậu bảo vệ. Ở thế giới này, hắn vẫn phải thực hiện nghĩa vụ quân sự, một phần vì bắt buộc, một phần vì hắn vốn vẫn thèm khát những kích thích chốn chiến trường. Thật may mắn vì hắn vẫn còn sống để trở về và tìm thấy Eli, nhìn cậu ấy khiến hắn bắt đầu ao ước một cuộc sống bình an qua ngày, hạnh phúc bên người mình yêu.

Eli thế nhưng làm thư ký của một tập đoàn lớn, còn hắn thì làm huấn luyện viên cho một công ty đào tạo vệ sĩ. Lương lậu của Eli khá khẩm hơn hắn nhiều, vì vậy tài chính trong nhà đều do Eli quản, hắn cũng không có gì dị nghị cả. Không những thế, Eli còn là một người "vợ" rất ôn nhu, luôn săn sóc hắn từng li từng tí khiến cả một người đàn ông dày dạn gió sương như hắn không nhịn được muốn ỷ lại. Chứng sợ hãi tiếng ồn lớn của hắn vẫn như cũ tồn tại, cho dù trước đây hắn đi nghĩa vụ tưởng rằng đã hết nhưng té ra không phải. Eli biết, và cậu luôn đặt mọi tiếng báo thức bằng âm thanh nhẹ nhàng, từ tiếng chuông lủng lẳng đến tiếng chim hót êm tai. Mọi thứ trong nhà đều được thiết kế để tránh tiếng động ồn hết mức có thể, đủ để thấy Eli để tâm đến hắn đến nhường nào. 

Mỗi năm mới, thay vì ngắm pháo hoa thì Eli cùng hắn làm tình dữ dội trong căn phòng ngủ được cách âm tốt. Cần gì phải ngắm pháo hoa khi chính Eli đã làm pháo hoa nổ dưới hạ thân hắn chứ?

Không những thế, căn nhà nhỏ của bọn họ nằm ở một ngoại ô yên bình, mọi thứ trong nhà đều được tô điểm và trang trí bởi chính tay bọn họ khiến Naib vô cùng thỏa mãn vì thế giới hai người lí tưởng này. Tất cả mọi đồ vật trong nhà đều có đôi có cặp theo hai màu xanh lá xanh dương, từ cặp bàn chải đánh răng, cặp dép đi trong nhà đến đồ lót cũng mua chung, và dĩ nhiên của hắn lớn hơn một vòng. Từ ghế sô pha, giường đến bồn tắm đều khá to và rộng rãi, thuận tiện cho bọn hắn thoải mái "chơi" ở bất cứ đâu. Naib tự nhận bản thân hắn động dục rất nhiều và mỗi lần làm tình đều không khác gì dã thú đứt xích, nên tốt nhất nên mua nội thất kích cỡ lớn chút để lăn cho sướng.

Một túp lều tranh với hai quả tim vàng và rất nhiều trận làm tình như thế này, thật sự quá hợp ý Naib.

Tuy nhiên, Eli hoàn hảo về mọi mặt như thế, duy chỉ có khả năng nấu nướng cực kì tệ. Naib thân là một người chồng có trách nhiệm liền bao hết mọi bữa ăn trong ngày, quyết chí nuôi Eli hồng hào béo tốt. Hắn luôn cố gắng nâng cao tay nghề với mong muốn Eli chỉ có thể bị nghiện đồ ăn nhà làm của hắn mà thôi.

Vì thế, lúc Eli bước ra khỏi nhà tắm liền thấy Naib vui vẻ hát trong phòng bếp chỉ mặc độc một chiếc tạp dề, mặt sau trần trụi của hắn thì phô ra trước Eli bao gồm phần lưng mê người cùng bờ mông cứng rắn. Eli hít sâu một hơi để kiềm nén tâm tình nhảy nhót của mình, cậu có cuộc họp nên không thể bị quả bo đì nam tính kia dụ dỗ nữa.

"Bữa sáng sắp xong rồi cưng, em ngồi vào bàn đi." Naib gọi với chất giọng trầm đặc trưng của hắn, từ "cưng" kéo dài như âu yếm.

"Em ăn và em sẽ đi làm đúng giờ, anh không thể dùng chiêu này quyến rũ em ở nhà đâu, mặc dù bây giờ em cũng thực sự muốn đè anh xuống mà thoải mái một phen." Eli chòng ghẹo lại, cái thói chọc người này của cậu đều học từ Naib mà ra.

"Thật sự tiếc a, anh cũng đang muốn làm thêm một tăng nữa." Naib chậc lưỡi. "Ăn nhanh nào, anh làm món yêu thích của em đấy."

Naib đặt đĩa thức ăn thơm lừng trước mặt Eli, chỉ cần ngửi thôi tâm tình cậu đã bay lên chín tầng mây. Hai người vừa bắt đầu ăn thì Eli chợt nắm chặt lấy tay trái của Naib, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Eli thực sự rất thích bàn tay của đối phương, nó đầy vết sẹo gồ ghề lại to lớn thô kệch, nhưng nhìn thấy tay mình lọt thỏm vào trong nó cậu lại thấy trong lòng ngọt ngào. 

Bàn tay ấm áp này, ngày đó đã từng nắm lấy cậu chạy trốn khỏi thợ săn và cùng thoát khỏi trang viên, giờ đây nó vẫn mang lại hơi ấm bảo bọc cậu, cộng thêm cặp nhẫn bạc lấp lánh của họ càng khiến ánh mắt Eli đắm chìm trong sự nhu hòa.

Eli mỗi ngày cầu nguyện đều cảm ơn Thượng đế đã cho họ tìm thấy nhau.

Eli nắm chặt lấy bàn tay Naib và đặt lên một nụ hôn, nhìn Naib ngẩn người mà cười lớn. Naib nhìn cậu cười mà tim đập xốn xang, vươn người kéo cậu vào nụ hôn sâu tràn đầy sự ôn nhu và trân trọng.

"Anh yêu em, Eli."

"Em cũng vậy."

Từ cái bắt tay trong ngày đầu gặp gỡ tại trang viên, đến cái nắm tay của tình đồng đội trong những trận đấu tiến triển thành cái nắm tay đầy yêu thương của một cặp tình nhân, nắm tay nhau cùng cảm nhận linh hồn tiến đến một sự sống mới và cuối cùng, nắm tay nhau đi hết quãng đời còn lại với cặp nhẫn kết nối hai trái tim.

Bất kể thế nào, đôi bàn tay của họ đan chặt vào nhau như thế, giống như cái cách mà cuộc đời họ dung nhập thành một vậy.

Đời này, hạnh phúc họ mưu cầu chỉ đơn giản như vậy mà thôi. 

---------------------------------------------------------

Lời tác giả: Sau này tui cũng muốn có tình yêu như thế này, sến kệ mịa nó đi :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net