43. [Naib x Eli] Thuần hoá (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Couple: Naib Subedar x Eli Clark (Mercenary x  Seer)

Summary: Người ngoài nhìn Naib không khác gì một con sói đơn độc hoang dại, nhưng đối với Eli, hắn chỉ là một con chó đáng yêu ưa làm nũng mà thôi.

---------------------------------------------------------

"Ngài Subedar... Có vẻ là một người khó gần nhỉ?"

"Ý chị là anh Naib sao? Mới đầu ai gặp anh ấy cũng bị dọa chạy hết á." Tracy vẫn giữ nụ cười tươi roi rói, vui vẻ dẫn đường cho nhà sinh vật học vừa mới gia nhập trang viên.

"Ừm... Chị mới có một trận đấu đầu tiên với anh ta. Ngài Subedar quả nhiên là một đồng đội cực kì đáng tin cậy, tuy nhiên khi mọi người tụ họp lại ăn mừng bàn thắng, anh ấy lại tự tách ra một mình rồi bỏ về trước."

"Bọn em cũng quen rồi á chị, lúc nào anh ta cũng có cái bộ mặt khó ở ấy." Tracy nghịch ngợm kéo hai mắt xếch lên. "Mặt đã nhăn như ông già, mắt lại như cá chết ươn lúc nào cũng lườm người ta."

"Haha, chị cũng thấy vậy. Cũng dễ hiểu, anh ta vốn là một người lính mà nhỉ?"

"Ở trang viên này, mọi người đều có điểm kì lạ của riêng mình mà, anh Naib không phải là người duy nhất khó gần đâu mà còn có anh Aesop nữa."

"Hừm, chị tự hỏi không biết anh ta cười lần nào chưa, hoặc chí ít mở lòng với ai chưa. Trông anh ấy chẳng khác nào một con sói đơn độc."

"Có á chị, chỉ một người duy nhất. A! Đúng lúc ghê!" Tracy chỉ chỉ vào hai thân ảnh đằng xa. "Suỵt, chị nhìn kìa, hai người kia lại lén lút hẹn nhau ra vườn hoa chơi rồi." "Chị thấy cái anh cao cao đeo băng bịt mắt với con cú trên vai không? Ảnh là Eli Clark đó, nhà tiên tri cũng như là người bạn thân nhất của anh Naib đó."

Melly nhìn theo phương hướng mà Tracy chỉ, cảnh tượng trước mắt khiến cô kinh ngạc không thôi. Ngài lính đánh thuê với biểu cảm hằn học mà cô thấy hiện giờ lại nở một nụ cười vô cùng dịu dàng, đôi mắt cá chết giãn ra nhìn người bên cạnh như thể đối phương là người duy nhất trên thế giới này.

Không những vậy, hai người... không phải là hơi gần nhau lắm sao?

"Ừm... Chị không nghĩ hai người đó đơn giản là bạn thân đâu..."

"Ể? Ý chị là sao?"

---------------------------------------------------------

"Em có nghe Emma kể rồi, hôm nay anh cứu thua cho cả đội luôn." 

Eli cởi bỏ băng bịt mắt, để lộ đôi ngươi xanh biếc sáng lấp lánh như chứa cả biển ngân hà trong đó. Naib yêu đôi mắt ấy, yêu cả nụ cười dịu dàng của anh, tất cả mọi thứ của Eli Clark đều có thể dễ dàng đắm chìm trong bể ái tình. Naib không ngồi yên nữa, nhẹ nhàng tiến lại gần ôm chầm lấy vòng eo mảnh khảnh của người đàn ông tuy trẻ tuổi nhưng cao lớn hơn mình. Không hề giống với hình tượng cục súc mà mọi người hay tiếp xúc, Naib lúc này như biến thành một con chó bự, đầu dụi dụi vào tấm lưng vững chãi của Eli mà làm nũng. 

"Đúng vậy, hôm nay anh đã rất cố gắng đó. Eli khen anh đi."

Eli khựng người, cuối cùng không nhịn được phì cười. Naib chỉ khi ở với anh mới có thể thả lỏng, để lộ một mặt khác của bản thân như thế này. Ngày đầu gặp nhau, anh cũng không thể ngờ cái người đàn ông với nanh vuốt luôn sẵn sàng cắn người ấy giờ phút này lại là người yêu anh, không những vậy mà còn ngoan ngoãn không khác gì một chú cún đã được thuần hóa.

"Được rồi được rồi, Naib của em giỏi lắm." Eli chiều chuộng xoa đầu của Naib, nhìn đối phương thỏa mãn dụi đầu vào tay anh nhiều hơn. "Nhưng mà, anh cũng nên cẩn thận, đừng liều mạng để bản thân bị thương nhé."

"Anh là lính đánh thuê, là người giải cứu mà. Sức anh trâu lắm, bị đánh vài cái không đáng lo đâu."

"Nhưng em lo."

"Được rồi, anh nghe em."

Eli mỉm cười thở dài, đặt lên vầng trán của Naib một nụ hôn đầy nâng niu. Naib vẫn luôn như vậy, luôn là kẻ dũng mãnh dấn thân vào tuyến đầu của hiểm nguy để bảo vệ đồng đội của mình. Tính cách mạnh mẽ này chính là đặc điểm thu hút anh đến với Naib, tuy nhiên cũng là điều khiến anh lo lắng nhiều nhất về hắn. Ít nhất, có anh ở đây, anh nhất định sẽ đảm bảo độ liều mạng của Naib sẽ không là nguyên nhân phòng y tế trở thành phòng ngủ mới của hắn.

"Này, Eli... Anh giỏi vậy, em có thưởng cho anh cái gì không?"

"A?"

Eli biết Naib đang muốn nói đến điều gì. Nói thật, anh đến tận bây giờ vẫn chưa quen được với cái trò này, nhưng Naib ngược lại cực kì yêu thích được anh đối xử như thế. Eli mím môi, hít một hơi thật sâu để lấy tinh thần những vẫn không thể ngăn được sắc hồng dần nhuốm đậm hai gò má.

Dù nói là không quen, là ngượng, nhưng sự phấn khích trong lòng vẫn bùng lên dữ dội như ngọn lửa cao nguyên.

"Naib, đến đây."

Eli cố điều khiển giọng mình nghe thật quyền lực, tuy nhiên vẫn để lộ sự run rẩy. Naib dần dần tiến lại với nụ cười thiếu đánh của hắn khiến Eli thực muốn nhéo nát cái bản mặt đẹp trai đó ra.

"Ngồi xuống đây."

Naib ngoan ngoãn quỳ xuống bằng hai gối, điệu bộ nhất nhất vâng lời khiến Eli vừa xấu hổ vừa cảm thấy phấn khích. Naib đặt cằm lên đùi anh bắt đầu cọ cọ lấy lòng làm Eli muốn khóc ra nước mắt. 

Hàng này là đáng ghét hay đáng yêu đây? Đến mức này Eli cũng không phân biệt nổi nữa.

"Naib, nhìn em này."

Naib mở to đôi mắt xanh lá âu yếm nhìn Eli, trong đồng tử như phủ một lớp rêu xanh ấy chỉ in hằn hình bóng của anh. Eli nhịn không được, vươn tay xoa xoa mái tóc nâu của hắn, tiện tay cởi bỏ dây buộc tóc của hắn để những lọn tóc có chút thô ráp kia len vào kẽ ngón của anh. Naib ngồi yên để Eli thích làm gì thì làm, cổ họng phát ra những tiếng rên trầm thấp khiến lòng người xao xuyến. Bàn tay xoa tóc của Eli dịu dàng dời xuống gò má rồi xuống cái cằm vuông vức của hắn, vuốt ve như thể đối phương là con cún thực thụ vậy.

"Tay Eli thật ấm."

Cái giọng trầm khàn này tỏa ra mùi đàn ông mãnh liệt, thế nhưng lúc này Eli như bị moe hóa muốn hộc máu chết. Ai có thể ngờ anh già hơn ba mươi có thể trở nên dễ thương như thế này cơ chứ? Eli cảm thấy bản thân thật may mắn và có phần ích kỷ khi bản thân là người duy nhất có thể nhìn thấy mặt này của Naib.

Haizz, anh càng ngày càng trở nên độc chiếm hơn rồi, phải làm sao đây?

"Eli tiếp theo muốn anh làm gì nào?"

Hơi thở của Eli trở nên dồn dập, trái tim đập vang dội trong lồng ngực như muốn nổ tung mà thoát ra ngoài. Eli cởi bỏ dây đeo lưng của mình để bộ đồ trên người trở nên hớ hênh nửa kín nửa hở, hé lộ đầu ti hồng hào lấp ló cùng bắp chân dẻo dai của mình. Ánh nhìn của Naib trở nên nóng bỏng và tham lam đến lạ, chúng như những đốm lửa nhỏ nhảy nhót trên phần da trần của Eli khiến anh trong nháy mắt trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều. Eli mở hai chân mình ra để Naib tiến lại gần hạ thân của mình hơn, cơ thể run lên từng đợt vì mong đợi.

"Eli, em phải ra lệnh, nếu không anh sẽ không biết mình nên làm gì."

Đáng lẽ anh nên để Rose mổ chết tên này.

Naib nhếch mép, cả người hừng hực vì hưng phấn. Hắn yêu biểu cảm khó xử của Eli, yêu gương mặt ửng đỏ khi ra lệnh cho hắn. Naib không biết sở thích này của mình bắt nguồn từ đâu, có vẻ như quá khứ làm việc trong quân đội và nghe theo lệnh của cấp trên đã ăn sâu vào máu của hắn rồi. Hắn biết rõ bản thân ghét phải phục vụ đám tướng Anh đó, nhưng bản năng muốn được tuân mệnh bỗng nhiên được thức tỉnh khi hắn gặp được Eli. Eli rất dịu dàng, rất ôn nhu, chất giọng trầm ấm như mặt hồ êm đềm ấy vào tai hắn không khác gì một bản nhạc du dương. Vì vậy, hắn khao khát được nghe sự nhẹ nhàng ấy biến thành quyền lực, thành sự ra lệnh để thỏa mãn khoái cảm của bản thân. Không những vậy, hắn biết rõ Eli rất ngượng khi làm điều này với hắn, nhưng hắn vẫn lợi dụng sự nuông chiều gần như không có giới hạn của anh để tiếp tục ra lệnh cho mình.

Hắn không biết mình là M hay S nữa, hoặc thậm chí là một tên biến thái tâm thần phân liệt, nhưng hắn cũng không quan tâm.

Hắn muốn Eli là người duy nhất biết được bộ mặt vô liêm sỉ này của hắn, cũng muốn anh là người duy nhất cùng hắn trải nghiệm sự kích thích này.

"Nào, Eli, anh cần một mệnh lệnh."

Eli cả người đỏ chót, đôi mắt xanh lấp lánh giờ trở nên đục ngầu bởi làn sương dục vọng, từ đôi môi căng mọng kia phát ra những hơi thở nặng nề. Eli không biết bản thân lúc này quyến rũ và dụ hoặc đến độ nào, Naib không thể chờ được mà muốn đè kẻ có thể ra lệnh cho mình này xuống mà "làm" anh đến khóc.

"L-Liếm nó đi."

"Tuân mệnh, Eli của anh."

Naib say đắm áp mũi lên phần gồ lên trên cái quần boxer màu trắng ấy, tham lam hít một hơi thật sâu. Sau đó, hắn vừa dùng răng kéo quần của anh xuống một cách từ từ và chậm rãi vừa xoa nắn cặp đùi của Eli, cảm giác sần sùi của đôi bàn tay thô ráp ấy bức anh phát điên. 

"Đ-Đừng trêu em nữa, nhanh lên đi."

"Eli nhà ta mất kiên nhẫn ghê nhỉ?"

"Đ-Đó là mệnh lệnh, Naib."

Mắt Naib thoáng mở to, cơ bắp khắp người như bị điện giật, gân cơ mờ nhạt bắt đầu xuất hiện. Hắn một phát giật phăng chiếc quần của Eli khiến đối phương giật mình che hai chân lại, rõ ràng chính mình thắp lửa mà lúc này lại cảm thấy xấu hổ không có chỗ chui. Eli lấy lại tinh thần, run run rẩy rẩy lại dạng chân ra, để cho Naib toàn quyền tiếp cận nơi tư mật của anh.

"Chết tiệt."

Naib rủa một câu, những đường gân trên người là bằng chứng rõ nhất cho việc hắn sắp đánh mất lí trí. Naib không chần chừ thêm nữa, ngay lập tức ngậm lấy vật kia của Eli bắt đầu phục vụ cho anh. 

"A!"

Eli kêu lên một tiếng, hai chân rời khỏi mặt đất mà đặt chúng lên vai của Naib, tay nắm lấy tóc của hắn mà cả người cong lại vì khoái cảm quá lớn giữa hai chân. Việc này đối với Naib đã quá quen thuộc, hắn biết mình phải phục vụ như thế nào để Eli có thể đạt được khoái cảm bậc nhất. Việc nuốt trọn phân thân của Eli đã là việc quá dễ dàng đối với hắn, vì vậy Eli dưới sự chăm sóc tận tình của hắn chẳng mấy chốc đã lên đỉnh. Naib nhận ra điều này, ôm chặt Eli hơn để anh không thể có cơ hội đẩy hắn ra, ung dung tiếp nhận toàn bộ mọi thứ khi Eli bắn ra. 

Eli như trút sạch cả sức lực của mình, sau khi phóng thích liền nằm xụi lơ ra giường. Naib không nhanh không chậm bò lên giường, giam giữ Eli dưới thân mình, đôi mắt xanh đục ngầu bởi dục vọng. Không những vậy, cái đũng quần của hắn trướng căng lên rồi, căng đến nổi anh nghi nó sẽ rách ra lúc nào không hay. Ở khoảng cách gần như thế này, tim Eli đập thình thịch như trống bỏi, làn da trở nên ngứa ngáy muốn được chạm vào hắn nhiều hơn nữa.

"A-Anh đã nuốt hết chúng rồi sao?"

"Đúng vậy, Eli có muốn nếm thử tư vị của chính em không?" Naib khiêu khích liếm mép, cực kì hưởng thụ một Eli đỏ mặt nằm dưới thân hắn thế này. 

Eli mím môi, tay nắm chặt áo của hắn kéo cả người xuống, tiếp lấy đôi môi mỏng của hắn, cảm nhận tư vị mằn mặn còn vương lại nơi đầu lưỡi. Eli chủ động đẩy sâu nụ hôn hơn, hai tay quàng lấy cổ Naib kéo hắn cùng nằm xuống, hai chân bấu chặt lấy eo của hắn. Naib cũng chiều theo sự phấn khích của anh, đầu lưỡi mạnh mẽ cuốn lấy đối phương trong một vũ điệu nóng bỏng. Tiếng nước giao nhau trúc trắc bắt đầu vang lên, hai người không ai chịu thua ai chiến đấu với nhau đẩy cơn hứng tình lên đến đỉnh điểm.

"N-Naib, mau cởi đồ ra."

Eli ra lệnh trước khi giọng nói bị nhấn chìm trước cái hôn đầy tham lam của Naib, tay vô thức di chuyển xuống muốn giật phăng cái áo đang ôm sát người hắn. Naib vâng theo, nhanh chóng lột bản thân trần trụi không khác một đứa trẻ sơ sinh, hạ thân nóng bỏng rắn chắc như thép cạ lên đùi của Eli, khát cầu được đưa vào bên trong. 

"Ở yên đó."

Ể?

Naib ngớ người, bình thường đến giai đoạn này hắn sẽ giúp Eli nới lỏng rồi cả hai bắt đầu âu yếm nhau kịch liệt rồi, Eli bảo dừng lại là dừng thế nào?

"Ngoan, không cho anh chạm vào em. Khi nào em cho phép, anh mới được phép cử động."

Naib nhìn nụ cười đắc thắng trên gương mặt của Eli, trong đầu có cái gì đó nổ tung, nát vụn ra. Eli hiển nhiên thích thú, anh lúc này muốn bắt nạt Naib thêm chút nữa cho cân bằng đôi bên. Eli tự bôi trơn tay mình, hai chân dang rộng vừa tự nới lỏng hậu huyệt vừa tự thẩm du, đôi mắt yêu mị oánh nước nhìn chằm chằm vào cái người đang dùng hết sức bình sinh kiềm chế bản thân đến nghẹn đỏ trước mặt mình. 

"Ưm... A... Naib, anh có nhìn rõ không?"

Anh cố tình để tiếng rên của mình phát ra thật lớn, muốn chọc cho Naib nghẹn chết mới thôi. Bản thân anh cũng cảm thấy sướng đến phát điên khi ánh mắt của Naib vẫn luôn dõi theo hành động dâm dục này của mình, sự ham muốn vẫn chưa rời khỏi đôi ngươi ấy một giây một khắc nào. Eli cũng không ngờ bản thân lại có thể suy đồi như ngày hôm nay, trông chẳng khác gì một con mèo cầu thao, thế nhưng anh cảm thấy hạnh phúc vì người có thể khiến anh đủ can đảm bày ra bộ dạng này chỉ có Naib. Eli tự chơi bản thân mình đến đỉnh, lúc này anh nhịn không chịu bắn ra mà ngồi lên đùi Naib, sau đó phóng thích lên cơ bụng sáu múi của đối phương.

"Naib..."

Tiếng rên mị nhân của Eli khiến Naib khó có thể nhịn, hận không thể đè người này xuống mà bắt đầu chinh phạt, tiếng gầm gừ đáng sợ kiềm nén nơi cổ họng nghe không khác gì một con dã thú. Eli cũng biết không nên bức Naib quá, mặc dù chơi rất vui nhưng đã đến lúc thưởng cho Naib món ăn cuối cùng rồi.

"Anh ngoan lắm, đến nhận lấy phần thưởng của anh đi. Đừng dùng bao, em muốn cảm nhận anh thật rõ rệt." 

Eli ngậm tai của Naib, liếm nhẹ. 

"Làm mạnh bạo vào, đây là mệnh lệnh."

Naib chỉ chờ có thể, cánh tay khỏe mạnh đầy sẹo ôm chặt lấy vòng eo của Eli nâng anh lên, nhắm thẳng đỉnh quy đầu cứng rắn vào cửa huyệt rồi một đường đâm vào, nhanh chóng cảm nhận khoái cảm khổng lồ mà khoang thịt mềm mại mang lại. Eli khóc nấc một tiếng, tay ôm chặt lấy Naib như muốn bóp hắn tắt thở. Tuy nhiên, lực tay đó cũng không đánh thắng được dục vọng trào dâng của Naib, hắn hiện tại từ con chó ngoan biến thành con sói hoang dại đến mùa kết đôi. Dương vật to lớn của Naib cứ như vậy nhắm thẳng vào tuyến tiền liệt của Eli, đâm vào rút ra thật mạnh mẽ và dứt khoát như đang giã chày vậy. Eli cảm thấy bụng mình nghẹn ứ, thứ kia của Naib vẫn quá lớn và thô bạo, sớm tấn công anh đến đầu óc trống rỗng, sức lực để rên cũng sớm không còn nữa.

"N-Naib... Ha... Mạnh quá... Ha..."

Eli nấc lên từng đợt, nước mắt rơi như suối. Naib quả nhiên vâng theo mệnh lệnh của Eli, phóng thích toàn bộ dục vọng của mình vào những cú thúc đẩy, eo Eli bị hắn nắm đến in hằn dấu tay. Cơ thể rắn như đá của Naib áp sát vào cơ thể mềm mại hơn của Eli không chút kẽ hở, mồ hôi nóng bỏng hòa quyện vào nhau nâng nhiệt độ của căn phòng lên mấy nấc. 

"Eli... Eli của anh... Chủ nhân của anh..."

Naib không ngừng kêu tên anh như thể anh là cọng rơm cứu mạng của hắn vậy. Eli mơ màng vươn tay xoa đầu hắn, kéo hắn xuống hai hạt đậu hồng hào ngứa đến phát điên.

"L-Liếm chúng đi... A!"

Eli còn chưa dứt lời thì tên lính này đã ngậm lấy nó, đầu lưỡi trêu đùa hạt đậu nhỏ cứng còng làm cơ thể của Eli càng muốn xụi lơ. Cái răng nanh sắc nhọn của hắn day day đầu ti nhạy cảm dọa Eli muốn rớt tim, sợ đối phương mà mất khống chế thì đi đứt luôn chứ đùa. Tuy vậy, anh vẫn ôm chặt Naib vào lồng ngực mình, cơ thể thuận theo Naib lên xuống nuốt lấy cái trụ trời thô cứng kia.

"Naib... Naib... Thích quá, em chết mất..."

"Eli, em muốn... anh ra bên trong không?" Naib nỉ non bên tai Eli, chất giọng khàn đục của hắn như làn điện ngàn vôn giật khắp người anh.

"M-Muốn... Nhanh lên..."

"Tuân mệnh."

Naib gầm lên một tiếng cuối cùng, phóng thích sâu trong khoang thịt mềm mại của Eli cho đến khi nó hoàn toàn chật ních bởi thứ chất lỏng đậm đặc ấy. Eli mất hết cả sức lực, tựa đầu lên vai của hắn mà thở hổn hển như cá mắc cạn. Anh thì mệt chết rồi, nhưng cái thứ quái vật kia vẫn còn sung sức quá, không ngừng nũng nịu cạ lên mông anh đòi thêm nháy nữa.

Thôi thì, dù gì mai anh cũng không có trận, chơi tới bến luôn vậy.

Thế là, tối đó Eli bị chó ngoan nhà mình đánh dấu chủ quyền đến giọng cũng mất luôn, cũng hên phòng mỗi người đều cách âm chứ không hai người họ hoang dâm vô độ kiểu này không còn mặt mũi nào đối diện với đồng đội nữa.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net