[ Aesop x Joseph ] Cảm xúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên : Cảm xúc.

Tác giả : Vương Trình Hắc - Lam Nguyệt.

Thể loại : nam x nam, 1x1, HE ( tui còn chưa muốn lên cơn... ).

Cặp : Aesop Carl x Joseph [  Embalmer x Photographer ]

Nội dung : Aesop không nghĩ là mình lại có nhiều cảm xúc đến vậy.

+ Cảnh báo OCC nặng.

+ Tiểu nhiếp ảnh rất đáng yêu, nên tui chắc chắn cần một người chỉ tui cách chơi ẻm :]

piiidentityV của nàng nha, ta trả hàng này <3

.

OoOoO

.

1. Lo lắng.

Aesop luôn lo lắng đến tột đỉnh mỗi lần nhìn thấy ái nhân mình quay về phòng với cơ thể đầy băng dán và những vết thương chi chít trên tay. Thanh kiếm đôi lúc sẽ gãy mũi hoặc sờn đi. Những lúc ấy, Aesop căm hận Martha và William đến nỗi hận không thể xé tan họ ra.

Những lúc như vậy, Joseph cũng chỉ biết cười, cậu chỉ biết ngồi yên không nói gì mặc kệ hắn băng bó vết thương. Nhưng hắn nào dễ dàng bỏ qua như thế, hắn chỉ hận bản thân không thể chiếu cố tốt cậu. Dù sao thì, trong trò chơi này, những vết thương đã trở thành điều gì đó quan trọng với thợ săn và cả người sinh tồn. Bọn họ muốn thắng, thì bọn họ phải loại bỏ một phần thiện lương trong con người mình. Joseph có thể quan tâm đến mọi người, nhưng cậu cũng phải giết họ để chiến thắng. Và Aesop, chẳng thể làm gì cả.

2. Sợ hãi.

Đôi lúc, mỗi lần nhìn thấy Joseph bước vào thế giới chỉ còn hai màu đen trắng buồn thảm và cô độc ấy, Aesop lại thấy hoảng sợ.

Hắn sợ một ngày Joseph đột nhiên bước vào đó, rồi không quay trở về nữa. Cậu sẽ không còn ở cạnh hắn, âu yếm và sủng nịch hắn. Giống như cái cách cậu đã rời đi thực tại và bước vào trò chơi này.

Tuy Joseph đã hết lòng an ủi, ngoài mặt cũng tỏ vẻ không sao, nhưng trong tâm hắn, vẫn còn một tia sợ hãi.

3. Tức giận.

Aesop tức giận Martha nhất, vì cô ta làm ái nhân của mình đau.

Vốn cảm xúc của hắn chỉ dừng lại ở mức lo lắng, nhưng khi nhìn thấy Nightingale đưa Joseph về trong tình trạng thương tích đầy mình, nửa tỉnh nửa mê, thần trí hỗn loạn, y phục dính máu còn đang chảy, Aesop cảm giác hắn thật sự bùng nổ. Nhưng mà, cô nàng điều phối viên kia chỉ có một khẩu súng, chẳng lẽ cô ta chơi gian lấy tận mười cái hay sao ? Hỏi đi hỏi lại, cuối cùng mới nghe được là Lucky Guy cùng đội. Được lắm.

Và ngày mai, hắn bùng nổ thật. Aesop tận lực sửa máy, dẫn thợ săn chạy đến chỗ cô ta và hướng dẫn cách chặn đòn khẩu súng, khiến cho cô ta trở nên vô hiệu. Còn đối với cậu chàng Lucky Guy kia, Aesop đơn giản chỉ mở hết toàn bộ rương trong bản đồ, mà tất cả đều là hộp sửa chữa, sau đó hắn đem giấu ở nơi cậu chàng không biết được.

4. Điên cuồng.

Trước kia là tức giận, bây giờ là điên cuồng, Aesop cảm thấy mình thật phong phú.

Hắn vốn là kẻ vô tri vô giác, bất động thanh sắc, gương mặt cá chết ngàn năm không đổi, lại có cái biểu tình điên loạn này.

Mọi việc diễn ra lúc William liên tục mở ra những quả bóng bầu dục, và Joseph nguyên hôm đó thua tất. Nightingale có nói, những thợ săn không thể săn mồi đều sẽ bị phạt. Và mỗi lần như thế, Joseph về nhà trong tình trạng mệt mỏi hơn bao giờ hết.

Chịu đựng quá đủ với những khổ tận cam lai trong lòng, trong nháy mắt, Aesop làm ầm lên với cô nàng Nightingale. Tuy nói cô ta là một người tiện miệng cũng tiện, đổi đường này trá đường kia đơn giản như thể mọi người là một ván cờ, nhưng Aesop hoàn toàn không cố kị điều gì, càng cố chấp với suy nghĩ của mình, khinh thường cô ta đến tột độ. Nightingale lần đầu tiên bị đánh bại trong việc nói chuyện. Chỉ cần cô đổi sang hướng khác thì Aesop sẽ bực tức ném cô về quy củ, hết cách nên cô chỉ còn có thể miễn hạn cho ái nhân của hắn ta.

5. Sủng nịch.

Aesop là người ít nói, hắn không thích nói chuyện với bất kỳ một ai, ngoại trừ ái nhân của hắn. Đối với người ngoài, hắn luôn trưng ra vẻ mặt bất thiện nhìn bọn họ. Nhưng mà mỗi lần Joseph bị cái gì thì bọn họ sẽ chết thay cho cậu ta.

Như hồi đó Joseph bị bắt làm việc quá sức, từng trận từng trận trôi qua, vừa thua vừa hòa, thắng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Và Aesop đã làm một việc khá là phản kích, hắn lệnh cho ái nhân ném mình lên ghế. Dù rằng Joseph không muốn nhìn hắn giãy dụa đau khổ, nhưng cậu cũng tò mò hắn muốn làm cái gì.

Ngay tức khắc, hắn có đến ba cái quan tài. Mỗi khi ai đó bị bắt, hắn sẽ vẽ mặt của người nọ và đặt trước cái ghế mà họ ngồi. Vì vậy, ba người kia chết trong oan ức. Đôi lúc, Aesop nhìn thấy những người sinh tồn xung quanh, hắn sẽ chỉ cho ái nhân đến đó. Hắn sẽ cố tình sửa máy sai nếu có ai đó đang đến. Dĩ nhiên, người sinh tồn không nhận ra lỗi lầm cố tình này của hắn, họ cho rằng hắn vô tình đặt quan tài ở chỗ kia mà không biết, hoặc là Joseph tự mình chạy đến. Nhưng hễ trận nào có Aesop, Joseph toàn thắng.

6. Dịu dàng.

Chưa từng có ai biết, Aesop còn có một mặt dịu dàng. Hắn có thể là bạo nhân, cũng có thể là minh nhân, nhưng chưa từng dịu dàng với bất kỳ ai. Người duy nhất hắn có thể cho thấy vẻ mặt đó, là tiểu nhiếp ảnh của hắn.

Aesop mang lên mặt biết bao nhiêu tấm mặt nạ ngụy trang, hắn thậm chí không còn nhớ rõ gương mặt thật sự của mình là cái gì. Nhưng trước mặt người này, hắn không muốn treo lên mặt một tấm ngụy trang nữa, từng chút từng chút, hắn muốn gỡ hết ra, để ái nhân nhìn thấy gương mặt thật của hắn.

Hắn ôn nhu vuốt má tiểu nhiếp ảnh, chỉ nghe tiếng người kia hừ hừ trong chăn rồi dụi dụi mái tóc trắng tuyết hơi rối vào ngực hắn rồi ngủ, đáng yêu đến cực điểm. Có lẽ, hắn chỉ cần có người này mà thôi.

7. Trầm mê.

Aesop say trong từng cơn mê, say trong từng ngóc ngách trên cơ thể ái nhân. Hắn đã áp cậu qua không biết bao nhiêu lần. Những đôi khi, cậu khiến hắn cảm thấy say mê không dứt. Đôi mắt xanh ngọc xinh đẹp, nước da trắng treo, xương quai xanh lộ ra rõ ràng.

Tất thảy đều nêu lên một nét cám dỗ khó cưỡng lại. Aesop chấp nhận nó, hắn chấp nhận rơi vào khổ tận cam lai vì cậu. Cho dù hắn không thể thoát khỏi trò chơi này, cho dù hắn không thể thực hiện được mục đích thật sự của phụ nữ kia, nhưng may mắn rằng, hắn không phải là một con sói cô đơn. Hắn sẽ không phải chịu đựng nỗi sợ hãi cái chết kia nữa, hắn cũng sẽ không mệt mỏi trải qua từng ngày tưởng như hàng thiên niên kỷ. Bởi bên cạnh hắn, từ lâu đã luôn có một người bước theo.

8. Nhận ra.

Cho đến lúc này, Aesop mới nhận ra mình còn có nhiều cảm xúc đến thế. Hắn nghĩ bản thân mình quả nhiên vô cảm với những cử chỉ quan tâm của ái nhân. Hắn vạn nhất không ngờ, cậu lại ghi nhớ từng việc từng việc trong trái tim mình như vậy.

Ngước lên ái nhân còn đang mặc một cái áo sơ mi trắng dài ngang hông, miễn cưỡng che qua hai phiến mông trắng mịn, hắn đột nhiên cảm thấy bản thân cậu giống như một thiên sứ đọa lạc. Thái độ bất phàm cùng vẻ ngoài dễ nhìn của cậu thực khiến cho người ta sinh ra hảo cảm.

Aesop tựa trán mình vào trán cậu, hai đỉnh mũi chạm vào nhau. Hắn nghe được cả hơi thở nhẹ nhàng của đối phương, Joseph khép hờ mắt lại, và hắn dịu dàng đặt một nụ hôn lên môi cậu.

Không nợ không thiếu, không cưỡng không cầu.

Kiếp này, ta có ngươi là được rồi.

.

OoOoO

.

Kết chương

Lời vô nghĩa của tác giả :

Kì thực khi viết chương, tui đang nghĩ đến một Aesop mất bình tĩnh sẽ như thế nào. Và thế là từ những dòng tức giận, điên cuồng, lại thêm cả lo lắng, sợ hãi, trầm mê. 

Vì trong game, Aesop thể hiện xúc cảm không nhiều, mặt như cá chết ấy :)) nên tui đã nghĩ nếu bé ấy thực sự yêu Joseph, thì chuyện gì sẽ xảy ra ? Thế là tui tự áp dụng mình đặt vào bé ấy và hmm, nó thật sự khá thành công - W -

Không có H, thật ra định để H cơ mà đang đặt mình vào vai trò của Aesop nên ... khụ khụ khụ :_)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net