[ AllJoseph ] Joseph đều được mọi người yêu mến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên : Joseph đều được mọi người yêu mến.

Tác giả : Vương Trình Hắc - Lam Nguyệt.

Thể loại : Nam x Nam, 1x1, HE.

Cặp : AllJoseph [ bao gồm Aesop - Black - White - Jack x Joseph ]

[ Embalmer - WuChang - Jack the Ripper  x Photographer ]

Nội dung :  Đa số mọi người đều yêu quý Joseph, tuy trên danh nghĩa là hòa thuận, nhưng bên trong chẳng khác gì đấu đá chốn hậu cung ... đầy mĩ nam.

ThyKim197 hàng của bác nè :>>>>

Tuy biết nó không ' All ' nhưng mà tui viết được có chừng ấy thôi, bác thứ lỗi cho tui nha :<

.

OoOoO

.

Hôm nay không rõ là một dịp đặc biệt kỳ lạ gì mà Nightingale lại nổi hứng cho bọn họ nghỉ xả hơi. Vì để dành cho điều bất ngờ, cô ta đã nói cách đây một tuần trước. Làm cho thợ săn cùng người sinh tồn trở nên vô cùng hào hứng.

Tuy vậy, có lẽ chỉ là đại đa số. Vẫn còn một số người bị ngày nghỉ duy nhất rảnh rỗi này làm cho rơi vào trạng thái tiến thoái lưỡng nan, ngàn cân treo sợi chỉ, chỉ đi nhầm một bước lập tức bị treo cổ, tiến lên thì bị chém, lùi xuống lại bị thắt cổ.

Ừ, đó là Joseph của bầy đảng thợ săn cùng người sinh tồn.

Joseph có một sở thích kì kì lạ lạ chính là thích đồ ngọt, đặc biệt là bánh dâu. Dĩ nhiên các người sinh tồn cùng thợ săn đều không bỏ qua ưu điểm nho nhỏ ấy, rất nhiều người đã thử học các công thức của Michiko và một chút của Helena, nhưng chẳng ai có thể làm vừa miệng cậu.

Người duy nhất có cơ hội, có lẽ là Aesop.

Vì cái lí do gì mà Aesop lại làm được loại bánh dâu mà Joseph khá thích, cái này chính là bí mật. Cơ mà thực ra, Aesop dành một vài mảnh ghép mua lại công thức từ tay Nightingale, sau đó bí mật nhờ Helena chỉ cho cách làm. Cô gái này dĩ nhiên không ngờ được cậu ta làm bánh cho người yêu, nghĩ là do Michiko nhờ nên hướng dẫn rất tận tình. Sau một vài tuần bái sư học nghệ, Aesop thành công trong việc dẫn dụ vị giác của Joseph.

Joseph đơn giản không biết gì về cái quy mô của mớ bánh này cả, cậu chỉ muốn thưởng thức những thứ có vị ngọt và những thứ cậu ưa thích. Hơn nữa, Aesop cũng không khó gần như vẻ ngoài. Trừ việc phũ người như phũ cá của cậu ta thì cũng chẳng có gì khác biệt. Thế nên Joseph đặc biệt thân với cậu ta. Nhờ đó mà mỗi lần Aesop ra trận đều bị Jack và Joker cho ăn hành tơi tả.

Dạo gần đây, khi nghe đến ngày nghỉ, Aesop lại tốn vài mảnh ghép nữa để mua công thức đồ ngọt hạng nhất nhì từ tay Nightingale. Tuy không đáng tin nhưng dẫu sao cô ta cũng là nữ nhân, Michiko cũng hay tham khảo công thức từ cô ta. Thế nên khi nhận được công thức, Aesop đã bắt tay vào làm. Sẵn sàng cho ngày nghỉ mời Joseph ái nhân đến nhà mình.

Mình có nên mời trước anh ta ? Aesop chợt nghĩ. Nhưng Joseph thích đồ ngọt như vậy, khi mời nhất định sẽ không từ chối. Dẫu sao chỉ là cùng nhau thưởng thức một buổi, xem ra cũng không phải là nặng.

.

Joseph và Black đang đi dạo trên phố.

Dạo gần đến ngày nghỉ, Nightingale lại nổi hứng xây một cái ôn tuyền ( suối nước nóng ), cô ta bảo chi phí cũng chẳng phải lo lắng gì nhiều. Hơn nữa cô ta còn đang dư dả khá nhiều, xây thêm vài cái cũng không sao. Cô nói hiện tại bản đồ tuyết hiện ra nhiều, cần tắm nóng giữ ấm, nếu không bị ốm lại mất tiền.

Nhưng cái lạ là Nightingale ngoài miệng nói như thể quan tâm đến bọn họ, thực chất cô ta chỉ muốn xây cho riêng cô ta thôi. Mỗi lần đầu tháng mỗi người sẽ đến quay xổ số một lần. Xổ số dĩ nhiên vé phiếu sẽ khác nhau. Có cái dành cho một người, có cái hai người, có cái ba người. Còn về thời gian, thì có cái ba tiếng, có cái chỉ hai tiếng. Cái hiếm nhất chính là một ngày.

" Được rồi, xin mời vị khách tiếp theo ~ "

Nightingale vui mừng lắc lắc tay ra ngoài mời Joseph cùng Black bước vào.

" Đi hai người sao ? Vậy ai quay đây ? "

Nightingale dĩ nhiên cao hứng. Cái tên Joseph này vận may không tồi, nếu không quay trúng một người thì sẽ quay trúng bốn tiếng, hại cô đủ lâu để thay nước tắm. Bây giờ lại đi cùng Black, xét vai vế dĩ nhiên cậu ta sẽ nhường tên kia nhỉ ?

Joseph không nhận ra ý cười trên mặt cô ta, vì cậu vẫn còn nhìn vào mấy bộ trang phục xếp lớp trên đó, có một cái của cậu nhưng vẫn chưa thể mặc. Vậy nên, cậu cũng nhường cho Black. Nhưng mà cho dù Joseph có không nhìn, hắn vẫn ghi ghi ghi rất rõ ánh mắt của nữ nhân kia, liền hừ lạnh một cái.

Teng ~ Tờ phiếu một ngày rơi ra.

Được rồi, thà để Joseph xoay còn hơn. Nightingale khóc thầm trong bụng, cứ tưởng lần này lời to, hóa ra vẫn là lỗ vốn.

" A ? Đi ôn tuyền một ngày cho hai người ? Lại còn ngày nghỉ ? "

Joseph đương nhiên cao hứng. Vì vài lí do không ra gì của cô ta mà trong nhà mỗi người chỉ có được trang bị đầy đủ phòng và chăn gối, còn về những thứ linh tinh như ôn tuyền hay tháp làm mát thậm chí ngay cả điều hòa cũng không được.

" Black, ta đi cùng ngươi được không ? "

Ừ, Black cũng cao hứng. Tuy mọi lần đều rủ Bạch huynh đi nhưng mà ... được rồi, lần này chỉ rủ Joseph thôi. Hơn nữa cùng vì cậu ta nhường nên mới quay trúng, cái này công lao cậu cũng có. Thế nên Bạch huynh sẽ không vì vậy mà sinh khí đâu ha ?

" Được. "

Tuy quản cái người nhìn như quý tộc nhưng thực chất chỉ như một đứa trẻ này có chút mệt, còn phải có kẹo, nhưng vốn hắn cũng thầm thích cậu từ lâu. Nếu bỏ qua cơ hội này thì còn gì thứ tha được nữa ?

.

Một buổi tối, khi Joseph vừa mới tắm xong đã vội vã chạy ra ngoài trang viên đợi điểm danh. White dĩ nhiên không nhìn nổi vẻ ướt át vậy của cậu, hơn nữa nếu để lạnh thì biết sao bây giờ ? Ốm thì sao, dĩ nhiên cậu sẽ rất mệt.

Nhưng mà cái mục đích nó vẫn còn a ...

" Joseph này, ngươi có nhớ mấy hôm kia Nightingale có nói sẽ có bản đồ mới không ? "

Vì cậu vốn không đề phòng, nhưng vì cô ta đã nói qua, nên đối với chuyện này không quan trọng lắm. Dù sao White vẫn rất lo lắng chu toàn mọi việc, mình làm không thể bằng y làm. Chi bằng cứ ngồi xem là được thôi.

Cậu gật đầu.

" Vậy ngươi có muốn ... tham quan một lúc không ? "

Nhưng lúc này Joseph bắt đầu dại ra, tham quan bản đồ mới ? Như vậy cậu chính là vinh hạnh bước vào sao, như vậy thực tốt. Nhưng mà còn White thì sao ? Bốn đấu một, chẳng lẽ là tám đấu hai ?

" A, không phải. Chỉ là tham quan qua thôi, không có đấu. "

Joseph cười trừ, quả nhiên ' Bạch huynh ' nhìn ra tâm tư của cậu. White cũng không để ý lắm, y vẫn còn nhìn Joseph đầy chờ mong. Quả nhiên, Joseph gật nhẹ đầu.

" Ngày nghỉ lễ, ngươi rảnh không ? "

Vì bản đồ mới che mờ mắt, Joseph cũng vô tư gật đầu.

Hình như cậu có quên cái gì không ?

.

Jack không phải rảnh rỗi, gã cũng chẳng phải còn là nghệ sĩ yêu đời. Nhưng vì tình nhân của gã, người mà anh ghét còn hơn cả nhân cách kia của mình, lại khiến anh quay về chốn cũ.

Anh không tính sáng tác nhạc, bởi vì anh sợ phải chứng kiến những thiếu nữ đôi mươi bị mình giết trước kia. Nhưng cũng sắp tới ngày nghỉ, tình địch của anh bắt đầu có phản ứng, anh cũng không thể ngồi yên một chỗ để ái nhân của anh đi lung tung với bọn họ được.

" Nhiếp ảnh gia, tôi nói cái này ... "

Joseph đang chỉnh sửa lại một bức ảnh đen trắng cũ, bên trong là ảnh chụp cậu với người anh quá cố của mình. Tuy trong tâm đã không còn nhớ mong, nhưng bóng ảnh vẫn còn đó. Giống như ngày cậu chọn đi vào thế giới này, vì mọi vật trong tranh ảnh mới là vĩnh cữu, còn những thứ bên ngoài chẳng khác gì vật hi sinh vô tri vô giác.

" Ngài Jack ? Có chuyện gì sao ? "

Tránh cho tâm trạng mình ảnh hưởng đến người khác, Joseph thu lại bộ mặt vừa rồi, liền nở nụ cười vui vẻ đối anh. Jack tâm tình cũng không tốt khi thấy cậu tư tâm, nhưng lại nhìn nụ cười của cậu, cảm giác cũng tốt.

" A, cậu biết đấy. Tôi sắp sáng tác một bản nhạc, nhưng tôi muốn có người nghe nó và cho ý kiến, cậu có thể không ? "

Jack là quý tộc, nhưng anh cũng không phải kẻ thượng lưu như Joseph. Những lời này hiển nhiên là cố ý tập trước, nhưng Joseph cũng không lấy làm lí do từ chối. Cậu suy nghĩ một lúc liền gật đầu. Vì Jack cũng từng là nghệ sĩ, dù bài nhạc anh ta ngâm lúc chiến đấu không tốt, nhưng không có nghĩa anh ta tệ.

Jack cười trừ, rồi bước đi.

.

Ngày nghỉ đã đến.

Joseph dậy muộn hơn mọi hôm, vì đêm qua cậu chỉnh lại ảnh đến muộn. Nhưng không khí ở trang viên chung hình như có gì đó sai sai ...

" Mặc kệ huynh, từ nay huynh đệ tương tàn, ta nhất định phải cùng tiểu nhiếp ảnh đi ôn tuyền. "

Là giọng của Black a, mà huynh đệ tương tàn là cái gì cơ ?

" Ta không quản đệ, nhưng ôn tuyền khi nào đi không được ? Bản mới này chỉ được một lần, ta cũng phải đổ máu mới lấy được. "

Cái này, là của White, mà sao huynh đệ bọn họ cãi nhau đáng sợ vậy ?

" Hừ, hai người muốn cản thì cản. Tiểu nhiếp ảnh thích đồ ngọt, ta mới hắn một buổi. Các ngươi ta cũng không muốn quản ! "

Aesop ? Aesop cậu ta làm cái gì ở đây ?

" Các người ta mới đúng không quản, tiểu nhiếp ảnh hẹn đi cùng ta, chính mắt ta thấy. "

Jack cũng dính vào sao ?

" Vớ vẩn hết các người. Ôn tuyền, nhạc ca, bản đồ mới, so với bánh ngọt có là gì ? Hơn nữa ba cái thứ đó khi nào chẳng đi được ? Ôn tuyền không đi lần này thì lần sau đi, bản đồ mới sau này cũng ra mắt, nhạc khi nào hát chẳng được. Hừ, chỉ có bánh ngọt của ta mới trăm năm có một cái ! "

Aesop dĩ nhiên không dựa vào quan hệ người sinh tồn thợ săn mà lớn giọng. Bình thường cậu ta rất trầm ổn a, sao lần này ầm ĩ đến vậy, lại còn giống như ... tranh đoạt.

" Bánh ngọt ngươi làm lúc nào mà chẳng được ? Bảo bọn ta lần nào cũng được, chi bằng bảo ngươi đi ? " ( Jack )

" Thứ đầu đất nhà ngươi, ôn tuyền mới quan trọng. Hạ nhân kia có khi còn không dám bỏ phiếu này ra, ta dĩ nhiên quan trọng. " ( Black )

" Cơ mà, tiểu nhiếp ảnh đâu ? " 

Ừ, trọng tâm đúng, mười điểm.

Joseph hoảng hốt định đi  lùi lại, nào ngờ phía sau vang lên giọng lanh lảnh.

" A, ngài nhiếp ảnh, mau vào trong, đứng ngoài làm gì ? "

Được, sau này ta không tha cho ngươi, Emily.

.

Bầu không khi vốn căng não còn căng não hơn lúc Joseph bước vào, ngồi trên ghế, giống như phạm nhân.

" Joseph, có phải anh thích bánh ngọt lắm không ? Như vậy chắc không từ chối lời hẹn của tôi đâu nhỉ ? "

Aesop gằn giọng lạnh nhạt nói, trên mặt sát khí bắn lung tung.

" Ha ha, cảm ơn cậu quan tâm nha ... "

Joseph đau khổ cắn răng đáp.

" Có phải ngươi hẹn ta rồi nhỉ ? Có Nightingale làm chứng, ta mời ngươi đồng ý rồi. Hơn nữa, ta vất vả lắm mới quay trúng. "

Black trừng mắt dọa cậu.

" Vất vả cho ngươi rồi ... "

" Joseph, ngươi cũng đã hẹn ta, cũng đã đồng ý rồi. Ta so với tên này không có chút phân lượng sao ? Ngươi chẳng phải gật đầu rồi sao ? Bản này mấy ngày nữa đã ra rồi, không đi lần này chỉ có tiếc. "

White dĩ nhiên vẫn ôn hòa như vậy, chỉ là trong lời nói có sát khí ...

" Như vậy thì thật đáng tiếc qua ha ? Ha ha ... "

" Tôi là nghệ sĩ, nhưng cậu đã chấp nhận lời mời của tôi thì phải đến, nếu không thì nghệ sĩ chỉ là danh cầm hảo huyền. "

Jack đơn giản lạnh lùng nói, trên mắt đỏ rực huyết sắc.

" Ân, như vậy cũng thật tồi tệ nha ~ "

Mồ hôi Joseph toát ra như tắm. Chẳng có ai cứu cậu được khỏi tình huống này nha. Aesop mọi ngày hiền lành cũng tỏa hắc tuyến. Black tuy dễ nổi giận nhưng cũng là người tốt cũng nhiễm màu bỉ ngạn. White cũng không còn ôn nhu nữa. Jack lại sắp phá gia đến nơi rồi. Sai một phút chết cả đời mà a ...

Cuối cùng, áp lực nhảy từ miệng người này sang miệng người kia, Joseph nhắm mắt lại, ngất.

Được rồi, đây là cách cuối cùng được chưa ? Nếu có cách khác cậu nhất định cũng không làm loại chuyện mất mặt này, được rồi.

Sau vài canh giờ, Joseph tỉnh dậy trên giường bệnh. Mọi người xem ra đã đi hết, nghe nói Nightingale đã thấy đống bừa bộn và thu hồi hết vật dụng của bọn họ.

Emily cười trừ nhìn Joseph còn đang ngơ ngẩn, liền cảm thấy buồn cười, Người như vậy, khiến người ta thích cũng phải. Vừa dễ nhìn, tính cách không tồi.

Joseph đúng là được mọi người quý trọng nha ~

.

OoOoO

.

Kết Chương

Lời vô nghĩa của tác giả :

Khi bạn nhận ra bạn đã vào HK II nhưng quest vẫn còn đó ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net